0
Khi ánh ban mai chiếu sáng bầu trời
Phan Quế Chi được Phi hộ tống
Từ cảng Tiên Sa vượt vài con sóng
Vào đất liền theo sông Cu Đê
Sau lưng là mĩ nữ vạn người mê
Mặt xinh như hoa dáng người nóng bỏng
Trước ngực ngồn ngộn hai quả bóng lớn
Cứ ép vào lưng khiến Phi bực mình
Nhưng đường ngắn nên mấy chuyện linh tinh
Tạm thời gác lại xin đừng để ý
Lên bờ đem moto nước giấu kỹ
Thẳng hướng xuôi nam là đến Bà Nà
Phan Quế Chi sắc vóc ngọc ngà
Song cũng là cấp 3 rồi đó
So với Phi thì có hơi bé nhỏ
Cười rất xinh trong nắng sớm lung linh
Lại còn là một cô gái thông minh
Chuyện đổi khoai đều do nàng lo liệu
Phi tuy rằng trong lòng khó chịu
Nhưng chuyến này chẳng thiếu được Quế Chi
Nàng tuy rằng chưa nói năng gì
Nhưng trong mắt ngập tràn tình ý
Mĩ nhân mến anh hùng cũng là hợp lý
Đáng tiếc Phi đã có người thương
Tay cắp ngang eo thon lên đường
Ôm người đẹp bay đi như gió
Như vậy không sợ Quế Chi sờ mó
Con gái cũng biết háo sắc như trai
Chỉ chốc lát vượt qua đoạn đường dài
Hồ Hoà Trung đã ở ngay trước mặt
Phi hung hăng ném Quế Chi huống đất
Nàng lộn mấy vòng trông rất nhẹ nhàng
-“ Hoá ra Liên tỷ đã biết chuyện ta làm
Vậy mà còn cử một mình ngươi tới.”
Trúng phải bẫy nhưng Phi chẳng chạy vội
Ngược lại còn tiến gần hỏi Quế Chi:
-“ Ngươi làm vậy mà để làm gì
Cùng là máu mủ sao lại đấu đá?”
Chi cười:
-“ Ta có thể vì anh Khánh làm tất cả
Huống chi ta rất ghét bọn trọc đầu
Suốt ngày chỉ biết gõ mõ nguyện cầu
Bắt ta chạy đông tây hầu hạ.”
Kẻ mai phục chỉ có hai người tất cả
Khánh Wetdor cao ráo đẹp trai
Gương mặt xuất sắc của người con lai
Trước đây còn là tài tử đỉnh cấp
Người kia thì đang dưới nước ẩn nấp
Xác định Phi chỉ tới một mình
Từ dưới hồ nhảy lên thình lình
Một thân đồ lặn vô cùng nóng bỏng
Như chuồn chuồn lướt trên mặt sóng
Vô cùng linh hoạt tốc độ nhanh rất nhanh
Phi vừa nhìn đã biết tính danh
Đến từ Hải Nam, Miên Thủ Tiên Tử
Phi cười:
-“ Hai người các ngươi cùng lên chứ?
Đừng lãng phí thời gian của ta
Cái bẫy mà các ngươi bày ra
Vốn đã bị hoàn toàn nhìn thấu
Nhưng ta càng thích trực tiếp chiến đấu
Như vậy mới càng mau mạnh lên
Các ngươi chính là đá kê chân
Hy vọng đừng quá nhanh vỡ nát.”
Gươm ánh sáng chém ra một nhát
Nhắm thẳng vào mặt Khánh Wetdor
Hai tay gắn hai nửa khiên to
Ghép nhanh lại tạo thế đón đỡ
OÀNH!
Phi không để cho đối phương kịp thở
Trở người tung một đạp vào khiên
Khánh Wetdor bị đẩy lui mấy bước liền
Miên Thủ đã tới sau lưng tung chưởng
Tay trái Phi vung lên trả đấm
Trời đất đảo lộn thời gian chợt chậm
Phi bị ném quay vòng lên trên
Song vẫn quét gươm trả một nhát liền
Hai tay Miên Thủ hoá hình thái cực
Cho dù gươm ánh sáng đã bị giảm lực
Vẫn khiến cho Miên Thủ thụt lùi
Phi lộn vòng tiếp đất trở lui
Cơ thể gợn sóng run lên bần bật
Chân dẫm mạnh truyền chấn động vào đất
Sóng lan xa cũng được vài ba vòng
Thái Cực Quyền của Miên Thủ thật khó phòng
Nội tạng Phi bị c·hấn t·hương không nhẹ
Siêu hồi phục chữa trị mau lẹ
Chỉ một giây đã như thể không có chuyện gì
Bộc phát tốc độ hướng Miên Thủ lao đi
Phi chẳng nể nang hung hăng chặt chém
-“ Tên c·hết tiệt còn không mau đến
Vứt hai cái khiên dày của ngươi đi.”
Bất đắc dĩ bỏ lại Phan Quế Chi
Khánh Wetdor vội vàng tham chiến
Nếu mà Miên Thủ hôm nay ra chuyện
Số phận hắn rõ ràng miễn phải bàn
Có Khánh đem áp lực sẻ san
Miên Thủ ngay lập tức dễ thở
Lần này lại đến lượt Phi hít khó
Nhưng hai đánh một thì có làm sao
Muốn tiến hoá phải cửa sống c·hết ra vào
Muốn tiến nhanh phải vượt qua dốc đứng
Muốn tiến xa con tim luôn phải vững
Rồi hung hiểm nào cũng sẽ trôi qua
Phan Quế Chi đứng nhìn từ xa
Hồ Hoà Trung phong ba cuồn cuộn
Dù kết quả thế nào nàng cũng không trốn
Trong mắt biếc còn tràn ngập mong chờ
Lòng dạ nữ nhân như biển rộng vô bờ
Miên Thủ ném Khánh Wetdor tới trước
Gươm ánh sáng xuyên thẳng qua ngực
-“ Ngươi…”
Chẳng kịp trăn trối lập tức toi đời
Nhoáng một cái Miên Thủ chạy rồi
Chỉ chớp mặt không thấy bóng dáng
Phi tuy thắng nhưng suýt thì toi mạng
Đối phương chẳng phải là hạng tầm thường
Có thời gian chữa trị v·ết t·hương
Thân thể đã hoàn toàn hồi phục
Nhưng quần áo đã bị nát mục
Lộ ra thân thể cường tráng tuyệt vời
Phan Quế Chi hai mắt rực rỡ sáng ngời
Linh năng hoá giáp đem thân che lại
Bộ dạng cam chịu khiến người thương hại
Phi cũng đã hiểu nàng là cô gái thế nào
Tôn sùng sức mạnh ngước nhìn lên cao
Dễ dàng thần phục cũng dễ dàng phản bội
Thẳng tay g·iết thì cũng quá tội
Phi trong đầu chợt nghĩ tới Hùng Ca:
-“ Tội c·hết của ngươi ta có thể tha
Nhưng tội sống, để chị ngươi định đoạt.”
Nói xong liền gõ đầu một phát
Gọn gàng đánh ngất Phan Quế Chi
Tay xách hông vẫn hướng phía nam đi
Căn cứ Bà Nà liền ở ngay trước mặt
Trước hết tìm một bộ quần áo mặc
Rồi tới hội họp với Phan Quế Liên
Toàn bộ kẻ địch vội đầu hàng liền
Khi Phi xách đầu Khánh Wetdor mà đến
Thành công đem căn cứ đánh chiếm
Mà chẳng hề hao tổn một người
Kế hoạch lần này thật sự quá lời
Khoai tây, khoai môn sau này không thiếu
Quế Liên rằng:
-“ Đề nghị của ngươi ta hiểu
Mong sau này ngươi chiếu cố Quế Chi
Còn đây cũng là em ta: Cẩm Nhi
Cũng xin nhờ cậu Phi chăm sóc.”
Phi cười:
-“ Cô đừng tốn công mệt nhọc
Ở quê ta có người thương chờ
Giờ mới hiểu sao Nhị Lang luôn ở Bàn Cờ
Hoá ra là đề phòng Tiên minh đánh lén.”
-“ Xin lỗi đã không nói với ngươi mọi chuyện
Vốn ta chẳng tin ngươi g·iết được Wetdor
Khiến cho ta thật sự tò mò
Ngươi và Nhị Lang ai so ai mạnh.”
Phi cười đáp:
-“ Muốn biết thì chỉ có đánh
Song ta muốn tránh chuyện không đâu
Ta ở nơi này cũng đã đủ lâu
Ngày mai ta sẽ về Hương Phố
Lần này đi thu hoạch không nhỏ
Hy vọng sau này hợp tác nhiều hơn.”
Quế Liên mỉm cường dịu dàng:
-“ Cảm ơn.”
Một cái bắt tay càng thêm thấu hiểu
Sáng ngày mai khi ánh mặt trời vừa chiếu
Xách theo Phan Quế Chi hồi hương
Đi cùng còn có Kiều Tam Nương
Thẳng phương Bắc vượt ngàn con sóng
Giá rét căm căm đầy trời gió lộng
Qua ngàn dặm Cảng Vũng Áng kia rồi.
Nhưng mà chỉ vừa đặt chân đến nơi
Nhận tin dữ Hương Phố bị tập kích
Tình hình đang vô cùng nguy kịch
Kẻ địch lại là Ma Đồng cấp 5
Hiện tại thông tin liên lạc khó khăn
Phi là người đầu tiên nhận được tin báo
Lên trực thăng lao đi như vũ bão
Cảm thấy tốc độ chẳng khác rùa bò
Trong lòng như lửa càng lúc càng lo
Tay mân mê sợi dây chuyền đeo cổ
Mặt dây chuyền là Hạch xác sống của Bố
-“ Bố ơi, xin hãy phù hộ cho con.”
Chỉ một giây đã hạ quyết tâm xong
Đem Hạch Trần Hải nuốt vào trong bụng
Từ dạ dày truyền ra lửa nóng
Cả cơ thể phát sáng huy hoàng
Lao v·út ra khỏi máy bay lướt ngang
Như sao băng vụt qua bầu trời tăm tối
Hương Phố chỉ một chốc là tới
Khắp nơi là lửa khói ngút trời
Ma Đồng giáng thế khoái chí mà cười
Hung hăng điên loạn g·iết người phóng hoả
Tiến sĩ Lai dốc hết tất cả
Chỉ huy con rối xác sống tiến lên
Tương đương cấp 4 có mười mấy tên
Nhưng thật ra cũng chỉ là khiên thịt
Mặc kệ cho Ma Đồng thoải mái chém g·iết
Kéo dài thời gian cũng được mấy hồi
Diễn Vy tập hợp tất cả mọi người
Kết nối linh năng tạo lồng vây khốn
Nàng chỉ vừa tiến hoá lên cấp 4
Lồng dây nhốt Ma Đồng nhiều lần muốn đứt tan
Hệ thống v·ũ k·hí năng lượng mở hoàn toàn
Kim Quy chỉ huy điên cuồng oanh tạc
Toàn quân dốc sức nhịp nhàng hợp tác
Tạm thời có thể kìm chân Ma Đồng
Chỉ một lát nữa thôi là sẽ xong
Hương Phố tươi đẹp sắp tan thành tro bụi
Sao băng rực sáng bầu trời tăm tối
Phi lao thẳng tới đâm vào Ma Đồng
Gươm ánh sáng rạch ra lửa hồng
KENG!
Giáo gươm giao nhau không gian chấn động
Quân Hương Khê nhìn thấy đường sống
Lập tức hô vang khí thế ngất trời
Chờ một hồi khói lửa tan đi rồi
Thấy Ma Đồng và Phi đang đối mặt
Cả người Phi phát ra ánh sáng chói mắt
Khối cầu bay lên hoá thành hình người
Nửa thân khổng lồ sừng sững giữa trời
Khuôn mặt không phải Trần Hải thì còn ai khác?
Nửa thân dưới tựa sương khói bàng bạc
Kết nối liền mạch với lưng của Phi
Linh năng hoá thể ý thức phân ly
Vẫn duy trì được khả năng chiến đấu
Gặp địch mạnh Ma Đồng càng hăng máu
Người biến lớn hoá ba đầu sáu tay
Mấy cái vòng lửa hừng hực xoay xoay
Ném ngay tới chỗ Phi đang đứng
Trần Hải Hồn Tướng đưa cánh tay xuống hứng
Vòng lửa đều trúng lại chẳng làm sao
Tay phải vung lên biến một thanh đao
Vừa to vừa dao nhắm Ma Đồng chém
ẦM!
Sức mạnh Ma Đồng thật là chẳng kém
Ba ngọn giáo hợp lực đỡ đòn
Kiên cố vững chãi tựa như núi non
Nhưng chiêu thế của Phi vẫn còn chưa hết
Bản thể lao tới thẳng mặt một quét
Gươm ánh sáng lại có dấu hiệu vỡ tan
Nhưng mà Phi hiện tại chẳng màng
Cùng Ma Đồng qua lại trao đổi chiêu thức
Ba đầu sáu tay quả thật rất lực
Sức mạnh cuồn cuộn thực sự kinh hoàng
Cả hai đánh đến mặt đất vỡ tan
Không gian muốn nát, bầu trời rực cháy
Dây lửa đem Trần Hải trói lấy
Giáo ngọn mắt thấy chuẩn b·ị đ·âm thẳng vào người
Thì bỗng nhiên bị khựng lại giữa trời
Ma Đồng cũng vừa bị dây màu tím trói
Diễn Vy tranh thủ thời gian hồi phục lại
Di tản dân cư tái lập đội hình
Phi sẽ chẳng bao giờ phải chiến đấu một mình
Luôn có đồng đội sẵn sàng yểm trợ
Kim Quy nhân cơ hội lấy ra Thần Nỗ
Nạp đủ linh năng bắn phá Ma Đồng
ẦM!
Tiếng nổ lớn vang dội tầng không
-“ Haha c·hết moẹ mày chưa con chó.”
Phừng!
Vừa dứt câu thì phát ra t·iếng n·ổ
Lửa đỏ bừng lên càng thêm ngút trời
Kim Quy đắc ý chưa được một hồi
Liền tái mặt vì biết đã bị nhắm
Vội vàng huy động hoả lực cùng bắn
Hết sức nã xuống đầu Ma Đồng
Lại chỉ làm nó càng thêm điên cuồng
ẦM!
May có Phi xông ra ngăn cản
Tiến sĩ Lai lâm nguy không loạn
Tranh thủ thời gian phân tích tình hình
Trở về cấp tốc cải tiến phát minh
Đưa tới một đám xác sống bụng phệ
Nhảy vào Ma Đồng cùng bùm bụp bể
Chất lỏng lạnh cóng hãm bớt lửa ma
Mười chị em Mai Sương, Tuyết Huệ tiến ra
Súng phóng năng lượng vác vai khai hoả
Bắn ra những quả pháo linh năng lạnh giá
Dù chỉ có hiệu quả rất ít thôi
Nhưng tập hợp sức lực của tất cả mọi người
Đã có thể đẩy lùi kẻ địch
Ma Đồng tự biết còn dây dưa thì xác định
Tung đòn mạnh nhất:
PHONG HOẢ LUÂN HỒI
Bánh xe khổng lồ che kín bầu trời
Xoay tròn xé gió lao thẳng xuống đất
Nguy cơ c·hết chóc gần ngay trước mặt
Phi và Trần Hải Hồn Tướng dốc tất vung gươm
Ánh sáng chói lọi rạch ngang một đường
Chém làm đôi bánh xe rực cháy
BÙM! BÙM!
Trời đêm sáng rực Phi sững sững đứng đấy
Tay nắm chặt gươm hai mắt sáng ngời
Ma Đồng chẳng do dự đã bỏ chạy rồi
Tốc độ cực nhanh chẳng ai theo kịp
Quân Hương Khê cũng không muốn đánh tiếp
Vội vàng c·ấp c·ứu những người b·ị t·hương
Bản thân Phi hoàn toàn bình thường
May mắn không bị biến thành quái vật
Một lần này không nhiều người mất
Nhưng thương nặng và bị bỏng rất nhiều
Lửa ma dai dẳng chẳng cách nào triệt tiêu
Khiến người trúng phải vô cùng đau đớn
Một mình Ma Đồng gây thiệt hại lớn
Nhà cửa công trình cháy xém tan hoang
Từ đó cũng thấy được rõ ràng
Pháo đài Hương Phố phòng ngự chưa đủ
Hiện tại đã có Phi trấn thủ
Diễm và Vận chưa vội vã trở về
Hùng Ca ở Cồn Cỏ chơi chán chê
Nghe tin lập tức nhanh chóng trở lại
Còn mang theo mấy cái bao tải
Chứa đầy Tỏi Cô Đơn Bóng Đêm
Đưa tới cho Tiến sĩ Lai xem
Nàng lập tức tìm ra cách chữa bỏng
Xay nhuyễn bôi da, pha loãng cho uống
Vô cùng hiệu quả nhanh chóng tức thì
Một trận t·ai n·ạn kinh hoàng qua đi
Người còn sống sẽ trở nên càng mạnh
Tăng thêm khả năng tháng 3 tiến đánh
Diệt sạch xác sống giải phóng Thừa Thiên!