Ở Một Thế Giới Khác
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 42 Bác cháu
Lửa trại đêm đông ấm áp bập bùng
Có vài chuyện Tướng quân Báu đi xử lý nốt
Bà cũng chỉ mong ước bấy nhiêu
Lại đóng gói một chút hành trang
Sân lớn vương cung tụ tập nhiều người
Vợ của con thương con rất nhiều
Chương 42 Bác cháu
Chỉ vài năm mà Hương Khê đã đổi khác
PouPaenG gần như sụp đổ hoàn toàn
Như bóng bay càng lúc càng to
-“ Lúc đó xuân dược là do ngươi đánh
Sẽ hồi lại thanh xuân tươi trẻ
-“ Nó còn chưa có tên Việt
-“ Mẹ ơi con về thăm mẹ lần nữa
Lính xung quanh tự động từ bỏ vũ trang
Qua trận săn voi có thể thấy rõ ràng
Diễm lập tức lăn lóc cười như điên
Khắp nơi là người máy công tác
Nay sống mai c·hết đâu ai biết trước
Khiến cho vạn người kính sợ quỳ lạy (đọc tại Qidian-VP.com)
Thầy tế PouPaenG rằng:
Diễm mang theo Vận và Bác Báu đi trước
Bác Báu đã phục hồi được tàm tạm
Lại khiến lòng người thêm xích gần lại
Con người chỉ lo trận mạc chiến chinh
-“ Ngươi nói coi muốn c·hết thế nào?”
Bé con nở nụ cười tươi ha ha
2 bác cháu bàn chính sự một chặp
Xin bác cả hãy đặt cho một tên.”
Bác Báu từ trên không nhìn ngó:
Hiệu quả thật cao vô cùng năng suất
Một bài ngợi ca Bản Di quê nhà
Lực lượng trợ chiến luôn luôn sẵn sàng
-“ Tên thì ta có một cái
Tướng quân Báu nhìn PouPaenG quỳ ở đó
Có được sức mạnh kinh khủng vượt xa người đời
Vận dẫn bác tham quan cả ngày dài
Tại vì cô ta đẹp hơn ta sao?”
Âm thanh độc đáo lại rất là trong
Mà con người sau khi lên cấp 4 thành công
Cả ngọn núi gần như nát tan
Nhưng không tự xem mình là người lạ
Liên Minh Đất Việt mạnh đến đáng sợ
Cáp linh quang tới từ Thành Vinh
Gần như đã bạc trắng hết rồi
Một gương mặt cọp tới ngàn mét to
Bá vai bá cổ nhảy múa tưng bừng
Nghe bảo chồng c·hết người liền run run
Chuyện bên Lào không cần phải nghĩ nhiều
Đánh c·hết hết thì lấy ai mà dùng
Tướng quân Báu trong chốc lát lặng im
Mỏ quặng Phu Xai Lai Leng dồi dào quá thể
Cháu sẽ đi với Bác một chuyến
Sợ rằng cũng đã táng thân núi tuyết.”
Bình thường chẳng có lấy chuyện chi
Giao cho Bin Bin thực hiện công trình
Giọng hát Khu Thê Don vang cả núi rừng
Tin tức từ Phu Xai Lai Leng truyền tới
Còn xung quanh tất cả mọi người đều quỳ
Cho nên Mayá nhầm hắn là bác cả
-“ Dì dì Dì dÌ Bầy bì bẦy Bì…”
Tận thế này nếu mà nằm yên
Vợ con bác ở ngay chỗ kia
Không ngờ bỏ lỡ cơ hội gặp lại nhau.”
Chúng ta xuất hiện họ b·ị b·ắt làm con tin mất.”
Giọng lạnh lùng:
Mọi việc đều đã sắp xếp xong
Hắn giờ không còn là người cô độc nữa
Bất ngờ ngưng lại giữa không trung mà run lẩy bẩy
Tấm lưng rộng lớn bờ vai kiên cường
Qua mấy năm giờ mới trở về
Còn Mayá lại vui sướng rơi nước mắt
Món chính tất nhiên phải là thịt voi
Đêm tối Bản Di rộn ràng mở tiệc
Giữa trời đêm sáng soi vằng vặc
Chỉ một tý là tới được Viêng Chăn
Người máy làm việc tốc độ rất mau
Thì hãy ngoan ngoãn nhanh chóng đầu hàng
Hội đồng Hương Phố liền mở hội nghị
Tài nguyên thiết bị toàn diện cung cấp
Tướng quân Báu nhẹ nhàng tiếp đất
Diễm và Vận đang ở trên trời cao
Đã chở che nàng qua bao cơn sóng gió
Nhưng nguồn năng lượng mình Vận lo hết
Mọi người tưng bừng lắc hông nhún nhảy
Lại giữa đường dứt gánh bỏ đi
Tại sao ta cùng ngươi vào ra sinh tử?
PouPaenG lại hỏi ngược:
Chưa hiểu rõ gia phả bên chồng
Thì cũng như đang liền kề c·ái c·hết
Rượu nếp mới cạn chén uống hết
Mây mù cuộn xoáy che kín thủ đô
Theo vai vế phải gọi anh một tiếng
Tướng quân Báu và Vận liền đỏ mặt xấu hổ
Đặt là Trần Quốc Bảo được không
Con người chỉ cần đứng nhìn bảo vệ
Bé con cảm thấy Mayá sợ hãi
Cuối cùng quyết không tìm đường né tránh
Ở bên Lào còn đứa cháu nhỏ
Thì đứa bé này chẳng hề mang tội
Quyết đem âm mưu của Rosé dập
Có vài người Pháp từ Điện Biên Phủ tới
Tại sao ngươi lại chọn cô ta chứ?
Việt và Lào mãi là anh em tốt.”
Còn tốt uy tín của hắn vẫn cao
Người Mông không biết mệt nhảy múa hát ca
Bác Báu rằng:
Sao có thể không phải trả giá
Thống nhất chuẩn bị tiến quân sang Lào
Chén cạn lại đầy không vơi cho nổi.
Bác hai nghe vậy vui vẻ cực kỳ
Trước hết phải đem Bản Di kết nối
Dân Hương Phố không hiểu mô tê chi cả
-“ Bên Lào đang rất nguy cấp
Chúng ta còn sống khoẻ mạnh là được
Thắng cố siêu to khổng lồ một nồi
Giống như Trăng Máu ở Cố Đô (đọc tại Qidian-VP.com)
Nay đã qua tuần mà không trở lại
Nhìn lên trên bầu trời đang gầm thét
Vô cùng cần thiết để phát triển về sau
-“ Tại sao?
Trên tay bồng con trai bé bỏng
Cảm xúc dâng trào nước mắt như mưa:
Chủ ý PouPaenG đánh lên người bé con
Thực hiện chế độ chính sách bao dung
Chừng này đủ cho Hương Khê dùng đến Tết
Cho dù ngươi sống c·hết không màng
Hắn đã chẳng cần phải nói tiếp
Khu Hi Don đệm hát bằng đàn đĩa
Xác sống đã dọn dẹp sạch tưng
-“ Lũ khốn đó chuẩn bị gây chuyện kìa
Linh áp Diễm khiến chúng sinh run rẩy
Xếp thành hàng tống vào ngục tối
Không nhìn ra được là một pháo đài kiên cố
Ôm mẹ một cái không khóc không kêu
Lại hoàn hảo né lấy mẹ con Mayá
Đủ cho tất cả mọi người ăn xả láng
Nhưng chưa tìm lại được phồn hoa từng có
Diễm không nói nhiều tiễn đi đầu thai
Loại nhạc cụ thật lạ của dân tộc Mông
Công chúa Máya xinh đẹp tuyệt vời
Nhưng mà một câu hiểu nhầm lỡ lời
Điều chế thuốc tiến hoá cho bác hai
Hơn nữa lúc này nhân tài có hạn
Ngày mai ta phải gấp trở lại Hương Khê
-“ Tận thế nguy cơ treo trên đầu
Công chúa Máya ngơ ngác đứng đấy
Cần cười:
Mayá chỉ biết Tướng quân Báu là con thứ 2 vậy đó (đọc tại Qidian-VP.com)
Hạch Voi 9 Ngà giao cho Tiến sĩ Lai chiết xuất
Ngay lúc này ở dưới mặt đất
Cho dù là mạnh như tướng quân
Nhưng kẻ thù đã nhiều người lại mạnh
Tiến tới đưa tay muốn đoạt lấy bồng
Ở ngay ngôi nhà nhỏ khi xưa
Mong mẹ được siêu thoát yên nghỉ.”
Tâm sự thân thiết mở hết cõi lòng
Chén trên tay vơi đầy tình nghĩa
Bị bao vây không chỗ né tránh
Mayá rằng:
Khiến cho mọi người vui ha hả cười
Có drama lập tức nhào xuống hóng
Trên đỉnh Tháp Hy Vọng treo một vầng Trăng Bạc (đọc tại Qidian-VP.com)
Vẻ mặt Mayá vốn còn cương quyết
Cho dù nàng có muốn liều
Vận thì vui sướng chơi với bé trai
May Mayá không trách chi tội cưỡng ép.”
Nhớ kỹ về sau đóng thành phim
Đám thuộc hạ sao dễ dàng làm phản
Chuyện tình tay ba này thật là sinh động
Bác cháu ta cùng chung một chiến tuyến
Chỉ cần sống sót chẳng bị thế nào
Trong veo cao v·út lên ngàn tầng mây
Không m·ất m·ạng thì sẽ mạnh lên
Thắp nén hương cho bà nội cháu
Vận thì lại tóc đen lẻ tẻ
Ta còn có thể làm được gì
-“ Công chúa nếu muốn sống
Nam Xiêm + bắc Điện Biên cũng chẳng là gì.”
2 bác cháu cùng nhau thăm mộ
Sau này nó bảo vệ cả hai bên Trường Sơn
Thu mua lòng người trung thành cống hiến.
Chưa thể đưa về gặp mẹ thân yêu
Rằng:
Có kẻ còn suy sụp đến trào bọt mép
Trước chỉ bảo đi một vài hôm (đọc tại Qidian-VP.com)
Trước giờ luôn bận rộn chiến đấu
Vận cười:
Khiến cho rượu uống càng thêm say
Đường ngay lối thẳng quy hoạch đẹp xinh
Thẳng hướng tây xuyên qua biên giới hai nước
Lời nói của Vận có giá trị cực cao
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.