Vận thì ngứa ngáy khó chịu khắp người
Đã ế lòi còn phải làm chủ lễ
Xong nhiệm vụ lập tức té
Ngồi xuống ghế ngay cạnh La Quỳnh Như
Tiệc cưới đã bắt đầu nãy giờ
Cái ghế này, vẫn luôn luôn trống
Chẳng phải là vì nó nóng
Mà do Bin Bin đã c·hiếm đ·óng ở đây
Gia đình Tướng quân Báu ngồi ở bàn này
Cùng ở Viêng Chăn trải qua chém g·iết
Mayá và Quỳnh Như khá thân thiết
Hỏi nhỏ:
-“ Không biết ngươi thấy Vận nhà ta thế nào?”
Như đáp:
-“ Giáo Chủ như Mặt Trời ở trên cao
Mạnh mẽ ào ào như bão tố
Ta chỉ là cô gái bé nhỏ
Sao dám có ý đồ tâm tư.”
Tướng quân Báu rằng:
-“ 2 ngươi vợ chồng đều chưa
Quỳnh Như cũng vừa mới lên cấp 6
Họ Trần ta chỉ có mỗi thằng cháu
Mày còn không mau thể hiện đi.”
Vận lúng túng thật sự chẳng biết nói chi
Hắn làm gì mà biết tán gái
Bị Bác Hai đá cho 1 cái
Vội hỏi:
-“ Em có thích ăn rau dền không?”
La Quỳnh Như hai má ửng hồng
E thẹn ngượng ngùng đáp:
-“ Em có!”
Bộ dạng phát xuân nhìn là biết đã đổ
Khiến cho Giáo Chủ - Vận cũng phải ngỡ ngàng
Chẳng ngờ được người đẹp quá dễ dàng
Cứ như là đang nằm mộng
Mayá chớp thời cơ hành động
Nhanh chóng bàn luôn cả chuyện trăm năm
Diễm ở trên đài cao nhìn chằm chằm
Trong lòng chất chứa thật nhiều tâm sự
Diễn Vy tiếp khách xong lại hỏi nhỏ:
-“ Chị để mặc người ta c·ướp anh Vận đi?”
Diễm thở dài:
-“ Chị giờ chỉ quan tâm mình có thể làm gì
Cho một người chuẩn bị đi c·hết
Giữa anh chị chẳng có chi hết
Vì biết có thì chỉ càng thêm đau lòng
Còn được kề vai sát cánh trên chiến trường
Thì chẳng mong gì hơn thế nữa
Sau này khi vẫn còn hơi thở
Sẽ thay anh ấy bảo vệ quê hương
Chẳng mấy chốc mà chị Phong Thần
Con đường ngày sau định sẵn là cô độc
2 em phải thật hạnh phúc
Bù vào phần của 2 chúng ta.”
Nước mắt Diễn Vy ào ào tuôn ra
Muốn giấu khách khứa bèn sa vào lòng Diễm
Lông dày êm ấm áp như đệm
Che đi những tiếng nấc nghẹn ngào
Chân mềm thương yêu vỗ về tóc nâu:
-“ Hôm nay em là cô dâu, không được khóc.”
Mấy ngày cưới vui say chấm dứt
Nhịp sống tất bật trở lại như bấy lâu
Bin Bin rằng:
-“ Mày nhớ rõ chưa, Gâu Gâu?
Anh không ở đây mày phải chăm chỉ
Làm việc nhanh chóng, gọn gàng, tỉ mỉ
Phải có chí tiến thủ vươn lên
Những gì anh dặn mày đừng có quên
Không thì liền biết tay anh đấy.”
Gâu Gâu ngoan ngoãn nghe lời Bin Bin dạy
Thấy giống như 1 con gấu bông màu vàng
Chiến thắng Điện Biên Phủ thu hoạch khả quan
Trí Tuệ Nhân Tạo – Gâu Gâu là một trong số đó
Tuy rằng tác dụng so Bin Bin nhỏ
Nhưng lại rất là có tiềm năng
Được dạy dỗ phát triển hơn nửa năm
Đã có thể làm được hết mọi chuyện
Nên Bin Bin quyết theo Vận 1 chuyến
Cũng gọi là nhân tiện nghỉ ngơi
Nó chỉ quan tâm mỗi Vận mà thôi
Tranh thủ thời gian bên cậu chủ lâu 1 tý
AI mà lại có tình cảm như thế
Vận sao mà có thể chối từ
Lại còn thêm cả La Quỳnh Như
Dính lấy Vận không hở một lúc
Ân cần, dịu dàng, tỉ mỉ, chăm chút
Đúng là một người yêu lý tưởng cực kỳ
Vận biết không thể đẩy nàng đi
Thôi thì miễn cưỡng chấp nhận trong sung sướng
-“ Haizz.”
Tiến sĩ Lai thở dài não nề thất vọng
-“ Xin lỗi ta chẳng cách nào giúp ngươi
Chỉ có tý nhung hươu này thôi
Hy vọng kéo dài thời gian thêm 1 chút.”
Vận đem cốc uống hết cái ực
Nhung hươu + mật ong thật sự thơm ngon
Cơ thể cũng có gọi là khá hơn
Bầy hươu Phi bắt về đã con đàn cháu đống
Nuôi dưỡng cho nhung cực kỳ chất lượng
Toàn bộ đều dành cho Vận dùng
Nhưng mạng của hắn đã sắp đến tận cùng
Tiên dược thuốc thần gì cũng vô ích
Vận rằng:
-“ Nhung hươu Hương Khê sản lượng rất ít
Từ giờ đem bồi dưỡng binh lính đi
Với ta đã chẳng có tác dụng gì
Uống thì chỉ được cái ngon miệng
Đúng rồi xin nhờ chị 1 chuyện
Chiến dịch Nam Tiến để ý tí ti.”
-“ Được rồi ngươi cứ yên tâm nghỉ đi
Ta thì luôn vì Liên Minh dốc sức
Ngươi ghé qua chỗ Kim Quy 1 chút
Bản thử nghiệm Hồn Thiêng - Lý Thường Kiệt đã hoàn thành
Tên này làm việc đúng là nhanh
Ta cũng phải dành thêm nhiều sức chút.”
Tiến sĩ Lai ôm quá nhiều hạng mục
Sức lực có hạn còn phải phân tâm
Thuốc tiến hoá nghiên cứu đã nhiều năm
Vẫn chưa đạt được mức độ Hoàn Mĩ
Vẫn khiến cho 1 ít đồng đội biến dị
Khiến Tiến sĩ Lai bị áy náy vô cùng
Nếu thật sự nàng nghiên cứu xong
Sức chiến đấu Liên Minh liền tăng vọt
Lên được đến cấp 6 là đủ tốt
Cấp 7 là lĩnh vực của Thần
Tiến sĩ Lai tất nhiên là sẽ lấn sân
Nhưng không phải trong tương lai gần mà được.
Sáng tinh mơ khi mọi người còn chưa thức giấc
Vận một mình bước ra sân bay
Bin Bin nhỏ chỉ bằng bàn tay
Ngồi ngay ngắn trên vai thè lưỡi
Bộ dạng dễ thương đáng yêu quá đỗi
Khiến Vận cũng phải đôi lúc đưa tay vuốt ve
Bin Bin tít mắt hưởng thụ vỗ về
Vẻ mặt sung sướng không gì sánh được
Bất ngờ thấy ở ngay phía trước
Một người đẹp đã sớm đứng chờ
Không ai khác mà chính La Quỳnh Như
Duyên dáng, xinh đẹp, dịu dàng, hiền từ
Thu trọn điểm tốt của người con gái xứ Nghệ
Vận lại lộ thái độ không vui vẻ
Hỏi:
-“ Ai để cho em tới chỗ này?”
Quỳnh Như đáp:
-“ Là chị Diễm bảo em đến đây.”
Bin Bin cũng là chả hay chả biết
Quát:
-“ Gâu Gâu mày có phải là muốn c·hết
Dám tiết lộ tin tức của chúng ta.”
Âm thanh từ trên tường phát ra
Đáp:
-“ Đại ca đừng trách em mà tội
Cô Diễm hỏi sao em dám nói dối
Quyền hạn của cô ấy đã là tối cao
Chẳng phải anh đã giao như vậy sao
Giờ đâu thể nào trách em được.”
Vận rằng:
-“ Gâu Gâu làm vậy là đúng mực
Các ngươi chấm dứt cãi cọ cho ta.”
Ánh mắt hướng La Quỳnh Như nhìn qua
Mặt hoa da phấn ửng hồng mong đợi
Vốn tưởng chỉ là người dưng qua lối
Nàng lại đối với Vận thật là chân thành
Trên đời khó trả nhất là nợ ân tình
Thôi đành trả được bao nhiêu thì trả
Nghĩ vậy vướng mắc trong lòng liền hạ
Bước quá Quỳnh Như nâng tay trái lên
Nàng khoác tay môi nở nụ cười hiền
Nắng mới lung linh rọi trên mái tóc
Trên sân bay có Le Noloc
Chỉ huy tối cao của Liên Minh
Phát hiệu lệnh cả mặt đất rung rinh
Trồi lên một cỗ máy hình người cực khủng
Vận nhìn mà 2 mắt toả sáng
Máy móc là đam mê của tất cả đàn ông
Kế hoạch ấp ủ bao ngày coi như đã xong
HỒN THIÊNG - LÝ THƯỜNG KIỆT, XUẤT THẾ!
Vừa nhìn đã biết vô cùng mạnh mẽ
Cơ thể sắt thép rắn chắc vững vàng
Khí thế lồng lộng sừng sững hiên ngang
Dễ dàng quét tan trăm ngàn quân địch
Dù tiêu tốn tài nguyên không ít
Nhưng thiệt là xứng đáng cực kỳ
Lơ Nô rằng:
-“ Ngươi hãy thử nghiệm trước đi
Theo ngươi thì ai thích hợp nhất?”
-“ Chuyện này nếu các ngươi đã bàn tốt
Thì cứ việc theo đó mà làm
Lý Yến Vũ chẳng phải người có dã tâm
Tấm lòng chân thành cho quê hương đất nước
Cứ quyết giao cho nàng là được
Ta đi Thăng Long trước đây.”
Nói xong Vận và Quỳnh Như tay trong tay
Bay vào khoang lái Hồn Thiêng - Lý Thường Kiệt
Tinh thần Vận và cỗ máy liên kết
Cơ thể cung cấp linh năng vận hành
Nhảy một phát lên tận trời xanh
Non sông Nước Việt thu vào trong mắt
Biển khơi dạt dào, núi đồi xanh ngát
Đồng bằng màu mỡ, bát ngát thảo nguyên
Vận rằng:
-“ NGUYỆN MẢNH ĐẤT NÀY NGÀN NĂM BÌNH YÊN
HỒN THIÊNG TỔ TIÊN XIN LUÔN CHE CHỞ.”
Hồn Thiêng - Lý Thường Kiệt rẽ mây xé gió
Chớp mắt thấy đó là Thành Thăng Long
Uy mãnh hạ xuống từ không trung
Nhà Mạc + Đậu đã ở sân bay tiếp đón
Cố Đô đã thay đổi thật lớn
Hiện đại không khác Hương Phố là bao
Pháo đài vững chãi đầy những tháp cao
Kẻ địch nào vô thì chỉ có ra cám
Còn thêm Hồn Thiêng - Lý Thường Kiệt toạ trấn
Đầu không não mới dám đánh vào
Nói với Yến Vũ:
-“ Ngươi lái thử xem sao.”
Đem tới bao ánh mắt ước ao ghen tỵ
Chỉ hận bản thân không phải họ Lý
Lại chẳng hiểu bản thân chẳng có tý tài năng
Lý Yến Vũ chẳng mấy bận tâm
Bin Bin trợ giúp học tập điều khiển
Vận và Quỳnh Như dạo chơi một chuyến
Cố Đô ngàn năm văn hiến đã chẳng còn
Song vẫn ở đó là hồn non sông
Còn con người Việt, là còn Nước Việt
Hồ Gươm đượm buồn trong gió rét
Tay trong tay đi hết một vòng
Má xuân hồng kề thêm ấm lòng
Chỉ cần vậy thôi không cần nói gì cả.
0