Núi rừng Tây Nguyên rào rào mưa đổ
Gió ngàn tựa bão tố ào ào
Mây đen cuồn cuộn ở trên cao
Sét trắng trời đùng đùng xoẹt nổ
Như muốn đem thế gian gột rửa
Nhà rông tạm bợ bếp lửa bùng bùng
Chén canh rau cho êm dạ ấm lòng
Mọi người quây quần nói cười vui vẻ
Chị em Dò vừa mới đột phá
Linh niệm chưa chịu khống chế phát tiết cả ra
Xô Din, Hi Ri và Mi Na
Mỗi cô một vẻ rất là xinh xắn
Chân dài miên man vừa nuột vừa thẳng
Dáng người thon thả mượt mà dù chẳng quá cao
Xét nhan sắc thì Dò Du Ra đứng đầu
Nhưng chờ hồi lâu mà nàng ở đâu chưa thấy
Mọi người cùng nhau đến phòng nàng chỗ ấy
Bên trong chẳng có lấy 1 âm thanh
Cốc! Cốc! Cốc!
Gõ không đáp biết có chuyện chẳng lành
Oành!
Phi lập tức phá tan tành cánh cửa
Không khí tràn ra mùi thối muốn ói mửa
Thấy 1 đống thịt ở trong góc co ro
Như mớ hỗn tạp chẳng ra hình thù
Nhưng hơi thở rõ ràng là cấp 6
Thấy người vào quay lại lộ mắt chảy máu
Xô Din run rẩy gọi:
-“ Du Ra, là em sao?
Đáp lại là 1 tiếng thét gào:
-“ KHÔNG, KHÔNG, CÁC NGƯƠI ĐỪNG CÓ TỚI.”
Từ cảm giác cho tới giọng nói
Không phải Dò Du Ra thì còn là ai
Người đẹp tuyệt thế có 1 không 2
Đây giờ đã thành quái vật vô cùng xấu xí
Các chị em Dò hai mắt ứa lệ
Muốn tiến đến để an ủi Du Ra
-“ KHÔNG!”
Cảm xúc hỗn loạn cùng xúc tu bắn ra
Đánh cho mọi người bay xa tít tắp
Đẳng cấp những kẻ ở đây không thấp
Chỉ có Tiến sĩ Lai bị đập cho nát bươm
Du Ra thấy vậy hối hận run run:
-“ Xin lỗi…ta…ta…không cố ý.”
Nhờ đó cảm xúc Du Ra ổn định 1 tý
Mai Chi liền đi đến bên nàng
Đưa tay kéo xuống khẩu trang
Lộ ra nửa khuôn mặt mang hình thù ghê tởm
Song đôi mắt Mai Chi vẫn trong veo như sương sớm
Cười:
-“ Ta hiểu cảm xúc của ngươi
Tự nhiên đang trẻ đẹp xinh tươi
Lại biến thành người không ra người quỷ không ra quỷ
Nhưng mà chuyện cũng chỉ như thế
Sẽ chẳng có ai kỳ thị ngươi
Nào ra đây với chúng ta thôi
Đừng để cho mọi người lo lắng.”
Thuỳ Chi, Sa Chi, Linh Chi, Yến Chi,… phía sau xếp thành hàng thẳng
Lộ ra bộ dạng chẳng giống con người
Các nàng từng là mĩ nữ xinh đẹp ngời ngời
Trái tim vẫn đỏ tươi hình dạng gì chẳng vậy
Du Ra nghe xuôi xuôi rồi quay sang áy áy:
-“ Nhưng ta vừa g·iết Tiến sĩ Lai
Ta sợ sau này sẽ còn làm sai
Nổi điên lên khiến mọi người nguy hiểm.”
Bên ngoài mấy người cùng vào đến
Bỏ mặt nạ đều là Tiến sĩ Lai
Cười:
-“ Chỉ là 1 con rối thịt mà thôi
Ngươi không cần phải cảm thấy tội lỗi
Nếu có thì nghe lời ta nói
Để ta làm mấy cái thí nghiệm là xong
Chờ cho nghiên cứu của ta thành công
Các ngươi đẹp trở lại chỉ trong nháy mắt.”
Mấy nàng Cấy Chi nghe xong run rẩy sợ sệt
Thí nghiệm của Tiến sĩ Lai thật sự kinh hoàng
Rất dễ dàng phá nát tam quan
So với các nàng mới xứng đáng với 2 từ quái vật
Nhưng nếu như tinh thần không nát
Thì trái tim sẽ càng thêm kiên cường
Du Ra hiện tại vẫn còn hoang mang
Cứ để nàng cho Tiến sĩ Lai xử lý
Xô Din, Hi Ri và Mi Na cùng vào một thể
Chị em ôm nhau nước mắt như mưa
Trải qua bao sóng gió đến giờ
Tình cảm các nàng thật chân thành thắm thiết
Trời mưa lâu rồi nước cũng hết
Mở đầu một trận quyết chiến kinh hoàng
Núi rừng Tây Nguyên xanh mát bạt ngàn
Chuẩn bị nhuốm lên một màn máu đỏ.
Bầy Quái Đằng tưởng như vô số
Tựa cơn l·ũ q·uét tới từ phương nam
Nơi đi qua núi rừng cây cối tan hoang
Từng đàn thú vật bàng hoàng trốn chạy
Chứ nếu để Hạt Ký Sinh dính lấy
Là ngay lập tức biến thành Quái Đằng
Không hề s·ợ c·hết khí thế hung hăng
Tạo thành một đội quân tử chiến
Do Thần Đằng giật dây điều khiển
Ồ ạt tiến đến Thành phố PlayCool
Nhận lấy ngay đạn pháo bay vù vù
Đông như thế có mù cũng bắn trúng
OÀNH! [x3.14]
ẦM! [x3.14]
ĐOÀNG! [x3.14]
Nòng pháo rền vang cho đến khi quá nóng
Tiếng nổ như sấm động vang rền
Từng cột sóng nóng rực bốc lên
Đạn nhiệt áp quả nhiên rất hiệu quả
Đến mức này rồi chẳng cần kiêng nể gì cả
Đem v·ũ k·hí phốt-pho trắng mang ra
Bom chùm huỷ diệt cũng đưa qua
Cho lũ Quái Đằng biết thế nào là cao nguyên rực lửa
Nhưng có vẻ như Thần Đằng chẳng hề biết sợ
Kiểu ta không vào địa ngục thì ai vào
Cứ đẩy lũ Quái Đằng lên cao
Muốn chơi c·hiến t·ranh tiêu hao với Liên Minh Đất Việt
Tiếc là thú hoang Gia Lai đã trốn hết
Quái Đằng c·hết không nguồn bổ sung
Quân PlayCool chém g·iết tưng bừng
Ẩn mình trong những Cỗ Máy Chiến Đấu
Hạt Ký Sinh chui vào không thấu
Cũng không sợ máu dịch ăn mòn
Vỏ ngoài mang điện trăm ngàn Volt
Giật cho mấy con Quái Đằng cháy xém
Theo sau bồi ngay cho mấy chém
Cuối cùng dẫm bẹp thành bãi thịt nhầy
Lũ Quái Đằng khó chơi có tiếng từ trước tới nay
Tại nơi này đây gặp khắc chế cứng
Thành cao hào sâu vẫn đứng vững
Sừng sững hiên ngang chống cự mấy ngày
Thậm chí Kim Quy vẫn chưa phải ra tay
AuQ còn chờ Thần Đằng tiến đến
Nhưng mãi mà nó chưa xuất hiện
Chuyện như này tất có sự chẳng may
Hội đồng PlayCool mở họp khẩn ngay
Kim Quy hỏi:
-“ Kế hoạch tiến hành hay chờ đợi tiếp
Cấp 7 có rất lớn uy h·iếp
Sợ trúng bẫy lại không kịp rút lui.”
Phi rằng:
-“ Thôi thì các ngươi cứ lùi
Chỉ cần ta và Diễn Vy, 2 người là được
Chúng ta đang trước cánh cửa cấp 7 dừng bước
Tình hình như vậy ngược lại càng hay
Có biến thì chúng ta rút ngay
Thần Đằng này không cản chúng ta nổi.”
Diễn Vy tán thành với Phi cất tiếng nói:
-“ Đối phó Thần Đằng cứ để chúng ta
Ly à, ngươi chuẩn bị đi nha
Chiến dịch lần này ngươi rất là quan trọng
Đừng để cho Liên Minh thất vọng
Anh Kim Quy, đưa Chìa Khoá cho Ly.”
Kim Quy dường như muốn nói gì
Nhưng thấy thái độ Diễn Vy vô cùng chắc chắn
Hắn dù đề phòng Nhà Lê nhưng luôn tin bè bạn
Mạnh dạn đưa Lê Ly 1 thanh gươm con con
Bên trong chứa đựng bộ mã nguồn
Dùng để khởi động v·ũ k·hí bí mật
Bề ngoài chạm vàng nạm bạc
Khắc nổi bật 2 chữ: ‘THUẬN THIÊN’
Hội Đồng chung ý, kế hoạch làm liền
Quân Liên Minh tiếp tục cố thủ
Vy và Phi chuẩn bị thật đầy đủ
Men theo lối nhỏ vượt núi băng rừng
Trên đường đi thú vật sạch tưng
Tất cả đều đã bị Thần Đằng hốt.
Rất nhanh tới được Buôn Ma Thuật
Thấy 1 cái cây cao che kín bầu trời
Mặt đất xơ xác tro bụi khắp nơi
Đen thui h·ôi t·hối như là cõi c·hết
Đất đai như Sáp Đen rất bết
Cả 2 vẫn quyết chí xông vào
Cây cao chẳng có 1 chiếc lá nào
Cành khô quắt queo tiêu điều xơ xác
Từ rìa rìa tán cho tới khi đến tận gốc
Không gặp bất cứ thứ gì cản đường
Biết đây là cái bẫy đã giăng
Vẫn chẳng sợ hãi nắm chặt tay tiến bước
Cứ thẳng đường tiến lên phía trước
Lại thấy được 1 mái nhà rông
Sừng sững rộng lớn ở ngay trung tâm
Treo đầy những là chiêng vàng chum bạc
Cầu thang ngọc cao cao nhiều bậc
Đàn T’rưng phát tiếng nhạc tưng bừng
Cả không gian rực rỡ sáng trưng
Tưởng như đã lạc vào thiên đường rồi vậy
H’Mai Ơ Ni rạng ngời áo váy
Tóc vàng óng ánh như nắng Mặt Trời
Dung nhan xinh đẹp, thông minh tuyệt vời
Để bao người nhìn liền thấy chói loá
L’U Na lại như ánh trăng êm ả
Tóc bạc như dòng suối trôi nhẹ nhàng
Gương mặt tinh xảo, phe nét mơ màng
Ân cần, duyên dáng, dịu dàng, tĩnh lặng
2 nàng là nguồn gốc ánh sáng
0