Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 76 Ấm Áp

Chương 76 Ấm Áp


Mất đi kẻ cầm đầu khống chế

Bầy Đàn Bò Sát tan tác dễ dàng

Cô Long Kỵ Sĩ Đoàn chuẩn bị sẵn sàng

Tiến hành lần đầu tiên xuất kích

Danh Mai, Danh Hoa cực kỳ xinh đẹp

Dáng dấp cao ráo rắn rỏi tuyệt vời

Khí chất anh dũng hiên ngang ngời ngời

Người mang giáp sắt kiên cường mạnh mẽ

Tuy nhìn trang bị cổ xưa như thế

Thực tế là đồ công nghệ nano

Bầy rồng lướt nhanh há miệng thật to

Phun trào lửa đỏ xuống đầu kẻ địch

Mùi khét ngất trời khói đen mù mịt

Bầy bò sát không c·hết cũng tàn

Kỵ sĩ Rồng lúc này mới ra sân

Giáo dài trong tay đâm thọc rất lực

Người và rồng cùng nhau phối hợp

Trong chớp mắt cày nát chiến trường

Bên ngoài phạm vi Nam Quốc Sơn Hà bao trùm

Cần những đội quân độc lập chiến đấu

Danh Nôm đã l·ên đ·ỉnh cấp 6

Chỉ thiếu chút xíu là sẽ Lên Thần

Đang đuổi kẻ địch chạy trốn tứ tung

Phi rằng:

-“ Này Nôm, chú dẫn quân đuổi g·iết

Cố gắng đem lũ bò sát quét hết

Đồng thời chú ý giải cứu người dân

Giờ anh đi chặt Mộng Thần

Trông có vẻ sẽ hợp với chú.”

Nôm nghe xong 2 mắt sáng rõ

Mừng rỡ:

-“ Mọi chuyện ở đây cứ giao cho em.”

Tinh thần chiến đấu càng hăng hái thêm

Ở Xiêm hiện tại không còn uy h·iếp

Nhưng vẫn còn trận chiến phải đánh tiếp

Lập tức dịch chuyển tới Quỷ Môn Quan

3 cỗ Hồn Thiêng đại chiến Mộng Thần

Đánh hồi lâu mà chưa phân thắng bại

Cái cây này đúng là lợi hại

Cành chặt mãi mà lại mọc ra ngay

Theo sau còn cả 1 rừng Người Cây

May Quỷ Môn Quan vẫn đang trụ vững

Biên cương tổ quốc hiên ngang sừng sững

Kiên cường chặn đứng quân thù xâm lăng

Đ·ạ·n pháo như mưa gầm nổ rền vang

Khói lửa ngút ngàn tro tàn ngùn ngụt

Hệ thống phòng thủ hoả lực dày đặc

Đập nát bất cứ thứ gì đến gần

Người Cây to lớn đông đúc thành rừng

Có nhắm mắt bắn cũng không trượt nổi

Mộng Thần sợ hãi:

-“ Sao YUAN còn chưa tới

Không đúng, hắn đã lừa dối chúng ta.”

Đáng tiếc khi mà Mộng Thần nhận ra

Thì là Hồn Thiêng - Hưng Đạo Đại Vương vừa đến

Sóng năng lượng dạt dào như biển

Oai lực hùng mạnh phủ kín đất trời

Rừng Người Cây run rẩy cành lá tơi bời

Thân rễ rụng rời rủ nhau chạy trốn

Mộng Thần lắp ba lắp bắp luống cuống:

-“ Tha cho ta đi, ta muốn đầu hàng.”

Vận và Phi đồng thanh đáp lại phũ phàng:

-“ Đ·É·O!” [x2]

Không chấp nhận kết cục bị tùng xẻo

Mộng Thần vặn vẹo uốn éo điên cuồng

Hút lấy năng lượng lòng đất mà dùng

Kích thước tăng vọt gấp đôi lúc trước

Hoá thành quái vật hình người rất lực

Gào thét:

-“ Đây là các ngươi bức ta!”

Bàn tay che trời lấp đất tuôn ra

Nhắm thẳng đầu Hồn Thiêng - Hưng Đạo Đại Vương mà chộp

RẦM!

Mặt đất rung rinh cát đá đổ sập

Nhưng dễ gì mà đập trúng được Hồn Thiêng

Tàn ảnh loé lên hiện ra cạnh bên

Light-Center một hơi chém liền trăm nhát

Xoẹt! [x3.14]

Phi điều khiển Hồn Thiêng linh hoạt

Phát huy một thân võ nghệ cao cường

Mộng Thần bất lực phản kháng vô phương

Như cây khô chờ tiều phu đốn hạ

Vận nhăn nhó:

-“ Đừng dây dưa thêm chi cả

Dùng chiêu cuối chặt nó luôn đi.”

Ý này bây giờ lại hợp ý Phi

Thêm luôn Diễn Vy tung chiêu tối thượng

Vận cung cấp vô tận năng lượng

Diễn Vy đan Dây Tơ Hồng thành lưỡi gươm

Phi cầm 2 tay chỉ thẳng không trung

Light-Center hoá cột sáng 7 màu rực rỡ

Dù là xa ngàn dặm cũng nhìn rõ

Hơi thở huỷ diệt kinh khủng tràn lan

Cả trời đất phải run rẩy kinh hoàng

Vy và Phi, Vận tập trung sức mạnh

Đồng thanh hô lớn một tiếng:

-“ ĐÁNH!” [x3]

Vang vọng biển trời đất nước núi sông

Nối tiếp lịch sử ngàn năm oai hùng

Dòng sông cầu vồng 7 màu đổ xuống

-“ KHÔNG!”

Mộng Thần sợ hãi kêu gào trong tuyệt vọng

Mạng sống bị ánh sáng ảo mộng xoá nhoà

OÀNH!

1 đòn ĐÔNG A DIÊN HỒNG THIỂM tung ra

Để lại vực sâu dài qua trăm núi

Cái số Mộng Thần nghĩ mà cũng tội

Bị YUAN lợi dụng thăm dò Liên Minh

Đất Việt sắp tới coi như yên bình

Nhưng tình hình Hải Nam sẽ càng căng thẳng

Trấn thủ đất nước có Diễm và Vận

Vy và Phi qua chi viện Hùng Ca

Lãnh thổ Liên Minh hiện tại bao la

Đã hoàn toàn thống nhất Đông Nam Á

Chỉ tiếc nhân khẩu bây giờ ít quá

Nhưng Liên Minh đã khuyến khích tăng sinh

Non sông ta hiện tại yên bình

Có chỗ cho tình yêu đơm hoa kết trái

Có nguồn năng lượng vô tận dùng mãi

Có tài nguyên khai thác dồi dào

Biển sâu, hải đảo, rừng rậm, núi cao

Đất Việt dấu yêu ngày càng hùng mạnh.

Mùa đông năm nay vô cùng rét lạnh

Sài Gòn tuyết rơi trắng xoá tựa bông

Dù trong tận thế lắm chuyện lạ lùng

Thì sự này không phải tự nhiên mà có

Dân Đất Việt chẳng phải chịu khổ

Lá chắn năng lượng ngăn chặn giá băng

Công việc nặng nhọc có AI làm

Mà đa phần đều đã là người tiến hoá

Lạnh thế này chưa xi nhê gì cả

Làm nồi lẩu cá là quá tuyệt vời

Ngôi nhà cũ quây quần cùng ngồi

Bác Báu cười:

-“ Không ngờ còn được gặp lại

Những chuyện trải qua tựa giấc chiêm bao

Chúng ta hãy cùng nhau nâng chén nào

Mong ngày sau bình yên an ổn.”

-“ DÔ!” [x3]

Chú Dần một hơi đem chén uống cạn

Rượu mơ ngâm đậm vị quê hương

Vừa cay vừa ngọt vừa ấm vừa nồng

Cõi lòng xúc động tràn dâng thành nước mắt

Bao năm điên cuồng lạc trên đất bắc

Chẳng thể ngờ còn được về nhà

Diễm ngồi bên nắm chặt lấy tay cha

Bàn tay ấm mềm và rất chân thực

Chẳng phải sợ thức giấc là biến mất

Như lúc này đây là hạnh phúc lắm rồi

Vận cạn ly, đưa tay mở nắp nồi

Hơi nước mịt mù bốc lên thơm phức

Hành phi, gừng, sả, muối, đường, tiêu hạt,…

Nước dùng đơn giản mà thơm nhức người

Cá khoai tựa thuỷ tinh lấp lánh sáng ngời

Nước vừa sôi cho vào là vừa đẹp

Cải cay một rổ xắt nhỏ xanh biếc

Bỏ cho đủ vừa ngang miệng tô

Tay nhẹ nhàng chan từng muỗng to

Cá khoai chín trắng mềm như tuyết

Tựa giếng ngọc bích in bóng trăng khuyết

Lung linh xinh đẹp đến động lòng người

Hương và sắc đều vô cùng tuyệt vời

Làm một miếng muốn tan luôn cả miệng

Cá khoai mềm mang vị của biển

Hoà quyện với cải cay miền núi cao

Ngon đến khiến hồn bay lên trời cao

Cảm giác sung sướng không cách nào tả hết

Một nồi to cứ từ từ thưởng thức

Chú, bác tâm sự chén rượu đầy vơi

Con, cháu kề bên vui vẻ nói cười

Cuộc đời được thế này đã là quá hạnh phúc.

Chú Dần tuy rằng có chút tiếc

Chuyện của Vận đã biết rõ ràng

Song cũng chẳng tý nào lăn tăn

Chuyện tình cảm biết làm sao cho trọn

Quan trọng là vẫn còn được sống

Cả 2 giống nhau từ cõi c·hết trở về

Lòng hiểu hết chẳng cần phải nói gì

Rượu cạn ly đi về mấy lượt

Dần rằng:

-“ Bác còn thiếu 1 bước

Là có thể lên được cấp Thần

Đã sẵn sàng hết những điều kiện cần

Chỉ thiếu kích thích đột phá là đủ

Nếu như bác đã tin tưởng chú

Thì chú cũng nhất định dốc lòng

Nhưng biến Phong Hổ sẽ trở nên điên cuồng

Ra tay sẽ không biết nặng nhẹ.”

Báu gật đầu:

-“ Thứ bác cần chính là thế

Lên cấp 7 đâu thể dễ dàng

Dù cỡ nào hung hiểm nguy nan

Thì bác cũng phải vượt qua và đột phá.”

Vận chẳng lên tiếng phản đối gì cả

Mỗi người tự có trách nhiệm phải mang

Huống chi ngoài việc tin tưởng hoàn toàn

Hắn tự tin không để bác phải c·hết.

Ngay khi hũ rượu mơ vừa hết

Thì Tiến sĩ Lai mang thêm rượu nếp qua

Vui cười:

-“ Các ngươi thật biết ăn nha

Lẩu cá khoai đúng là ngon tuyệt hảo.”

Một tô đầy húp cạn rột ráo

Liếm sạch môi trông thoả mãn cực kỳ

Mặt nghiêm bất chợt:

-“ Vận mở cấm chế đi

Chuyện hệ trọng Bin Bin chớ biết.”

-“ Rõ!” [x2]

Chẳng phải không tin nó chi hết

Mà là đang đề phòng Σ

Linh năng ào ạt từ Vận phát ra

Hoá thành ba trăm ngàn lớp lá chắn

Tiến sĩ Lai rằng:

-“ Thai của PouPaenG hoàn toàn khoẻ mạnh

Nó là Ý Chí của Trái Đất – GAiA chuyển sinh

Tuy rằng sẽ cực lợi cho Liên Minh

Song sẽ khiến cả hành tinh công kích.”

Tin tức động trời nổ như sấm sét

Lại chẳng khiến Vận mảy may bận tâm

Cười rằng:

-“ Dám đến c·ướp người nhà họ Trần

Ta sẽ tẩn chúng ra thành bã.”

-“ Đồng ý!”

GAiA giúp chú Dần thoát kiếp hổ

Coi như là đã có đại ân

Mọi người cùng ý chẳng nhiều phân vân

Liên Minh Đất Việt đã rất hùng mạnh

Chẳng sợ kẻ địch nào đến đánh

Nhưng nên tránh thế bị hội đồng

Tiến sĩ Lai cười:

-“ Thời gian dự sinh tính xong

Là năm sau vào giữa tháng 7

Toàn bộ ký ức đều xoá tẩy

GAiA bắt đầu sinh mạng mới hoàn toàn

Nếu chúng ta yêu thương dạy dỗ nàng

Tương lai Liên Minh càng thêm mạnh mẽ

Nàng ra đời chắc chắn kinh động trần thế

YUAN có vẻ đánh hơi được thứ gì

Diễm và Vận chi viện Hải Nam đi

Sớm ngày đánh tan Bộ Lạc Trăm Thú.”

Vận đáp:

-“ Phòng ngự Đất Việt hiện tại chưa đủ

Bác Báu và Nôm đột phá là vừa

Vân Anh bế quan từ đó đến giờ

Tình hình nàng ra sao rồi vậy?”

Lai thở dài:

-“ Làm như ai cũng là quái vật như các ngươi ấy

Lên cấp 7 quả thật quá nhanh

Ta đang dẫm chân tại chỗ loanh quanh

Thôi dẹp sang bên, nào, cùng nâng chén.”

-“ Dô!” [x5]

Có thêm Tiến sĩ Lai vô đến

Cuộc nhậu lại càng thêm đông vui

Ngoài trời mưa tuyết nhè nhẹ chậm rơi

Trong nhà mọi người quây quần ấm áp.

Chương 76 Ấm Áp