Sư Đô đèn lồng đỏ treo sáng rực
Người người nô nức đổ xuống đường
Tiếng đàn tiếng nhạc háo hức tưng bừng
Trong đêm hoa đào vẫn tung bay phấp phới
Giữa đường phố chừa ra 1 lối
Từng cỗ kiệu chầm chậm nối đuôi nhau
Trang trí rực rỡ đủ loại sắc màu
Hoa Khôi hàng đầu trổ tài hiến nghệ
Mỗi một người đều vô cùng mĩ lệ
Xinh đẹp đến không hợp lẽ thường
Hút hết hồn người xem trên đường
Không ai nhường ai khó phân cao thấp
Bỗng nhiên mọi người quay đầu gấp
Ánh mắt dồn dập về phía tiếng đàn
Đàn ca vui sướng tích tịch tình tang
Ánh trăng tập trung trên thân người đẹp
Nhan sắc tuyệt mĩ khiến người kinh kh·iếp
Các Hoa Khôi khép mình nhận chẳng bằng
Leah là danh xưng của nàng
Gương mặt do vẻ đẹp Đông – Tây dung hội
Tóc dài đen nhánh xoã dài ngang gối
Như nàng công chúa tới từ Mặt Trăng
Tiếng đàn mang theo ý niệm ngân vang
Khiến người nghe mà thẫn thờ thơ thẩn
Cả đoạn phố bỗng nhiên im lặng
Chỉ còn lại văng vẳng tiếng đàn
Một số kẻ sớm thoát khỏi mơ màng
Rõ ràng Leah ít thì cũng cấp 6
Các người đẹp khác làm sao mà đấu
Leah trở thành Đệ Nhất Hoa Khôi
Lại trên phố dạo quanh 1 hồi
Đón nhận vạn người tung hô cuồng nhiệt
Xong xuôi cùng các fan từ biệt
Kiệu đưa nàng tới Thập Lục Dạ Lâu
Dân chúng ở lại nhảy múa cùng nhau
Hôm nay phải vui thâu đêm suốt sáng.
Tâm tình Leah vô cùng vui sướng
Hiroshi là thần tượng của nàng
Cứu chúng sinh khỏi tận thế nguy nan
Người Đông Doanh không ai không ngưỡng mộ
Và quan trọng hơn cả điều đó
Chính là sẽ có cơ hội Lên Thần
Kiệu 4 người khiêng vào đến giữa sân
Lại thấy 1 người đẹp tuyệt trần đứng đợi
Leah rằng:
-“ YurY, ta đã tới
Không có sai lời hứa hẹn với ngươi.”
2 người đẹp ôm ấp tươi cười
Nhan sắc nhất thời khó phân cao thấp
YurY nhiều hơn 1 cỗ khí chất
Giống như là người và thần cách xa
Leah cũng nhanh chóng đoán ra
Trong lòng càng là thêm mong đợi
2 khuê mật vui tươi chào hỏi
YurY dẫn Leah tới Hậu Cung
Rằng:
-“ Hiro-kun ở bên trong
Hắn rất dịu dàng không cần lo lắng.”
-“ Ta biết.”
Leah có hơi căng thẳng
Nhưng lại là vô hạn chờ mong
Đẩy cửa lớn bước nhẹ gót hồng
Không thấy Yuri nhếch mép cười khinh miệt
Phòng ngủ trang trí vô cùng xinh đẹp
Giống hệt như là phòng tân hôn
Ma Sư hoá người oai dũng anh hùng
Khiến lòng Leah cực kỳ ưa thích
Lúc này đã chẳng cần nói gì hết
Trai tài gái sắc kịch liệt nồng nàn
Đệ Nhất Hoa Khôi trong lúc miên man
Vẻ mặt bất ngờ chuyển sang sợ hãi
-“ Không…Á!”
Còn chẳng kịp trăn trối 1 cái
Đã phải chịu thịt nát xương tan
Miệng lớn nhai ngang ghê rợn hung tàn
Hiện nguyên hình là 1 con sư tử
Nhe răng máu cười:
-“ Tuyệt thế mĩ nữ
Đúng thực sự là vô cùng thơm ngon
Nếu ăn được Tinh Điểu Tiên Nhân
Thì không biết còn sướng như nào nữa
Thôi dẹp sang bên đi làm chính sự
Hên thì phá cửa cấp 8 ngay và luôn.”
Ma Sư trở lại dạng người bình thường
Khoác áo choàng bước ra khỏi cửa
Yuri còn chờ cười tươi rực rỡ
Như là chẳng có chuyện gì xảy ra
Theo sau Ma Sư tới gặp Hùng Ca
Đang đứng đợi trong đấu trường lòng đất
Gia cố trận pháp vô cùng vững chắc
Cấp 7 đỉnh cũng không thoát được khỏi đây
Hùng Ca biết rõ đã đến nơi này
Tất nhiên phải ngay mặt đối diện sinh tử
Chẳng cần thiết phải nhiều lời nửa chữ
Tiến vào trạng thái Nửa Hoá Rồng
Màn sáng xung quanh giống như cái lồng
Ngăn cách đấu trường với trời đất
Ưu thế Dấu Ấn Rồng Thiêng tuy mất
Nhưng vẫn rực sáng trên mu bàn tay
Ăn 1 vả khả năng là ‘đăng xuất’ ngay
Ma Sư vừa nhìn là liền hay biết
Toàn bộ bản lĩnh phải giở ra hết
Quyết chiến 1 trận thật oai hùng
Trạng thái Bán Sư Hoá vừa dùng
Thân thể biến thành cao 5 mét
Đầu sư tử há rộng gầm thét
Ngửi thấy rõ ràng mùi tiết tươi tanh
Hùng Ca lập tức nổi cơn tanh bành
Gầm lên đanh thép:
-“ MA SƯ, NGƯƠI PHẢI CHẾT!”
Hiroshi cười:
-“ Ai g·iết ai còn chưa biết
Kẻ mất hết sẽ là ngươi, HÙNG CA.”
Xong rồi dồn sức lập tức xông qua
2 thứ quái vật hung hăng v·a c·hạm
Ầm!
Âm thanh chấn động nổ vang như sấm
Vật lộn cắn xé hoang dã điên cuồng
Như 2 con thú dữ nhốt chung lồng
Không kẻ c·hết là sẽ không ngừng lại
Hùng Ca tuy rằng vô cùng lợi hại
Nhưng lần này tới quá là vội vàng
Bước qua cửa tử nào có dễ dàng
Và lần này hắn đã thất bại
Thân thể rách nát đứt lìa tay phải
Cái Dấu Ấn đã thuộc về Ma Sư
Cười vang:
-“ Hôm nay nhiều niềm vui bất ngờ
Lang Hãn YUAN, cứ hãy chờ đấy
Mạng của ngươi ta sẽ tới lấy
Nhanh lắm chỉ cần chờ đợi mấy hôm.”
Cười xong đem tay Hùng Ca nuốt luôn
Cả người như bóng đèn neon rực sáng
Thân thể nhúc nhích vặn vẹo biến dạng
Bức xạ năng lượng nhanh chóng tăng cao
Giống như 1 lò nung sôi trào
Sức sống Ma Sư ào ào thiêu đốt
Nhưng mọi sự đã chuẩn bị tốt
Hấp Tinh Trận Pháp đột ngột mở ra
-“ Á…á…Á.” [x3.14]
Cả triệu người hoảng hốt kêu la
Rồi bị hút thành cái xác khô quắt
Cảnh tượng kinh hoàng như là địa ngục
Dòng chảy sức sống dồn tới Ma Sư
Cung cấp năng lượng cho nó đột phá
Nhưng Ma Sư chợt cảm thấy kỳ lạ
Lượng cần đã đủ nhưng vẫn chả ngưng
Khiến người nó càng rực sáng hơn
Chầm chậm căng phồng lên như bong bóng
Ma Sư tự biết chuyện đã hỏng
Rõ ràng có kẻ động tay động chân
Thấy YurY và KyoKa tới gần
Giận thét:
-“ Ta đối các ngươi chỗ nào không tốt?”
KyoKa rằng:
-“ Ngươi là thứ thú vật
Mà chúng ta lại là con người
Ngươi chỉ là gia súc ta nuôi
Bây giờ tới thời điểm g·iết thịt.”
2 mẹ con dang tay ôm siết
Mặc kệ Ma Sư gào thét nài van
Từng giọt sức sống nhanh chóng tiêu tan
Giống triệu con người bị hút khô quắt
Chỉ là nguồn cơn có chút hơi khác
Bị vắt kiệt bởi mẫu nữ hoa
YurY và KyoKa
Hợp nhất thăng hoa đột phá cấp 8
Tạo thành một thứ hình hài dị dạng
Mông và lưng dán chặt vào nhau
4 tay 4 chân 4 zú 2 đầu
Tầm nhìn bao trọn 360 độ
KyoKa rằng:
-“ Tiến thêm bước nữa
Mẫu nữ chúng ta mới kết hợp hoàn toàn
Ý thức đồng nhất linh hồn chẳng phân
Nhưng cần phải đoạt Ý chí Trái Đất.”
YurY đáp:
-“ GAIA chúng ta phải bắt
Giữ hắn lại ắt có lúc dùng.”
Mắt liếc Hùng Ca thảm trạng vô cùng
Nằm bẹp dưới đất trông như đ·ã c·hết
Ý thức tới 1 không gian trắng muốt
Bao la vô tận chẳng thấy bến bờ
Hùng Ca tự nhiên cảm thấy bất ngờ
-“ Đây là thiên đường hay địa ngục
Nhớ rồi, ta chẳng tự lượng sức
Kết cục thế này thực sự đáng buồn
Ồ, sao ở đây lại có bức tường…?”
Nhìn kỹ thì ra là ngón chân ai đó
Cơ thể khổng lồ to lớn quá cỡ
Làn da trắng muốt tựa như ngọc ngà
Hoà cùng xung quanh khó mà nhìn ra
Khuôn mặt không mũi không mắt không miệng
Mái tóc như lửa không màu lưu chuyển
Khiến ai thấy đều phải giật mình
Hùng Ca sau một giây cả kinh
Mở miệng hỏi:
-“ Ngươi là thứ gì thế?”
Trên mặt phẳng 4 con mắt mở hé
1 cặp trong đó tựa như kim cương
Cặp còn lại đen nhánh bình thường
Hùng Ca trông thấy vô cùng quen thuộc
Nhưng mãi mà chẳng nhớ ra được
Là trước đây từng thấy chỗ nào
Người khổng lồ đưa mắt cúi đầu
Không đáp Hùng Ca mà lại hỏi:
-“ Chỗ này nếu ngươi đã tới
Chắc gặp phải đối thủ khó nhằn
Vậy ngươi muốn có sức mạnh chăng?”
Hùng Ca băn khoăn:
-“ Ta muốn biết cái giá phải trả?”
-“ Ngươi không phải trả cái gì cả
Vì sức mạnh này vốn là của ngươi
Chuyện nơi đây ngươi sẽ quên hết thôi
Có lời này ngươi bắt buộc phải nhớ
Cho dù phải hy sinh tất cả
Cũng nhất định hãy dành lấy Tự Do.”
Nói xong đưa tay đập xuống Hùng Ca
Đưa hắn trở lại với thực tại
Trái tim đã ngừng bỗng đập trở lại
Khí thế khiến Yu+Ka sợ hãi cực kỳ
Giống như thấy một cái thứ gì
Vượt quá xa khả năng lý giải
Toàn bộ v·ết t·hương đã lành lại
Chỉ còn tay phải là trống không
Trên mu bàn tay trái sáng bừng
Hiện lên hình vẽ cánh Chim Lạc
Cùng Dấu Ấn Rồng Thiêng 1 cặp
Hình như gọi là Dấu Ấn Tiên Linh
Đẳng cấp Hùng Ca cấp tốc tăng lên
Chỉ liền mấy giây đạt tới cấp 8
Hình thể rắn chắc càng thêm cao lớn
Cơ bắp cuồn cuộn như là thép tôi
Sức mạnh tràn đầy căng cứng khắp người
Cần ngay 1 nơi lập tức phát tiết
Yu+Ka qua 1 hồi sợ sệt
Cảm giác kinh khủng biến mất tăm tiêu
Không thể trốn chạy thì đành phải liều
Thét lớn:
-“ Đàn ông trăng hoa đều phải c·hết.” [x2]
Hùng Ca cũng không cần đáp gì hết
Bung hết sức mạnh quyết trận thư hùng
Sức lực oai dũng dạt dào vô cùng
Chỉ cần 1 tay cũng đủ đàn áp
Không cần giữ lại hung hăng đ·ánh đ·ập
Chẳng biết thương tiếc dập liễu vùi hoa
Mẹ con YurY và KyoKa
Cứ như vậy bị mài ra thành cám
Khi Hùng Ca thu lại quả đấm
Dấu Ấn Rồng Thiêng nắm về trong tay
Thu vào thân thể phục hồi lại ngay
May mà không thành Thần Điêu Đại Hiệp
Bao nhiêu biến cố xảy ra liên tiếp
Đông Doanh tươi đẹp nay đã tan hoang
Số người còn sống chỉ có mấy ngàn
Hùng Ca một lần mang về Đất Việt
Ở lại thì chỉ có một đường c·hết
Quái vật biển sẽ đồng loạt lên bờ
Hùng Ca tuy rằng nhiều chỗ tự ngờ
Nhiều việc phải lo không thêm để ý
Chiến trường Hải Nam chưa từng ngừng nghỉ
Lần đầu tiên Bộ Lạc bị đẩy lui
Hùng Ca và Phi 2 người
Đánh cho Lang Hãn tơi bời lông lá
Song cũng chỉ đến được mức đó
YUAN thua thì bỏ chạy về hang
Tốc độ nhanh chẳng ai sánh bằng
Địa bàn Bộ Lạc không ai dám đuổi.
0