Ôn Hỏa Hầm Thịt - Hải Tiên Bì Bì Tương
Hải Tiên Bì Bì Tương
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 24: Dẫm lên thuyền cố duyên
Hắn thật sự luyến tiếc, hận không thể đem cô đi cất giấu.
Cậu ta lo lắng thấp thỏm một mình suốt mấy tiếng đồng hồ, cuối cùng lúc12giờtrưa,thìcũngnhậnđượcđiệnthoạicủaCốDuyên,khôngcó gì khác biệt, chỉ là cần ăn cơm.
c** q**n áo Cố Duyên ra xong, cô nhìn hắn tr*n tr**, thân thể như ngọc vùitrênchiếcgiườngmềmmại,BìDậpAnthìvẫncứănmặcđầyđủ,chỉ là có chút nếp nhăn.
BìDậpAnchưabaogiờrõrànghơnsovớigiờphútnàyrằngcôthậtsự đã yêu khối thân thể trẻ tuổi cường tráng này của Cố Duyên, yêu tiếng hắn r*n r*, yêu khuôn mặt đẹp lộng lẫy của hắn. (đọc tại Qidian-VP.com)
Quả thật là không thể nói chuyện đạo lý với người đang say chuếnh choáng, Bì Dập An duỗi tay vuốt vuốt cho hắn, tiếp tục dỗ dành cậu bé vớitâmtríđangkhôngđượcbìnhtĩnhnày:“Vậyanhngoanngoãnđừng lộn xộn, em sẽ giúp anh hút ra.”
Cố Duyên chờ những lời này đã lâu, bóp lấy eo cô đẩy vào bên trong, chất lỏng quá nhiều, hắn tiến vào cũng không khó khăn, nhưng vẫn bị chỗchậtchộinóngrựckiakhiếnbụngnhỏcũngxoắnlại,liềncăngda đầucắmthẳngvàochỗsâunhất,chođếntậnđỉnhmớirốtcuộckhông động đậy nữa, nhưng vẫn còn có non nửa cây dừng lại ở bên ngoài.
Bì Dập An thỏa mãn hừ hừ, loại cảm giác được cắm đầy này thật quá thoảimái,trướcmắtcòncóvòngeovớicơbắptươiđẹpđungđưa,hai nguồn k*ch th*ch quả thực làm cô sung sướng không nói nên lời, tiếng nói vừa ra khỏi miệng, lập tức biến thành tiếng r*n r* rách nát.
BìDậpAnchorằngmìnhsẽcảmthấykhôngthoảimái,nhưngtrênthực tế là, cô lại không ngại chút nào, trước mặt Cố Duyên, cô phun thứ chất lỏng trắng sữa kia vào trong lòng bàn tay mình từng chút một, chất lỏng sềnsệtkiatừcánhmôiđỏthắmcủacôchảyra,hànhvivàtháiđộquyến rũ của cô lại k*ch th*ch hắn
Bì Dập An rất ít khi đóng vai trò như vậy trên giường, đa số thời điểm, cô tuy rằng thích cảm giác mạnh, nhưng càng thích đắm chìm trong sự hầuhạcủađànông,lườiphảiđichìulòngngườikhác,nhưngkhilúcnày phải làm như vậy thật, thì cô cũng không hề cảm thấy vị trí của mình bị thấp kém đi mà ngược lại, cảm thấy mình giống như đang khống chếsinh tử của người khác, nhìn Cố Duyên bị cô trêu chọc đến mức nước mắt cũng sắp ứa ra, cô thế mà lại cảm thấy thỏa mãn tột độ.
Cố Duyên uất ức khóc ra, hắn thật sự khó tiếp thu được, hắn đã sắp b*n r*,nhưngd**ng v*tsaukhibịcônhổralạinghẹnđếnmứchếtsứckhó chịu.
Hắn bế xốc Bì Dập An đè cô xuống dưới ôm lấy, khống chế cô trong lồng ngực mình, giống như làm vậy thì sẽ có thể có được cô một cách
Ngô Thành cũng là trước giờ chưa từng thấy ông chủ nhỏ hóa thành bộ dạngnày,sợtớimứcsaukhithôngbáothờigianbiểungàymai,liềnlập tức bỏ chạy như điên.
BìDậpAncònchưakịpnhờcậutakhiênCốDuyênlêngiườngthìđã không nhìn thấy bóng dáng cậu ta đâu.
BìDậpAnsờtaylêncánhtayCốDuyên,cầmlấynó,dướisựvậnđộng của hắn, giọng nói đứt quãng: “... Sướng lắm... nữa đi...”
BìDậpAnđãchịukhôngnổi,côthởhổnhểnbảoCốDuyên:“Đừngđùa nữa, vào đi...”
Nhưng cảm giác thoải mái như vậy rất chân thật. Dường như là trong khoảnh khắc khi cô ngậm lấy d**ng v*tcủa hắn vào miệng, thì hắn liền muốnbắnra,tiếngthởdốccũngrunlênhếtmức,hắngầnnhưlàphảisử dụng hết toàn bộ sức lực, mới có thể không mất mặt trước cô. Cái đầu lưỡi nhỏ kia l**m từ thấp lên cao, lại chống quy đ*ulên má rồi m*t vào, Cố Duyên khống chế không được lại nhét cả nguyên cây vào miệng cô.
CốDuyênsaukhilausạchsẽliềnbắtđầuphảncông,cólẽlàvìđãbắn một lần, hắn lúc này có vẻ đặc biệt kiên nhẫn.
Mộtcâylớnnhưvậysaocóthểnuốttrôiđược,độtnhiênbịtắcnghẽn lại,chốngtrongcổhọngBìDậpAn,côbịtấncônglậptứckhốngchế không được muốn nôn ra, liền mạnh mẽ ấn hắn xuống, đồ vật kia rút khỏi miệng cô, mang theo một mảnh nước bọt.
Bì Dập An xoay người cưỡi lên cơ thể Cố Duyên, cúi đầu hôn môi hắn, vuốt tóc mái đã mướt mồ hôi của hắn ngược l*n đ*nh đầu, dùng giọng điệudịudàngchưabaogiờcódỗdànhhẳn:“Cưngà,đừngnóngvội,anh muốn gì, em cũng cho anh hết...”
Bì Dập An cả người đều khó chịu, còn là cố chống thân thể đi rửa mặt, ngàymaicôphảiđilàmbìnhthường,chiềunaythìphảitrởvề,buổitối còn phải cùng Thập Nhị tham gia một bữa tiệc.
Cố Duyên nhìn người bên dưới thật lâu, nhìn đôi môi ẩm ướt của cô, nhìnđôimắtmêhoặccủacô,hậnkhôngthểnuốtcôtrọnvẹnthânthể mình, giấu đi, không cho người khác nhìn thấy nữa.
Một ánh trăng non xuyên qua hoàng hôn, nghiêng chiếu vào chân bức rèmkhiếnnólayđộng,dậpdờn,dậpdờn,giốngmộtconsóngđỏbừng lên xuống nhẹ nhàng.
Cơm nước xong thì cũng đã quá giờ trưa, Bì Dập An không từ chối Cố DuyênmuốnđưacôđếnNghĩaÔ,côchỉnghĩlàmthếnàothoảimáinhất cho bản thân mình, cũng không làm ra vẻ làm gì.
Bì Dập An không biết bản thân mình lại có thể mẫn cảm đến mức này, CốDuyênthậmchíkhôngcókỹxảogì,chỉdùngngóntayraravàovào ở chỗ đó thì, cô đã ch** n**c không ngừng, từng luồng nước đều bị ngón tay Cố Duyên kéo ra ngoài, ướt cả cánh mông và một mảnh khăn trải giường bên dưới, thật sự quá sung sướng.
CốDuyênnhẹnhàngkéolớpvảira,khungcảnhhắnthathiếtướcmơ liền hiện ra trước mặt hắn.
Bì Dập An đâu phải là cô bé mới lớn ngây ngô, nhìn phản ứng của Cố Duyên thì đã biết hắn thích cái trò này, cô cũng đã thật sự quá mệt mỏi, liềncốýduỗitaysờsờchỗhaingườigiaohợp,nhưcónhưkhôngchạm vào vài cái, hờn dỗi đối nũng nịu với Cố Duyên: “Anh trai cứng quá, muốn anh bắn cho em... được không... anh trai...” (đọc tại Qidian-VP.com)
Cho đến khi Cố Duyên cách một lớp vải, dùng đầu lưỡi chống chống khảy khảy viên trân châu nhỏ kia thì Bì Dập An càng ướt vô cùng, chất lỏngcôtiếtracùngvớinướcmiếngCốDuyên,khiếncholớpvảikiatrở nên ướt đẫm.
Vừa định đi rót cho Cố Duyên ly nước, chưa kịp đứng lên đã bị hắn ôm ngangbếlên,BìDậpAnbịmấtvía,theobảnnăngômlấycổCốDuyên, sợ hắn làm mình ngã xuống, nhưng không dự đoán được Cố Duyên tuy say rượu, nhưng bước chân lại vô cùng ổn định. Nếu muốn nói là có cái gìđóđãthayđổi,thìđóchínhlàlágancủahắnđãlớnhơnrấtnhiều.Cứ lải nhải nói với Bì Dập An rất nhiều chuyện mà bình thường hắn không dám nói.
BìDậpAnhoàntoànkhônghềnghĩtớiCốDuyênsaukhisayrượulạilà loại phong cách này, cọ cọ vào lòng ngực cô ư ư nũng nịu, ôm lấy eo cô thì không buông tay, ngọt ngào dịu ngoan gọi tên cô, hai má ửng hồng, môi đỏ bừng lên.
Bì Dập An kéo tay hắn từ trên eo mình ra, đối diện gương nhanh nhẹn cộtmớtócdàilên,giọngđiệukháđốiphó,nói:“Khôngđược,emcòncó việc.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Dùsaocũnglàlầnđầutiên,sợbảnthânbiểuhiệnkhôngtốt,liềnthởhổn hểnhỏiBìDậpAn:“...Sướngkhôngem?Anhnhanhhơnmộtchútđược không...”
Cố Duyên cách vải dệt x** n*n â/m đ/ế đã nhô lên, vừa đụng tới, thì Bì Dập An liền khắc chế không được run lên, cô nhớ lại những gì đã qua,
Cố Duyên thở nặng nhọc, tự mình hoảng loạn móc d**ng v*ttừ trong quần ra nhét vào trong tay cô, thứ đồ vật kia kích động run run mấy cái, gân xanh trên thân trụ nổi lên gồ ghề, nhưng chỉnh thể màu sắc thì lại có vẻhồngmịnhơnsovớinhữngngườikhác,sovớitrongvideocammàBì Dập An đã xem cũng đẹp hơn một chút.
Cô biết bản thân mình trước nay đều là bệnh cuồng nhan sắc, nhưng chưahềnghĩđếnmìnhcóthểcuồngđếnmứcnhưvậy.BiểuhiệncủaCố Duyên vừa thấy liền biết còn là thân đồng tử, phàm là những người đã từng thử qua một lần, đều không đến mức gấp gáp đâm loạn xạ lên như vậy, nhưng cô vậy mà lại không cảm thấy bực bội, ngược lại trong lòng còn có một loại cảm giác thỏa mãn kỳ dị. Cô là lần đầu tiên của Cố Duyên,làngườidẫnđườngcủahắn,cóthểmangđếncựchạnvuisướng và cao trào khó quên cho hắn.
“...Ưm...khóchịuquá...Emsờchỗnàycủaanhđi...”CốDuyêndưới tìnhthếcấpbáchliềncắnlấymôiBìDậpAn,duỗitayxoaloạnxạlên ngực cô, vừa xoa vừa cọ, còn kêu thủ thỉ hàm hồ làm nũng với cô.
Lúcđếnnơi,NgôThànhvẫnnghethấygiọngCốDuyênkhànkhàn, nhưng cũng không hỏi, chỉ có thể tung ta tung tăng đi dọn cơm.
BìDậpAnnhoẻnmiệnglộramộtđộcongsungsướng,côbịloạiphản ứng dồn dập của Cố Duyên khiến cho rất hài lòng, loại cảm giác hưng phấnnàycàngkhiếnchotinhthầnthêmthỏamãn,giốngnhưcôcóthể khống chế được mọi thứ của Cố Duyên, bao gồm cả sinh mệnh.
Cho đến khi hai người tỉnh lại, thì đã là hơn 12 giờ trưa ngày hôm sau. Lúc 10 giờ hơn, Ngô Thành đã gọi một cuộc điện thoại cho Cố Duyên, nhưng điện thoại reo vài lần cũng không có ai nghe thì cậu ta lập tức từ bỏ ý định. Thiếu niên vui vẻ, cậu ta cũng hiểu, chỉ sợ Bì Dập An cào ra dấuvếtgìđótrênngườiCốDuyên,thìlúcquayphimlỡnhưkhôngcẩn thận bị nhìn thấy, vậy xong đời.
Cái loại cảm giác k*ch th*ch này phải gọi là điên cuồng.
Vẫn là Ngô Thành lái xe, cậu ta có thể phát giác được một cách chắc chắn giữa hai người này đã có gì đó không bình thường nữa, cho dù không thể làm ra hành động thân mật gì, nhưng cái cảm giác kỳ dị giữa bọnhọthìrấtrõràng,ngườisángsuốtvềnhìnlàtiếpgiữahaingườinày đã xảy ra chuyện gì.
Hắn dùng ngón giữa vẻ mấy vòng lên mặt trên, xẹt qua tầng tầng cánh hoa ướt nóng trơn mềm, viên trân châu nhỏ nhô lên càng thêm rõ ràng, hắnhámiệngngậmlấy,dùngđầulưỡiquaqualạilạikíchthích,hàilòng khi nghe thấy Bì Dập An đ*ng t*nh r*n r*.
Chương 24: Dẫm lên thuyền cố duyên
Không có người đàn ông nào không thích được tôn xưng, hơn nữa lại còn là cô gái mình yêu nhất, ngày thường ở bên cạnh cô hắn đều sợ cô khôngthích,nhưngbâygiờlạingọtngàogọihắnlàanhtrainhưthế,Cố DuyênnghiếnrăngnghiếnlợibópmôngBìDậpAnmộtchút,côlạikêu thêm một tiếng hắn liền thật sự muốn b*n r*.
Cố Duyên không dám giữ nữa, hắn sợ Bì Dập An nổi giận.
tuyệtđối,cúiđầuhônnhauvớicô,làmộtnụhônchânchínhngọtngào ướt át. Môi lưỡi giao triền, nóng hôi hổi, hôn đến nổi cuối cùng hai người đều thở hồng hộc.
Những lời này vừa phát ra, Cố Duyên liền thật sự khắc chế không nổi nữa, hắn lăn lộn qua lại Bì Dập An trên giường thật lâu, mấy cái bao chứađầychấtlỏngcáinàytiếptheocáikhácliêntụcbịnémvàosọtrác, cả phòng đều là hương vị tình ái.
“...Muốnquá...eml**manhđi...”CốDuyênkhóemắtứaramộtgiọt nước mắt, đáng thương y như một con mèo đến kỳ đ*ng d*c.
————
CốDuyênômeocôtừphíasau,gáccằmtrênvaicô,lạihônhônlênmá cô, hỏi: “Có thể mai mới về không em?”
Ngóngiữalạiđixuống,tìmđượccáicửađộngtiếtnướckia,từngchút một vói vào bên trong, lại có một chút nước trong suốt chảy ra.
Hắn ôm cô lên trên giường, bản thân mình đè xuống, rốt cuộc là uống nhiều đến mức nào, mà kể cả sức lực thân thể cũng không khống chế được, Bì Dập An cũng bị hắn ép tới thở không nổi, nhưng xem gương mặttuấntúkiacủahắn,lạikhôngtráchmắngđược,chonênđànhphải hao hết sức lực kéo hắn xuống.
Thực ra lúc này Cố Duyên vẫn tỉnh táo chỉ là hắn không khống chế được động tác của chính mình, rõ ràng đại não rất ngượng ngùng nhưng thân thể lại không nghe theo sự chỉ huy của nó, chỉ muốn cận kề vào suối nguồnkhátvọngđãlâu,nhưngkhiđãdánvàothậtchặtthìcũngvẫncảm thấy không thỏa mãn, lại không biết nên làm thế nào, bối rối đến mứcmồ hôi cũng đều sắp nhỏ giọt ra, rầm rì gọi tên Bì Dập An.
CốDuyênbịnhữnglờinàykíchthíchđếnmứccảngườirunlên,nhanh chóng hung hăng ra vào mấy chục cái rồi ôm chặt Bì Dập An b*n r*.
Ngô Thành nhẹ nhàng thở dài, cảm thấy Cố Duyên thật là giỏi, bây giờ cóchuyệnvợchồngsonnàyhắncũngphảicốýchegiấu.Chỉcầnxảyra chuyện gì không mong muốn thì người thiệt thòi trước tiên sẽ là Cố Duyên, hắn đối với mối tình này đã bỏ ra quá nhiều, nhưng lại yêu cầu đổi lại quá ít, nếu như có lúc nào đó, một chút yêu cầu nhỏ này cũng không được đáp ứng thì hắn làm sao có thể chịu đựng nổi đây?
Từ lông mi Cố Duyên cô bắt đầu hôn xuống, vươn đầu lưỡi l**m chiếc lưỡi hắn, từng chút câu lấy nó, tay sờ xuống bên dưới, sờ đến vòng eo cô thíchnhất,thonchắccólực,đangvôcùngcăngcứng,nónghừnghực,có thể thấy được hắn kích động đến mức nào.
d**ng v*thắnđãsớmcứngrắnchốnglênđùiBìDậpAn,cáchhailớp vải quần áo cũng đã đâm loạn xạ cả lên, gấp gáp đến nổi mắt cũng đỏ lên,loángthoángcònnhìnthấycóchútnướctronghốcmắtđảoquanh, đẹp đến mức Bì Dập An trái tim run rẩy.
Tinh d*chvớiýnghĩachânchínhlầnđầucủaCốDuyênđềutoànbộbắn vào miệng Bì Dập An.
Quantrọngnhấtchínhlà,trênlớpvảiđóđãcóvếtnước,làthứgì,không cần nói cũng biết.
Côchìathứđồtrêntaychohắnxem,cườicười,“Đồvậtcủaanh,thậtlà nhiều đó...”.
Bì Dập An rõ ràng có thể cảm giác được lúc Cố Duyên c** q**n áo cô cánh tay hắn đã run rẩy đến mức nào, cúc áo ngực hắn cũng không cởi được,lúccôlộrangọnnúituyếttrắnghắnvừam*tratừngmảngvếtđỏ, vừa duỗi tay ra sau lưng cô cởi nút thắt, nhưng càng vội vàng càng rối rắm, thì càng không cởi được.
Đây gọi là, mộng tưởng biến thành hiện thực, Cố Duyên được làm như vậy là giấc mộng bao nhiêu năm về Bì Dập An, trong mộng những thời khắc triền miên nhớp nháp kia, hắn đều thời thời khắc khắc ảo tưởng, nhưng chưa từng nghĩ đến thật sự sẽ có một ngày hiển hiện ra thực tế, chonêntrongmộtkhắcnày,hắnkhôngphânbiệtrõđâulàmơvàđâulà thật nữa. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhưng Bì Dập An muốn làm như vậy, một bàn tay cô đã cầm hai hòn trứng d** phía dưới chậm rãi xoa, ngón trỏ một bàn tay khác dính dính chútnướcrỉratrênđỉnhd**ng v*t,rồihợpnhauvớingóncáicạcạchà xát, rồi lại kéo ra, trong sự dính nhớp lôi ra một sợi dài, lại lập tức đứt đoạn, Cố Duyên mở to mắt nhìn cô vươn đầu lưỡi l**m l**m.
Cố Duyên vừa được sung sướng qua một lần, đã tỉnh táo không ít, thấy Bì Dập An đùa bỡn với thứ chất lỏng màu trắng ngà sền sệt trong lòng bàntay,cảnhtượngthựcsựquámứctìnhsắc,hắncũngkhôngbiếtrútra được một cái khăn giấy từ chỗ nào, giúp cô lau sạch sẽ vật kia, trên mặt thì đỏ ửng.
khuônmặttuấntúlúctrướcchỉthấytrênmànhìnhTVkia,giờphútnày lại đang có ý đồ hôn hít tiếp cận hạ thể mình. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cố Duyên là lần đầu nhìn thấy bộ phận sinh d·ụ·c của phụ nữ, mặc dù là khôngcóđốichiếu,hắncũngcảmthấynơinàycủacôđẹpquámức,trơn ướt, chặt chẽ, nhiều nước, màu sắc tươi đẹp, ngón tay hắn cũng bị những chất lỏng đó làm ướt, sáng lấp lánh, mỗi lần rút ra lại kèm theo chất lỏng không ngừng chảy xuôi, quả thực xinh đẹp như một đóa hoa sen nước bằng thịt.
Cố Duyên vội vàng gật đầu.
Hắn lại lật người Bì Dập An qua tới nằm sắp lại, cuối cùng là tự mình nghiêmtúchoànthànhlầnđầutiêncởinútthắtáongực,lưngBìDậpAn rất đẹp, làn da vừa trơn bóng lại vừa trắng trẻo, cô thậm chí còn có hai hõm venus chỗ eo, hai hõm đồng tiền này nằm trên thịt lún lún, nhìn đã đángyêu,lạicòngợicảm,môiCốDuyêncứởchungquanhchỗđótriền miên một lúc lâu.
Đólàmộtloạicảmgiáchếtsứcmớilạ,côthậmchícòncảmthấymình hình như có chút b**n th**, Cố Duyên đôi mắt càng đỏ, cô liền càng muốn đùa c·h·ế·t hắn.
Hắnđãchorằngmìnhmộtlầnnữachìmvàogiấcmơđãlặpđilặplại bao lần.
Sau khi cởi xong quần thì chỉ còn lại một lớp q**n l*t mỏng manh, Bì Dập An cố ý mặc quần chữ Đinh (丁), mấy sợi dây buộc và một mảnh vảinhỏmàuthiênthanhgầnnhưtrongsuốt,CốDuyênthậmchícóthể thấy những nhan sắc kiều diễm bên dưới.
Cô sẽ không ngại giúp hắn giải tỏa d*c v*ng khó cưỡng này.
Môilưỡicàngđixuống,CốDuyênlạicàngcảmthấyngại,giọngnói dường như là khóc nức nở lên, hắn nói: “... Đừng, dơ...”
Nếu hắn có thể khóc ra, cô nhất định sẽ cao trào.
Mộtlầnnữacúiđầungậmvào,CốDuyêndùngtayhấtmáitócdàihơi rối ra nhìn mặt Bì Dập An, bên dưới hắn bị cô ngậm trong miệng lên xuống phun ra nuốt vào, thị giác mãnh liệt như vậy k*ch th*ch cao độ khiến càng Cố Duyên kh*** c*m, không đầy mấy phút, cao trào liền mãnh liệt dâng lên trong hắn, căn bản là không kịp lấy ra, hắn đã ào ạt bắn.
Cô dùng răng cắn cằm Cố Duyên, nhẹ nhàng cạ cạ, xuống chút nữa, chiếclưỡimềmlinhhoạtẩmướthơinóngl**mquahầukếthắn,chođến hai n/úm v/únhỏ tinh xảo của hắn, thật là hai cái chấm đáng yêu, Bì Dập Anngậmlấy,CốDuyênliềnbắtđầukêuhừhừ,ngửamặttừphátramấy tiếng r*n r* vụn vặt trong cổ họng.
Cố Duyên bấu chặt lấy eo Bì Dập An chống đẩy vào trong, lần nào cũng đều có thể mang ra một chút nước, tận cùng bên trong Bì Dập An là một mảnhthịtmềm,mãmắthắntạiđóliềnnhẹnhàngcọsát,sungsướngđến mức hắn nhiều lần cũng muốn chọc sâu vào nơi đó, toàn bộ côn th*t đều không ngừng bị huyệt thịt hút vào trong, hắn càng ngày càng khống chế không nổi tốc độ của chính mình.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.