Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 57: Chạm trán Oken Fist

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 57: Chạm trán Oken Fist


Hp: 6,100/6,100

'5.000.000 bằng tiền mặt, vàng, châu báu hoặc hàng hóa thì chúng ta sẽ để các ngươi yên'

+20 exp!

Nhấp vào đây để xem danh sách [Perk]

Những kẻ còn lại nhảy khỏi tàu với hi vọng cố gắng bơi vào bờ. 2 tới 3 tên đã an toàn tới bãi cát.... ơ kia là người nhím? Cô ta nên cảm thấy may khi mà có đồng đội kéo vào bờ. (đọc tại Qidian-VP.com)

'Tây Bắc. Ở đâu đó giữa 310 và 315 độ.’ Giơ ngón tay cái với đám đông, tôi nhảy lên Kiwi và chỉ hướng tôi chuẩn bị đi. " Anh bạn, chúng ta sắp tóm được hắn rồi."

"Jongvale! Tôi ở làng Jongvale!" Người đàn ông ấp úng. " "Làm ơn! Hắn bắt đầu neo thuyền rồi."

________________________________________

" Không tệ, Sparrow. Thực sự, không tệ chút nào!" Hắn ta ca ngợi rồi từ từ chậm rãi xắn tay áo lên. " Ta chưa từng thấy con tàu nào bị xẻ đôi như vậy kể từ khi rời khỏi Grand Line. Người đã từng tới đó chưa?"

Tay kiếm sĩ nhanh chóng quỳ xuống. " Thuyền trưởng! Làm ơn, hãy cho tôi cơ hội thử sức! Tôi sẽ đánh bại hắn, tôi thề!"

" Nhưng..." Tôi giả vờ than phiền, giọng nói đầy sự giả tạo. " “Bây giờ tôi phải bắt đầu lại từ đầu…mất ba ngày trời lấp đầy đám t·ội p·hạm, tôi ko muốn làm lại đâu."

LUK: 77

Sau đó tất cả bọn họ chỉ về hướng Kowalik đi

INT: 155

___________________________________

'Oaken Fist' Kowalik, thuyền trưởng, lv79

STR: 440

___________________________________________

Cuộc tập kích thất bại dường như không làm hắn nản lòng dù đầu gối hắn khuỵu xuống ngay khi tiếp đất còn 2 thanh katana rung lên bần bật. Hắn lại lần nữa lao lên phía trước.

Một hòn đảo nhỏ hẹp, chiều dài tầm 2 tới 3 dặm từ đầu này tới đầu kia. Mặc dù có diện tích nhỏ nhưng nơi này hoàn toàn bị bao phủ bởi cây xanh. Một vài mét bãi biển cát trắng là tất cả những gì ngăn cách đại dương với rừng rậm nhiệt đới.

Kiwi tinh tế ẩn mình trong những đám mây khi tôi trầm ngâm suy nghĩ cách thức t·ấn c·ông. " "Hừm, mày nghĩ sao Kiwi? Thả đại bác từ trên xuống? Cực kì hiểu quả nhưng nhược điểm là quá ồn ào. Chúng ta không muốn những vị khách quý quay trở về sớm đúng ko? Chúng ta luôn có thể lao xuống và găm đ·ạ·n vào sọ của chúng... nhưng những tên này cực kì hiếm khi g·iết người, thế nên tao luôn thấy làm vậy là rất bất lịch sự."

Tôi im lặng không nói gì trong lúc Reyhan cẩn thận lùi lại, mặt tỏ vẻ lo lắng.

5 triệu. Một con số đặc biệt. Đủ tiêu chuẩn trở thành ' một gia tài' nhỏ nhưng ko quá nhiều để làm sụp đổ kinh tế của nơi đó. Ngay cả ngôi làng bé như Jongvale cũng có thể thu được đủ số tiền này nếu như người dân bớt ăn đi một bữa.

Thông báo! Den-Den-Mushi của bạn đang đổ chuông!

Nhấn vào đây để xem danh sách [Kỹ năng]

Hắn cụp chiếc mũ xuống thấp hơn nữa. Hắn ko hối hận khi chấp nhận gia nhập dù chỉ một người. " Rốt cuôc, đây là băng hải tặc mạnh nhất South Bl-"

Tôi vào trạng thái phòng thủ ngay khi nhướng mày ấn tượng. ' Con mẹ nó... đây mới gọi là hải tặc đúng nghĩa.'

Không đùa nữa, tôi nghiêm túc. ".... Haizz, tôi không thể cứ ở đây mãi được Yuriko. Thực tế nếu tiếp tục tôi chưa chắc sẽ làm tốt như lần đầu tiên. Hầu hết mọi người đã cố thủ ở trong nhà và chĩa s·ú·n·g ra cửa sổ. Tôi ko thể biết ai đang ở trong cho đến khi phá cửa."

Exp: 4,780/6,800

Tôi nhìn theo hướng những con tàu chứa đầy t·ội p·hạm biến mất ở phía chân trời. " Cô biết đấy trung úy, cô thật biết cách làm hỏng niềm vui của một người. Tôi đã gần như lấp đầy con tàu thứ 4 rồi. Tôi muốn nhét thêm người vào con tàu thứ 5 nữa."

Nhiệm vụ 1 tỷ beri. ( Tính tại thời điểm rời vịnh timber) Tiến độ: (430,918,700/1,000,000,000)

Lần này đám c·ướp biển nhanh chóng vỡ trận khi đã quá mệt mỏi từ quãng đường bơi từ con tàu tới đảo. Cộng thêm những tên chỉ huy đều đang bận chôn kho báu. " (đọc tại Qidian-VP.com)

Chương 57: Chạm trán Oken Fist

Reyhan, hải tặc băng c·ướp biển Oaken Fist, Lv. 48

Yuriko bối rối vì nghe thấy sự nghiêm trọng giọng điệu của tôi. " "Jack, có chuyện gì vậy?" Cô ấy nhanh chóng hỏi. " Đó là ai?"

Nhanh chóng tôi rút Kugizume ra và một tiếng động lớn giữa những thanh kiếm khi va vào nhau. " Bò húc!" Kẻ mới tới kết thúc đòn t·ấn c·ông b·ằng tiếng gầm.

Tôi liếc nhìn lại viên trung úy và thấy những cảm xúc mâu thuẫn đang hiện trên khuôn mặt cô ấy. "Xin lỗi, tôi đoán là tôi đang huyên thuyên. Toàn bộ hòn đảo này quả thật chả khác gì trò hề. Thật khó tin rằng ban đầu tôi tới đây chỉ với mục đích tóm vài tên t·ội p·hạm"

Petilacounan không phải là một hòn đảo lớn. Một số hải đồ còn ko thèm đưa nó vào.

" Chưa chắc,: Yuriko hùa theo. " Mấy con tàu chỉ chấp nhận 500 tên t·ội p·hạm đầu tiên. Ở đây chúng ta vẫn còn rất nhiều. Hãy coi đây là khởi đầu thuận lợi khi anh thử lần hai. Trung úy Kyler đã bắt đầu mở đặt cược về việc mất bao lâu để anh tiếp tục lấp đầy những con tàu sắp tới. Muốn tiếp tục ở lại giúp tôi chứ?" (đọc tại Qidian-VP.com)

VIT: 305

Một tên có biệt danh là Edwyn 'Kẻ ranh ma' đang cụp mũ che mắt lại để nghỉ ngơi khi tựa lưng vào lan can tàu. Dù đã ở trên con tàu này 1 năm rưỡi, hắn vẫn ngạc nhiên về cách…làm việc…hiệu quả của Kowalik. Danh tiếng của người gỗ tại vùng biển này quá nổi tiếng, mức giá truy nã cố định hơn 50 triệu của thuyền trưởng được nhiều người biết tới, cách thức kiếm tiền cũng cực kì khoa học.

DEX: 504

Thuyền trưởng lặng lẽ vẫy ta khước từ lời thỉnh cầu trong khi tiếp tục thoải mái tiến lên phía trước. Đôi mắt hắn quét qua những thiệt hại đối của con tàu và đám thuyền viên của hắn. Và thay vì trở nên tức giận thì hắn lại đi... đánh giá?

Ba phát đại bác cảnh cáo vào vùng nước nông. Đó là cách thuyền trưởng luôn bắt đầu. Thông báo ý định tới lấy tiền. 3 phát đ·ạ·n và toàn bộ những ngôi làng, thị trấn đều hiểu. Họ hiểu vì thông điệp luôn luôn như vậy, không thay đổi trong 10 năm qua.

2 giờ 17 phút trôi qua, hòn đảo nhỏ có làng Jongvale xuất hiện trước mắt tôi. Kiwi nhanh chóng hạ cánh nhưng đành hoãn lại vì bên dưới có một đám đông nhỏ tập hợp lại. Tôi đành nhảy xuống. Bên dưới, đứng đầu đám đông là người mà tôi tặng ốc sên truyền tin, chủ gia đình có 5 người con.

WIS: 155

-Số lượng [Kỹ năng] hiện tại: 44

Chân tôi vung lên! Một phiên bản [Rankyaku] sắc nhọn khiến Reyhan dùng 2 thanh kiếm để đỡ làm cuộc tấn cống của hắn bị chắn đứng. Và giờ hắn chỉ có thể lườm tôi.

+ 65 exp!

Chiếc áo ngoài màu đỏ đậm với hình thêu vàng xung quanh mỗi đường viền và khuy áo. Đôi bốt đen có thiết kế trang trí công phu thực sự thể hiện chất lượng cao cùng chiếc mũ hải tặc màu đen cổ điển được đính một chiếc lông vũ trên đó.

7 t·ên c·ướp biển tiếp theo lần lượt gục khi tôi tung tăng quanh con tàu bị xẻ làm đôi. Tên Edwyn cố gắng chống đỡ trong 6 giây giúp tôi tăng [Tekkai Kenpo] từ lv15 lên lv16, và để cảm ơn thì tôi đánh gục hắn theo cách nhẹ nhàng nhất có thể.

Vào thời điểm này, tôi lấy con ốc sên ra như một hành động trong tiềm thức. Điện thoại bắt đầu đổ chuông, cánh tay của bạn tự nhiên đưa ra cầm nó lên. ""Có chuyện gì vậy Mori? Sếp đang-"

Xa dưới tầm nhìn từ trên mây, tôi thấy những chiếc bánh xe chèo lớn của Molderhulk cuối cùng cũng dừng lại ngay bên ngoài vùng nước cạn và con tàu đang tự neo lại. Với một cái vỗ tay, chấm nhỏ mà tôi cho là Kowalik đã tạo ra một cái ván lên xuống đơn giản, sai đàn em đem những chiếc rương kho báu xuống bờ cát.

'Umeji' lv12 là tên may mắn đầu tiên chạm trán với tôi. Hắn không thể đứng vững trên con tàu bị cắt làm đôi này và thế là mặt của hắn gặp giày của tôi. Một viên đ·ạ·n sượt qua người làm tôi chuyển sự chú ý sang 'Axel' một tên vừa cầm s·ú·n·g vừa ôm cột buồm. Hắn bắn lung tung tới mức trúng cả mấy tên đồng đội của hắn nên tôi nhanh chóng [Soru] tới chỗ hắn cho hắn hôn mạnh vào cột buồm

Tiếng những bước chân vội vã và một giọng nói vang lên từ bên trong khu rừng. " Nhị kiếm phái!"

Tôi nhìn qua chiếc kính viễn vọng, một nụ cười toe toét nở trên môi. " Hoàn hảo, quá hoàn hảo." 4 tên vác xẻng trên vai. 2 tên to xác đang cùng nhau vác những chiếc rương đồ sộ. Một tên kiếm sĩ với cặp katana ở sau lưng và cuối cùng nhưng không kém phần quan trọng chính là tên thuyền trưởng to lớn. " Hãy cho chúng 15 phút, 20 phút để chúng trôn giấu chiến lợi phẩm. Rồi để những tên còn lại trên Molderhulk... cho tôi."

80 phút trôi qua và hai con Sea King đang vật lộn với nhau trên mặt biển. Vùng biển bị xáo trộn hàng dặm xung quanh khi bộ hàm sắc như dao cạo của chúng tiếp tục không ngoạm được đối phương.

Điểm còn lại: 105

Trong vòng chưa đầy 90 giây, tôi cùng Kiwi bay lên không trung biến mất khỏi vịnh Timber. " 'Jongvale! Không phải nơi mà tôi đặt cược chúng sẽ tới. Tôi nghĩ về tất cả các đảo trong danh sách của mình, Rochdale là khả năng cao nhất."

Đây là câu hỏi mà tôi cũng đang tự hỏi bản thân. " Không chắc nữa. Toàn bộ tàu c·ướp biển trong vịnh đều bị vô hiệu hóa. Hiện đã bắt toàn bộ đám thuyền trưởng, mặc dù một vài thành viên của băng DePietro và tên thuyền phó đang lẩn trốn ở đâu đó. Còn lại về cơ bản tất cả đại bác ở bờ biển không còn là vấn đề, hải quân có thể cho quân vào nếu muốn.... mặc dù như thể chả khác nào mời họ ăn đ·ạ·n từ những kẻ núp đang cố thủ trong nhà. Tôi có thể ở lại ít nhất vài ngày nữa. Nhưng tôi dám chắc tiến độ sẽ chậm hơn rất nhiều." (đọc tại Qidian-VP.com)

Cô nàng người nhím cố gắng chiến đấu bằng dạng lai nhưng đám gai này không thể tạo ra nổi vết sướng vào [Tekkai Keppo]

Kiwi xuyên qua những đám mây và bắt đầu đua với thời gian. Đây là một cuộc chạy đua mà không ai trong chúng tôi muốn thua cuộc. " Nào anh bạn! Mày làm được mà! Hôm nay chúng ta sẽ tóm được hắn" 10 phút trôi qua và một cơn bão ầm ầm ở phía tây trước khi biến mất bởi vì chúng tôi băng qua nó.

"KIWI!" Tôi hét lên với con chim đang bắt cá gần đó. " Chúng ta phải đi nhanh!"

5 triệu. Hắn cười khúc khích. Đây chính là số tiền truy nã của hắn khi Kowalik mời chào hắn gia nhập nhiều năm về trước. Hắn vẫn nhớ như in trong đầu. Con tàu của hắn đang cháy, chìm xuống vực thẳm đen kịt. Và rồi kẻ đánh bại hắn chìa tay ra. " Cậu lái con tàu đó không tệ chút nào. Đúng lúc ta cần tìm một người lái tàu mới. Muốn cùng nhau kiếm tiền ko?"

30 phút trôi qua, vương quốc Mercadia xuất hiện như một cái bóng ở phía đông bắc. Năm phút nữa nó chỉ là một cái đốm nhỏ ở phía xa về phía nam của chúng tôi.

Note: Đã cày xong Final Fantasy 16. Bắt đầu trở lại viết truyện. Đợi khi nào có Final Fantasy 7 rebirth thì cày tiếp

"'[RANKYAKU]!"

Một tràng cười sảng khoái phát ra từ tôi khi tôi đang rơi xuống. 'Thành tựu đã mở khóa! Tôi chính thức trở thành người xẻ tàu. Không phải loại tàu thám hiểm caravel cỡ nhỏ mà là chiếc thuyền buồm lớn! Mặc dù phải xoay chục vào mới tạo ra được đòn như vậy.'

+110 exp!

_______________________________________

Tôi bật ra tiếng cười chua chát. " Tôi quên chưa nói với cô là hôm nay tôi bị 1 thằng nhóc 7 tuổi bắn. Lúc đó tôi ko hề hay biết. Tôi nghe thấy tiếng s·ú·n·g và... hãy nói rằng tôi rất vui khi đòn t·ấn c·ông đáp trả bị trượt và đám người từ nhà thổ lao ra ngoài cầu xin tha lỗi. Không gì g·iết c·hết tâm trạng bằng câu nói. " Xin lỗi, làm ơn hãy tha cho chúng tôi. Xin ngài rủ lòng thương đừng bắt chúng tôi."

Tắt [Tekkai Kenpo] tôi sử dụng 'Kamisori' bay tới vào hòn đảo và bị bao vây bởi đám người ướt như chuột lột.

“Vậy kế hoạch tiếp theo của anh là gì?”

" Vậy là không? Thật đáng tiếc." Cánh tay của phải của Kowalik nhanh chóng được bao bọc trong lớp vỏ của những thân cây. " Ngươi không thể biết niềm vui trở thành con cá lớn trong chiếc ao nhỏ cho tới khi ngươi tự trải nghiệm."

Lần này thuyền trưởng còn không cần phải mở lời. Cả băng chỉ cần tới trung tâm làng rồi lấy tiền. Giống như đây là điều hiển nhiên vậy.

" Lùi lại, Reyhan," một tiếng nói xuất hiện từ hàng cây. " Tên này cậu đánh không nổi," giọng nói cực kì có mị lực tiếp tục. (đọc tại Qidian-VP.com)

Tiền: 234,182,590 Beri

Moderhulk oằn mình dưới lưỡi liềm màu xanh khổng lồ cắt thẳng qua rồi đi vào đại dương bên dưới. . Giống như mạch nước phun trào, một bức tường nước phụt lên từ vết cắt làm những t·ên c·ướp biển hoảng loạn, chao đảo. Những khẩu đại bác cùng đ·ạ·n của chúng lăn xuống biển khi boong tàu không còn bằng phẳng nữa và 2 nửa thân tàu bắt đầu tách nhau ra.

" Tao biết rồi!" Tôi kêu lên cùng cái búng tay." Có một thứ tao luôn muốn thử"

-Số [Perk] hiện tại: 7

"Là hắn! Là hắn! Là hắn! Là hắn! Là hắn!" Giọng nói chắc chắn không phải Mori kêu lên trong hoảng loạn. " Kẻ mà anh nói sẽ trở lại một lần nữa! ! Làm ơn! Mọi người ở đây không thể cống nạp thêm tiền nữa. Chúng tôi đã rất vất vả kiếm cái ăn qua ngày-"

_______________________________________

"Wee Wee. Kee?

Jack Parker, The Gamer, Lv. 68

Yuriko nhìn tôi và cười. "Đấy là lỗi của anh. Anh biết cần bao nhiêu thức ăn nước uống để nuôi giữ nhiều tù nhân đến vậy ko? Chúng tôi không thể nhốt toàn bộ bọn chúng được. Cần phải đợi tàu chở t·ội p·hạm khác tới đây."

'Chào mọi người'

Tôi hét vào con ốc sên. " Hòn đảo nào?"

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 57: Chạm trán Oken Fist