Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 136: Gặp mặt.

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 136: Gặp mặt.


- Sơn tặc sao . . . Lần đầu gặp đấy!

- Đúng vậy haha, ta đã đến Raftel, đồng thời còn tìm được kho báu One Piece nữa, không như tên già nào đó suốt ngày đuổi g·iết ta nhưng không được.

Khuôn mặt Roger vẫn nở nụ cười, nhưng Feldon ở đối diện cảm nhận được một tòa núi lửa đang kìm hãm. Để chữa không khí, Feldon vội vàng nói: (đọc tại Qidian-VP.com)

- Cái tên mồm lông nhà ngươi cũng lấy được vợ xinh đẹp, hiền dịu như vậy sao? Hay ngươi bỏ bùa nàng đấy hahaha!

Mở mắt ra thì trời đã sáng, Garp tối qua đã dặn hôm nay hắn có việc đi bên trong hòn đảo, dặn Feldon là tự do hành động.

Chương 136: Gặp mặt.

Garp cũng hiểu rằng Roger sẽ không không mà gọi hắn đến nên cũng không gióng chống khua chiêng tiến đến mà lựa chọn âm thầm gặp mặt, để xem đối phương muốn gì.

Garp bị trả đũa liền quay sang lườm Feldon, dắt theo tên này là để tiếp tay cho giặc sao.

- Đã què lại còn không ở nhà, nhìn xem cái chân sắt của hắn kìa, trông đáng tiền phết!

Chuyện vừa rồi như một cơn ác mộng, tưởng tượng như có một ngọn núi đè lên cơ thể, tuyệt vọng vùng vẫy nhưng không được. Feldon dắt lên một sợi dây thừng trên người tên sơn tặc, trói hết bọn hắn lại, kèo về làng trong sự ngỡ ngàng của mọi người.

Thấy Feldon đứng yên trợn mắt nhìn bọn hắn, một tên trong đám người đứng ra:

Sau một hồi làm quen thì cả hai bên thân thuộc không ít, Feldon cũng nhờ đó thở được một hơi!

Mối quan hệ của Garp và Roger vô cùng phức tạp. Cùng dòng máu nhưng khác chiến tuyến, hợp sức đánh bại Xebec rồi lại quay sang đánh g·iết nhau. Garp và Roger đã trải qua không dưới vài chục trận chiến.

Feldon dở khóc dở cười, cũng không phải là lần đầu bị chặn c·ướp nhưng không lẽ số hắn là bị chặn c·ướp ư? Chân của hắn lúc này được gắn một chiếc chân bằng thép được hải quân chế tạo, cấu trúc khá vững chắc. Quần áo hải quân thì hắn đã cởi ra, chỉ mặc một bộ đồ đen bình thường.

Một ngôi nhà nhỏ được dựng lên, trên nóc nhà còn có một chiếc chong chóng đón giò, khung cảnh bình yên đến lạ.

Roger lúc này cũng ngó ra sau Garp, nhìn thấy thân ảnh Feldon, hắn khựng lại một chút, sâu bên trong đôi mắt là một ý nghĩ sâu xa, hắn cười nói:

- Ngươi quả là mệnh làm hải quân!

Nhìn nụ cười tự tin trên mặt Roger, Feldon không tự chủ được mà cảm nhận được cảm giác thân thiết, miệng nở nụ cười.

- Tới!

Nói tóm lại Garp chính là thần hộ mệnh của làng Cối xay gió, Feldon còn nghe loáng thoáng được một vài sự tích của Garp nhưng những chuyện này đều là chuyện thường ngày, còn vợ hay gia đình của Garp thì không hề.

- Răng rắc!

- Khặc khặc!

Garp nói một câu rồi nhảy xuống thuyền, Feldon theo chân. Người đàn ông vẫn miệt mài làm việc, cho đến khi bóng của Garp đổ lên che khuất ánh nắng đang chiếu vào con vật.

Một ông chú chạc tuổi 50 bước vào, cóc người nhỏ bé, khuôn mặt hiền từ, đôi mắt như ẩn chứa một đại dương cất giọng. Những người khác liền né ra, miệng hô một tiếng trưởng làng.

Feldon nghe xong không biết nói gì, đúng là miệng đời.

- Tên này nhanh quá, mau g·iết hắn . . .

- Gọi ta Feldon được rồi, chắc chúng ta không chênh nhau nhiều nên không cần khách sáo vậy đâu.

Nói xong Feldon biến mất, đợi những tên sơn tặc phản ứng lại được thì hắn đã đứng trước mắt tên cầm dao vừa rồi, một tay xách lên như xách một con c·h·ó.

- Đây chính là Feldon chuẩn đô đốc. Tương lai của hải quân, có thể xem như học trò ta, các ngươi đến chào hỏi hắn một chút.

Makino đặt hai ly nước xuống bàn, ánh mắt tò mò pha lẫn chút kích động nhìn Feldon ở bên cạnh, nàng nhận ra thanh niên trước mắt này. Garp cười ha hả đối đáp những người dân xung quanh hắn, Feldon bị lọt thỏm vào giữa, có hơi chút không thích ứng.

- Ở trên biển có phải ngày ngày chiến đấu với hải tặc không? . . .

Nói xong hắn lui sang một bên, người dân bắt đầu xúm lại hỏi han Feldon khiến hắn bối rối, những người dân nơi đây thực sự nhiệt tình và dễ mến.

- Tên nhóc kia, bọn ta là sơn tặc, muốn sống thì mau chóng đặt tay lên đầu . . . còn không thì . . .

Garp cười haha tiến lên, hai người đập tay nhau rồi nở nụ cười. Feldon cũng tiếp lên, cúi chào Roger:

Garp tôn trọng Roger và Roger cũng vậy, cả hai vừa là thù vừa là bạn. Không thôi lần này Roger cũng không tiết lộ vị trí của mình mà mời Garp đến.

- Tha . . . tha . . .

Theo tiếng quát của Feldon, một áp lực khủng bố đè lên người bọn hắn khiến cơ thể trùng xuống. Áp lực khiến cơ thể đè nặng xuống đất, không thể thở nổi, Xung quanh 3 mét quanh phạm vi Feldon, tất cả mọi vật thể, kể cả những ngọn cỏ đều bị ép chặt xuống đất! (đọc tại Qidian-VP.com)

- Hải quân bản bộ trông làm sao?

- Trọng lực lĩnh vực!

Một bóng người đàn ông đang quay ưng về phía họ, dùng con dao mổ xẻ lấy thịt của một loài động vật nào đó. Feldon đã đoán ra được đó là ai rồi.

- Vào nhà nói chuyện hahaha!

Bọn chúng bắt đầu xin tha, Feldon ngoảnh mặt làm ngơ, sau một phút, cảm giác bọn hắn sắp không chịu nổi mới tán đi chiêu thức. Những tên hải tặc cơ thể mềm oặt, vô lực nằm trên mặt đất.

- Tránh ra nào, ở đây chúng ta còn có một vị đô đốc cơ mà. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nghe tiếp gọi, Garp quay lại, cười thoải mái như gặp bạn cũ, cả hai chào hỏi vài câu rồi Garp dõng dạc hô to:

- Xin chào Vua Hải Tặc Roger, ta là El Feldon!

Nghe Feldon nói vậy, Roger liền được dịp lên mặt, chống nạnh nói:

Rừng ở nơi này thì yên bình hơn ở biển Bắc nơi hắn sinh tồn rất nhiều. Những sinh vật hay thực vực cũng chỉ là những sinh vật bình thường, kích thước có chăng cũng là to hơn một chút. Dạo quanh nơi này nửa ngày, Feldon quyết định trở về.

- Cái quái gì?

- Yo, đến rồi đấy hả?

Feldon nhanh chóng gật đầu, sau đó cầm lấy cây bút kí lên cho Makino. Cầm lại tấm ảnh, Makino kích động đến đỏ mặt. Nàng nhanh chóng ngồi xuống, tranh thủ cơ hội để nói chuyện với hắn.

Thiếu nữ tên Makino bỗng tiến lại gần hắn, ánh mắt long lanh:

Roger đơn giản giới thiệu, Garp nghe đến đoạn vợ liền há mồm ra cười, chỉ mặt Roger:

Người đàn ông quay đầu lại, mái tóc ngắn đen dày, cơ thể cao lớn, cơ bắp cuồn cuộn, khuôn mặt treo lấy nụ cười, nổi bật nhất có lẽ là bộ ria mép vểnh lên trên. Gold D. Roger.

Nàng ở một bên như một chú chim sẻ râm ran, hỏi không biết mệt mỏi. Feldon từ tốn trả lời nàng, hai người một hỏi một đáp không biết thời gian trôi.

Nói nửa vời hắn còn đưa thanh dao lên liếm, Feldon lúc này cười mà không phải cười nhìn bọn hắn:

Feldon nhìn sang, mày liễu, da trắng, môi hồng, khuôn mặt nhìn vào khiến người ta cảm thấy dễ mến, hắn mỉm cười nói:

Roger dắt lấy hai người tiến vào căn nhà gỗ mộc mạc, nơi đây không to lắm, chỉ vừa đủ cho gia đình hai người sinh hoạt.

Tên này túm lấy tay Feldon, mặt đỏ bừng cố gắng hít thở. Những tên còn lại liền phản ứng, rút dao chém về phía Feldon.

Đây là sự tin tưởng tuyệt đối cả hai dành cho nhau, cũng là mối liên hệ giữa hai thái cực.

- Của ngài đây!

- Chú Roger, ngài đã chinh phục hòn đảo cuối cùng thật sao?

- À . . . Feldon chuẩn đô đốc . . . ta có thể nhờ ngài một chuyện được không.

Tối đến theo chân Garp, lên thuyền rời đi. Tiếp đến mới là mục đích thực sự của chuyến đi.

- Ngài làm thế nào để đánh với Big Mom vậy? (đọc tại Qidian-VP.com)

- Cho ta xin chữ ký của ngài được không?

Một hòn đảo nhỏ nằm trong Quần đảo Pol·estar, cách thành phố Logue Town khoảng 100 cây về hướng bắc.

- Ra là ngôi sao sáng mới của hải quân, chuẩn đô đốc trẻ tuổi nhất, phải chứ!

Makino trong lòng cũng bớt căng thẳng, nàng thở nhẹ một hơi, đưa ra một tấm hình của hắn:

Dáng người mảnh khảnh, dịu dàng, đôi mắt hiền từ nhìn Roger tiến vào, khi thấy bộ dạng của Garp thì nàng hơi khựng lại một chút, sau đó nhìn qua Roger, thấy Roger gật đầu nàng lại vui vẻ đứng dậy, đem một ấm trà ra bàn cho Roger.

Ở vùng biển đông được mệnh danh là yếu nhất tứ hải này thì hiếm khi thấy hải tặc mạnh xuất hiện. Vậy là Feldon theo chỉ dẫn của người dân, đi đến khu rừng tên là Midway, lí do đến đây chỉ là đi dạo cho khuây khỏa, ở biển với thành phố nhiều nên muốn vào rừng chơi cho đỡ chán.

Tối đến, mọi người mở tiệc linh đình chào đón lấy hai người, Feldon từ đây cũng nghe được chuyện về Garp. Từ lúc Makino mới sinh thì Garp đã ở đây rồi, lúc đó ông vẫn còn tuổi thanh niên nhưng tất cả sơn hải tặc lân cận hòn đảo đều bị Garp quét sạch.

Roger hướng về một người phụ nữ xinh đẹp nói.

- Rouge à, có khách đến nhé!

- Khà khà, trông bộ dạng không giống người nghèo, bắt được hắn khéo còn moi thêm một đống tiền. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhưng bất ngờ luôn đến vào lúc người không ngờ tới, đi đến bìa rừng, Feldon liền gặp một toán người chặn đầu:

- Hahaha, tự nhiên bắt được một tên què chân lang thang nơi đây!

Sự tích Feldon đến đây một ngày liền truy lùng sơn tặc, nối tiếp truyền thống của Garp chẳng biết ai truyền ra, mấy chốc đã lan khắp làng, bọn hắn còn tưởng Feldon chính là con riêng của Garp, dắt về để nối tiếp truyền thống.

Garp tối hôm đó cũng trở về, gặp được Feldon mang theo sơn tặc đến nộp cũng không biết nói gì, mặc dù thỉnh thoảng ở đây cũng có sơn tặc hoặc hải tặc nhưng cũng rất hiếm, thế mà Feldon chỉ đi ra ngoài một buổi lại bắt một băng về.

Thấy Feldon lễ phép như vậy, đồng thời không tị húy thân phận, Roger cảm thấy thanh niên này vô cùng thú vị, chưa kể lần này Garp còn dám dẫn Feldon tới nơi này nữa nên Roger lại càng coi trọng Feldon thêm một bậc.

- Còn đây là Rouge, vợ ta.

Thuyền của Garp và Feldon tiếp cận hòn đảo, đảo này không lớn, tầm mắt có thể bao quát.

- Rouge, đây là Garp, chắc ta cũng không cần giới thiệu. Cậu nhóc kia là Feldon, là ngôi sao mới nổi của hải quân.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 136: Gặp mặt.