Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 26: Phải càng cố gắng nữa !

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 26: Phải càng cố gắng nữa !


Thú thật thì cảm giác được người khác cõng cũng không tồi, đặc biệt là sau một trận chiến khốc liệt. Thế là Feldon nằm yên trên lưng Brick hưởng thụ.

" Vậy cảm ơn ngươi nhiều Feldon" Homing nhanh chóng đáp lời.

Cộng với cả sử dụng trái ác quỷ một cách triệt để nữa nên là Feldon gần như cạn kiệt về mặt tinh thần. Nãy giờ là hắn cũng gắng gượng rồi.

Quét mắt nhìn căn phòng, Feldon không thấy thứ gì có thể ăn được, cái túi lần trước hắn cho thì cũng đã bị quẳng ở một góc, bên trong rỗng toang.

" Đại ca, thuyền trưởng c·hết rồi ư?"

" Tùy ngươi vậy"

Brick cõng Feldon trên đường, nếu như không phải Feldon trông toàn là máu thì người ta sẽ nghĩ đây là 2 cha con đang cõng nhau.

Mặc dù đã xác định là mục tiêu đầu tiên của mình nhưng mà bỏ rơi hắn cả tuần làm Feldon cũng cảm thấy hơi tội lỗi. Không biết số đồ ăn hắn cho có đủ để cầm cự đến bây giờ không, hay lại phải ra ngoài đi c·ướp rồi.

Thế nhưng Brick không đáp lời, hắn chỉ cúi đầu đi về phía trước. Brick không biết rằng nhờ hồi phục nên Feldon gần như trở lại bình thường rồi, chẳng qua là do những v·ết m·áu trải dài khắp cơ thể nên nhìn hắn tàn tạ thôi.

Brick đứng cạnh đó thì tấm tắc kì lạ, trừ v·ết t·hương khủng bố trên vai ra thì những vết chém nay chỉ còn thấy sẹo mờ mờ. Tốc độ khôi phục phải nói là vô cùng khủng kh·iếp.

Bóng dáng của Feldon biến mất trong màn đêm tối.

Feldon cũng vậy, những lúc nhỏ yếu như thế này thì hắn cần tranh thủ mọi thứ để mạnh lên. Mọi khó khắn đều có thể giải quyết tốt đẹp nếu hắn chọn đúng cách.

" Khụ Khụ, Chào ngươi Feldon!"

Thấy Feldon đi vào, bà mẹ muốn nguồi dậy chào hỏi nhưng vì vướng lấy con trai nên bà khó khăn ngẩng đầu:

Nghe tiếng gọi, rất nhanh có người mở cửa, là Homing.

Tuổi đời hạn chế hắn rất nhiều, bây giờ hắn phải ra sức học tập để có thể mạnh mẽ lên mỗi ngày, cả về thể xác lẫn trí óc.

" Là Feldon à, rất vui được gặp lại ngươi, mau mau vào nhà "

Bước vào trong nhà, vẫn là Homing và vợ của hắn, trong lòng bà là Rosinante đã ngủ say, còn Doflamingo thì không biết đã đi đâu.

Tên kia nhẹ nhõm thở phào một tiếng, từ khi đi theo Feldon thì cuộc sống mỗi ngày một tốt đẹp hơn, nếu Feldon có chuyện gì thì không biết sau này bọn họ sẽ thế nào.

Rất nhiều thứ được Brick miêu tả cặn kẽ.

Để lại xấp tài liệu trên bàn Feldon mở cửa đi ra ngoài:

" Có giỏi thì ngươi chạy nữa đi, tên nhóc khốn kh·iếp"

" Đúng là giúp người người không mang ơn mà còn coi đó là nghĩa vụ" Feldon thầm cảm thán trong lòng.

" Có ai ở nhà không? Là ta, Feldon đây"

" Thả đứa bé ra đi, ta trả tiền hoa quả cho các ngươi"

" Lần sau đừng để ta bắt được ngươi nữa nhé, tên nhóc tóc vàng. "

Về đến nhà tắm rửa, mặc dù cơ thể của Feldon rất khỏe nhưng tinh thần của hắn cũng khá là mệt mỏi rồi. Mỗi giây chiến đấu hắn đều phải tập trung vô cùng cao.

Trước khi đi còn không quên uy h·iếp Doflamingo. Thiên Dạ Xoa của tương lai nay lại bị 2 tên dân quèn uy h·iếp, nghe thì tức cười nhưng đó là cái giá của nhỏ yếu.

Chẳng mấy chốc đã về tới công xưởng, mấy tên hải tặc thấy Brick thì vội chay ra đón.

Nhìn Feldon đứng nhảy nhót chẳng ai nghĩ rằng hắn vừa trải qua một trận chiến sinh tử chứ.

Feldon rất nhanh đã đi đến căn nhà tồi tàn của nhà Homing, cánh cửa đã được lắp lại. Lần này hắn từ tốn gõ cửa. (đọc tại Qidian-VP.com)

Feldon từ trên lưng Brick nhảy xuống. Trừng mắt tên vừa rồi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Bây giờ thì Feldon có thể tự nhận hắn là một người thông minh đấy. Nhưng một người thông minh đến đâu phụ thuộc vào mức độ khôn ngoan mà hắn ta sử dụng để xây dựng một cuộc sống tốt đẹp.

Feldon nhảy từ trên nóc nhà xuống. Nghe Feldon nói vậy, hai người kia tưởng hắn là đồng lõa của tên nhóc đáng ghét, tính bắt luôn hắn. Nhưng Brick hung thần sát ác cũng đã đi đến đầu hẻm. Nhìn thấy bộ dạng của Brick làm 2 người bọn họ sợ hết hồn, vôi vàng bỏ đi.

" Ta ra ngoài có chút việc, ngươi đem mấy thứ này lên phòng giùm ta nhé!"

Mất một lát để vào trong thành phố, Feldon sai Brick và mấy tên thuộc hạ chia ra tìm, chẳng mẩy chốc đã phát hiện Doflamingo trong một ngõ nhỏ.

" Ta cũng không biết tên nhóc đó chạy đi đâu nữa"

" C·hết cái đầu ngươi, các ngươi mong ta c·hết lắm hả?"

Muốn mạnh lên thì phải nhìn rõ ràng bản thân mình, Feldon luôn khắc ghi trong tâm của mình điều đó. Rút kinh nghiệm sau mỗi trận chiến là điều vô cùng bức thiết với Feldon lúc này.

Những người thực sự khôn ngoan sẽ hiểu rằng mọi công việc khó khăn được sinh ra đều có lý do. Thay vì kêu ca, họ chăm chỉ làm việc trong im lặng.

Mặc dù Feldon là người trực tiếp giao chiến nhưng đứng ở góc độ khác quan sát lại cho ra một cách chiến đấu khác mà hắn không cảm nhận được. Chẳng hạn như khi xuất quyền thì hắn thường vung bả vai để tạo sức lực lớn nhất, nhưng điều này cho phép đối thủ có thời gian phản ứng. Hay đòn chân của Feldon khá là dễ đoán.

" Đây là những gì ta quan sát được ngày hôm nay, thực lực của ta có hạn nên những lúc các ngươi di chuyển quá nhanh ta không theo kịp. Xin lỗi!"

Feldon nhanh chóng đè người phụ nữ xuống, ra hiệu không cần chào hỏi:

Những người khác cũng bắt đầu ra đón Feldon, ai cũng kinh hồn khi thấy Feldon người đỏ lòm vẫn còn nói cười vui vẻ được.

Xuống dưới nhà, Brick đang ngồi trầm ngâm, bên cạnh hắn là một xấp giấy. Thấy Feldon, Brick cầm lấy xấp giấy mà đưa cho hắn. (đọc tại Qidian-VP.com)

Brick quát lên khi thấy Feldon cựa quậy. (đọc tại Qidian-VP.com)

Tắm rửa một phen, Feldon nằm nhoài trên giường rồi chìm vào giấc ngủ.

Feldon nhận lấy, hắn lật vài tờ ra xem sơ sơ, kể ra thì Brick cũng tận tâm phết. Hắn ghi chép rất tường tận về trận chiến.

Mặc dù mang đầu óc của tuổi 32 đấy, nhưng đó chỉ là kí ức chứ không phải trải nghiệm, cho nên ở kiếp này hắn còn phải học hỏi rất nhiều.

" Cảm ơn ngươi! "

Hay là Diamante khi chiến đấu với hắn thì rất ít khi dùng tay trái, chỉ yếu là để cản đòn.

" Ngồi yên đó đi"

" Doflamingo đâu rồi, muộn rồi thế này mà hắn chưa về à?"

Hai người đàn ông bịt kín đường chạy của Doflamingo, trong tay hắn là một vài trái táo, cam. Mặc dù bị dồn tới đường cùng nhưng hắn lại không sợ hãi, thay vào đó là vô cùng tức giận.

" Vậy thôi để ta đi tìm Doflamingo giúp bọn ngươi nhé, ta cũng có việc tìm hắn. "

" Thả ta xuống được rồi" Feldon càu nhàu.

Doflamingo lúc này nhắm chặt mắt lại, hắn đã chuẩn bị kĩ cho việc bị ăn đòn rồi. Điều này đã thành thói quen trong suốt quãng thời gian qua.

Bọn hắn cũng thấy Brick đang cõng người, nhưng nhìn kĩ thì thấy Feldon với đầy v·ết m·áu trên người. Một tên e dè hỏi:

" Ta đến để xem mọi người như thế nào thôi"

Khi hắn tỉnh lại thì đã là tối muộn rồi, chiếc bụng đói đánh thức hắn dậy. Ngồi dậy, Feldon đã thấy đồ ăn đặt sẵn ở cạnh giường rồi, chắc hẳn là Brick đã chuẩn bị cho hắn.

Homing bất lực trả lời, vợ của hắn thì buồn bã không nói. Để một thằng nhóc 9 tuổi chạy đi đâu trong đêm mà cũng không biết đi đâu thì Feldon cũng cạn lời. Người cha của Doflamingo có vẻ như vẫn chưa chấp nhận được sự thật thì phải.

Feldon nhanh chóng bỏ đi tìm. Đã tối muộn mà còn chưa về thì chắc lại đang đi tìm đồ ăn dạo ở đâu đó rồi, giờ chỉ còn cách quay lại thành phố nhờ mấy tên thuộc hạ cho nhanh thôi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Homing rất niềm nở mời Feldon vào nhà, nhưng nhìn thấy Feldon không mang theo gì thì nét mặt hắn hiện lên vẻ không vui, dù chỉ là thoáng qua nhưng Feldon thấy rõ sự thất vọng trong mắt hắn.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 26: Phải càng cố gắng nữa !