Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 31 : Tin dữ

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 31 : Tin dữ


Những bực tức vừa rồi nay đã bị hắn chuyển cho những người dân đã ép gia đình hắn đến mức này, thậm chí Feldon còn nghe hắn lẩm bẩm:

" Giá như ta đừng dại dột, đừng đưa bọn ngươi đến đây thì không có chuyện này rồi!"

" Mẹ làm sao cơ hả? "

" Những tên dân đen c·hết tiệt, ta thề sẽ g·iết hết sạch bọn ngươi. "

Mặc dù rất tức giận nhưng khi nói chuyện với Feldon, Doflamingo vẫn còn giữ được lí trí. Chứng tỏ hắn là một điểm tựa trong lòng Doflamingo rồi.

Hai người còn lại nghe vậy thì cũng yên lặng chấp nhận.

Rosinante thấy anh trai mình phản ứng như vậy thì hốt hoảng, vội vàng chạy ra can ngăn:

Feldon đứng dậy, đi theo 2 tên nhóc về nhà bọn hắn, dù gì cũng là thầy của Doflamingo, mẹ hắn c·hết thì Feldon cũng nên ghé qua nhìn một chút.

Tên nhóc này lại bị thù hận che đậy con mắt rồi. Nhưng như vậy cũng tốt cho kế hoạch của Feldon, sự tức giận này dù sao nó cũng sẽ đến. Và nó đến sớm hơn những gì hắn tưởng.

Ở One piece thì không có để l·ễ t·ang như hiện đại, bởi c·hiến t·ranh và c·ướp biển nên thường những ai ra đi thì họ sẽ chôn cất ngay luôn.

" Sống một cuộc sống bình thường với dân thường hả? Bọn dân đen đó đã g·iết mẹ ta rồi đó. Ông đúng là một người cha ngu xuẩn, ngu xuẩn mà... "

" Được rồi Doffy, nếu mẹ của ngươi còn sống thì bà ấy không muốn nhìn thấy cảnh này đâu. "

Một gia đình từng đứng ở đỉnh thế giới - gia đình Thiên Long Nhân nay lại bất lực nhìn người mình yêu thương nhất ra đi.

" Mẹ c·hết rồi!"

" Xoạt xoạt "

" Còn giờ hãy trở về ở với gia đình ngươi đi, từ ngày mai ta sẽ cho phép ngươi nghỉ, không cần qua chỗ của ta nữa, ngươi có thể thỏa thích báo thù. "

Feldon tay cầm theo một bó hoa chầm chậm bước vào:

"Hãy ngủ một giấc đi Doffy. Ngủ cũng là một loại giải thoát. Lúc ngươi ngủ, ngươi sẽ không buồn bã, không tức giận, không phiền muộn, không cô đơn. Đó là thời gian mà Thần Linh đã ban cho ngươi được mất trí nhớ ngắn hạn đấy."

Nghe lời nói của Feldon, cả gia đình buồn bã cúi đầu. Chỉ có Doflamingo vẫn còn ấm ức.

" Mẹ " (đọc tại Qidian-VP.com)

Nghe thấy động tĩnh, Doflamingo quay lại, thấy em trai khóc lóc, hắn vội vàng bỏ lấy tảng đá trên lưng xuống. Cứ nghĩ là có tên nào lại bắt nạt em trai mình hắn chạy lại hỏi:

Cảm giác được lời khuyên của mình có ích rồi, Feldon cũng không tiếp tục quấy rầy gia đình họ nữa, nhưng trước khi đi, hắn quan tâm học trò của mình:

Doflamingo chậm rãi buông tay, Feldon nói đúng, người mẹ hiền hậu của hắn sẽ không muốn thấy cảnh này đâu.

" Nếu như ta không cho phép ngươi đi thì sao? Ngươi cũng muốn g·iết ta ư?"

Những giận dữ, uất ức bấy lâu nay ở trong lòng Doflamingo cũng trào lên, hắn lao đến Homing, túm lấy cổ cha mình gào thét.

Homing cảm thấy trống rỗng vô cùng khi phải tiếp tục sống một cuộc đời mà không có bạn đời quan trọng nhất của mình. Nhìn lấy Rosinante dúi đầu vào ngực Homing mà khóc, trái tim hắn lại càng tan nát hơn.

" Tất cả là tại ngươi, nếu ngươi không ngu ngốc thì chúng ta đâu bị như vậy?" (đọc tại Qidian-VP.com)

" Mẹ, mẹ,.... " Rosinante ôm lấy chân của Doflamingo nức nở.

Biết chắc rằng tối nay đại ca sẽ không cho mình đi nên Doflamingo dứt khoát gật đầu, xoay người lại đi về phía bên em trai mình.

Chạy vội về phía nhà, trong đầu hắn Doflamingo lúc này toàn hình ảnh trước đây với mẹ hắn.

Nói đến đây, Doflamingo cũng nức nở. Hắn lại nhớ mẹ của hắn rồi.

" Ta muốn báo thù, ta muốn g·iết hết những dân đen trên đảo này đại ca à. "

" Sao vậy, mấy tên khốn kia lại đánh ngươi ư?"

" Được rồi, ta hiểu ngươi mà Doffy, nhưng nhìn em trai ngươi đang mệt mỏi như kia kìa " Feldon chỉ vào Rosinante đang mệt mỏi sờ lấy mộ của mẹ.

Thở dài một tiếng: (đọc tại Qidian-VP.com)

Cả nhà trầm lặng, mặc dù họ rất muốn đưa bà quay trở lại Mary Geoise để chôn cất . Muốn bà có một ngôi mộ thật đẹp đẽ. Nhưng điều đó là bất khả thi với hoàn cảnh của họ bây giờ.

" Đây là nơi mà chúng ta ở bên nhau lâu nhất, và cũng là nơi có hơi ấm nhất. "

Tuy nhiên bây giờ chưa phải là lúc để Doflamingo đi báo thù. Với những gì hắn trải qua hôm nay cộng với tinh thần không bình thường thì có lẽ sẽ gây rắc rối cho kế hoạch của Feldon.

" Dậy đi mà mẹ ơi! "

" Khi còn sống thì bà ấy đã là một người mẹ tuyệt vời, mất đi chắc hẳn bà ấy sẽ biến thành thiên thần phù hộ gia đình nha ngươi thôi Homing à."

Ánh mắt đỏ ngàu của Doflamingo nhìn thẳng vào Feldon, hắn gằn giọng từng chữ:

Chậm rãi đặt bó hoa xuống giường, Feldon an ủi lấy mọi người:

" Bây giờ ngươi đi thì nhắm lại đánh được mấy người. Hai, ba hay năm, nhưng đánh rồi ngươi có thể bỏ chạy không hay bị bọn họ đ·ánh c·hết. "

Trời lúc này cũng đã là hoàng hôn, ánh mặt trời đỏ rực chiếu lên khuôn từng khuôn mặt. Doflamingo là người đầu tiên bỏ đi, hắn muốn đi báo thù.

Tuy nhiên chỉ đi được vài bước thì đã bị bàn tay của Feldon cản lại. (đọc tại Qidian-VP.com)

" Không phải, nhưng đây sẽ là lần đầu ta không nghe lời ngươi vậy, đừng cản ta có được không. "

Từ từ hạ t·hi t·hể của mẹ mình xuống, Doflamingo cũng không kìm được nước mắt. Rosinante nhào vào lòng bố mình khóc òa làm Feldon đứng bên cạnh đó cũng bị cảm động lây, khóe mắt cũng rưng rưng.

" Chờ ta với đại ca ." Rosinante cũng chạy theo.

Trong căn lều nhà gỗ rách nát, Homing đang quỳ bên giường mà khóc lóc.

" Ta sẽ hỗ trợ các ngươi chôn cất nhé, các ngươi muốn chôn mẹ ngươi ở đâu đây?" Feldon nhìn Doflamingo mà hỏi.

Nằm ở một bên Feldon đang ngồi nhìn Doflamingo chống đẩy, bỗng nhiên có một tên nhóc chạy đến. Vừa chạy nước mắt vừa dàn dụa, lại gần thì nhìn ra là Rosinante.

" Dừng lại đi mà anh, bố không phải lí do hại c·hết mẹ mà!"

Doflamingo vẫn không chịu buông tay, lúc này đây hắn chỉ muốn trút hết những cảm xúc của mình lên người cha đáng ghét này của hắn.

" Mẹ ngươi mất đã làm hắn kiệt quệ rồi, giống như ngươi bây giờ vậy. Nếu như ngươi có chuyện gì thì làm sao hắn sống được nữa đây."

Một tiếng sét đánh vào đầu của Doflamingo, hắn ngơ ngác, dường như đã bị shock. Mới sáng nay mẹ còn cười nói với hắn mà. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nghe vậy, Homing và Rosinante quay sang nhìn hắn, ý đồ muốn hắn giải thích về lựa chọn này.

Vài ngày sau

Hắn nghĩ mẹ của Doflamingo vẫn còn cầm cự được một thời gian nữa cơ, nhưng có lẽ do tâm của bà đ·ã c·hết lặng rồi nên bà ra đi sớm hơn dự tính. Điều này lại vô tình giúp Feldon một tay.

" Nghỉ ngơi đi, lúc này không phải lúc để ngươi đi làm những chuyện ngu ngốc đâu Doffy à. "

Một lát sau, một chiếc hố hình chữ nhật đã được đào xong, Doflamingo mặt không b·iểu t·ình đi vào trong nhà. Hắn vuốt ve mặt mẹ hắn lần cuối, rồi cùng với Homing và Rosinante dùng băng cải quấn quanh cơ thể bà.

" Chôn cất ngay tại đây đi " Doflamingo nói.

" Để ta tự đào nhé Feldon đại ca, ta muốn tự tay chôn cất mẹ mình. " Doflamingo nói nhỏ với Feldon.

Vừa chạy tới cửa, Doflamingo đã hét lên một tiếng phảng phất tim hắn vừa vỡ vụn ra, sau đó hắn nhào đến bên giường mẹ của mình mà khóc.

Nhìn lấy e trai mình, Doflamingo cũng lấy lại được một chút lí trí. Feldon lại tiếp tục khuyên bảo:

Quả là không có sự ly biệt nào là không buồn cả, hơn hết là sau này có gặp lại nhau nữa không thôi. Hay chỉ còn tồn tại trong kí ức.

Rosinante mới nín được một chút, về đến nhà thấy a trai khóc lóc như vậy thì cũng khóc theo.

Tiếng đất cát được đào lên liên tục. Feldon ở một bên đứng nhìn lấy Doflamingo cặm cụi đào cát, ở bên trong nhà là Homing đang ôm lấy Rosinante nhìn vào vợ mình.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 31 : Tin dữ