Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 4: Sống sót
Con sư tử lúc này đã đứng dậy, nó không vồ lấy Feldon ngay mà đi xung quanh hắn. Đôi mắt vô tình giống như đang trêu ngươi hắn vậy, nó không muốn g·i·ế·t hắn ngay.
“Mong nữ thần may mắn phù hộ!” Feldon tự nhủ trong lòng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Gràoooo!
Xung quanh hắn là một mảnh rừng không tên, xuyên qua những tầng cây là một mảnh tinh không bao la, ánh trăng sáng ngời tuôn xuống mặt đất chiếu rọi khu rừng.
Lúc này hắn đã chuẩn bị sẵn để dùng Hồi phục rồi, hai tay hắn ôm lấy đầu, bảo vệ hắn khỏi việc va chạm một cái là ngất không kịp sài hệ thống.
Dùng chân phải đạp vào miệng con sư tử, Feldon dùng hết sức của mình bật ra đằng sau. Nỗi đau xé thịt theo đúng nghĩa đen truyền vào trong cảm giác của hắn.
" Hộc, hộc "
Đầu móng của nó quẹt qua bắp chân và đùi của Feldon. Mặc dù cũng rướn người nhảy một cái nhưng hắn vẫn bị trúng đòn của con sư tử.
Nếu không sử dụng lúc này thì Feldon không biết hắn có thể chịu được nữa không.
Nó vả cho Feldon một cái, cái bàn chân to bằng cả người hắn làm hắn văng ra 3 mét, máu chảy ra từ khắp nơi. Sau đó, nó lại vờn Feldon như cái cách mèo vờn chuột ở kiếp trước vậy.
Nó gầm lên một tiếng, dự định lao lên vồ lấy Feldon. Nhưng vách đá đã làm nó chùn bước, nó chỉ biết không cam long gầm lên một tiếng, sau đó bỏ đi.
Cả người hắn bay ra sau phía dưới là một rừng cây xanh thẳm, mang hi vọng sống của một con người bé nhỏ.
Vậy là lúc này chưa qua ngày mới.
Tuy nhiên, bây giờ hắn lại rất đói và khát, mặc dù hệ thống đã hồi phục thể năng cho hắn nhưng hắn vẫn cảm thấy đói khát, bản năng của con người là không thể mất đi được.
Cơn đau làm hắn muốn ngất đi, nhưng hắn cắn răng không để mình được phép như vậy.
Mở mắt ra, hắn rút ra con dao kẹp bên đùi, dùng sức chặt vào trước chỗ bị con sư tử cắn. Chỗ dó lúc này chỉ còn một ít thịt dính kết cái chân lại thôi, xương đã bị con sư tử vui đùa gãy mất rồi.
Đinh!
“Đã là ban đêm rồi sao!”
Tiếng kêu ngay bên tai của con sư tử làm hắn sởn gai ốc. Chưa bao giờ hắn cảm thấy cái c·h·ế·t cận kề mình đến như vậy.
Như tốc độ hồi phục hiện tại thì phải đến hết ngày mai hắn mới lành hẳn được. Trước đó hẳn chỉ có thể là tên què quặt vậy.
Lượn quanh người Feldon, thấy hắn bất động thì nó khều khều, lật hắn qua lại.
Lúc này trông Feldon thảm không thể tả. Nếu miêu tả hắn như một cái rẻ rách thì có vẻ hơi sỉ nhục cái rẻ rách. Quần áo thì không một nơi lành lặn, áo thì rách bươm, quần thì là quần què theo đúng nghĩa đen.
Lúc rơi xuống hắn có nhớ là vẫn nắm chặt con dao, nên lúc rơi ra hẳn là lúc va đập. Chắc là chỉ quanh quẩn gần đây thôi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Với thân hình tàn tạ này thì lí trí mách bảo hắn nằm im một chỗ sẽ tốt hơn, lết cái thân xác tàn tạ này ở chốn rừng sâu nguy hiểm này là không khôn ngoan chút nào.
Tiếng thở gấp phát ra từ miệng Feldon, chỉ một chút nữa thôi là hắn sẽ thoát được.
Tuy nhiên, ngẩng đầu lên thì Feldon lại bị giật mình kèm chút vui mừng.
Dùng sức lết đến bụi cây, mặc dù chỉ cách vài mét nhưng Feldon mất cả phút để lết đến nơi.
Tiếng gió thổi bên tai Feldon, lúc này trong nội tâm của hắn đã c·h·ế·t lặng.
Con sư tử cũng bất ngờ, con mồi tưởng chừng sẽ nằm gọn trong miệng hắn nay lại chạy được.
Mặc dù là ban đêm hơi khó tìm kiếm, nhưng trăng rất sáng. Xuyên qua những tán lá giống như những ánh đèn mờ trong mấy quán bar vậy.
Feldon âm thầm tính toán, sẽ an toàn hơn nếu hắn nằm im ở chỗ này chờ đợi. Từ chiều đến giờ hắn vẫn còn lành lặn thì chắc hẳn nơi đây không có dã thú qua lại.
Nhặt con dao yêu dấu, không biết là do kim loại làm dao tốt hay không nhưng lưỡi dao vẫn rất sắc bén, không có dấu hiệu sứt mẻ nào cả.
Con sử tử khổng lồ lao lên vồ lấy Feldon, ngoái đầu lại nhìn, con sư tử đã sát bên người hắn rồi.
Sinh tồn nơi hoang dã với một cái chân không phải điều dễ dàng gì.
Hét lên một tiếng thất thanh, một trái cây đen thui hình vuông với những hoa văn kì dị ngay trước mắt hắn. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tiếng gió ngày càng gấp, lúc này có lẽ đã gần chạm đất rồi.
Bộp! (đọc tại Qidian-VP.com)
Tập tính của họ nhà mèo là vờn con mồi để tạo niềm vui thú cũng như rèn luyện kĩ năng cho mình, nó sẽ tận dụng mọi cơ hội có thể để làm điều đó, con sư tử trước mắt cũng vậy.
Đôi chân lúc này đã không còn nghe lời nữa, chân trái của hắn đã không dùng được bởi vết thương vừa rồi.
Chắc là do thế giới hải tặc nên dao cũng phải làm sắc thì mới đi cướp được vậy.
Chương 4: Sống sót
“Đinh, kí chủ có muốn sử dụng Phục hồi tích lũy!”
Cả về thể xác lần tinh thần, cuộc chạy trốn vừa rồi hắn đã dùng hết mọi thứ có thể. Lúc này hắn chỉ muốn ngủ một giấc thật ngon, tuy nhiên để sống sót thì hắn còn cần nhiều thứ hơn nữa.
Máu chảy ra ồ ạt, con đau nhức ập tới làm hắn muốn gào thét.
• Số lần hồi phục hằng ngày: 0
May mắn cho hắn là không có con vật săn mồi nào quanh đây. Nếu không thì hắn cũng không biết sống làm sao được.
“Có”
Dường như bắt đầu chán trò chơi này rồi, nó ngậm lấy cái chân bị thương của Feldon, con sư tử quẳng muốn hắn lại vào sâu trong rừng.
Một đốm lóe sáng chiếu vào mắt hắn, ánh sáng phản chiếu từ con dao giúp hắn nhanh chóng tìm thấy nó, đó là dưới một bụi cây rậm rạp.
Hắn cũng nhận ra cơ hội của mình.
Con sư tử không muốn g·i·ế·t hắn ngay, đây là cơ hội cuối cùng, bởi vách đá lúc này chỉ cách hắn ngột sải tay sau cú tát vừa rồi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Và Feldon lúc này cũng đến12 giờ đêm, để lần có hồi phục hằng ngày đã. Tiếc là hồi phục không điệp gia tốc độ với nhau, nếu có thể thì hắn sẽ tốt hơn nhiều.
Mọi thứ đen sầm lại, mắt của Feldon đóng chặt lại, hắn mông lung nhớ về kiếp trước của mình. Nhớ về gia đình, người thân,… Cuộc sống của kiếp trước như một cuốn phim chạy đều chạy đều, và hắn là khán giả duy nhất xem được nó.
Giật mình vì ban đầu nhìn nó giống một con vật hơn là một trái cây. Còn vui mừng hắn biết đây là cái quỷ gì.
Lần đầu hắn cảm giác đôi vai mình không còn nữa! Lần sau là một bên eo. Lúc này hắn cảm giác mình đã tới giới hạn của mình.
“Aaaaaaaa!”
Cố đừng dậy để chạy tới vách núi, chỉ cách vài mét nữa thôi là hắn có thể nhảy xuống rồi.
Tuy nhiên với vết thương nặng như ở chân hay vai thì cần thời gian rất lâu, vai thì ít nhất là sáng mai, còn chân thì hắn cũng không biết. Chưa bao giờ hắn bị nặng như vậy cả.
“Có lẽ nên đợi ngày mai khi mặt trời lên đi kiếm hoa quả ăn sẽ là tốt nhất!”
• Số lần hồi phục tích lũy : 0
Một bên vai bị xé nát bởi lần va chạm đầu tiên, khắp nơi thì toàn là vết thương lớn nhỏ, đây là đã có “ Hồi phục” giúp hắn lành đỡ rồi. Chứ không thì trông hắn giống cái xác mới bị săn xong đúng hơn.
Ngồi dậy, Feldon nhìn xung quanh kiếm con dao của hắn. Đây là vật duy nhất giúp hắn sinh tồn nơi đây. Nếu như mất thì hắn sẽ khó càng thêm khó.
Bộp! Bộp! Ầm!.
“Aaaaaaa”
Không biết qua bao lâu, ý thức của Feldon bắt đầu khôi phục lại.
Phốc!
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.