Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 54: Lần đầu chạm mặt
Ngồi trong phòng nhìn y tá băng bó v·ết t·hương cho ba người còn lại khiến Feldon cũng sốt ruột. Ngược lại ba người kia nhìn hắn với ánh mắt oái ăm.
" Nhìn ta làm gì! Muốn ăn thịt ta sao? "
Feldon mở miệng nói trước.
" Chỉ là luyện tập thôi sao ngươi ra tay nặng vậy? "
" Các ngươi dùng dao dùng s·ú·n·g, ta dùng nắm đấm đây chưa nói"
" Bọn ta cũng có khỏe với nhanh như ngươi đâu! "
" Các ngươi có ba người. "
" Bọn ta cũng không có sức hồi phục kinh khủng như ngươi "
" Các ngươi có ba người. "
" Ngươi chơi bẩn . . ."
" Các ngươi có ba người. "
Feldon chỉ trả lời một câu như vậy khiến cả ba người câm nín, mọi lí lẽ đêu trở thành sai khi mà gặp một tên mặt dày.
Chọc những tên này cũng là niềm vui của Feldon, cả ngày luyện tập mệt mỏi thì cũng phải có đôi lúc thư giãn chứ. Đang muốn trêu chọc bọn hắn một phen thì Zephyr gọi hắn. Thay một bộ đồ mới, Feldon nhanh chóng chạy lại chỗ Zephyr.
" Có chuyện gì vậy thầy. "
Quan hệ của bọn họ bây giờ là rất tốt, Feldon kính trọng Zephyr. Còn Zephyr thì coi trọng hắn, cả hai luôn thoải mái chia sẻ cho nhau những thứ thường ngày. Bởi vì biết Zephyr mới trải qua chuyện đau buồn nên Feldon cũng hỏi han Zephyr nhiều hơn bình thường mặc cho Garp ở một bên gièm pha. Nào là có mới nói cũ, ta tha ngươi đến đây, . . . Mỗi lần như vậy Feldon phải bịt miệng hắn bằng . . . một vài bịch bánh gạo.
Zephyr nhìn lấy Feldon rồi nói:
" Có chuyện vui dành cho ngươi đấy! Đi theo ta nào. "
Nói xong, Zephyr xoay lưng bỏ đi, tỏ ra vẻ bí hiểm. Feldon bĩu môi chửi thầm "cố ra vẻ" một câu, rồi nhanh chóng chạy theo phía sau Zephyr. Bọn họ xuyên qua những lớp tường nơi căn cứ, tiến đến thành phố nhộn nhịp bên ngoài.
Bây giờ cũng là buổi chiều rồi nên người dân bắt đầu tan tầm, tiếng cười nói vui vẻ cấp phần cho thành phố thêm sinh động.
" Chào Zephyr đô đốc. "
" Chào ngài, xin ngài hãy nhận lấy chút ít hoa quả này! "
" Xin chào đô đốc đại nhân "
Mặc dù Zephyr đã từ bỏ chức danh đô đốc được vài năm rồi nhưng những người dân nơi đây vẫn quen gọi hắn như vậy, Zephyr mỉm cười gật đầu chào đón lấy hết thảy mọi thứ, con người của hắn làm cho mọi người đều cảm thấy dễ mến. Feldon đi bên cạnh cũng được ké lây, chỉ có vài kẻ chứng kiến sự việc tối hôm đó là nhìn Feldon với sự e dè thôi.
Xuyên qua con phố tấp nập, Zephyr và Feldon tiến tới bến tàu nơi hắn lần đầu tiên đặt chân đến, cảnh sắc nơi đây vẫn không thay đổi gì cả. Chỉ là hôm nay hắn đứng nhìn ở một góc nhìn khác, góc nhìn của người tiếp đón.
" Là ai mà Zephyr phải ra đây để đón nhỉ? "
Tự hỏi trong lòng mình một cái, Feldon quan sát lấy xung quanh, ở đây cũng có một vài tên hải quân đứng đợi. Feldon vểnh tai lên nghe bọn hắn trò chuyện.
" Nghe nói lần này chuẩn tướng săn được không ít hải tặc, trong đó có vài tên được treo thưởng lên đến cả trăm triệu Beri! "
Một tên vừa kua tay vừa nói, tên còn lại cũng tỏ ra kinh ngạc :
" Thật như vậy sao? Mấy ngài ấy chỉ mới rời đi có nửa năm thôi mà! "
" Bởi vậy ta mới nói là các ngài ấy tuyệt vời, không hổ danh là thần tượng của ta. "
" Vậy mới xứng danh với tên gọi Bộ ba quái vật chứ hahah"
Nghe đến đây thì Feldon biết nhân vật lớn của ngày hôm nay rồi.
Trong lòng Feldon cũng cảm thấy kích thích, hắn cũng muốn gặp ba người này lâu rồi, khổ nỗi từ khi gia nhập đến giờ thì ngay dịp ba người họ ra ngoài chấp hành nhiệm vụ. Nay trở về thì được Zephyr dẫn đến tiếp đón.
Một đoàn thuyền gồm 4 chiếc từ xuất hiện ở phía xa nơi cuối chân trời, bọn hắn đi đến đây bằng dòng chảy Tarai chứ không phải độ màng như Garp.
Mặt trời lặn đỏ rực một cùng trời, chiếu lên huy hiệu hải quân nơi cánh buồm làm cho lòng người cảm thấy nôn nao. Chẳng mấy chốc đoàn thuyền đã cập bến rồi, cầu thang được dựng xuống, Một bóng người vạm vỡ dần đầu đi xuống, theo sau cũng là hai người có vóc dáng tương tự.
Từ màu sắc trang phục thôi thì cũng đủ để nhận diện ra ba người bọn họ rồi. Sakazuki -( Akainu) thì chủ đạo tông màu đỏ, Borsalino - (Kizaru) màu vàng, còn Kuzan - (Aojiki) màu xanh dương. Mỗi người đều mang phong cách riêng cũng như sắc thái riêng nói lên con người họ vậy.
Ánh nắng rực rỡ chiếu sáng lên khuôn mặt của họ, làm cho mọi thứ trông rực rỡ và sống động hơn. Có điều là người đi đầu thì cúi gằm mặt xuống, che khuất mặt mình dưới vàng mũ lưỡi trai, còn hai người sau thì thân thiện hơn với nụ cười trên môi của họ.
" Chà chà chà! Hôm nay có nhiều người đến đón chúng ta ha! "
Kizaru cất lời, vẫn là khuôn mặt gợi đòn với đôi mày nhíu lại, đôi môi vểnh lên. Hắn đội một chiếc mũ len màu vàng trắng xen lẫn, ở giữa có biểu tượng của thủy quân lục chiến. Đeo kính râm, mặc đồng phục của hải quân bình thường với áo khoác lót sọc bên trong.
Aojiki quét mắt nhìn lấy xung quanh, khi nhìn thấy Zephyr đứng cạnh Feldon đang đứng nhìn bọn hắn thì vội vàng cúi chào.
" Chào thầy! Sao hôm nay ngìa lại đích thân đến đón bọn ta vậy? "
Kizaru và Akainu nghe vậy cũng liếc mắt sang nhìn, cả ba chuyển hướng mà tiến về phía Zephyr.
" Ta còn tưởng các ngươi đi đánh nhau một trận về quên ta chứ ha ha ha! "
Zephyr nở nụ cười lớn mà nói, vui mừng nhìn lấy học trò của mình chiến thắng khải hoàn. Thầy nào nhìn thấy học trò mình thành công mà không vui mừng chứ.
Cả ba người lại gần gật đầu cúi chào Zephyr, riêng Akainu vẫn cúi đầu xuống, dường như hắn không muốn ngẩng mặt lên để mọi người thấy rõ hắn.
Feldon nghiễm nhiên trở thành nơi tập trung của của ba cặp mắt sau đó. Mắt đối mắt, một tia điện như xẹt qua giữa bọn họ vậy. Không biết là do Feldon nhầm lẫn hay không nhưng hắn cảm giác lông tơ của mình bỗng dựng lên một cái, mặc dù chỉ trong thoáng chốc thôi nhưng cảm giác rất chân thật.
Dường như là phản ứng của cơ thể khi quái vật đụng độ nhau, Kizaru dùng một giọng điệu chậm rãi và nghe khá châm biếm:
" Đây là tân binh đang nổi danh lẫy lừng dám g·iết cả Cipher Pol đây ư? Chậc chậc. "
Cuối câu Kizaru còn cố ngân thêm một chút như đấm vào tai Feldon vậy, nhưng để tạo ấn tượng tốt thì Feldon đành phải gật đầu, mỉm cười và cúi đầu chào.
" Chào Sakazuki đại tá, Borsalino đại tá và Kuzan đại tá, ta là Feldon, rất vinh hạnh được gặp các ngài. "
Bởi vì vừa mới gia nhập hải quân không lâu nên lúc này cả ba người mới chỉ là đại tá mà thôi, còn sức mạnh bọn hắn lớn cỡ nào thì trời mới biết.
Nhìn lấy Feldon cúi người 90 độ mà đưa tay ra bọn họ, thái độ thành khẩn mà tự nhiên của Feldon làm ba người cũng ngỡ ngàng, bình thường người mới gặp bọn họ thì ai mà chẳng khép nép lo sợ. Những tên vô tư như Feldon đây là không thấy nhiều.
Akainu nãy giờ cúi đầu cũng chủ động đưa tay ra bắt, cảm nhận được có bàn tay nâng tay mình lên thì Feldon ngẩng đầu lên nhìn. Cứ ngỡ là Kizaru hay Aojiki sẽ là người bắt tay cơ. Nhưng Akainu chủ động bắt tay lại làm Feldon bất ngờ.
Có lẽ trước giờ hắn đã nghĩ quá tiêu cực về Akainu rồi.Hắn mặc dù không phải người tốt nhưng cũng không đến nỗi xấu.
Cảm giác được bầu không khí có chút ngượng ngùng, Zephyr liền tiến đến giải vây:
" Các ngươi mới trở về chắc cũng mệt mỏi rồi, thôi đi báo cáo nhiệm vụ đi, ngày mai chúng ta sẽ gặp nhau sau! "
Ba người nghe thầy mình nói vậy thì khẽ gật đầu, Feldon cũng vì vậy mà bớt áp lực hơn hẳn. Trước khi gặp ba người bọn họ thì Feldon đã nghĩ đủ thể loại gặp mặt để tạo ấn tượng tốt rồi, nhưng khi gặp thì không tránh khỏi áp lực.
Nó không phải kiểu áp lực đến mức không thể phản kháng như Garp hay Sengoku. Feldon cảm giác áp lực này đến từ tâm trí ganh đua của hắn, nhìn thấy đối tượng mà mình sánh vai trong thời gian ngắn khiến hắn tự tạo cho mình một áp lực vô hình. Huyết dịch của Feldon cũng sôi trào lên.
Nhìn lấy bóng lưng ba người dân khuất xa, Feldon thu hồi tầm mắt.
Quan sát lấy biểu cảm của Feldon từ đầu tới giờ, Zephyr khẽ hỏi hắn:
" Thấy ba người bọn họ làm sao? "
Feldon ngẩng đầu lên nhìn Zephyr, thấy hắn đang đưa tầm mắt nhìn ra biển khơi đang đỏ rực bởi nắng chiều mơi chầm chậm trả lời:
" Rất mạnh! Cả ba đều phi thường mạnh. "
Zephyr gật đầu, câu trả lời này ông cũng đoán được rồi, ông hỏi tiếp:
" Vậy ngươi cảm thấy như thế nào khi đối mặt với một trong ba người bọn hắn. "
Feldon chậm rãi lắc đầu:
" Sẽ c·hết thật đấy thầy à. Trình độ của ta bây giờ chưa có đủ tư cách để đánh với bọn hắn, nhưng cho ta thời gian thì chắc chắn có thể. "
Có thể lớn có thể nhỏ là một con rồng, có thể lớn mà không thể nhỏ thì chỉ là một con sâu thôi. Feldon từng đọc qua câu này ở kiếp trước và hắn cũng rất thích câu nói này.
Biết vị trí của mình ở đâu, nó có xứng đáng với sức mạnh mình đang có không rất quan trọng. Nó sẽ là phao cứu sinh ở thế giới đầy loạn lạc g·iết chóc này.
Hôm nay chưa đủ thì mình cố một chút, mai chưa đủ thì lại cố một chút. Góp gió rồi cũng thành bão. Rồi có một ngày Feldon cũng sẽ sánh đôi với ba người mà hắn không thể không chịu thua ngày hôm nay.
Zephyr yên lặng mà nhìn lấy Feldon, hắn có thể thấy được sự quyết tâm đang len lói trong đôi mắt. Trong lòng lặng yên một tiếng cổ vũ. Cả hai thầy trò ngắm nhìn hoàng hôn cho tới khi mặn trời lặn xuống.
" Được rồi, về thôi! "
Zephyr đứng dậy vỗ lấy vai Feldon, Feldon cũng chậm chạp đứng dậy.
Cả hai cùng trở về nhà, chuẩn bị tinh thần cho ngày mai đầy phấn khích.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.