Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 56: Impel Down.
Nghe những tên này kể mà đám người Feldon như được mở rộng tầm mắt. Chẳng mấy chốc mà bọn hắn được đưa đến một căn phòng rộng rãi bằng đá, có một lỗ to khoét ở giữa. Tên cai ngục chỉ vào cái lỗ nói:
Feldon gật đầu rồi đi lên tàu, bởi chuyến đi này cũng chỉ là một nhiệm vụ ngắn hạn thôi, trong giấy tờ thì nó có thời hạn là một tuần nên Feldon cũng chẳng lo lắng gì.
Vừa nói, người đàn ông vừa cúi đầu, ở bên kia là một tấm rèm, không rõ thực hư bên trong thế nào.
Sengoku và Zephyr đứng trước 30 người ngay ngắn thành hàng, lấy ra một bản danh sách tuyên bố:
Cả hai bên đều cúp máy, đôi mắt Den Den Mushi dần nhắm lại, chìm vào trong giấc ngủ. Người đàn ông uy nghiêm bí ẩn kia lúc này lại quay sang quỳ gối cung kính :
Đám người theo chân nhìn xuống dưới, ở bên dưới là một rừng cây đỏ lòm, những tia sáng lóe lên từ những chiếc lá cây làm rừng cây lấp lánh một cách lạ thường.
- Nhìn ra đi, đây là tầng một -Địa ngục đỏ thẫm đấy!
Mọi người cùng nhau đưa tù nhân ra boong tàu, vừa bước ra ngoài, một tòa tháp khổng lồ hiện ra trước mặt bọn họ. Mặc dù phần lớn của tòa ngục nằm ở dưới mặt nước nhưng phần nổi trên mặt nước cũng lớn như một ngọn núi nhỏ thì cũng đủ để thấy nói đây rộng rãi như thế nào.
- Tất nhiên là những tên b·ị b·ắt vào mỗi ngày nhiều hơn là những tên c·hết đi rồi. Ở đây một ngày chỉ c·hết một vài tên thôi, còn mỗi lần áp giải phạm nhân nhỏ thì chục tên, lớn thì trăm tên. Cứ như vậy nên nơi đây chả bao giờ thiếu tù nhân cả.
Cũng phải thôi, bây giờ còn chưa đến lúc Hannyabal lên làm ngục trưởng đâu, thậm chí hắn vào đây chưa còn khó nói. Nhưng có vẻ như những tên ở đây mỗi người đều có một tính cách cực đoan so với người thường. Tên ngục trưởng khi nãy Feldon thấy thậm chí không thèm liếc mắt lấy bọn hắn khi giới thiệu. Nói một lèo rồi bỏ đi như người nổi tiếng vậy.
Đi đến nhà ăn, cả ba ngồi chung vào một bàn mà nói về Impel Down.
Bởi vì nằm trên vàng đai tĩnh lặng nên xung quanh đây chỉ có những gợn sóng nhè nhẹ do động cơ của tàu hải quân tạo ra. Nếu như là thuyền khác không phải thuyền của hải quân thì những vết sóng gợn nhẹ như vậy cũng đủ để vài con hải vương tới thăm rồi.
- Vậy là tốt, mọi thứ cứ theo kế hoạch mà làm! Phải đảm bảo rằng không ai biết được chuyện này hết, rõ chưa?
Những tên lính canh thấy vậy thì cũng cười nói:
Hai người hàn huyên một hồi cũng bỏ vào trong hải quân, cất giấu sâu những nghi hoặc về nhiệm vụ lần này đi.
Tên này đã từng tàn sát cả gia tộc của bọn hắn trong một lần nổi điên, vô số người đã bị hắn g·iết bằng những cách khác nhau như bắn s·ú·n·g, c·hặt đ·ầu, . . . Nhưng lí do chính chỉ là làm hắn không vui, vậy nên mọi người mới đặt biệt danh đó cho hắn. Vui thì như một người bình thường, buồn một xíu là g·iết người như ngóe, Feldon không biết rằng hắn có bị đa nhân cách như tên Cavendish không nữa.
- Cảm ơn đô đốc, hai người ở lại mạnh khỏe haha!
Tiếng thép v·a c·hạm nhau như cứa vào tai gây cảm giác rất khó chịu. Những người dân ở thành phố cũng xúm lại mà coi náo nhiệt, một vài người hay coi tin tức nhanh chóng nhận ra những tên tù nhân.
- Ngươi có thấy điều gì kì quặc ở đây không?
Con thuyền của hải quân đi ngày một xa, một cánh cổng cực kì khổng lồ xuất hiện ngay trước mặt bọn hắn, nhìn thấy những người ở đầu tàu đang ra hiệu cho những tên lính gác ở cánh cổng mở ra, Feldon lòng cũng phấn khích một chút. Đây là lần đầu tiên hắn thấy một cánh cổng cao cả ngàn mét như vậy.
- Chưa kể còn có những tên vào đây sống hàng chục năm không si nhê nữa!
- Sao vậy ngài đô đốc?
Feldon nhanh chóng đáp lại.
- Thuộc hạ biết rồi! Có c·hết thì ta cũng không để ai biết được chuyện này.
Cánh cổng được mở ra, tàu cũng đi vào Impel Down. Trông từ xa thì nó đúng danh với hai từ - Đại Ngục. Một tòa thành trì cỡ nhỏ chỉ để nhốt những tù nhân nguy hiểm. Đã đến được đây thì 99% là ở đây cả đời, chỉ trừ một vài trường hợp đặc biệt trốn thoát được.
- Thuộc hạ không dám!
Ngay khi Feldon nghĩ lan man thì một tên từ xa đi đến, tên cai ngục vừa thấy tên này thì ánh mắt dè chừng, quay sang nói với mọi người:
Zephyr cười một tiếng mà nói, học trò của hắn ra sao hắn biết, mấy tên hải tặc này dù mạnh nhưng chưa đủ sức gây nguy hiểm cho Feldon đâu.
Tàu của Feldon dần cập bến dưới sự chỉ đạo của một sĩ quan, chuyến đi lần này không có một cán bộ cấp cao nào của Hải quân theo lấy cả. Chỉ có duy nhất một sĩ quan này đi với tư cách dẫn tàu thôi, nghe nói đến Inpel Down sẽ có người tiếp đón bọn hắn.
- Mà tên nhóc đó chắc không có chuyện gì nổi đâu haha, ngươi đâu phải không biết hắn lợi hại phải không hahaha.
Những tên hải tặc bị gọi tên đều đưa mắt nhìn lấy mọi người, hung quang tỏ ra như muốn ăn tươi nuốt sống những người ở nơi đây! Feldon tối qua cũng đã tìm hiểu về những tên được đưa tới hôm nay do Garp đã lén quẳng đống tài liệu cho hắn.
Một luồng uy áp kinh khủng đè nặng lên vai người đàn ông, khiến hắn ta toát mồ hôi hột. (đọc tại Qidian-VP.com)
Feldon cũng đứng ở dây, bọn họ đang đợi cấp trên ban bố xuống chi tiết nhiệm vụ. Chẳng cần phải đợi bao lâu, Zephyr và Sengoku đã đi đến, đằng sau là một đám người bị còng tay lại, cột nối nhau bằng một sợi dây xích sắt.
- Ngươi đang chất vấn ta sao?
. . .
Một người đàn ông bí ẩn đang cầm Den Den Mushi nói chuyện.
Một tên trong nhóm không nhịn được mà hỏi, tên cai ngục quăng một ánh mắt ngu ngốc:
- Trật tự đi, đây là dòng chảy Tarai, nó sẽ đưa chúng ta đến với Impel Down một cách nhanh nhất, chỉ có hải quân và chính quyền thế giới mới sử dụng được dòng chảy này. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Như đã nói trước thì ta cũng không dài dòng nữa, ở đây là chi tiết nhiệm vụ của các ngươi. Có tất cả 10 tên cần áp giải nên các ngươi sẽ được nhóm theo 3 người một tổ áp giải một phạm nhân đến hầm ngục. Ban thưởng sẽ được công bố khi các ngươi trở về. Rõ chưa!
- Này Feldon!
Bình minh dẫn lối cho những con diều hâu đi kiếm mồi, ánh mặt trời tỏa lan báo hiệu cho ngày mới. Bến tàu lúc này nhộn nhịp hơn mọi ngày, hải quân lúc này cũng tụ tập một đám để chờ đợi thứ gì đó.
- Két! két.
Từng sợi sích được cắt ra, để từng tên t·ội p·hạm đi lên trên tàu và hải quân đi theo sau. Feldon cũng nói gót đi lên thuyền, nhưng bước đi được vài ba bước thì Sengoku gọi hắn lại: (đọc tại Qidian-VP.com)
Sengoku mặt mày không đổi sắc mà nói với hắn, giọng điệu của hắn cũng nhỏ nên xung quanh cũng không ai nghe. Feldon thấy vậy thì cũng chả biết làm sao, không biết đây là Sengoku chúc lơi hay chúc thật nữa.
- Ừ!
Ở bên kia cũng là như vậy. Giọng điệu tên này vô cùng thành khẩn.
Nói xong hắn nhanh chóng rút lui, để lại khoảng không gian yên lặng đến mức đáng sợ cho căn phòng.
- Kia là " Kẻ phanh thây " Kioyaku kìa! Nghe nói những người bị hắn g·iết không người nào hoàn chỉnh cả, tất cả đều bị phanh thây ra hàng trăm mảnh!
-Aaaaa!
- Cẩn thận đấy!
Vừa mới cập bến, một đám người đã đứng ở đằng trước đón đầu bọn họ, một người đàn ông cao to với bộ râu quai nón màu đen, một vết sẹo ngay quai mắt trông rất dữ tợn. Hắn tiến lên dang tay nói:
Một vài tên không nhịn được hét lên.
- Kia chẳng phải là " Nộ Long " Afares bị treo thưởng 50 triệu vì c·ướp b·óc cống nạp của Thiên Long Nhân và đòi g·iết người của chính phủ ư? Sao nay b·ị b·ắt rồi?
- Ta cảm nhận được bánh răng vận mệnh bị lệch đi, nhưng ta lại không tìm ra kẻ đã làm điều ấy, có một sức mạnh bí ẩn đã chặn lại sự tìm kiếm của ta.
Trước mắt Feldon là một dòng xoáy khổng lồ không thấy bờ đâu, con tàu dần bị cuốn trôi theo dòng nước. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhìn lấy con thuyền chiến đang dần dần rời xa khỏi bản bộ, tiến đến cổng công lí. Sengoku mới quay sang Zephyr hỏi:
- Thật đáng sợ, may mà hắn b·ị b·ắt lại rồi.
Giọng nói truyền đến từ phía bên kia tấm rèm, tuy không đanh thép bằng người đàn ông nhưng nó lại mang một sự uy nghiêm tuyệt đối không thể nghi ngờ. Người đàn ông nghe vậy cũng toát mồ hôi hột.
Trời đất quay cuồng, bọn hắn được thông báo là quay trở lại phòng trên tàu để tránh rủi ro ngoài ý muốn. Feldon cũng nghe theo mà trở về phòng, đi theo hắn là Oniax và Zilande. Ba người bọn họ được sắp xếp chung phòng.
Ở trên thuyền, Feldon nhìn lấy thành phố bản bộ ngày một xa, trong lòng cũng không nhiều cảm xúc lắm, chỉ có sau khi Sengoku nhắc nhở hắn cẩn thận thì hắn cảm thấy có gì đó cấn cấn ở khúc này, nhưng không lí giải được nên bỏ qua.
- Ào ào!
Tiếng động khổng lồ do sự chuyển động của cánh cổng gây ra, những con sóng lớn đập vào mạn tàu do cánh cổng tạo ra, con tàu lắc lư tiến vào bên trong màn sương trắng sau cánh cửa.
Feldon yên lặng mà quan sát lấy cách thức dòng chảy này vận chuyển, nhằm nhìn ra thứ gì đó nhưng tiếc là hắn không quan sát được gì cả. Dường như đây là một hệ thống khổng lồ do hải quân tạo ra, kết hợp với sức mạnh của thiên nhiên nữa nên mới tạo được một kì quan khổng lồ như thế này.
- Ngài có manh mối gì về người này không? Đã 5 năm chúng ta tìm kiếm rồi nhưng vẫn chưa tìm được gì cả. Hay cảm giác của ngài bị nhầm lẫn?
Người đàn ông nghe vậy liền khó chịu, tuy nhiên hắn biết mình sai nên vội vàng rút lui:
- Đây là chuyện thường ngày ở Impel Down, ngày nào cũng có những tên không chịu nổi thống khổ mà c·hết.
Vừa nói hắn vừa chỉ lấy một thanh niên đang đi đến với nụ cười trên môi. Feldon cũng đưa mắt sang nhìn, hắn biết đây là ai rồi.
- " Hỷ nộ vô thường" Claimes! Là tên này sao!
Đám người nhanh chóng được dẫn vào trong ngục. Vừa mới bước vào thôi thì một mùi ẩm mốc cộng thêm tiếng la hét không biết từ đâu vọng lại thoang thoảng bên tai khiến mọi người nổi da gà. Không hổ là luyện ngục trần gian.
- Cảm ơn các vị chiến sĩ đã đích thân đưa t·ội p·hạm đến hầm ngục này, ta là Soranuma, Trưởng cai ngục của nơi đây.
- Leng keng! Leng keng!
Mặc dù là buổi trưa nhưng bầu không khí nơi đây trông vẫn đáng sợ, bầu trời u ám, những đám sương mù xen lẫn những tòa tháp tạo cảm giác áp lực đè nặng lên tinh thần.
- Có thưa ngài!
Chương 56: Impel Down.
Đám người đồng loạt hô lên, sau đó cầm lấy tờ giấy mà xem nhiệm vụ của mình. Được phân chung nhóm với Feldon là Oniax và một người khác nữa tên Zilande. Cũng là một tân binh ưu tú trong đợt huấn luyện này. Và đúng như những gì Garp đưa cho hắn thì tên t·ội p·hạm mà bọn hắn áp giải có số tiền truy nã cao nhất trong tụi này.
Người đàn ông nhanh chóng ngậm miệng, hắn là người thông minh nên biết lúc nào nên nói lúc nào không nên nói. Sau một hồi yên lặng, người bên kia tấm rèm thở dài một tiếng:
- Ta đã ra lệnh theo ý ngài rồi!
Một tên sĩ quan đứng ra trấn an lấy, cảnh này bọn họ gặp rất nhiều đối với những người đi vào đây lần đầu rồi. (đọc tại Qidian-VP.com)
-Sao rồi, tên nhóc đó có gia nhập vào nhiệm vụ này không?
Nói xong chẳng đợi mọi người trả lời, Soranuma quay người rời đi. Dường như đây chỉ là nghi thức cho có lệ trong mắt hắn thôi. Trong trí nhớ của Feldon ở kiếp trước thì không có nhân vật nào như thế này ở Impel Down khi Luffy đột nhập vào đây cả.
- Thật vậy sao? Vậy sao số tù nhân nơi này nhiều đến thế?
- Con người sống càng lâu thì càng trở nên đa nghi, bởi vậy nên ta cũng hiểu ý ngươi. Ta chỉ là không thích những thứ gì xảy ra ngoài với kế hoạch của ta mà thôi.
Ăn xong thì tiếng chuông báo vang lên, tất cả mọi người hối hả chạy đến phòng sắp đồ đạc chuẩn bị cập bến. Feldon phải công nhận là có dòng chảy này nối liền ba căn cứ giúp hải quân bớt không ít việc. Lộ trình 2-3 ngày chỉ cần vài tiếng là tới.
- Vâng thưa ngài!
Hai người kia thì thầm cái tên này mà sống lưng bọn họ lạnh cả lên. Trong đoàn người bị áp giải thì hắn là người cuối cùng, khuôn mặt hơi nhợt nhạt, lông mày hơi rậm, mắt ti hí, đôi môi thâm lại, thân hình thì cũng giống một người bình thường. Tổng thể thì nhìn hắn chẳng giống t·ội p·hạm chút nào. Tuy nhiên tiền truy nã lại cao đến 180. 000. 000$ .
Zephyr cũng quay sang nhìn lấy Sengoku, hai người trao cho nhau một ánh mắt hiểu ý rồi cả hai cùng ngậm miệng. Mặc dù thấy được là có sự kì quặc ở trong đây nhưng bọn hắn lại không tìm ra được lí do cho nó. Chỉ là cảm giác của những người có kinh nghiệm vào sinh ra tử nhiều lần thôi. Cấp trên ra lệnh như vậy thì bọn họ cũng chỉ biết nghe theo.
- Rõ
- Đáng đời!
- Được rồi, ngươi đi đi. Chuyện này thì sau này ngươi cũng không phải lo nữa. Ta sẽ để người khác lo chuyện này.
Oniax trước đây từng đến một lần rồi nên hắn là người nói nhiều nhất, Feldon và Zilande là người nghe, gật gù đồng ý. Tư liệu về Impel Down thì bọn hắn có hết rồi, nghe Oniax kể để cho mở rộng thêm kiến thức thôi.
- Ngươi cũng cảm thấy vậy sao! Ta tưởng chỉ có mình ta chứ.
Quả nhiên là vẻ đẹp của sự c·hết chóc mà, theo như Feldon biết thì ban đầu rừng cây này không phải màu đỏ đâu, những cái lá kia sắc như những thanh gươm vậy, tù nhân ở nơi đây phải chạy trốn khỏi những con vật ở tầng này thì bắt buộc phải xuyên qua rừng cây, những v·ết m·áu do tù nhân để lại dần nhuộm mảnh rừng này thành màu đỏ.
- Nhiệm vụ của các ngươi thì ta cũng biết rồi, bây giờ ta sẽ cho người dẫn các ngươi áp giải phạm nhân.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.