Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 7: Quen Thuộc
Feldon cẩn thận dùng dây leo treo lên ở gần đống lửa. Hắn tính làm thịt heo gác bếp, điều này giúp thịt heo bảo quản tốt hơn và cũng ngon hơn nữa. Hắn cũng lấy miếng da để gần đó để mau chóng có thể sử dụng.
Thở dài một tiếng, cảm nhận thể năng đang được bổ sung một cách nhanh chóng. Feldon bò dậy nhìn chiến lợi phẩm của mình.
Trong khi bên ngoài khu rừng đang tưng bừng g·iết chóc thì hắn chỉ cần ở chỗ của hắn, bảo vệ an toàn của mình là đủ rồi. Hắn cần giữ sự tỉnh táo và cẩn thận nhất có thể, không vì một phút lơ là mà đặt mình vào sự nguy hiểm.
Tiếng nước ngày càng lớn, Feldon cũng biết mình sắp đến nơi rồi. Hắn tăng tốc di chuyển theo tiếng nước chảy. Một màu xanh thẳm pha lẫn một chút bọt trắng vô cùng đẹp mắt hiện lên trong mắt hắn.
Chân trái của hắn đã lành qua mắt chân, lúc này hắn có thể đi bằng 2 chân được rồi. Mặc dù đi cà thọt nhưng nó cũng nhanh hơn là bò với lết giống lúc ban đầu.
Chương 7: Quen Thuộc (đọc tại Qidian-VP.com)
“Phải nhanh lên!”
Nhưng giường như cơ thể trải qua vài chục lần khôi phục cũng như ăn trái ác quỷ đã khiến cơ thể hắn trở nên khỏe mạnh hơn rất nhiều.
Hắn thổi nhẹ nhàng vào đống lửa, khói bốc lên càng nồng nặc.
Nhìn lấy quả tim dần teo lại, màu đỏ tươi cũng chuyển dần thành màu tím, có một ít cháy đen do tiếp xúc với lửa. Bụng của Feldon cũng bắt đầu kêu lên, tiếc rằng không có gia vị ở đây, nếu có thì tuyệt vời ông mặt trời.
Ngay lúc Feldon đang tận hưởng thì bỗng nhiên:
Một thân hình nhỏ bé vác một con lợn to bằng cả thân mình, bò lết vô cùng chậm chạp. Trông vô cùng mắc cười nhưng Feldon lúc này không cười nổi. Nếu như là ở trái đất thì hắn cũng chẳng có sức được như này đâu, khéo người trưởng thành còn thấy khó khăn.
“Tí tách!”
Rút con dao ra bắt đầu xử lí con lợn rừng, bởi vì da của nó rất dày nên mổ khá tốn thời gian, hắn vứt hết đi phần n·ộ·i· ·t·ạ·n·g, giữ lại tim, thịt và da thôi. Phần còn lại hắn bỏ đi vì không có thời gian và cũng không rảnh để quan tâm mấy thứ nhỏ nhặt đó.
Nằm dài trên chiếc giường lá của hắn. Nhắm mắt lại để tận hưởng một chút thảnh thơi lúc này. Vô cùng mỏi mệt nhưng cũng tràn đầy hi vọng. Vô cùng cực khổ nhưng cũng cho hắn thấy một tương lai tươi sáng hơn.
Nhìn thành quả của mình, hắn lộ ra nụ cười thoải mái. Chừng đây là đủ cho hắn sống vài tuần, chưa kể hắn còn có thể đi săn tiếp. Vậy là hắn có thể tạm biệt nỗi lo về đồ ăn thức uống. (đọc tại Qidian-VP.com)
Một con suối trong veo, có thể nhìn thấy những con cá nhỏ đang bơi ngược dòng suối. Feldon mặc dù khát vô cùng nhưng hắn không lao ra vội, hắn dừng lại sau gốc cây, cẩn thận quan sát xung quanh. Gần những khu này rất dễ bắt gặp động vật ăn thịt như gấu hay hổ.
Ngồi dậy, bò ra ngoài và dùng đất và lá xóa đi dấu vết gần nơi ở.
Mặc dù Feldon đã dự đoán trước và có đánh dấu đường đi. Nhưng bóng tối làm cho những dấu hắn để lại trở nên khó nhìn thấy, bởi vậy làm hắn chậm trễ không ít.
Làm tất cả, Feldon bình tĩnh ngồi lên giường, nhìn chằm chằm ra cửa ra vào, tay thủ sẵn con dao.
“May quá về tới kịp. ” (đọc tại Qidian-VP.com)
Không thấy dấu hiệu nguy hiểm, Feldon mới dần bò ra, xoài người xuống mà tham lam uống lấy nước.
Chui vào nơi ở, cái xác con lợn vẫn còn nằm nguyên đấy. Hắn nhanh chóng lấy củi chất thành đống.
Không khí g·iết chóc như bao trùm lấy khu rừng. Ánh trăng sáng soi xuống như rọi đường cho tử thần săn mồi vậy.
Tiếng đập vào nhau của hai hòn đá vang lên đều đặn, những tia lửa tóe lên trong màn đêm chiếu rọi lên gương mặt non nớt, có chút dơ bẩn nhưng đôi mắt đầy kiên nghị.
“Khụ! Khụ!”
Từng miếng từng miếng, rất nhanh hắn đã ăn hết sạch rồi. Vị ngọt ngào truyền khắp nơi đầu lưỡi tạo cảm giác thảo mãn, cơ thể cũng ngày càng thả lỏng.
Mùi khét dần xuất hiện cùng với những đám khói, lúc này Feldon cũng không đánh đá nữa.
Hắn lại đi ngược về nơi săn được con lợn. Bởi khi hắn mang xác con lợn về thì hắn có nghe được tiếng nước, nhưng vì còn con lợn đang còn trên lưng nên phải tạm hoãn.
Lấy ra tim của con lợn, lấy ra que củi xiên vào rồi đặt gần đống lửa. Bữa tối của hắn thì chỉ vậy thôi, cơ thể nhỏ bé này chưa có đòi hỏi quá nhiều về mặt năng lượng. Hoặc cũng có thể là do “Hồi phục” đã giúp hắn bổ sung phần lớn lượng tiêu hao.
Theo kinh nghiệm của hắn thì chắc là con sông nhỏ hoặc suối, tiếng nước không phải rất rõ nên có thể khá xa.
Việc đầu tiên là lóc hết phần da ra riêng, bởi hắn cần da để làm nhiều thứ như đồ đựng nước, áo, dép,… rất nhiều thứ có thể làm. Tuy nhiên hắn cần một miếng da hoàn hảo nên hắn cần rất cẩn thận.
Để miếng da ra một bên, hắn bắt đầu xẻ thịt ra từng phần. Đầu, 4 chiếc đùi, thân,… Từng thứ từng thứ được tách ra. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Rốngggg!”
Mũi động vật hoang dã rất n·hạy c·ảm với mùi máu tươi, hắn phải hành động nhanh để rời khỏi nơi này.
Một ngọn lửa nhỏ bắt đầu cháy lên, nó nhanh chóng lan cháy sang đống củi. Một ngọn lửa lớn đã được đốt lên, thắp sáng rực nơi hốc cây hắn ở. Nhiệt độ cũng tăng lên làm da mặt hắn cũng trở nên ánh hồng.
Con này là con vật lớn nhất mà hắn săn được từ trước tới giờ cho nên việc chế biến dự là sẽ mất khá nhiều thời gian.
Cẩn thận hơn là trên hết, Feldon không muốn ban đêm đang ngủ thì một con vật xong vào làm thịt hắn đâu.
“Cạch !cạch!..”
Một tiếng gầm thật to vang lên làm Feldon giật mình. Mặc dù cảm nhận nó cách từ khá xa nhưng nghe tiếng kêu vẫn vô cùng to. Theo sau đó là một loạt tiếng gầm rú, tiếng hú làm cả khu rừng như sống lại.
Từ từ tách da và thịt ra riêng, đôi tay nhỏ nhắn cho Feldon sự linh hoạt và khéo léo. Qua một hồi lâu, một miếng da to đã được hắn tách ra. Chỉ còn lại phần thịt với lớp mỡ dày bên ngoài.
Feldon định thần lại, bình tĩnh là điều cơ bản khi sinh tồn nơi rừng sâu. Hắn nhanh chóng đứng dậy, lấy bớt cây ra làm đống củi nhỏ hơn. Sau đó hắn lấy lá che lấp một phần cửa vào lại.
“Có!”
Feldon ho sặc sụa, uống nước tham quá làm hắn bị sặc. Nhưng vẻ mặt thỏa mãn của hắn thì bán rẻ hắn.
“Róc rách!"
Qua một lúc, Feldon mở mắt, ngồi dậy lấy con dao của mình. Việc cần làm tiếp trong tối nay chính là làm thịt con lợn rừng.
Màn đêm dần xuất hiện, ánh mặt trời cũng dần bị nuốt chửng. Bóng tối bao trùm như một con cự cú thôn phệ ánh sáng. Ở đầu bên kia bầu trời, một ánh sáng khác dịu hiền hơn cũng bắt đầu xuất hiện, làm bớt đi sự trầm lặng của bóng đêm.
“Đinh! Kí chủ có chắc muốn sử dụng hồi phục?”
Phần lưng con lợn bị dập nát, còn đầu thì bị mất một mắt do hắn đâm vào, máu chảy đầm đìa khắp nơi.
Cầm lấy miếng tim đã chín, Feldon bắt đầu thưởng thức bữa ăn của mình. Mặc dù hơi vô vị một chút nhưng nó đã là rất ngon so với hồi hắn mới đến đây.
Lúc này, trong hốc cây chỉ có tiếng phát ra từ đống lửa và tiếng thở đều của Feldon. Mọi mỏi mệt cũng dần tan biến theo thời gian.
Bộp!
Ngẩng đầu nhìn lên trời. Lúc này trời đã ngả nắng chiều, nếu như không nhanh thì hắn có thể không về được trước khi trời tối. Và tệ hơn là hắn sẽ bị lạc trong rừng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Xác con lợn được quẳng thẳng xuống đất, Feldon cũng nằm thở hổn hển bên cạnh nó. Lúc này hắn chỉ muốn ngủ một giấc cho đỡ mệt thôi. Nhưng hắn còn phải xóa đi dấu vết trên đường cũng như tìm nguồn nước đã.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.