Ông Xã Là Người Thực Vật
Vân Nhất Nhất
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 37
Mẹ thừa nhận, vừa nãy là mẹ nói dối, cổ phần trong tay của ba ba con
Lâm Hồng Tín im lặng, không lên tiếng. Quả
biết ra tay với Bác Dương thế nào. Dù sao ba ba cũng nắm hơn phân nửa cổ phần trong tay, Hứa Mạch không thể nào động đến Bác Dương. Nếu như vào
”Đó là của ông nội để lại cho con!” Lâm Du làm mặt lạnh, kiên trì nói.
phần bị Hứa Mạch đoạt đi? Làm sao có thể? Không phải hắn nói tám giờ
”Nói đi! Rốt cuộc các người là ai? Tìm Lâm Du làm gì?” Cố Nhiên vừa mở miệng, chính là “khởi binh vấn
thành vật trong túi người khác phải không? Tiểu Du, con hãy niệm tình
của cô, trước giờ đắn đo thỏa đáng, mọi việc đều thận lợi. Vậy mà hôm
báo cho anh sau.” Mang hộ vệ, Lâm Du cũng không ngại. Không mang theo hộ vệ, Lâm Du mới không có cảm giác an toàn. Hứa Mạch quá “tôn quý”, một
đối với Lâm Du đã có sự chuyển biến, hơn nữa là coi trọng... Cố Nhiên
Thiến kinh ngạc lên tiếng, ngay lập tức bộc phát, “Tủ sắt gì? Ông nội để lại tủ sắt cho Lâm Du? Dựa vào cái gì? Ông nội chỉ cho con 10% cổ phần
nhiên có giá trị! Nhưng cũng không kiến Hứa Mạch nổi lên tâm tư. Bình
cả oán khí đổ lên người Lâm Du. Bất kể chuyện này có phải do Hứa Mạch
vậy, chắc chắn sẽ để lại đường lui cho Lâm Du. Dù là Bác Dương phá sản,
phải nhịn sao? Nằm mơ!
Suy
phim.”
đáng tiếc là Lâm Du mặt đầy vô tội nháy mắt mấy cái, chỉ nhìn Tôn Uyển
con nghe. Nếu sớm nói cho con biết, nhất định con sẽ tìm Lâm Du làm ầm (đọc tại Qidian-VP.com)
Tôn Uyển Đình thiếu chút nữa bị Lâm Du
theo sẽ phát sinh ra chuyện đáng sợ gì, cũng không biết chúng ta sẽ lâm
” Được.” Nếu
thế trưởng bối, thái độ không mấy thân thiện.
không nỡ.
tuyên truyền. Không chừng các người còn có thể báo lên lần nữa!” Cố
Mặc dù sau khi Hứa
vọng. Bác Dương chính là tâm huyết cả đời của cha, kiêu ngạo nhất cũng
là Bác Dương, con đành lòng trơ mắt nhìn ông nội con sau khi c·h·ế·t cũng
tay lên, dự định chụp hình.
cũng không phải thật lòng muốn cưới con, bọn họ đều là bụng dạ khó
”Cậu bị bệnh thần kinh à? Đúng là chẳng ra làm sao!” Lâm Hồng Tín một tay
”Xem ra các người là một chút hối cải cũng không có a! Được, các người cứ việc nhảy nhót. Đến đến đến, nói thêm
Mạch nhất định sẽ đáp ứng! Chẳng qua là Hứa Mạch muốn Lâm gia nói xin
Bác Dương, lại cho Lâm Du nhiều như vậy? Quá thiên vị! Quá bất công!”
Nhiên vừa nói liền vén tay áo lên, giống như tư thế nóng lòng muốn cùng
liếc mắt một cái với Lâm Hồng Tín, không ngừng cố gắng: “Tiểu Du thân
”Bọn họ đang tính toán về tủ sắt ông nội để lại cho tôi.” Điều mà Lâm Du nói ra, hệt như Hứa Mạch suy đoán.
tình khuyên nhủ.
không thể thì dù cố gắng đến mấy cũng vô ích.
Nhìn Lâm Hồng Tín cùng Tôn Uyển Đình chật vật chạy trốn, Cố Nhiên lơ đễnh vỗ vỗ tay, hướng về phía “bằng hữu” bên cạnh la lớn: “Này này, nhanh tay
”Bà
Tôn Uyển Đình giở mọi thủ đoạn tồi tệ, mang Lâm An Yến ra làm lá chắn: “Mẹ biết, bởi vì thân thế của con, con không muốn cùng ba
”Bọn họ thật biết nghĩ!” Tủ sắt mà ông nội Lâm để lại có bao nhiêu tài sản,
vãn hồi, nhưng lại không thể giữ lại Bác Dương. Ba ba không biết tiếp
nhanh đáp ứng sao?
Không nhận thấy Lâm Du có cái gì không đúng,
Điện thoại di động trong tay Cố Nhiên không thể cầm, “ba” một tiếng rơi xuống đất, nhất thời chia năm xẻ bảy.
Cô đã sớm biết Lâm Du không phải chị ruột của mình, nhưng ba mẹ năm lần bảy lượt dặn dò cô phải giữ kín bí mật, không thể
khi Lâm Du lập gia đình, hắn mới bất đắc dĩ thu lại tâm tư theo đuổi,
như mọi chuyện thành công, liền coi như đây là lần đầu tiên ước hẹn của
nhìn Bác Dương đổi chủ, ba mẹ... là bất đắc dĩ, quả thực không nghĩ ra
Du mấy câu như thường ngày, Lâm Du sẽ thuận theo ý bọn họ. Giống như lúc đầu để cho Lâm Du giúp Nhất Thiến gả thay, không phải Lâm Du cũng rất
con, trả lại cho con gấp bội!”
hiểu. Hết thảy ngọn nguồn, đều tại ông nội của cô.
”Ba mẹ? Ah, các
nghĩ chuyển một cái, hắn nhớ tới từng lời tự thoại trước kia của Lâm Du, Hứa Mạch nhất thời sáng tỏ. Cho tới bây giờ, chuyện có thể khiến một
chằm Lâm Hồng Tín.
Tôn Uyển Đình cố ý không nói hết, lưu lại càng nhiều lời phía sau mặc cho Lâm Du suy
nuôi của Lâm Du, hắn không thích, liền không cho họ thái độ tốt!
Tất nhiên Lâm Du không có đi xa. Nhìn thấy rõ ràng một màn này, khóe miệng
“Con nói cái gì? Cổ
cho cô ta! Con tận tâm tận lực hầu hạ ông nội lâu như vậy cũng chỉ được
tâm thần chịu đủ hành hạ cũng chưa từng tìm c·h·ế·t?
tôi mới vừa đầu tư hai bộ phim, một bộ do Triệu Tuyết Nhi thủ vai chính, bộ khác thì Thiên vương đang ăn khách Tần Nam đảm nhận.” (đọc tại Qidian-VP.com)
mỗi lần Lâm Du đều đối với hắn mặt lạnh, hắn cũng không để ý. Cho đến
Thành công thì ít, thất bại có thừa! Lâm Hồng Tín bị buộc dừng bước lại, vội vội vàng vàng đưa Tôn Uyển Đình đi bệnh viện.
Mạch cũng không hy vọng, khi đụng phải tình cảnh lúng túng, lại phải để
Lâm Hồng Tín cau mày, muốn nói lại thôi, quả thật là ông không biết nên
nói rõ rồi khi dễ người mà!
cho Lâm Du động thủ giúp hắn. Nhìn Lâm Du tay chân nhỏ nhắn, hắn thật
khi xảy ra chuyện, cô không gánh nổi trách nhiệm.
(*) Tâm ngoan thủ lạt: thủ đoạn tàn nhẫn lòng dạ độc ác
lực chống chọi, cho nên mới có Lâm Du giờ phút này một lần nữa đứng
làm tức c·h·ế·t, hít sâu một hơi, đẩy Lâm Hồng Tín một cái. Không thể chỉ
”Vậy quyết định thế đi. Thời gian cụ thể tôi sẽ thông
Dĩ nhiên không đành lòng! Nếu như không phải vì phần không đành lòng này,
không được an lòng?”
vào cục diện bị động như thế nào. Nhưng ba ba có thể khẳng định, nếu như chúng ta không kịp ngăn cản hành động trả thù Hứa Mạch, Lâm gia sẽ xong đời!”
người chính là người phía sau nói bậy nói bạ với tạp chí bát quái, cố ý
Du!” Mặt đầy không vui trợn mắt nhìn Cố Nhiên, Lâm Hồng Tín xuất ra khí
nhiều chuyện” cố ý chạy tới nhấn mạnh qua với hắn rằng thái độ Hứa gia
chụp hình! Đây chính là tội chứng! Người anh em tôi muốn đòi lại!”
Lâm An Yến cũng sẽ bảo đảm cuộc sống vinh hoa phú quý vô tận cho Lâm Du!
rất tùy hứng. Hắn thích Lâm Du, liền lởn vởn quanh cô gần hai năm. Dù
còn có tường không phải sao? Chỉ cần cô nghĩ, lo gì không c·h·ế·t được?
”Tiểu Du nó...”
Lâm Du mở mắt, gương mặt hiện lên chút ấm áp.
trước mặt bọn họ!
tới, liếc mắt trông thấy Lâm Du cúi đầu đứng trước mặt Lâm Hồng Tín và
Nhưng đến khi ông nội qua đời, những thứ trọng yếu nhất đều để lại cho
thứ gì.” Tôn Uyển Đình cười lạnh một tiếng, mặt đầy không tin nhìn chằm
Bén nhạy nhận ra tâm tình Lâm Du
Phải, hắn thừa nhận bản lãnh của hắn không đủ, không có biện pháp cứu Lâm Du
thiết với ông nội như vậy, khẳng định không nỡ khiến cho ông nội thất
Hiển nhiên lý do của Tôn Uyển Đình không thuyết phục được Lâm Du, bà càng
Thấy họ đến, Lâm Du cũng không kinh ngạc. Nghe hai người nhắc tới tủ sắt, cô giả bộ hơi sửng sốt một chút, liền cúi đầu.
nhở, Tôn Uyển Đình yên lặng cắn răng, lên tiếng lần nữa lúc, giọng
”Này thì có gì bất tiện? Chỉ cần Tiểu Du không ngại thời
chỉ trích. Bọn họ nói xấu Lâm Du thì thế nào? Hứa Mạch hỏi, bọn họ không dám trả lời. Đám này sinh viên đại học bình thường hỏi, bọn họ cũng
”Không phải Hứa Mạch, là Lâm Du! Là Lâm Du cho người bắt
lỗi và bồi thường, cho hắn thì có làm sao!” Nghe ý tứ Lâm Du, cũng không phải là không thể thương lượng. Tôn Uyển Đình trong bụng mừng quýnh
Yến ở ngân hàng. Ông rất rõ ba của mình, ông cụ thương yêu Lâm Du như
Hai người đến trường học tìm Lâm Du. Nhưng lần này, bọn họ thu liễm rất
như là ba ba cầu xin con, giúp Lâm gia một lần đi. Ba ba bảo đảm, một
ông cũng không tra được sở hữu là ai!
là sống. Chẳng lẽ con nhẫn tâm trơ mắt nhìn ba mẹ bị ép vào dường cùng?
sao cô có thể kiên trì sống đến bây giờ? Nếu như không phải bởi vì không còn mặt mũi đi gặp ông nội, sao cô có thể tình nguyện ở tại bệnh viện
”Tiểu Du, là ba ba không có bản lĩnh, không giữ được Bác Dương. Lần này coi (đọc tại Qidian-VP.com)
Đột nhiên bị vây quanh, Lâm Hồng Tín cùng Tôn Uyển Đình sửng sờ. Chuyện gì xảy ra? Đám người này là ai? Từ đâu xuất hiện?
Hồng Tín. Ở Lâm gia, người có thể khiến cho Lâm Du hoài niệm, chắc hẳn
thể giành lại 2% cổ phần kia. Ngoại trừ 45% cổ phần Bác Dương trong tay
Bắt được chỗ sơ hở trong lời nói của Tôn Uyển Đình, Lâm Du kinh ngạc lắc đầu một cái, “Cha, mẹ, thật xin lỗi. Đó là thứ cuối cùng ông nội để lại cho con, con không thể giao cho hai người.”
”Không đành lòng.” Lâm Du cúi đầu xuống, che giấu hận ý khắc cốt dần dần tăng lên đáy mắt.
cũng có anh chống đỡ”, rất có khí thế.
con đưa đi, còn buộc con ký, là Lâm Du!” Lâm Nhất Thiến ủy khuất, giàn (đọc tại Qidian-VP.com)
anh.” Không nghĩ tới Hứa Mạch sẽ nói vậy, Lâm Du dừng một chút, nghiêm
hiển nhiên Lâm Du biến thành con cờ trong tay Hứa Mạch, không thể nói
Lâm Du, mọi thứ tốt nhất đều thuộc về Lâm Du. Căn bản là ông nội lòng dạ sắt đá! Mỗi lần nghĩ tới đây, Lâm Nhất Thiến liền không nhịn được căm
Chưa đi được xa, dưới chân Lâm Hồng Tín lảo đảo một cái, thiếu chút nữa ngã
chúng ta! Lâm gia gặp phải nguy cơ, chẳng lẽ con không nên lấy ra giúp
cái gì? Cổ phần Bác Dương, tủ sắt ngân hàng, cái gì ông nội cũng để lại
”Ba mẹ muốn làm gì? Đem tủ sắt trao
Chương 37
Rõ ràng qua nhiều năm như vậy, đều do ba ba của cô vì Bác Dương mà bán
”Nếu ba ba nắm hơn phân nửa cổ
”Đúng là bọn họ thật biết nghĩ. Bất quá là... Bọn họ chỉ được ngắm chứ không thể lấy.” Lâm Du nhẹ nhẹ nhếch mép một cái, chợt dời đề tài, “Gần đây
kết quả gì? Không cần người khác nói, Cố Nhiên cũng có thể nghĩ đến.
lau nước mắt.
Quả
”Chúng ta là ba mẹ của Lâm
cụ để lại Tiểu Du không chỉ có là 30% cổ phần Bác Dương!”
còn thuận lợi thu mua tuần san Đóa Nhuế, không cần nghĩ cũng biết: Cái
tĩnh gật đầu, nụ cười trên mặt Hứa Mạch thật chân thành: “Nếu như cần gì thì cứ nói với anh, anh có thể tài trợ, bao nhiêu cũng không là vấn
”Đừng nói với tôi là cho tới giờ ông cũng không biết ông nội Lâm Du để lại
lúc này, chúng ta xuất ra đồ vật có giá trị ngang hàng để trao đổi, Hứa
”Lâm Du, đứng này làm gì? Không phải em phải đi thư viện sao?” Cố Nhiên đi
Lúc trước còn nhỏ, Lâm
Dương rồi mà vẫn án binh bất động, nhất định là đang quan sát, không
giụa nước mắt tố cáo. Cô không dám ghi thù Hứa Mạch, chỉ có thể đem tất
coi con như con gái ruột mà thương yêu. Nếu không phải như thế, sao ông
trao đổi tin tức, quyết tâm thuyết phục Lâm Du giao ra tủ sắt!
ĩ.”
ghét Lâm Du, câm hận sự tồn tại của Lâm Du đến tận xương tủy!
Bà biết là Lâm An Yến có tác dụng đối với Lâm Du mà! Tôn Uyển Đình đắc ý
Dựa vào cái gì con phải nhịn đầu này, nhường đầu kia? Hai người nhìn lại một chút đi, con nhẫn nhịn nhiều năm như vậy rồi, cuối cùng đổi được
lung tung! Đây là chuyện nhà Lâm gia chúng tôi, một chút quan hệ với cậu cũng không có, không tới phiên cậu chen miệng vào!” Thấy Cố Nhiên cùng
”Tiểu Du, con cũng đừng trách ba mẹ, ba mẹ không phải loại người “tâm ngoan
Có một số việc, không quan trọng quá trình, chỉ coi trọng kết quả. Nhưng
Mạch tỉnh lại thái độ đối với Lâm Du coi như rất tốt, mặc dù “Hứa Hoán
”Lâm Du, em đi trước đi.” Không chút khách khí xem hai vợ chồng Lâm Hồng Tín như những kẻ không tốt lành gì, Cố Nhiên mang bộ dạng “trời sập xuống
nhiều, lại càng cẩn thận từng li từng tí. Cực lực che giấu tai mắt người khác, Lâm Hồng Tín và Tôn Uyển Đình trước đó đã hỏi kĩ càng Lâm Nhất
cương quyết càng làm cho Lâm Du sinh ra nghi ngờ. Lâm Hồng Tín ho nhẹ
một mình bà nói, bà sắp tức điên lên rồi!
được biện pháp khác rồi. Khi còn sống ông nội thương con như vậy, chắc
hai tiếng, cho Tôn Uyển Đình một cái ánh mắt.
Nếu không phải chính miệng Lâm Du nói hắn không nên nhúng tay... Coi như Cố Nhiên không thể thay đổi thế cục, ít nhất cũng có thể giúp một tay vạch trần bộ mặt giả tạo của vợ chồng
này đang tính toán, chắc chắn có liên quan tới ông nội Lâm.
ba mẹ không lo lắng tất cả sẽ như “Dã Tràng xe cát biển Đông(*)”? Đến
Từ khi cổ phần của Lâm Nhất Thiến chuyển cho Lâm Du, Lâm Hồng Tín lo lắng
Nhưng hiện tại lại khác. Cổ
làm hay không, cô đều tính sổ trên đầu Lâm Du!
Thiến về địa hình trường, rồi canh giữ một hướng hẻo lánh vô thư viện ở
”Tiểu Du, đừng quên, xét đến cùng, chúng ta mới là người
Đừng thấy Lâm Du mặt lạnh, nhưng nội tâm lại
”Rắc” một tiếng, cánh tay truyền tới đau nhức, Tôn
chuyển tiếp đột ngột: “Tiểu Du, mẹ biết, con là đứa bé ngoan, con quý
Lâm Du sai lầm,.
”Tiểu Du nói, cổ phần trong tay của nó đã bị Hứa Mạch giữ. Mặc dù không muốn tin tưởng, nhưng chúng ta có muốn không tin cũng không được.” Biết được cổ phần Lâm Nhất Thiến bị cướp đi, Tôn Uyển Đình mặt không vui. Khẽ cắn răng, thấp giọng cả giận nói, “Bất quá,
hắn và Lâm Du. Nghĩ tới đây, lòng Hứa Mạch dâng lên chút mong đợi.
kế xoay chuyển tình thế chủ động sang cô.
”Con biết.” Lần này, Tôn Uyển Đình vẫn cố ý nói nữa chừng, rốt cuộc Lâm Du cũng tiếp lời.
chỉ có người ông nội Lâm đã mất. Như vậy, một nhà Lâm Hồng Tín giờ phút
”Nhất Thiến, nhỏ giọng một chút! Tỉnh táo lại!” Cảnh giác nhìn lướt qua bốn
Theo bản năng nhận định Lâm Du là gặp phải phiền toái, Cố Nhiên không nói hai
Trong lúc vô tình biết được Lâm
người đánh nhau. Nhưng thực tế là hắn giương điện thoại di động trong
xuống. Kéo theo thân thể Tôn Uyển Đình mất đà, cánh tay nặng nề đụng vào tàng cây.
nâng lên. Coi như cô thiếu Cố Nhiên một cái ân tình, ngày khác nhất định sẽ trả!
với Lâm Du, mọi việc đều phải giấu trong lòng không được phép nói ra!
có biến hóa, tầm mắt Hứa Mạch liền quét qua vị trí một nhà ba người Lâm
Đi? Lâm Du cứ như vậy bỏ đi? Bởi vì quá mức ngạc nhiên, Lâm Hồng Tín và Tôn Uyển Đình đứng c·h·ế·t trân tại chỗ, thật lâu cũng không nói được một câu. Chờ đến lúc bọn họ kịp phản ứng, muốn tỏ rõ thân phận thì Lâm Du đã đi
cũng biết tình cảnh của Lâm gia hiện giờ mà, ba mẹ không thể trơ mắt
thật bọn họ đã lấy đi tất cả vũ khí sắc bén trong căn phòng. Nhưng vẫn
chính là nụ cười của ông nội...
phần, Bác Dương vẫn là của Lâm gia chúng ta! Tại sao còn sợ Hứa Mạch?”
xa, biến mất ở khúc quanh rồi.
đẩy ống kính điện thoại di động của bọn hắn, một tay kéo Tôn Uyển Đình
không hơn nửa, sắp không giữ được Bác Dương rồi...”
mẹ thân cận như trước nữa. Nhưng bao nhiêu năm qua, ba mẹ là thật lòng
Lâm Hồng
Hứa Mạch sẽ thực hiện bước kế tiếp. Cuối cùng ông vẫn không thể thu sạch cổ phần Bác Dương còn phân tán, chỉ nắm được 49%, ông gấp đến “đứng
bôi xấu danh tiếng Lâm Du a!” Lâm Hồng Tín không nói thân phận thì thôi
chỉ là không tìm được cơ hội để hỏi.
”Cậu nói nhăng nói cuội gì đó? Người trẻ tuổi, không biết thì không nên nói
Lâm Hồng Tín cũng không ngờ tới, Lâm Du luôn thông minh và hiểu chuyện, nhưng hôm nay nói cái
lên, liền vội vàng giải thích.
đề.”
đổi với Hứa Mạch sao? Hứa Mạch sẽ tùy tiện bỏ qua cho Lâm gia? Chẳng lẽ
một nhà! Hứa gia chỉ đem con biến thành con cờ để lợi dụng, Hứa Mạch
nội con có thể yên tâm đem con giao cho ba mẹ tới nuôi dưỡng. Coi như
có cô, trên mặt ông nội mãi mãi là nụ cười từ ái, chưa từng lộ ra dù là
nay, vũ khí lớn nhất của bọn họ lại không có tác dụng.
đi, đằng này vừa nói, lập tức khiến Cố Nhiên đề cao cảnh giác. Hắn không có quên hai người cha mẹ nuôi nhẫn tâm này, vì hạnh phúc con gái ruột,
”Không cần, tiền của tôi đã đủ dùng. Bất quá, vẫn là cám ơn
đề.” Hiếm thấy Lâm Du chủ động, tự nhiên Hứa Mạch sẽ không cự tuyệt.
Tôn Uyển Đình nhất
gì cũng không thông suốt. Vốn ông còn tưởng rằng, chỉ cần chỉ điểm Lâm
tôi gãy rồi! Bệnh viện, nhanh đi bệnh viện!”
Bởi vì ông nội thiên vị, cả nhà ba người bọn họ phải thận trọng “hầu hạ” Lâm Du, sợ
Dù Lâm Hồng Tín có vắt cạn sức lực, cũng chẳng
thời nhanh miệng, suy nghĩ thuyết phục Lâm Du giao ra tủ sắt, không chú ý nói sai. Đợi đến Lâm Du chỉ ra, trong mắt lóe lên không vui, cường
”Cám ơn.” Hướng về phía Cố Nhiên gật đầu một cái, Lâm Du xoay người, đi đường vòng.
mềm yếu nhất. Lâm Hồng Tín cùng Tôn Uyển Đình đều biết nhược điểm này
”Ầm ĩ thì thế nào? Hai người không cho phép con cạnh tranh
thật ông đã từng nghĩ tới việc hỏi ba mình rốt cuộc cho Lâm Du cái gì,
ông nội, vì Lâm gia mà giúp ba mẹ một tay được không?” Thấy Lâm Du không lên tiếng, sắc mặt Tôn Uyển Đình hơi biến, cố nén không nổi giận, tận
con không nghĩ tới tình thương yêu nhiều năm ba mẹ đối với con, cũng nên tin tưởng cơ trí của ông nội con không phải sao? Khi cha còn sống yêu
Bởi vì cô là kỳ vọng của ông nội, là kiêu ngạo của ông nội, là “bảo bối” mà cho đến lúc ông nội qua đời cũng không yên tâm trong lòng. Phàm là nơi
phần trong tay Nhất Thiến và Lâm Du đều bị Hứa Mạch đoạt đi. Nếu như ông còn không hành động, sợ là ngay cả tủ sắt kia cũng không giữ được! Nhất định phải bảo mật tuyệt đối phần di sản này.
để Lâm Du biết, còn phải dụ dỗ Lâm Du...
từ Hứa gia ra. Nhưng mà, phàm là việc hắn có thể làm, Cố Nhiên tuyệt đối không từ chối! Giống như yến hội Hứa gia công bố Hứa Mạch tỉnh lại, hắn không thích, liền không tham gia. Mà giờ khắc này đối đãi với cha mẹ
thiếu chút nữa tuyệt giao với Hứa Hoán. Lẽ nào lại như vậy, này không
mạng. Nhiều năm như thế, cả nhà bọn họ đều chưa từng bạc đãi Lâm Du.
túc đưa ra lời mời, “Nếu như thuận tiện, mời anh đến dự buổi ra mắt
Được chồng nhắc
Uyển Đình không nhịn được kêu thành tiếng: “Ông xã, gãy! Cánh tay của
(*) Dã Tràng xe cát
Lâm gia vượt qua cửa ải khó khăn?”
thương con như vậy, sau khi mất lại để lại cho con di sản...”
Không sai! Quả
diễn, cũng là hy vọng Lâm Du có thể thức thời tiếp lời nói chuyện. Thật
chuyển thành yên lặng ngưỡng mộ.
cuối cùng, Lâm Du không lấy Hứa Mạch ra để viện cớ, mà là tương kế tựu
Chỉ là cô không dám đi tìm ông nội, sợ ông nội thương tâm, dùng tất cả sức
nói cái gì cho phải. Là tự tay bọn họ đẩy Lâm Du sang Hứa gia, ngày nay
bước nhanh rời đi.
mới...” Lâm Hồng Tín ngạc nhiên lên tiếng, lời đến một nửa lại nghẹn.
lời, mang theo một đám bạn bè trùng trùng điệp điệp đi tới, vây Lâm Hồng Tín cùng Tôn Uyển Đình.
Tôn Uyển Đình. Cúi đầu? Đây chính là Lâm Du! Đùa gì thế?
Tín Thở dài một hơi, mặt mày ủ dột nói: “Tiểu Du, ba ba đã rất cố gắng
vẫn rất để ý đến nguyên nhân ban đầu Lâm Du bị đưa vào Hứa gia!
đại học D, ngăn Lâm Du lại.
nếu là chuyện phát sinh ở trên người Lâm Du thì khác! Nếu như đối phương không phải Hứa Mạch, nếu như Hứa Mạch không có tỉnh lại, Lâm Du sẽ có
Lâm Du, còn dư lại 6% biến thành cổ phần thần bí, cho nên ngay cả tra
Cố Nhiên làm người, từ trước đến giờ
Tối nay cũng là “sáng sớm ngày mai tám giờ” lúc trước, Hứa Mạch không hề vi phạm ước định, cho dù ai cũng nói không chừng Hứa Mạch nói không giữ lời.
ngồi không yên”.
nói đúng...” Hai mắt Lâm Hồng Tín tỏa sáng, nhớ lại tủ sắt của Lâm An
ngạnh giải thích: “Tại sao không thể? Đó cũng là đồ vật của Lâm gia
Đình mà không tiếp lời.
Về phần hộ vệ, một là bảo đảm an toàn, hai là phòng ngừa “vạn nhất”. Hứa
Lâm Hồng Tín, quấy rối Lâm Nhất Thiến đến không có thời gian yên ổn!
chúng ta chỉ có thể hạ thủ trên người Tiểu Du. Đừng quên, di sản mà ông
Trong tình hình này, đối với tủ sắt trong tay Lâm Du, Lâm Hồng Tín cùng Tôn Uyển Đình càng khẩn cấp muốn tranh đoạt!
Lâm Du không có tỉ mỉ nói qua, Hứa Mạch cũng không có ý định hỏi tới. Từ việc Lâm Du dễ như trở bàn tay trở thành cổ đông giải trí Thần Thiên,
chọc giận ông nội sẽ bị đuổi đi, cuối cùng cái gì cũng không có!
hẳn con cũng không muốn nhìn thấy tâm huyết cả đời của ông nội con biến
một đám sinh viên mà dám lớn tiếng cùng bọn họ, Tôn Uyển Đình mất hứng
lường!”
”Tủ sắt?” Lâm Nhất
tội”, hơn nữa còn trực tiếp định tội.
Du lập gia đình không giống như hắn tưởng tượng, Cố Nhiên tức đến mức
trọng đồ vật mà ông nội để lại. Nhưng Tiểu Du à, đồ vật là c·h·ế·t, người
một chút xíu mất hứng. Cho nên điều khắc sâu nhất trong trí nhớ Lâm Du, (đọc tại Qidian-VP.com)
thủ lạt” (*) đến mức đi đòi di sản mà ông nội con để lại cho con. Con
phía, thấy không có ai chú ý, Tôn Uyển Đình mới nhỏ giọng giáo huấn,“Biết con sẽ không kiềm chế được mà! Vậy nên ba mẹ mới không nói cho
khắc anh ra ngoài đều phải mang theo hộ vệ, đi đâu cũng không thành vấn
vô tình đem Lâm Du đẩy vào “ổ sói” Hứa gia!
”Không đâu! Tiểu Du yên tâm, mẹ với ba con đã suy nghĩ tỉ mỉ qua. Hứa Mạch nắm cổ phần Bác
đó tủ sắt ấy rất có giá trị, hơn nữa giá trị tuyệt không bình thường!
biển đông/ Nhọc nhằn mà chẳng nên công cán gì: ý nói với những việc
khi Bác Dương vượt qua nguy cơ, ba ba khẳng định đem những thứ thuộc về
mấy lời hùng hồn nữa đi. Chúng ta trở về làm người tốt, giúp các người
Lâm Hồng Tín cùng Tôn Uyển Đình lơ là liếc mắt, không một tiếng động
Nhất Thiến không biết tại sao phải làm như vậy. Từ từ lớn lên, cô cũng
nhà ba người Lâm Hồng Tín lo nghĩ, chỉ sợ cũng chỉ có...
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.