Phá Thiên
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 21: Tiểu Bạch
Đúng lúc này tên tóc bạch kim cũng từ trong phòng bước ra, hắn bước từng bước khoan thai như một vị thư sinh tiến lại gần chỗ Phá Thiên và Thanh Vân.
Thanh Vân nghe Phá Thiên nói vậy thì trong lòng cảm thấy yên tâm hơn. Nàng cũng thấy tên tóc bạch kim này khá tử tế nên mỉm cười đáp lại:
"Nếu ngươi không muốn trả lời thì thôi vậy."
"Đây là Thiên Lam tinh. Người đã rời khỏi Hồn Địa vì đã ký kết huyết ước với ta. Nói cách khác ngươi chính là hồn thú của ta" Phá Thiên từ từ trả lời câu hỏi của tên tóc bạch kim.
"Xin chào muội muội. Ta có thể làm quen với muội được không? Không biết tên của muội là gì?" Tên tóc bạch kim lịch thiệp hỏi.
"Lúc đó ta cảm thấy vô cùng sợ hãi. Ai gặp hoàn cảnh như vậy mà chẳng sợ hãi cơ chứ." Tên tóc bạch kim gãi đầu cười chống chế.
Bỗng nhiên tên tóc bạch kim như nhớ ra điều gì rất quan trọng, hắn bỏ chuyện y phục sang một bên mà quay qua hỏi Phá Thiên:
Tên tóc bạch kim sau khi nghe hết câu trả lời của Phá Thiên thì cơ thể hắn liền run lên.
"Được rồi, lỗi tại ta. Tất cả là tại ta được chưa." Phá Thiên hạ giọng nhận tất cả lỗi lầm.
Sau một hồi tên tóc bạch kim từ từ mở hai mắt ra. Hắn cúi đầu đưa mắt nhìn bộ y phục đang mặc trên người một lượt. Hắn còn lấy tay vuốt vuốt lên bộ y phục như đang cảm nhận về nó.
Mọi linh hồn sau khi trở về Hồn Địa thì mọi điều liên quan tới quá khứ của linh hồn đó đều bị xóa sạch. Tên tóc bạch kim không nhớ tên của hắn là gì cũng là chuyện hoàn toàn bình thường.
"Vân nhi, Vân nhi" Phá Thiên cất cao giọng gọi.
Nhưng khi Phá Thiên đang định nói mấy lời an ủi để giảm bớt sự đau buồn của tên tóc bạch kim thì bỗng nhiên tên tóc bạch kim nhảy cẫng lên. Sau đó hắn cười lớn như vừa nghe thấy một chuyện cực kì vui mừng vậy. Hắn vừa cười lớn vừa nói:
"Thiên ca ca, đây là hồn thú của huynh sao?"
Lúc này quanh thân thể tên tóc bạch kim cũng bắt đầu tỏa ra hào quang. Hình ảnh bộ y phục bắt đầu hiện ra và ngưng thực lại trên thân thể của hắn. Giờ đây hắn đã mặc trên người một bộ y phục giống hệt bộ y phục mà Phá Thiên đang mặc.
Khi hồn thú ở trong không gian khế ước thì hồn sư sẽ không bị tiêu hao hồn lực như khi triệu hoán hồn thú ra ngoài hay ở trong trạng thái phụ thể khi chiến đấu.
Tên tóc bạch kim thấy Phá Thiên nói tốt cho hắn thì hảo cảm của hắn về Phá Thiên cũng tăng thêm không ít.
"Muội chỉ muốn xem hồn thú của huynh nhìn như thế nào thôi." Thanh Vân hai tay chống nạnh phùng má cãi lại.
Phá Thiên không thèm để ý tới những lời thanh minh của tên tóc bạch kim. Hắn cầm lấy thanh gỗ ở cạnh đấy và tập tễnh đi về phía cửa phòng.
"Được, vậy muội tìm cho ta một cái tên đi. Tên muội tìm cho ta chắc chắn sẽ rất hay."
Phá Thiên lúc này như mới nhớ ra Thanh Vân. Tại hắn mải nói chuyện với tên kia mà quên mất vị muội muội này đã chạy ra ngoài từ nãy và không quay vào. Có lẽ nàng vẫn còn ngại ngùng về chuyện xảy ra vừa nãy.
"Ngươi hỏi gì cơ, ta nghe không rõ?" Phá Thiên chống chế đáp lại.
"Ê, ngươi thấy ta mặc bộ y phục này thế nào? Ta thấy nó cứ vướng víu kiểu gì ấy. Cảm giác không được tự nhiên như trước."
"Ta không có ý gì xấu với muội, chỉ là ta muốn làm quen với muội mà thôi. Không biết tên của muội muội là gì?" Tên tóc bạch kim nhã nhặn hỏi lại.
"Cảm ơn ngươi, cảm ơn ngươi rất nhiều. Ngươi chính là ân nhân đã cứu vớt cuộc đời của ta." Tên tóc bạch kim cầm tay Phá Thiên cảm ơn rối rít.
Tên tóc bạch kinh thì vô cùng háo hức chờ đợi Thanh Vân tìm cho hắn một cái tên.
"Ừ, tên này có thể giao tiếp như một người bình thường. Muội không cần phải sợ hắn đâu." Phá Thiên đáp lại.
"Tất nhiên. Có thể rời khỏi nơi đấy chính là niềm vui lớn nhất cuộc đời ta." Tên tóc bạch kim đáp lại.
"Thật"
"Ngươi là hồn thú của ta lẽ nào ngươi có thể rời xa ta được sao." Phá Thiên trừng mắt nhìn tên tóc bạch kim.
Khi thấy tên tóc bạch kim đi ra làm Thanh Vân sững sờ mất mấy giây, hai má nàng bỗng trở nên hơi ửng hồng. Nàng bối rối nấp sau Phá Thiên hỏi:
Tên tóc bạch kim nhắm hai mắt lại, trong đầu hắn dần xuất hiện cảnh tượng hắn đang mặc trên người bộ y phục giống với bộ mà Phá Thiên đang mặc trên người.
Trong nội tâm hắn bỗng nhiên dâng trào nên một cảm giác khó tả. Hắn không thể nào giải thích được đấy là cảm giác gì. Hắn chỉ thấy nữ nhân này rất xinh đẹp và hắn muốn làm quen với nàng.
"Ngươi có vẻ rất sung sướng thì phải." Phá Thiên khó hiểu hỏi.
"Tuyệt vời, cuối cùng ta cũng thoát khỏi cái nơi đấy. Từ nay trở đi ta sẽ không còn bị mấy con s·ú·c· ·v·ậ·t đấy ức h·iếp, coi như thú vui giải trí của bọn nó nữa."
Nhưng Thanh Vân cũng chỉ là một đứa bé, hơn nữa nàng cũng không được đi học nên vốn từ của nàng khá ít. Nàng phải nghĩ mất một lúc khá lâu mới cất tiếng nói:
"Huynh sở hữu một mái tóc, làn da với đôi lông mày màu bạch kim rất đẹp. Vậy muội gọi huynh là Tiểu Bạch ca ca đi."
"Sao hồn thú của huynh bây giờ không giống như vừa nãy."
"Chuyện này sao có thể trách ta được. Ta đâu có biết gì đâu." Tên tóc bạch kim nhún vai phản bác.
"Này, ngươi bị làm sao vậy? Không nghe thấy ta nói gì à?" Tên tóc bạch kim khua tay tỏ vẻ không vui.
Hắn chỉ biết khi một hồn sư c·hết đi thì hồn thú mà hồn sư đó khế ước mới quay trở về Hồn Địa. Đồng nghĩa với việc để tên này có thể quay trở về Hồn Địa thì Phá Thiên sẽ phải c·hết. Hắn làm sao có thể làm điều đó được chứ.
"Ngươi mặc bộ y phục này nhìn trông cũng được. Mới đầu thì có hơi vướng víu một chút, dần dần sẽ quen thôi."
Tên tóc bạch kim vừa bước ra khỏi phòng thì đập vào mắt hắn là cảnh tượng Thanh Vân đang lấy hai tay làm mặt xấu trước mặt Phá Thiên.
"Nhưng sau khi bị ngươi thu hồi vào một không gian khác thì ta mới bắt đầu trấn tĩnh và suy nghĩ lại về mọi chuyện vừa xảy ra."
Thanh Vân đứng dậy chạy về phía Phá Thiên, khi tới nơi nàng cất tiếng trách móc:
Phá Thiên nghe những lời trách móc của Thanh Vân thì cũng tỏ ra hối lỗi nói:
"Huynh không có tên sao?" Thanh Vân ngạc nhiên hỏi lại.
Sau khi nghe tên tóc bạch kim giải thích mọi chuyện thì Phá Thiên cũng dần hiểu ra. Tên tóc bạch kim cũng là không may mới rơi vào viên huyết cầu khế ước của Phá Thiên nên mới trở thành hồn thú của hắn chứ không phải cố tình phá đám hắn khế ước với hồn thú khác. Tên tóc bạch kim hoàn toàn vô tội.
"Ta hỏi ngươi thấy ta mặc bộ y phục này có được không? Ta thấy nó cứ vướng víu làm sao ấy."
"Ngươi thật sự nghe không rõ những gì ta vừa nói." Tên tóc bạch kim hướng đôi mắt nghi hoặc nhìn Phá Thiên. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Ha ha. Ngươi nói cũng đúng." Tên tóc bạch kim gãi đầu cười trừ.
"Ngươi lại muốn hỏi cách quay trở về Hồn Địa phải không? Ta đã bảo là ta không biết."
Phá Thiên cũng chỉ khẽ thở dài. Có lẽ ông trời cũng không muốn hắn trở thành hồn sư nên mới tạo ra sự cố như vậy.
"Chẳng phải là tại ngươi không mặc y phục xuất hiện trước mặt nàng làm nàng ngại ngùng mà bỏ chạy ra ngoài sao." Phá Thiên trừng mắt tức giận nói.
"Nếu ngươi mà biến trở lại như cũ thì đừng mong có lần sau ta triệu hồi ngươi ra ngoài." Phá Thiên đe dọa.
"Cũng tại lần trước ta bị một con chim tha lên trên cao sau đó bị thả từ trên đấy xuống. Khi tỉnh lại thì ở một nơi hoàn toàn xa lạ."
"À ta có chuyện muốn hỏi ngươi. Lần trước ngươi bảo đây là nơi nào? Ta là gì của ngươi?" (đọc tại Qidian-VP.com)
"Mọi chuyện đã qua rồi thì để cho nó qua đi. Ta cũng không trách ngươi vì đây cũng không phải lỗi của ngươi."
"Ngươi không trách ta là được rồi. Ngươi yên tâm, ta sẽ bầu bạn cùng ngươi suốt cuộc đời này. Mãi mãi không bao giờ rời xa ngươi." Tên tóc bạch kim vỗ vai Phá Thiên an ủi.
Phá Thiên lúc này một mặt mộng bức, hắn không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Lần trước khi hắn nói vậy thì tên tóc bạch kim đã khóc bù lu bù loa lên, sau đó thì nằng nặc hỏi hắn cách để trở về.
"Muội tên là Thanh Vân. Huynh có thể gọi muội là Vân nhi. Còn huynh tên là gì?"
Tên tóc bạch kim từ từ bước tới chỗ Thanh Vân.
"Đúng vậy. Ta không có tên." Tên tóc bạch kim cúi mặt buồn bã đáp
"Mà hồn thú của huynh thật là đẹp." Thanh Vân cũng phải cảm thán về vẻ đẹp của tên tóc bạch kim.
"Thiên ca ca xấu xa, sao huynh không nói với muội là hồn thú của huynh không có mặc y phục."
Nhìn thấy nụ cười đáng yêu của Thanh Vân làm cho trái tim tên tóc bạch kim như tan chảy. Hắn đang định trả lời câu hỏi của Thanh Vân thì bỗng nhiên khựng lại.
Còn thứ không gian khác mà tên tóc bạch kim nói đến chính là không gian khế ước. Sau khi hoàn thành việc khế ước với hồn thú thì ở trong mi tâm người khế ước sẽ sinh ra một không gian đặc biệt. Không gian này được giới hồn sư gọi là không gian khế ước.
"Ta quên mất việc hồn thú của ta không có mặc y phục. Ta xin lỗi muội."
"Thế giờ muội có muốn xem hồn thú của ta nữa không?" Phá Thiên cười gian xảo hỏi.
"Tất nhiên tất cả là lỗi của huynh rồi." Thanh Vân nghe thấy thì rất đắc ý.
.
"Để muội phải xấu hổ chạy ra ngoài. Tất cả là tại huynh hết."
"Với một phần cũng tại muội cứ đòi xem hồn thú của ta nên ta mới triệu hồi ra chứ." Dù đã nhận lỗi nhưng Phá Thiên không quên đẩy một phần trách nhiệm sang cho Thanh Vân.
"Thiên ca ca, hồn thú của huynh biết nói chuyện sao?" Thanh Vân núp sau lưng Phá Thiên hỏi vọng ra.
Thanh Vân đang cặm cụi nhặt rau thì nghe thấy tiếng Phá Thiên. Nàng quay đầu lại thì thấy Phá Thiên đang đứng trước cửa phòng nhìn nàng cười.
Phá Thiên thấy tên tóc bạch kim hỏi vậy liền nhớ lại chuyện cũ. Khi ấy tên này cứ nằng nặc hỏi hắn cách để quay trở về Hồn Địa. Hắn làm sao biết cách đưa tên này trở về Hồn Địa được chứ.
"Huynh lại còn đổ lỗi cho muội nữa. Muội đâu có biết hồn thú của huynh không có mặc y phục."
"Không phải, ta không có ý đó. Ta chỉ muốn làm rõ chuyện này một lần nữa thôi."
"Chỉ trách số phận muốn ta làm một người bình thường thay vì là một hồn sư." Phá Thiên thở dài nói.
Bây giờ thì tên này lại nhảy cẫng lên vui sướng, sau đó còn cảm ơn Phá Thiên rối rít, coi Phá Thiên là ân nhân đã cứu vớt cuộc đời của hắn.
Chương 21: Tiểu Bạch
"Sao lần trước ngươi cứ nằng nặc đòi ta cách để có thể trở về cơ mà. Sao bây giờ ngươi lại sung sướng như vậy?"
Phá Thiên thấy tên tóc bạch kim cũng có vẻ hối lỗi về chuyện lần trước thì cũng không để ý nữa. Dẫu sao mọi chuyện cũng đã xảy ra rồi, bây giờ cũng không thể thay đổi được gì. Hắn cũng không phải là người nhỏ mọn, hay ghi hận trong lòng.
"Muội thấy cái tên này rất phù hợp với huynh." (đọc tại Qidian-VP.com)
"Tên này mà xuất hiện ở đời thực thì không biết sẽ như thế nào nữa." Phá Thiên nhìn tên tóc bạch kim cũng cảm thán trong lòng.
Tên tóc bạch kim cố gắng giải thích cho Phá Thiên hiểu là sự việc lần trước không phải lỗi do hắn. Hắn cũng chỉ là người bị hại và không hề biết gì hết. Hắn hoàn toàn vô tội.
Tên tóc bạch kim nói là vậy nhưng trong lòng vẫn cảm thấy có chút khó chịu. Hắn vẫn muốn như trước đây hơn nhưng để không phải suốt ngày ở trong cái không gian kia một mình thì hắn đành phải làm theo lời Phá Thiên nói.
Phá Thiên thấy vậy thì nghĩ có lẽ tên này đang bị sốc khi nghe thấy những gì mình vừa nói. Cũng phải thôi, tự nhiên một ngày bị đưa đến một nơi hoàn toàn xa lạ thì ai mà chẳng buồn cơ chứ. Hắn cũng rất buồn khi phải rời xa gia đình để đi tới đây.
Hắn đi qua đi lại xem có thấy vướng víu gì không. Sau đó hắn quay sang Phá Thiên hỏi: (đọc tại Qidian-VP.com)
"Đúng vậy, đây chính là hồn thú của ta. Muội thấy sao?"
"Không muốn. Huynh là tên xấu xa, hồn thú của huynh cũng xấu hoắc à." Thanh Vân làm mặt xấu đáp lại.
Đang mải đánh giá về vẻ đẹp của tên tóc bạch kim thì nghe thấy tiếng gọi làm Phá Thiên bừng tỉnh.
"Vậy để muội tìm cho huynh một cái tên nhé." Thanh Vân nhí nhảnh hỏi.
Tên tóc bạch kim nhíu mày suy nghĩ. Hắn không biết tên hắn là gì. Hắn cố gắng nhớ lại nhưng lại không nhớ được gì. Trong đầu hắn lúc này là một sự trống rỗng.
"Tên của ta sao. Ta, ta không có tên." Tên tóc bạch kim ngập ngừng đáp lại.
"Ngươi mà hỏi thêm lần nữa thì ta sẽ vĩnh viễn không bao giờ triệu hồi ngươi ra nữa." Phá Thiên tức giận nói.
"Được rồi, ta mặc là được chứ gì".
"Tên này thật là đẹp. Sau khi hắn mặc thêm y phục vào thì vẻ đẹp của hắn như được tôn lên thêm vài phần."
"Ta thấy cứ như lúc ban đầu thì thỏa mái hơn." Tên tóc bạch kim vừa nói vừa đưa tay lên như đang cảm nhận về bộ y phục.
Nghe thấy Thanh Vân bảo sẽ tìm cho mình một cái tên làm tên tóc bạch kim tỏ ra vô cùng sung sướng. Hắn vội vàng gật đầu lia lịa đáp ứng.
Tên tóc bạch kim nghe thấy vậy thì vuốt ngực thở phào. Mặc dù nói việc này là ngoài ý muốn nhưng cũng vì hắn mà Phá Thiên không thể khế ước với một hồn thú khác và phải từ bỏ giấc mơ trở thành hồn sư nên hắn cũng cảm thấy có chút tội lỗi trong chuyện này.
Tên tóc bạch kim thấy vẻ mặt tức giận của Phá Thiên thì vội vàng xua tay giải thích: (đọc tại Qidian-VP.com)
"Với lại lúc đó ta cũng chưa rõ hoàn cảnh hiện tại ra làm sao. Sau đó thì ngươi cứ hỏi dồn dập làm đầu óc ta rối tung cả lên."
"Mà nữ nhân kia sao ra ngoài lâu vậy mà không quay lại? Không lẽ nàng đã trở về nhà rồi sao?" Tên tóc bạch kim nhìn Phá Thiên hỏi.
Thanh Vân nhìn tên tóc bạch kim một lượt sau đó trầm ngâm suy nghĩ.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.