Phá Thiên
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 46: Yêu Hổ
Bốn người chạy tới nơi liền giải thể với hồn thú để tỏ rõ thiện chí. Đội ngũ của Phá Thiên thấy vậy cũng giải thể với hồn thú và thu lại vũ khí. (đọc tại Qidian-VP.com)
Sáu tháng êm ả lại trôi qua, Phá Thiên đột phá lên hồn giả trung kỳ cũng đã có một khoảng thời gian.
Lúc này cả Vương Thái và Chu Tiểu Ngọc cũng đều từ chỗ ẩn nấp đi ra.
"Tất cả tìm chỗ ẩn nấp chuẩn bị chiến đấu." Phá Thiên trầm giọng nói lớn, thái độ cực kỳ cẩn trọng. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Nực cười, ai chả biết nội đan có giá cao hơn."
"Nhưng khi chạy tới đây thì thấy nó đã bị g·i·ế·t c·h·ế·t. Mọi chuyện là vậy." Tên nam tử nở một nụ cười giải thích mọi chuyện.
Nếu như đầu yêu hổ này mà không bị thương và ở trạng thái toàn thịnh có lẽ đội ngũ của Phá Thiên cũng phải rơi vào một trận khổ chiến mới có thể giành được chiến thắng.
"Đợi đã." Một người đi đầu trong đó hô lớn.
Triệu Hổ đang định thu xác yêu hổ vào thì một mũi tên từ đâu xé gió bay tới rồi cấm vào xác yêu hổ làm Triệu Hổ giật mình lùi lại theo bản năng rồi hét lớn.
Mọi người trong đội đều nhận ra điều đó nên khi thấy yêu hổ đang lao về hướng này thì cảm thấy rất vui mừng, tay ai cũng nắm chặt vũ khí, chiến ý bừng bừng.
"Là kẻ nào."
"Vẫn không thành." Triệu Hổ có chút bực mình khi tấn công trượt mục tiêu.
"Yêu hổ đã trúng độc, các ngươi không g·i·ế·t thì nó cũng sẽ c·h·ế·t. Chia cho các ngươi phần xác đã là coi trọng các ngươi đã g·i·ế·t yêu hổ để bọn ta không phải đuổi theo một quãng đường dài." Tên nam tử mặt sẹo nhìn Triệu Hổ có chút khinh thường nói.
"C·h·ế·t." Phá Thiên hét lên một tiếng đầy dũng mãnh. Hắn dùng tốc độ cực nhanh tiếp cận yêu hổ, khoái đao vung lên nhằm thẳng tim yêu hổ mà đâm tới.
"Bọn ta sẽ lấy nội đan còn xác là của các ngươi." Triệu Hổ không chịu yếu thế mà phản đối kịch liệt.
“Hôm nay quả là một ngày may mắn mà.” Triệu Hổ liếm môi phấn khích nói.
"Bọn ta muốn nội đan của yêu hổ, còn xác là của các ngươi." Một tên nam tử khác trên má có một vết sẹo dài chen vào.
"Nếu không có câu trả lời thỏa đáng thì đừng trách bọn ta không khách khí."
Yêu hổ đảo mắt nhìn xung quanh liền nhận ra mình đã bị bao vây nên nó liền cúi thấp người vào thế thủ. Cùng với đó nó nhe hàm răng sắc nhọn vẫn còn dấu vết của máu ra, trong cổ họng nó phát ra những tiếng gầm gừ như đe dọa.
"Ta bảo ngươi là rùa mà cũng đòi đuổi theo hổ. Ngươi làm gì được ta." Triệu Hổ không chịu kém cũng cạnh cũng phụ thể với hồn thú, hồn lực ầm ầm bộc phát.
Phá Thiên với hai người kia thấy vậy liền phụ thể với hồn thú rồi xuất ra vũ khí. Cả ba nhìn đám người đang chạy tới với ánh mắt bất thiện.
Lúc này Triệu Hổ nấp sau gốc cây thấy yêu hổ tránh được một đao của Phá Thiên thì cũng có chút tiếc nuối. Nhưng khi thấy yêu hổ sau khi tránh thoát một đao đó rồi ngã lăn về phía mình thì trên gương mặt hắn lại hiện lên một nụ cười đắc ý.
Sau khi tất cả đã ẩn nấp xong thì ba người kia cũng phát hiện ra tiếng bước chân yêu thú đang ngày càng gần về phía họ.
Yêu hổ chỉ kịp gầm lên một tiếng sau đó gục xuống trên một vũng máu, đôi mắt nó ánh lên sự không can tâm nhưng lại không thể làm gì được. Nó dần mất đi ý thức và ngừng thở.
Ba người rất khâm phục kiến thức về yêu thú cùng các loại thảo dược của Phá Thiên nên Phá Thiên dù có gia nhập sau nhưng lại rất được tin tưởng và nể trọng. Dù không nói ra nhưng cả ba người đều ngầm hiểu Phá Thiên chính là đội trưởng của họ.
"Ngươi vừa nói gì? Có giỏi nhắc lại ta xem." Tên nam tử mặt sẹo bị Triệu Hổ coi thường thì vô cùng tức giận. Hắn lập tức phụ thể với hồn thú, bộc phát ra hồn lực như muốn đe dọa Triệu Hổ.
Nhưng đầu yêu hổ này trưởng thành từ những cuộc chiến nên nó rất nhạy bén với nguy hiểm. Khi thấy sự nguy hiểm đang gần kề nó nhanh chóng vùng dậy rồi bật nhảy né đi đòn tấn công của Triệu Hổ.
"Các ngươi có bằng chứng gì chứng minh trước đây các ngươi đã săn g·i·ế·t con yêu hổ này." Phá Thiên đứng bên cạnh không nhịn được hỏi.
"Vậy giờ các ngươi muốn chia xác yêu hổ thế nào?" Phá Thiên đứng dậy đi đến trước mặt tên nam tử hỏi.
"Vừa nãy tại sao các ngươi lại tấn công bọn ta."
Triệu Hổ thì đi tới chỗ xác yêu hổ, hắn rút thanh đao ra và đưa trả lại Phá Thiên. Sau đó hắn ngồi xuống, lấy tay chạm vào xác yêu hổ để thu nó vào nhẫn không gian.
Ba người kia thấy vậy cũng lao vào tấn công yêu hổ.
Nếu một đao này mà thành thì yêu hổ không c·h·ế·t cũng phải trọng thương, từ đó đội ngũ của hắn có thể dễ dàng dành được chiến thắng hơn.
"C·h·ế·t." Triệu Hổ gầm lên đầy dũng mãnh.
Tiếng bước chân có chút nặng nề đạp trên mặt đất cho thấy đây là một con yêu thú có thể hình khá là lớn.
Ba người kia thấy yêu hổ đã không còn sức sống liền hạ vũ khí xuống và giải thể với hồn thú. Lúc này ai cũng trong tình trạng có chút mệt mỏi. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Việc là con yêu hổ này là con mồi của bọn ta, vì một số lý do nên để nó chạy mất. Bọn ta vẫn đang truy đuổi nó."
Nhưng do đang chạy với tốc độ cao và có chút giật mình nên dù có có đổi hướng và tránh thoát khỏi một đao kia thì yêu hổ cũng bị mất thăng bằng mà lăn mấy vòng trên mặt đất.
Dù vừa trải qua cuộc chiến với yêu hổ làm ai cũng mệt mỏi nhưng khi nghe thấy Phá Thiên cảnh báo thì cả ba người lại vội vàng tìm chỗ ẩn nấp và sẵn sàng chiến đấu.
Ba người nghe thấy Phá Thiên nói vậy liền lập tức phụ thể với hồn thú sau đó xuất ra bí bảo tấn công của mỗi người. Sau đó cả ba người tản ra tìm chỗ ẩn nấp cho riêng mình. Có người thì nấp sau gốc cây, có người núp trong bụi cỏ.
Khi tiếng bước chân chỉ còn cách chỗ Phá Thiên đang ẩn nấp khoảng vài trăm thước thì hắn đã có thể nhìn thấy rõ ràng hình dáng của con yêu thú đó.
"Xác yêu hổ là chiến lợi phẩm của bọn ta. Tại sao các ngươi lại ngăn cản bọn ta thu chiến lợi phẩm lại." Triệu Hổ tức giận hỏi.
Xác yêu hỗ lúc này vẫn nằm trên mặt đất vì lúc nãy Triệu Hổ chưa kịp thu nó vào nhẫn không gian.
Sau khi bốn người đó chạy tới nơi đội ngũ Phá Thiên đang đứng thì Phá Thiên liền cất giọng lạnh lùng hỏi:
Theo đó hai người của tiểu đội kia cùng với Vương Thái và Chu Tiểu Ngọc cũng đều phụ thể với hồn thú và đều chuẩn bị tinh thần chiến đấu.
Phá Thiên nhìn thấy yêu hổ tránh thoát được một đao của mình thì có chút tiếc nuối. (đọc tại Qidian-VP.com)
Phá Thiên vừa phát hiện thấy đằng xa kia có tiếng bước chân rất giống với tiếng bước chân của yêu thú đang chạy về hướng này. Hắn báo động cho mọi người trong đội nhanh chóng tìm chỗ ẩn nấp để khi yêu thú chạy tới nơi có thể ứng phó kịp thời.
Dù yêu hổ đã cố gắng để tránh đi đòn tấn công này nhưng đã không còn kịp. Những vết thương chi chít trên người khiến nó rơi vào trạng thái sức cùng lực kiệt nên dù muốn tránh né nhưng lực bất tòng tâm.
Yêu hổ chưa kịp hoàn hồn sau đòn tấn công bất ngờ của Phá Thiên đã lại bị Triệu Hổ từ sau gốc cây lao tới tấn công.
"Đúng là trên ngực yêu hổ có vết thương như vậy." Phá Thiên công nhận lời tên nam tử kia nói là đúng.
Vết thương ở chân của Chu Tiểu Ngọc cũng đã bình phục hoàn toàn nên đội ngũ Phá Thiên lại rời khỏi Vân Sơn thành để vào rừng săn g·iết yêu thú.
"Đúng vậy, dẫu sao cũng có công sức của bọn ta ở đây." Tên nam tử đáp lại.
"Hừ, dựa vào tốc độ của các ngươi mà cũng đòi đuổi theo yêu hổ. Đúng là làm mơ giữa ban ngày." Triệu Hổ khinh bỉ nhìn tên nam tử mặt sẹo.
Phá Thiên có thể bỏ qua mặt mũi để tránh phải chiến đấu với nhân tộc nhưng không phải vì thế mà hắn có thể bỏ qua tất cả mọi chuyện, nhất là hành vi tấn công huynh đệ của hắn thì nhất định hắn không thể để yên được.
Giác quan của Phá Thiên nhạy bén hơi người thường nên có thể phát hiện được có điều bất thường từ xa. Điều đó giúp ích rất nhiều cho cả đội trong việc tìm kiếm yêu thú cũng như tránh né nguy hiểm.
"Các vị đã hiểu nhầm rồi. Không phải bọn ta định tấn công vị huynh đệ này mà chỉ muốn ngăn cản hắn thu xác yêu hổ vào nhẫn không gian." Một tên nam tử tướng mạo cũng khá tuấn tú bước ra phía trước giải thích.
"Vậy ý các ngươi là muốn chia chiến lợi phẩm." Triệu Hổ có chút không vui nói.
"Không nên dây dưa với nó. Đánh nhanh thắng nhanh." Phá Thiên hét lớn sau đó lao vào tấn công đầu tiên.
Không hiểu do đen đủi hay gì mà khi né tránh đòn tấn công của Triệu Hổ xong nó lại rơi vào vòng vây của bốn người để giờ đây tứ phía đều là địch.
"Là nhân tộc." Phá Thiên thở phào thông báo.
"Các ngươi chỉ làm yêu hổ bị thương, còn g·i·ế·t nó chính là bọn ta."
"Trên ngực yêu hổ có một vết thương dài chừng mười lăm phân chảy ra máu màu đen do bị trúng độc. Các vị có thể kiểm tra." Tên nam tử chỉ vào phần ngực yêu hổ bình thản nói.
May mắn là lúc này nó đang bị thương khá nặng, chiến lực có lẽ chỉ còn lại bốn năm thành. Đây là điều kiện lý tưởng để đội ngũ của Phá Thiên có thể g·i·ế·t c·h·ế·t nó mà không tốn quá nhiều công sức.
"Hôm nay chắc chắn là ngày c·h·ế·t của ngươi." Triều Hổ cười gằn nói.
Đây là một đầu yêu hổ cao tới hai thước, bộ lông vàng vàng cam, trên đó còn có các đường văn màu đen quấn quanh. Từ hình thể có thể đoán được con yêu hổ này là một đầu yêu thú nhị giai trung kỳ và có lẽ nó cũng sắp đột phá lên nhị giai hậu kỳ.
Trên người yêu hổ còn có rất nhiều vết thương, vết thương nông thì đang rỉ máu, vết sâu thì có thể thấy cả xương bên trong. Có lẽ nó vừa trải qua một cuộc chiến đầy khó khăn và khốc liệt. Dù đã rất cố gắng chiến đấu nhưng nó vẫn rơi vào thế thất thủ nên phải bỏ chạy để giữ mạng.
Hổ tộc là một trong những loài yêu thú có sức chiến đấu hàng đầu. Bọn chúng vừa có nhục thân cường hãn lại còn sở hữu tốc độ khá nhanh, sự nhạy bén cùng phản xạ được tôi rèn qua rất nhiều trận đấu sinh tử tạo nên một bộ tộc cực kỳ mạnh mẽ.
Phá Thiên cũng đã quen thuộc với cuộc sống khi có thêm ba người kia. Bọn hắn thường cùng nhau đi săn yêu thú, sau những cuộc đi săn thành công thì bọn hắn lại có những buổi rượu thịt vui vẻ.
Trong khi cả đội ngũ đang đi tìm yêu thú thì Phá Thiên đột nhiên dừng lại, hắn nhìn chằm chằm vào một hướng, lắng tai nghe, biểu cảm cực kì tập trung.
Khi thấy yêu hổ chỉ còn cách chỗ mình phục kích hơn chục thước thì Phá Thiên liền lao từ trong bụi ra, hắn vung cao khoái đao nhằm thẳng người yêu hổ mà chém tới.
Chương 46: Yêu Hổ
Không khí lúc này có vẻ khá căng thẳng, hai bên giờ đây đã giương cung bạt kiếm với nhau.
Triệu Hổ cầm chặt chuôi đao rồi lao về phía yêu hổ với tốc độ cực nhanh, khi đã tiếp cận được với yêu hổ Triệu Hổ liền nhấc thanh đao lên cao quá đầu và bổ xuống thật mạnh.
Chỉ nghe thấy một tiếng "Phập" cả thanh đao của Phá Thiên đã đâm ngập vào ngực của yêu hổ.
Hôm nay đội ngũ Phá Thiên lại tiếp tục đi săn yêu thú như mọi hôm. Sau khi biết Phá Thiên có thính giác nhạy bén gấp mấy lần người thường thì hắn được phân công là người thăm dò, tìm kiếm yêu thú và thông báo cho cả nhóm. (đọc tại Qidian-VP.com)
Phá Thiên nghe vậy liền đi tới chỗ xác yêu hổ, hắn lật ngửa xác ra. Quả nhiên có một vết thương dài mười lăm phân chảy ra máu đen như lời tên kia nói.
"Kết thúc." Phá Thiên thở phào ngồi phịch xuống đất.
Dù khá mệt mỏi nhưng Phá Thiên vẫn không buông lỏng cảnh giác vì chỉ cần một giây buông lỏng khi ở nơi đây thì đều phải trả một cái giá rất đắt.
Yêu hổ đang lao rất nhanh thì tự nhiên thấy từ trong bụi cây trước mặt có một thứ gì đó lao ra. Linh cảm mách bảo nó thứ này cực kỳ nguy hiểm nên nó vội vàng đổi hướng chạy để né tránh.
"Mọi người tìm chỗ ẩn nấp." Phá Thiên đứng bật dậy nói lớn.
Dù mạnh là vậy nhưng song quyền khó địch lại tứ thủ. Hơn nữa nó lại còn đang bị thương phải chạy trốn thì làm sao có cơ hội để giành chiến thắng trong cuộc chiến không cân sức này.
Chỉ sau một lát Phá Thiên đã có thể trông thấy một nhóm gồm bốn người đang chạy về hướng này. Trên người bọn họ đầy những vết máu và có lẽ là cả những vết thương. Cả bốn người đang chạy về về hướng này với tốc độ khá nhanh.
Cả bốn người đều không nghĩ chiến đấu với một con yêu hổ đang bị thương mà cũng vất vả đến thế, không biết nếu chiến đấu với nó trong thời kỳ toàn thịnh thì còn vất vả tới mức nào. Có lẽ lúc ấy bọn họ còn có thể bị thương chứ không chỉ mất sức như lần này.
Cả đội vừa trải qua một cuộc chiến nên giờ đây họ rất ngại đụng phải yêu thú lúc này. Ba người kia nghe thấy Phá Thiên thông báo là nhân tộc đang tới liền thở phào nhẹ nhõm. Ba người giải thể với yêu thú rồi rời khỏi chỗ ẩn nấp.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.