Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 2: Thế giới song song.
"Thế thôi, cô còn muốn em nói gì nữa mà cô chưa biết?" (đọc tại Qidian-VP.com)
"Vâng, phép thuật." Cô Camille lặp lại, cô đã tạo ra một quả cầu ánh sáng rực rỡ nổi trên lòng bàn tay cô. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cô Camille suy nghĩ một phút trước khi nói: "Xác c·hết của Ryuki chưa từng được tìm thấy, vì vậy chúng ta có thể nói rằng cậu đã sống sót và đây không phải là một bộ phim, hãy để lại mọi thứ cho tôi, tôi sẽ tìm ra một cách nào đó."
Ryuki bắt đầu chọc quả cầu ánh sáng lúc đầu, sau đó cậu cố gắng nắm lấy nó, nhưng nó sẽ xuyên qua tay cậu như thể đó là một ảo ảnh.
Cô Camille mỉm cười trong nội tâm khi thấy rằng cậu đã chọn chiếc giường mà Ryuki trước đó sử dụng nhiều nhất.
Ryuki không hỏi bất kỳ câu hỏi nào và đi đến đứng trước gương bên bồn rửa tay và trước sự ngạc nhiên tuyệt đối của cậu ấy, mắt trái của cậu ấy đáng lẽ phải sưng lên, bằng một phép lạ nào đó nó đã hoàn toàn được chữa lành!
Bằng một giọng nói bình tĩnh, cô Camille trả lời: "Đánh giá qua phản ứng của cậu, tôi có thể cho rằng phép thuật không tồn tại trong thế giới của cậu, điều này làm cho mọi thứ dễ dàng hơn."
"Hả?! Tại sao không ?!" Trái tim của Ryuki chìm xuống đáy ngay khi nghe nói rằng cậu ấy có thể không thể sử dụng phép thuật, điều mà cậu ấy đã tưởng tượng từ khi còn là một đứa trẻ.
"Tay cô ấy... Nó đang phát sáng?" Ryuki lầm bầm với giọng sững sờ.
"Tôi biết cậu phải nghĩ rằng tôi bị điên, nhưng cho phép tôi chỉ cho cậu sự thật..." Cô Camille đột nhiên nhấc cánh tay lên và đặt lòng bàn tay ngay trước mặt Ryuki.
Chương 2: Thế giới song song.
"Chắc chắn rồi."
Cô Camille nhìn chằm chằm vào nụ cười của cậu với khuôn mặt choáng váng.
Ryuki gật đầu với vẻ mặt nghiêm túc, hoàn toàn không để ý đến thế giới tàn khốc mà cậu vừa mới đến.
‘Cô Camille... Cô ấy bị điên rồi à!’ Ryuki kêu lên trong nội tâm.
Sau khi dành một lúc lâu để chấp nhận hoàn cảnh của mình, Ryuki hỏi: "Làm thế nào mà em lại đến ở thế giới này? Cô có thể biến em về được không ?" (đọc tại Qidian-VP.com)
"Nói đi, kể về bản thân, hãy nói chuyện với tôi như thể đây là cuộc gặp gỡ đầu tiên của chúng ta." Cô ấy nói rõ.
"Em tên là Ryuki, và hiện tại đang 18 tuổi, em đã nhảy qua 1 vài lớp vì em đơn giản chính là thông minh như vậy. Sinh nhật của em là vào ngày 4 tháng 4. Sở thích của em là đọc sách, em thích thể loại giả tưởng và huyền bí nhất. Em thích thức ăn ngọt và cay nhưng không thích thức ăn chua. Em đã được nhận vào trường đại học này - Đại học XXX - sau khi đạt điểm tuyệt đối trong kỳ thi. Em... em không có bất kỳ người bạn nào trong trường đại học này sau cả năm trời học ở đây và em thường b·ị b·ắt nạt vì điều đó, và vì em xuất thân từ một gia đình bình thường."
Một lúc sau, cô Camille hạ tay xuống và nói với cậu ta: "Hãy đi xem gương."
Khoảnh khắc tiếp theo, cô Camille nói với giọng trầm thấp: "Chữa lành."
"Nhân tiện, nếu cô không phiền nếu em hỏi, mối quan hệ của cô với Ryuki trước đây thế nào ? Em trên thực tế là bạn thân nhất với cô Camille của thế giới cũ, mặc dù có lẽ cô ấy sẽ không thừa nhận điều đó.”
Hàm của Ryuki như rơi xuống sau khi nghe lời giải thích hợp lý của cô Camille. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Ờ~..." Ryuki giữ một khuôn mặt c·hết lặng vào lúc này khi cậu cố gắng hiểu tình hình.
Một thời gian sau đó, cô ấy nói với cậu: "Dù sao thì, nếu cậu muốn sống sót trên thế giới này thì cậu sẽ cần phải tìm hiểu về nó trước."
"Một người cố vấn sao ? Em đã đoán cô cũng giống như cô Camille mà em biết. Em thực sự rất vui vì nó vẫn như thế.” Ryuki cho cô ấy thấy một nụ cười rạng rỡ.
"Vậy cô có biết ai có thể đưa em trở về không ?" Ryuki hỏi.
"Nhưng em được cho là đ·ã c·hết trên thế giới này phải không ? Điều đó sẽ không gây ra một số loại phiền phức sao ? Em cũng không biết gì về phép thuật và em đã xem đủ phim để biết điều gì có thể xảy ra."
"Phép thuật?" Ryuki nhìn cô với đôi mắt mở to.
"Bởi vì không phải ai cũng được sinh ra với khả năng sử dụng phép thuật, ngay cả trong thế giới phụ thuộc rất nhiều vào ma thuật này, khoảng 60% dân số thế giới không thể sử dụng phép thuật. Về phần cậu, người sinh ra ở một thế giới không có phép thuật, rất khó có khả năng mà cậu có thể sử dụng phép thuật." Cô Camille giải thích.
Cô Camille trả lời sau một lúc im lặng: "Ryuki mà tôi biết là một số ít người mà tôi quen, cậu ấy sẽ chiếm phần lớn thời gian của tôi vì cậu ta luôn b·ị t·hương do đánh nhau, nhưng vì thời gian chúng tôi dành cho nhau, chúng tôi trở nên khá thân thiết. Nhưng chúng tôi không phải là cậu bè, tôi giống một người cố vấn cho cậu ấy hơn bất cứ thứ gì khác.”
"Cậu còn nhớ cuộc gặp gỡ đầu tiên của chúng ta với nhau không ?" Cô Camille đột nhiên hỏi.
"..." Cô Camille một lần nữa lặng lẽ nhìn chằm chằm vào cậu với vẻ mặt suy ngẫm.
Ryuki có thể ngay lập tức cảm thấy một cảm giác ấm áp lan tỏa khắp khuôn mặt của mình và cơn đau ở mắt trái của cậu ta bắt đầu biến mất.
Và cô ấy tiếp tục: "Hơn nữa, Ryuki trước đó cũng không thể sử dụng phép thuật."
"Điều này khẳng định rằng cậu không phải là Ryuki... Ít nhất không phải là Ryuki mà tôi biết. Tuy nhiên, cậu vẫn là Ryuki... có lẽ thế. Chỉ có một lời giải thích hợp lý cho hiện tượng này... cậu là Ryuki từ một thế giới khác, bằng cách nào đó đã đi đến thế giới này - một thế giới mà Ryuki không còn tồn tại nữa.”
"Tất nhiên, chúng ta gặp nhau khi em phải điều trị c·hấn t·hương sau cuộc chiến với Adam và cái đám liếm c·h·ó của cậu ta."
"Ngồi đi." Cô Camille chỉ vào một trong những chiếc giường trong bệnh xá.
Ryuki dụi mắt một cách căng thẳng, và cậu thở dài: "Em phải làm gì bây giờ?"
"E-em có thể chạm vào nó không?" Ryuki hỏi với giọng lo lắng nhưng hào hứng.
Cô Camille lặng lẽ nhìn chằm chằm vào cậu ta với khuôn mặt trầm ngâm trong giây lát trước khi nói: "Chắc là không."
Một lát sau, cô ấy nói: "Trước hết, nơi này không phải là Đại học XXX, nó được gọi là học viện The Four Witches. Thứ hai, cậu- Ryuki có rất nhiều bạn bè ở nơi này và không ai dám bắt nạt cậu ta.”
Ryuki vuốt ve khuôn mặt của mình với vẻ hoài nghi.
"Dù sao, tôi không biết làm thế nào cậu đến thế giới này, nhưng vì thế giới của cậu không có phép thuật, nên cậu có thể an toàn khi cho rằng ai đó trên thế giới này đã triệu hồi cậu đến đây vì bất kỳ lý do gì. Thật không may, tôi cũng không biết làm thế nào để đưa cậu trở lại thế giới cũ của cậu.” Cô Camille lắc đầu đáp.
"Cậu đã nhanh chóng thích nghi, điều đó thật tốt."
Không còn lựa chọn nào khác ngoài việc dựa vào cô ấy, Ryuki gật đầu: "Cảm ơn cô Camille."
"C-Chuyện gì vừa xảy ra vậy ? Cô đã làm điều đó như thế nào ?" Cậu quay sang nhìn cô Camille với khuôn mặt sững sờ.
"Tôi thì không, mặc dù có những người có khả năng sử dụng phép thuật dịch chuyển, nhưng tôi không biết bất kỳ ai đủ mạnh để dịch chuyển qua các thế giới." Cô Camille đáp.
"Điều này có nghĩa là em cũng có thể sử dụng phép thuật?!" Ryuki lập tức hỏi với giọng nói tràn đầy hưng phấn.
"Cậu chỉ có thể sống ở đây cho đến khi tìm được đường trở về nhà." Cô ấy nói với giọng thờ ơ.
Ryuki thở dài, cậu không thể hiểu tại sao cô Camille lại hành động như vậy, nhưng cậu gật đầu bất chấp.
Ryuki vô thức chọn chiếc giường gần cửa sổ nhất. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Đầu tiên và quan trọng nhất, chúng ta hãy nói về bản chất của thế giới này. Giống như cậu vừa chứng kiến, phép thuật tồn tại trong thế giới này. Điều này có thể là do mana lấp đầy thế giới này. Để sử dụng phép thuật, cậu phải chuyển đổi mana trong không khí thành năng lượng của riêng cậu.” Cô Camille giải thích.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.