Phàm Nhân Thí Thần
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 26: thầy đồ kể chuyện
"Khàaaaa"
Trong lòng đậu xanh rau má mấy câu sau hắn đi về phía giếng làng.
Hắn là già làng, quyền lực rất lớn sẽ không để ý một chút tiền lẻ, mà lại hoàn cảnh của An Lạc hắn cũng biết chút ít.
Thầy đồ nghe xong nhẹ nhàng lắc đầu.
"Vậy tại sao chúng ta đến giờ này vẫn có thể sống yên ổn ở đây? ".
Giọng nói thầy đồ trầm ấm mà nặng nề, khiến cho người ta không tự chủ được lặng yên lắng nghe.
An Lạc đi tới gần thấy có chút kỳ quái.
"Rất tốt, tuổi còn nhỏ đã biết tự lực tự cường".
Nghĩ đến đây thầy lang nhìn về phía An Lạc nói ra.
Thầy lang đi đến những ngăn tủ lấy ra và loại dược liệu sau đó quay về chỗ cũ ngồi xuống.
"Dạ, thưa thầy lang, thầy có cần thu gom loại dược liệu nào không ạ?"
Đúng lúc này thầy đồ lên tiếng.
"Vậy vì sao à"?.
"Tất cả những dược liệu ở đây, chỉ cần ngươi gặp được vậy đều có thể thu hoạch, mang về đây ta có thể mua lại".
Đi gần ra đến cổng thì thiếu nữ lúc trước từ đâu chạy ra tiễn hắn.
Nhưng mà, thầy đồ ngồi ở trung ương nhất lại chậm chậm lắc đầu.
Hiện tại cơn khát còn đang giày vò hắn, thế là hắn đi thẳng đến giếng nước sau đó múc nước uống một trận.
"Vì sao à? Đương nhiên là vì có người đứng ra bảo hộ chúng ta rồi ".
Nói xong An Lạc còn tiện tay vỗ ngực mấy cái.
An Lạc cũng không biết là có chuyện gì, hắn cũng không vội vàng đến đó.
Hai nghề nghiệp này có khả năng cảm ứng từ xa, nhờ vào đó có thể dễ dàng thu hoạch được dược liệu.
Thầy lang nghe xong thấy buồn cười, đây là muốn kiếm tiền to chứ sao.
Hắn vốn định trực tiếp đi săn nhưng mà hắn cảm thấy cũng không cần vội vã nhất thời, đi nhìn một chút cũng sẽ không tốn kém bao nhiêu thời gian. (đọc tại Qidian-VP.com)
Uống song hắn mới nhìn về phía gốc đa, nghĩ ngợi chốc lát hắn liền đi đến.
Thầy lang nghe xong cũng đã đoán được An Lạc đang tính toán gì, đơn giản là muốn kiếm thêm chút tiền từ chỗ hắn mà thôi.
"Phù Đổng Thiên Vương Thánh Gióng ".
An Lạc đi không bao xa thì hắn cảm thấy trong cổ khát khô, Vừa rồi thầy lang cũng không mời hắn uống nước.
Nói đến đây thấy thầy lang nhíu nhíu mày, An Lạc vội vàng giải thích.
Thầy lang nhếc miệng một cái cũng không nói gì, thế là An Lạc tiếp tục nói.
"Nếu cần thầy nói cho con, chỉ cần con gặp được sẽ giúp thầy thu lại ạ".
"Dược liệu ta đương nhiên là thu mua rồi". Nói xong dùng tay khoa một cái nói.
Một người không hiểu hỏi.
"Ta hỏi các ngươi, cha Lạc Long Quân cùng với mẹ Âu Cơ đã dời đi hơn 1000 năm nhưng Văn Lang vẫn sừng sững không suy là vì sao "?
An Lạc nhìn qua thấy một đống hoa hoa cỏ cỏ, hắn có chút không chắc chắn, số lượng nhiều lắm hắn nhớ không hết.
"Đúng đúng "
Vừa đi đến gốc đa hắn liền nghe thấy tiếng thầy đồ từ trong đám người vang lên.
"Thật sảng khoái ". An Lạc rên lên một tiếng.
Quay về phía thầy lang An Lạc lên tiếng nói.
Ps: Việt Nam mình có tứ bất tử, mình để cấp độ tu luyện cao nhất chính là "bất tử" cũng tương đương với thần.
Thầy đồ chậm mà ung dung nói ra.
Chương 26: thầy đồ kể chuyện
Thấy thầy lang xua đuổi An Lạc cũng chỉ cúi đầu chào một cái sau đó đi về.
"Phải nha"
Chuyện ở cổng làng lúc trước hắn cũng có mặt, sau đó hắn cũng để người đi điều tra một phen, vậy nên hắn đối với An Lạc hiểu biết rất nhiều.
"Da, con nhớ kỹ rồi ạ"
Bởi vì nhà thầy lang gần làng chạ, mà giếng làng ở ngay đó.
Thấy An Lạc đi xa thiếu nữ lần nữa trở lại trong nhà. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cả đám nhao nhao hỏi.
An Lạc nói đến đây cố ý dừng lại một chút nhìn xem b·iểu t·ình của thầy lang.
Thầy đồ lần nữa lắc đầu cũng mở miệng nói.
Hắn còn đang thắc mắc, thầy đồ kể chuyện giờ mà đến giờ này còn chưa bắt đầu?
"Dạ, vì vậy thầy có thể nói cho con biết loại nào thầy đang cần gấp hoặc quý giá một ít không ạ".
"Sai sai, ai nói chúng ta luyện võ thì không ai dám đánh chúng ta rồi".
"Vì sao à?".
Không có chút tức giận nào, thầy lang đứng dậy đi về phía sau.
Một lúc lâu sau, An Lạc cảm giác mình đã nhớ hết những dược liệu này hắn mới lên tiếng nói với thầy lang.
"Thế giới bên ngoài tồn tại rất nhiều yêu ma quỷ quái, có những tồn tại có thể dễ dàng diệt đi cả làng, thậm chí cả bộ, nhưng tại sao đến bây giờ này chúng ta vẫn còn có thể ngồi đây nói chuyện? ".
Không đợi đám người mở miệng, thầy đồ nói tiếp.
Ở gốc đa cạnh đó đang tụ tập một đám người, khoảng chừng hơn 20 người có thừa, so với lần trước hắn đến còn đông hơn.
Người này nói xong cả đám gật đầu phụ họa.
An Lạc cũng chỉ mỉm cười gật đầu.
Bởi vì khoảng hai bên không xa, An Lạc rất nhanh thì đi đến.
An Lạc có chút khúm núm nói ra.
"A, thực ra có rất nhiều người đều coi ngài là thánh chứ không còn là thần". Thầy đồ câu câu lên khóe miệng nói ra một cái tên.
Gần như tất cả dược liệu mà hắn có đều đến từ đây.
Một người khác vỗ vào đầu người này cũng lớn tiếng nói ra.
Nếu như cứ giữ cái tốc độ này vậy đến tối đều không có khả năng kể xong.
An Lạc là con cháu trong làng, tạo điều kiện hết sức là được.
"Hóa ra là vậy ".
Thầy lang liếc mắt nhìn An Lạc một cái sau đó hỏi lại.
Cả đám hít một hơi cũng im lặng nghe lấy, An Lạc cũng vểnh tai nghe.
Mặc dù bây giờ An Lạc cấp độ tu luyện lẫn nghề nghiệp còn thấp, khả năng không dám đi cách làng quá xa nhưng như vậy cũng không phải vấn đề gì.
An Lạc cũng rất nghi hoặc, mấy hôm trước thầy đồ dạy tu luyện chẳng phải áp xúc thời gian rất nhiều sao? Thế nào hôm nay lại dông dài như vậy rồi?.
"Dạ, thưa thầy lang, công việc chủ yếu của con là thợ săn vì vậy con không thể thời khắc nào cũng đi phân biệt từng loại cây ngọn cỏ được ạ"
Thầy lang khen một câu sau đó nói tiếp.
Dù sao thì An Lạc có thu hoạch được dược liệu hay không cũng sẽ không ảnh hưởng gì đến hắn.
Bây giờ An Lạc đến đây tìm hắn cũng là muốn từ đó kiếm thêm chút tiền mà thôi, hắn cũng không phản cảm.
Là thầy lang hắn cũng có con đường thu hoạch dược liệu của mình.
"Đương nhiên là vì chúng ta có huyết thống tiên, rồng rồi".
"Dạ, thưa thầy lang con bây giờ đã là thợ săn rồi ạ". (đọc tại Qidian-VP.com)
"Thì sao".
An Lạc ở bên ngoài nghe đều cảm thấy xót ruột.
Ở những đội ngũ đi săn, ngoại trừ nghề nghiệp thợ săn ra còn có thêm hai loại nghề nghiệp phụ trợ nữa, một nghề là "sơn nữ" còn một nghề khác chính là hái thuốc.
"Nói cho các ngươi biết, đất nước chúng ta cũng bị x·âm p·hạm đấy, yêu quái cũng là sẽ đồ thôn tàn sát người đấy".
Thầy lang nghe xong cũng chỉ "Ừ" nhẹ một cái sau đó mới nói.
Trong đám người có một người lên tiếng trả lời. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Không còn việc gì vậy thì về đi".
An Lạc gật gật đầu sau đó chăm chú nhìn từng loại một.
Thế là cả đám lại lần nữa nhao nhao hỏi.
"Nhớ cho kỹ"
"Đó chính là do chúng ta người người luyện võ không có ai dám x·âm p·hạm chúng ta".
Ngay phía sau lưng là một dãy tủ thuốc, mỗi tủ thuốc đều có rất nhiều những ngăn kéo nhỏ bằng gỗ.
Đem những dược liệu này từng loại để lên bàn sau đó nhìn về phía An Lạc nói ra.
An Lạc dựa theo suy nghĩ trước đó nói ra. (đọc tại Qidian-VP.com)
Một người khác lên tiếng trả lời.
"Ngu dốt, đương nhiên là chúng ta trốn kỹ, bọn nó không phát hiện ra được rồi ".
"Thưa thầy lang, con thường xuyên ở trong rừng săn thú, mà trong rừng thì các loại dược liệu nhiều lắm ạ".
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.