Phàm Nhân Thí Thần
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 4: Hình thái Thủy Nguyên
Một đường chạy thẳng, bụi đất tung bay.
Chương 4: Hình thái Thủy Nguyên
Bởi vì địa hình có chút đặc thù lên rất ít bị yêu thú cùng đám quái vật chú ý đến nhờ vậy cũng tạo điều kiện thuận lợi để con người ở đây sinh sống.
Giờ khắc này An Lạc cao hơn một mảng lớn, ngoài thân cũng bị chất lỏng bao phủ lại không kẽ hở.
....
Chẳng lẽ hắn lại xuyên việt rồi, hắn toát ra ý nghĩ đến chỉ là không đợi hắn xác thực thì hắn giật nảy cả mình.
An Lạc chạy như điên về phía trước, ngôi làng từ ban đầu chỉ là mờ mờ nhưng theo tốc độ của hắn không hề giảm xuống bây giờ đã là rõ ràng xuất hiện trước mắt.
...
Thế là chấp niệm của hắn bắt đầu gọi dậy trong người hắn một dạng khác năng lực.
Một loại sợ hãi xông lên đầu khiến hắn tê dại, hắn ý thức đến có lẽ bản thân bị thứ gì đó ký sinh nếu không những gì vừa xảy ra không cách nào giải thích.
An lạc ợ ra một tiếng hắn cảm giác rất thỏa mãn. (đọc tại Qidian-VP.com)
Vậy là, giống như người c·hết đ·uối bắt được cây cỏ cứu mạng hắn giống như điên lao về hướng làng, giờ khắc này tốc độ của hắn so với trước đó càng nhanh nhưng chính hắn cũng không để ý đến.
"Vừa sống lại không bao lâu đã phải c·hết đi là sao a"?
Máu tươi phè phè phun ra văng hắn khắp người, trộn lẫn trong máu tươi có từng đoàn chất lỏng màu đen những chất lỏng này bám vào người hắn sau đó tan ra, đây chính là máu tươi của hắn mà lúc trước lão hổ nhuốt vào bụng. (đọc tại Qidian-VP.com)
An Lạc đứng tại nguyên địa một hồi lâu sau đó giật mình một cái hắn nhớ được trước đó bản thân bị một đầu lão hổ cắn sau đó mất đi ý thức.
Giơ lão hổ lên cao cao, nhìn lão hổ nhe nanh múa vuốt giống như đang uy h·iếp hắn.
Nói thật An Lạc cảm thấy đây không giống như một ngôi làng mà càng giống như một tòa thành hơn nhưng hết lần này đến lần khác hắn xem trong trí nhớ thì đây vẫn chỉ là một ngôi làng nho nhỏ, còn về thành trì như thế nào thì hắn không tìm ra được chút thông tin chính xác nào ngoài lời kể của già làng ra.
Hắn không cam tâm a.
Không nói hai lời An Lạc há to miệng đem đầu lão hổ cắn đứt sau đó nhuốt xuống.
Lão hổ lúc này cũng phát giác không đúng, nó cảm giác tính mạng bị đe dọa thế là nó bản năng muốn chạy trốn, nhưng còn chưa kịp hành động nó thấy được tên nhân loại vốn dĩ đ·ã c·hết đi mở mắt ra sau đó nhe răng cười. (đọc tại Qidian-VP.com)
Ăn xong lá gan An Lạc hái ra trái tim tiếp tục ăn còn cái xác thì bị hắn ném qua một bên.
An Lạc dùng một tay khác giơ lên, một màn quỷ dị phát sinh chỉ thấy cánh tay vặn vẹo sau đó biến thành một lưỡi đao.
Đúng thế là răng nanh mà không phải bất cứ loại nào khác, trừ đó ra còn có cái lưỡi dài quá khổ liên tục uốn éo kích thích thị giác.
An Lạc sợ hãi, đầu óc hắn cũng nhanh chóng chuyển động suy nghĩ hòng tìm ra biện pháp giải quyết.
An Lạc từ trong t·hi t·hể lão hổ hái ra lá gan sau đó từ từ nhấm nhuốt giống như đang ăn không phải là lá gan tươi sống mà là món ngon mỹ vị.
Nhưng đó lại là chuyện sau này hiện tại không nói đến.
Rất nhiều năm sau khi hắn đứng trước kinh đô sau đó nhớ lại chuyện ngày hôm nay không khỏi cười lên và nói.
Hắn phát hiện trong miệng hắn vậy mà có vụn thịt hơn nữa lại còn là sống, dùng tay lau lau khóe miệng vậy mà đều là máu, hắn bỗng nhiên sững sờ.
Ngay bên cạnh hắn là một đầu lão hổ.
....
Bên ngoài ngôi làng được bao quanh bởi một cánh đồng lúa xanh tươi mơn mởn, không khó để nhìn ra những người nông dân đang cặm cụi chăm sóc cho những cây lúa này, không biết vì cái gì nhưng thỉnh thoảng sẽ có người đứng dậy dùng ánh mắt cảnh giác nhìn quanh bốn phía.
Chỉ thấy trong hai mắt vốn đã không có sinh cơ bông nhiên biến thành màu đen.
Khi đó hắn có hỏi lớn bao nhiêu, già làng nghĩ nghĩ nửa buổi cũng không biết phải dùng từ ngữ nào để hình dung chỉ có thể nói mơ hồ là phải bằng 10 ngàn lần ngôi làng này cộng lại, khi ấy hắn bị hù dọa nói không ra lời gì.
"Vô tri"
Ra vào làng có bốn cổng mỗi cổng đối ứng một hướng của bức tường, cổng vào sẽ còn có người thay nhau trực luân phiên bất kể ngày đêm, đương nhiên ban đêm cổng làng cũng sẽ bị đóng lại.
Đi qua những ruộng lúa này cũng là được đến ngôi làng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Chất lỏng trên người hắn dần dần rút đi, chúng lại một lần nữa chui vào bên trong thân thể An Lạc chờ đợi lần tiếp theo được gọi ra.
Nghe kể chỗ hắn đang ở đây là một trong rất nhiều những ngôi làng còn nhiều bao nhiêu già làng cũng không biết rõ, chỉ biết trung tâm nhất là một đại thành trì có diện tích rất rất lớn già làng nói hắn cũng là đến từ nơi đó.
Nói không ra lời đó là tiền thân hắn trước kia, đổi lại là hắn bây giờ sẽ chỉ lắc đầu coi như chuyện cười. Phải biết ngôi làng này cũng không hề nhỏ, tổng diện tích tính theo đơn vị đo củ thế giới cũ có ít cũng phải 5km đó là chưa tính đến số đồng ruộng bên ngoài.
Lão hổ dùng sức giãy giụa nhưng không có kết quả gì, tình thế đảo ngược sao mà nhanh chóng.
"Tứ phương sơn thôn" tên như ý nghĩa thôn bị đồi núi bao quanh bốn phía.
Chương 4: Hình thái Thủy Nguyên
Thế mới nói không có học là rất dễ bị lừa. Trong lòng hắn cười lên ha hả sau đó mắng chủ nhân thân thể này một tiếng
Giờ khắc này lão hổ giống như gà con bị hắn xách trên tay.
"A, không đúng. Cũng không thể nói là một đầu lão hổ mà chính xác là một bộ xác hổ hơn nữa còn là không đầu lại bị mổ bụng lão hổ".
"Vô tri lại là chính ta"
"Về làng, trong làng nhất định có người có thể cứu ta"
An Lạc chẹp chẹp miệng nói khẽ "không biết tên nào biến thái như vậy" nhưng nói xong hắn cảm giác có chút không đúng.
Hắn giống như chất lỏng hình người, thứ duy nhất khiến hắn không giống một bãi chất lỏng là hàm răng mọc đầy răng nanh.
Đó mới chỉ là thành trì vậy thành trì này phụ thuộc vào quốc gia thì sao? Chẳng phải to bằng địa cầu rồi.
Nơi đây nằm trong một thung lũng, cạnh bên có một con suối nhỏ.
Năng lực này chính là đoàn mực nước hay chính xác hơn là Hắc Thủy Phệ Tâm giao phó.
An Lạc không biết hắn cũng sẽ không đi hỏi, hắn còn đang vội vàng đâu. (đọc tại Qidian-VP.com)
Một thành trì rộng 50 ngàn km là khái niệm gì? Phải biết cả nước Việt Nam đi từ đầu đến cuối mới hơn 3 ngàn km.
...........................
Một đống chất lỏng màu đen cũng đem cái đầu bao phủ lại.
Ngôi làng được bao quanh bởi một bức tường đá dày hơn 5m cao càng là 20m có thừa, tác dụng chủ yếu của bức tường là ngăn cách những cuộc t·ấn c·ông và tập kích của yêu thú, tường tuy không phải rất lớn nhưng dùng để ứng phó những đợt tập kích quy mô nhỏ của đám yêu thú vậy đủ rồi.
...
Trong người hắn cũng bắt đầu dũng mãnh tràn ra lượng lớn chất lỏng màu đen cũng đem toàn thân hắn bao phủ.
Bỗng nhiên linh quang lóe lên, hắn nghĩ đến một giải pháp.
Nhẹ nhàng cắt một cái, bụng lão hổ bị phanh ra cũng hiện ra n·ộ·i· ·t·ạ·n·g trong đó, cánh tay lưỡi đao biến về bình thường.
...
Trải qua mấy đời tích lũy ngôi làng dần dần lớn mạnh, ban đầu khi di chuyển đến đây chỉ có 2 đến 300 người nhưng hơn 100 năm đi qua số lượng người ở đây đã đạt đến hơn 5.000 người, không thể phủ nhận con người có tài năng nhất chính là tạo ra con cháu đời sau.
An Lạc đứng dậy, hắn dùng không phù hợp quy tắc vật lý mà cứ thế thẳng băng đứng dậy.
"Cho hắn hi vọng sau lại làm hắn tuyệt vọng sao?"
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.