Phàm Nhân Ta Muốn Tu Tiên
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 11: Ngũ Hành Đồ Án, bí ẩn
Cảnh tượng này, làm cho Lệ Phi Vũ hết sức kinh ngạc, cảnh tượng vận công này hắn chưa bao giờ thấy a.
Tất cả những thứ này, Lạc Vũ đều không hề biết hắn đang trong cơn mê màng cuốn hắn về những kí ức ở kiếp trước.
Điều này làm cho Lệ Phi Vũ thở ra, hắn cũng không muốn thêm người thứ ba biết hắn dùng “Trừu tủy hoàn”
Lạc Vũ trải qua một ngày một đêm vận công thì cũng đã thu hồi lại vào trong đan điền, hắn không ngờ rằng lợi ích của trọn bộ Trường Xuân Công lại có thể tăng tốc độ hấp thu linh khí tự nhiên.
Cửa động càng không có gì phải nói, ngay sát nó có một cây hòe cổ lão mọc ở đó.
“Khục, không có chuyện gì to tát đâu, lấy giúp ta một cốc nước!”
Lệ Phi Vũ nhanh nhẹ giọt nước cho Lạc Vũ, sau đấy đợi Lạc Vũ khôi phục trở lại.
Cái ý định mang Lạc Vũ tới chỗ Hàn Lập, chắc không thể thành mất, vì thế hắn chỉ đành chạy tới Thần Thủ Cốc gọi Hàn Lập tới đây thôi.
Lạc Vũ thì cũng đã quen vẻ mặt lãnh khốc của Lệ Phi Vũ rồi, ban đầu hắn có chút không quen mỗi khi thấy vẻ mặt đó liền không tự chủ mà đánh Lệ Phi Vũ vài cái.
Lệ Phi Vũ rất nhanh chạy tới, đỡ Lạc Vũ dậy rồi lay tỉnh miệng không ngừng hô hào tên Lạc Vũ.
Lệ Phi Vũ thắc mắc hỏi.
Lạc Vũ không muốn đi sâu vào vấn đề này, vì thế mà chuyển sang lý do Lệ Phi Vũ tới đây.
Lệ Phi Vũ nhớ ra chuyện mình muốn làm, vì thế mà rủ Lạc Vũ đi cùng.
Thấy vậy, hắn liền nhảy vào qua cửa sổ chỉ thấy thân pháp người này cũng rất giống với của Lạc Vũ.
Lệ Phi Vũ lúc này, trong lòng tràn đầy vẻ nghi hoặc những đáng tiếc là Lạc Vũ cũng không giải thích cho hắn.
Nhưng hắn không đi về đường lúc trước mà đổi hướng, hướng này đi ngang qua cửa sổ căn phòng của Lạc Vũ.
Nghĩ tới điều này, trong lòng Lạc Vũ cao hứng không thôi.
Sao sương mờ lại vây quanh Lạc sư huynh chứ, mấy thứ này sao giống với thủ đoạn của tiên gia quá vậy.
Dưới chân của mỗi đồ án điều có cùng một chữ, Phàm Phẩm cấp 0 ngoại trừ có Phàm Phẩm cấp 1 Mộc thuộc tính.
“Hô….”
“À mà đệ thấy, Hàn sư đệ dạo gần đây có chút ủ rũ buồn rầu, đệ định đi tìm đệ ấy giải khuây Lạc sư huynh đi cùng không!” (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhưng chợt dị biến xảy ra, từ đan điền của hắn pháp lực không ngừng thoát ra khỏi đan điền, bắt đầu du tẩu khắp kinh mạch điều này làm cho Lạc Vũ đau đớn không thôi.
“Phù…”
Điểm nổi bật nhất của người này chính là làn da đen, cùng với gương mặt không lấy gì làm lạ trái ngược với độ đẹp trai của Lạc Vũ và Lệ Phi Vũ.
Tựa hồ, Lạc Vũ cũng đã dần khôi phục lại mờ môi hắn cũng đã bớt tái nhợt đi nhưng đổi lại cổ họng hắn rất là khô chỉ muốn uống nước.
Lạc Vũ không hiểu, nhưng lúc này cơn đau từ kinh mạch đang không ngừng giãn ra có dấu hiệu của sự tan vỡ.
Sau đấy, cả hai lên cùng nhau đi tới Thần Thủ Cốc thăm Hàn Lập.
“Khái! Ta chỉ là đi ngang qua thôi, định đi qua xem huynh về chưa!”
Hàn Lập đi lên, sau đó gãi gãi đầu nói.
Nghĩ tới đó, Lạc Vũ không chần chờ mà ngồi dậy xếp bằng lại sau đó vận chuyển công pháp.
“Hắc hắc, do ta thoải mái quá mà buông lỏng cảnh giác!”
Sau đó quay lại định đối chất với Lệ Phi Vũ, thì Hàn Lập nhìn thấy Lạc Vũ, rồi kinh ngạc nói.
Không biết qua bao lâu, một thân ảnh cao lớn thong dài khi nhìn thấy bên trong căn nhà của Lạc Vũ.
“Hắc hắc, Lạc sư huynh chắc là đã về rồi, ta thử qua đó hù dọa huynh ấy xem!”
Trở về với hiện tại, lúc này đang có một thân ảnh dáng vẻ cao thân hình có chút gầy.
“Hô… chỉ là lúc ta vận công có chút vấn đề thôi, mà đệ tới đây có chuyện gì không?”
Lạc Vũ đứng dậy, cởi bỏ y phục đã mùi do ban nãy bị thấm mồ hôi.
Lạc Vũ chỉ gật đầu, vài năm trước bởi vì võ công của Lạc Vũ rất cao, có thể so với các đường chủ vì thế mà hắn đã dùng sức mà đánh bại hai người Hàn Lập và Lệ Phi Vũ.
“Hù a!”
Hắn bỗng nhảy ra làm mặt quỷ, nhưng thứ ở trong làm hắn giật nảy người.
Thanh niên, vẻ ngoài lãnh khốc bỗng đột nhiên lên tiếng, sự lên tiếng này đánh vỡ vẻ bên ngoài lãnh khốc của hắn.
“Lạc sư huynh, Lạc sư huynh!”
Liền quay người chạy lại hỏi thăm.
Hàn Lập bỗng nghe được giọng nói quen thuộc liền biết người này là ai, không quay đầu lại mà nói: “Ta nói Lệ sư huynh, không phải là người mang long dương chi hảo chứ!”
Rồi sau đó, nó dần dần dung hợp với cơ thể của Lạc Vũ từ từ tiến nhập vào đan điền.
“Lạc sư huynh, huynh tỉnh rồi sao?” Lệ Phi Vũ chứng kiến Lạc Vũ mở mắt ra.
Tựa hồ, xảy ra chuyện như vậy không có để lại một chút hậu quả gì a, hơn nữa hắn cảm nhận được tốc độ hấp thu linh khí nhanh hơn trước gấp năm lần.
Lệ Phi Vũ không nhịn được mà trêu ghẹo: “Ai gia, có vị mỹ nữ nào đang tắm thế kia!”
Quay lại chính đề, Hàn Lập bỗng lên tiếng: “Lạc sư huynh, ngươi có thể dạy ta Ảo Ảnh Kiếm không?”
“Ta nhổ, Hàn sư đệ người không biết là ta đã có Tú nhi rồi sao ha ha!”
“Chả lẽ, Mặc lão không đợi được rồi sao?” Lạc Vũ thầm đi.
Nói là làm, hắn liền đi nhẹ nhàng bước tới gần cửa sổ, tựa hồ hắn rất quen thuộc Lạc Vũ hay ngồi bên cửa sổ nhìn ngắm ra ngoài.
Ý thức của hắn cũng dần dần mất đi, nhưng nếu như ai đang đứng ở ngoài sẽ thấy.
Điều này, làm cho Lạc Vũ có cảm giác tự hào không thôi các người dám tim ta là sư huynh của Đạo Tổ không ha ha!!!
Lạc Vũ dường như bị rút hết đi sinh lực vậy, miệng yếu ớt gọi tên Lệ Phi Vũ.
Lệ Phi Vũ, lúc này cũng khôi phục lại vẻ mặt lãnh khốc nhưng lời nói có phần đậu bỉ.
“Lạc sư huynh, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
Hắn hô to lên, khi thấy Lạc Vũ đang nằm ngất đi trên bồ đoàn khắp người toàn là mồ hôi.
Rất nhanh, cả hai đi tới một sơn cốc tú lệ dưới thì có một hồ nước mát trong lành, bốn phía đều là vách núi, ghềnh đá cao bao quanh, ở giữa có một khối bồn địa nhỏ, thông lộ duy nhất dẫn ra ngoài là một tiểu sơn động, sơn động này rất hẹp, để có thể chui qua bắt buộc phải bò. (đọc tại Qidian-VP.com)
Bàn tay của Lạc Vũ bám chặt vào mặt đất, miệng không ngừng la hét thống khổ.
Lệ Phi Vũ định quay người đi gọi Hàn Lập, thì Lạc Vũ dần từ từ mở mắt ra.
“Nhưng đối với đệ thì sẽ là gân gà, hơn hết môn kiếm pháp của ta cũng từ Trát Nhãn Kiếm Pháp mà ra vì thế đệ hãy chuyên tâm khổ luyện nó đi!”
“Lệ sư đệ sao?”
“Ực!”
“Đợi ta chút!”
Bao bọc lấy đan điền, tạo thành hình ngôi sao năm cánh mỗi cánh là một đồ án thuộc tính. (đọc tại Qidian-VP.com)
Rất nhanh, một cốc nước liền bị Lạc Vũ uống một hớp liền hết, cơ thể nhanh chóng khôi phục trở lại.
Cả năm đồ án tựa hồ kết nối với nhau, tạo thành một vòng tuần hoàn.
Không qua bao lâu, ánh mắt của hắn trợn lên rồi thân thể như bị rút cạn sinh lực cứ thế mà ngã gục đi. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Ta thấy, Trát Nhãn Kiếm pháp mà Lệ sư huynh đưa ta có chút nhiều a, cảm thấy Ảo Ảnh Kiếm của Lạc sư huynh tốt hơn, Lạc sư huynh ngươi có thể dạy ta không?”
Chỉ thấy, xung quanh đại lượng linh khí bị Lạc Vũ hấp dẫn tới, rồi bị hắn hấp thu vào đan điền.
Bỗng Lạc Vũ nhớ lại tình cảnh lúc nãy, làm hắn cho chút hoảng sợ không thôi. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Đúng vậy, là đệ đây Lạc sư huynh đã xảy ra chuyện gì sao?”
Lạc Vũ vỗ vai Hàn Lập khuyên bảo hắn, dù sao thì với thiên phú của Hàn Lập thì tốt nhất học của người khác cho nhanh.
Kẻ này không ai khác chính là Lệ Phi Vũ, một trong hai bằng hữu ở Thất Huyền Môn của Lạc Vũ.
Thấy Lạc Vũ vẫn chưa tỉnh lại, Lệ Phi Vũ định cõng Lạc Vũ lên lưng chạy tới Thần Thủ Cốc cho Hàn Lập xem tình hình của Lạc Vũ.
Từ đó mà hai người phải gọi Lạc Vũ là sư huynh, và cũng từ đó Lạc Vũ nghiễm nhiên thành sư huynh dạy bảo hai người Hàn Lập và Lệ Phi Vũ.
Trải qua một chén trà, Lạc Vũ đình chỉ vận hành pháp lực rồi thu công lại. Sau đó, thở ra một ngụm trọng khí.
Nhưng tựa hồ, thân thể của Lạc Vũ quá nặng hay sao mà Lệ Phi Vũ cố hết sức mới đặt Lạc Vũ lên giường được.
“Ahh!”
Hắn vẫn không hiểu là do Trường Xuân Công đã bị Nhậm Ngã Hành động tay chân hay là có sự tình khác đã xảy ra trên người của Lạc Vũ.
“Hàn sư đệ, ta đã nói chuyện này rất nhiều lần rồi, môn kiếm pháp này chỉ thích hợp mỗi ta mà thôi, do ta tự lĩnh ngộ vì thế mà nó thích hợp ta nhất!”
“Ha ha Hàn sư đệ, cuối cùng cũng nhận ra ta rồi sao?” Lạc Vũ chỉ tủm tỉm cười nói.
Dần dần khuôn mặt của Lạc Vũ vặn vẹo đi, những hạt mồ hôi to bằng hạt đậu lành từ từ chạy xuống đất.
Chương 11: Ngũ Hành Đồ Án, bí ẩn
“Ừ đi thôi!”
Loại thống khổ này hắn chưa từng cảm nhận qua.
Hắn liền vào xem, đưa tay lên gõ cửa một hồi lâu, không thấy ai chả lời thì hắn có chút thất vọng định quanh người rời đi.
“Chuyện gì xảy ra, chả lẽ tên Nhậm Ngã Hành giở trò trong bộ công pháp này?”
Nghe được Lệ Phi Vũ nói đến Trương Tú Nhi hắn liền có chút tiểu buồn phiền.
Đang không ngừng nghịch nước, chứng kiến vẻ thoải mái trên gương mặt của thiếu niên kia.
Thời gian từng phút từng phút trôi qua, nhưng lúc này đối với Lạc Vũ dài tựa trăm năm.
Nơi đây chính là do Hàn Lập tìm ra, và cũng là nơi giao dịch của Hàn Lập và Lệ Phi Vũ nhưng trong một lần bị Lạc Vũ bắt gặp nhưng hắn không quan tâm chuyện của hai người.
Năm đồ án này hình thành lên năm màu khác nhau, gồm có màu vàng là Kim thuộc tính, màu đỏ là Hỏa thuộc tính, màu lam là Thủy thuộc tính, màu nâu là Thổ thuộc tính, cuối cùng màu xanh là Mộc thuộc tính.
….
Phảng phất, chỉ cần hắn khổ tu thêm một hai tháng nữa là có thể đột phá tới Luyện Khí tầng 5.
Lạc Vũ không chịu nổi, gào thét lên ánh mắt hắn đỏ lên từng tia máu trong mắt hiện lên.
Trên ngực của Lạc Vũ bỗng xuất hiện năm đồ án hình lục giác phân chia ra năm vị trí khác nhau trên ngực của Lạc Vũ.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.