Phàm Nhân Ta Muốn Tu Tiên
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 6: Mặc lão kích động, rời khỏi Thần Thủ Cốc
"Thôi được rồi. Hai ngươi đi đi, ngày mai ta sẽ bắt đầu truyền cho các ngươi tâm pháp mới."
Rồi trở lại vẻ bộ dạng trang nghiêm lãnh khốc, sau vỗ vỗ nhẹ lên bả vai của Hàn Lập cổ vũ nói:
“Dù sao, thì ngươi cũng đã nỗ lực hết mình, ta thấy căn cốt của ngươi cũng rất thích hợp bộ công pháp này, không biết ngươi có nguyện ý luyện?”
Còn Lạc Vũ, chỉ rùng mình khi nghe tiếng cười của Mặc lão, quay đầu sang nhìn Hàn Lập thì thấy.
Liền mới nhận thức được là lão đã thất thố.
Thì hắn đã suy nghĩ đến hiện thực không vượt quá kỳ khảo hạch, sẽ bị đuổi xuống núi, Trương Thiết nhìn về hướng Mặc đại phu.
Mặc đại phu y theo như cũ, bắt lấy mạch môn trên tay phải Hàn Lập.
Chỉ thấy, trong cơ thể hắn luồng chân khí này du tẩu khắp kinh mạch.
Mặc đại phu không ngừng lắc lắc cái đầu.
Nhằm kích thích linh lực trong cơ thể hắn, nhưng một hồi lâu chả thấy năng lượng vô danh nào từ đan điền hắn vận chuyển cả.
Hai tay lão nắm chặt lấy bả vai Hàn Lập, hai mắt vốn luôn khép hờ cũng đã mở to ra, nhìn Hàn Lập, giống như là vừa phát hiện ra kỳ trân dị bảo hi hãn trong thế gian. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Hai ngươi tư chất không được a, thời gian dài như vậy, mà một điểm thành quả cũng không có, muốn làm đệ tử của ta thật có chút miễn cưỡng rồi."
Mà hai người đều quá quan, điều này làm cả hai đều thấy vui mừng.
“Còn ngươi, làm ta có chút thất vọng trước khi vào đây, ngươi từng hứa sẽ không để ta thất vọng vậy mà…”
Lão ta cho dù rất kiềm chế, trên mặt không biểu lộ một chút cảm giác nào, thế nhưng trong mắt lão xuất hiện một tia cuồng nhiệt thần sắc.
Vẫn hình thức trên, bắt mạch rồi truyền một ít chân khí vào người Lạc Vũ.
Ngay bây giờ, hắn cảm nhận được bị người khác thao túng vận mệnh thật là khó chịu, trong lòng hắn một ngọn lửa khát vọng dần bùng lên.
Sau đó liền quay ra nhìn lấy vị hài đồng cuối cùng, cũng chính là Lạc Vũ.
Hàn Lập có chút liếc nhìn da tay của Mặc đại phu, thì thấy da tay của lão nhăn nheo, khô héo.
Thấy việc không biết trước, thì lui về sau trước tính đã còn thứ khác để trốn được rồi thì nghĩ.
Còn Lạc Vũ có phần sợ hãi, Trương Thiết nếu ở lại sẽ bị luyện là thi nô, đúng như nguyên tác.
Hàn Lập và Trương Thiết hai người liếc mắt nhìn đối phương, đều cảm giác được hôm nay quá quan có phần may mắn, đúng là phong hồi lộ chuyển. (đọc tại Qidian-VP.com)
Mặc lão đưa mắt nhìn về hai người Lạc Vũ và Trương Thiết tính nói nhưng thôi.
Lạc Vũ cúi đầu bái Mặc lão.
Thì không phải là c·hết oan c·hết uổng sao.
"Từ từ thôi, để ta cẩn thận quan sát xem."
Tâm lý Trương Thiết, cũng theo cái lắc đầu của lão mà trầm xuống.
Lão biết mình đã có chút gấp gáp vì thế vội vàng sửa lại, ngữ khí lạnh lùng bình thường đã được thay thế bằng ngữ khí có phần nóng vội.
Lão ta chỉ lạnh nhạt nói, không có một chút biểu lộ trách mắng Trương Thiết, chẳng qua trong mắt lộ ra một tia thất vọng thần sắc.
Điều này làm cho Lạc Vũ, nghi hoặc không thôi.
“Còn Lạc Vũ, ta cho ngươi ở lại thêm để thu dọn đồ đạc, sáng ngày mai cùng ta đi gặp Vương môn chủ!”
Thì quay trở lại ôm bắp đùi hắn, không phải tốt hơn sao.
Hàn Lập cảm thấy cánh tay của Mặc lão có chút run rẩy, điều này chứng tỏ tâm tình lão đây giờ rất kích động.
Lão không kiềm được xúc động phát ra âm thanh, xem ra là đã phát hiện được cỗ năng lượng kỳ lạ trong nội thể Hàn Lập.
Trương Thiết lúc này, mới tỉnh hồn lại mọi chuyện ban nãy làm hắn có chút phát ngốc.
Mặc lão, cũng chỉ thờ ra một ngụm rồi lắc đầu nói:
Chỉ có Lạc Vũ thì thở ra một hơi, trong lòng hắn cũng nhẹ nhõm vì thoát được lòng bàn tay của Mặc lão.
Đồng thời trong đầu lão, một thanh âm vang lên: “Tên này có linh căn!”
Tiếng cười của Mặc lão cũng đã ngừng, chợt lão nhìn b·iểu t·ình của Hàn Lập có chút sợ hãi.
“Lạnh thật a, lạnh như băng vậy, không một chút điểm giống tay người sống vậy”
Hàn Lập và Trương Thiết, có chút bất ngờ về sự quyết định này của Lạc Vũ. Dù sao, thì ở trong Thần Thủ Cốc này điều kiện vẫn rất tốt.
Kèm theo đó là một loại điên cuồng.
Lúc này, luồng chân khí của Mặc lão truyền vào người Lạc Vũ làm hắn có chút ngứa ngáy, nhưng hồi lâu thì bình thường trở lại.
“Lão ta, muốn luyện ta thành thi nô. Má ơi!”
Đột nhiên, nguồn năng lượng vô danh của Hàn Lập không tự chủ mà đã tự vận hành rồi, thuận theo kỳ kinh bát mạch, thông qua các huyệt đạo trên toàn thân.
Từ đan điền đến bách hội, lại quay lại tứ chi, nhanh chóng vận hành hết vòng thứ nhất rồi sau đó quay trở lại đan điền.
Lão chuyển mắt, nhìn tới Hàn Lập.
Trong lúc, Lạc Vũ nghĩ lung tung thì Mặc lão đã nói:
Nhưng lúc này, luồng chân khí của Mặc đại phu đã chảy vào trong người của Hàn Lập.
“Cảm ơn Mặc lão, trong thời gian qua đã chỉ dậy đệ tử!“
“Nhưng là vừa rồi ta kiểm tra căn cốt của ngươi, có một loại tâm pháp dường như khá thích hợp với ngươi, không biết ngươi có nguyện ý học hay không?"
Mặc đại phu đột nhiên nói, dĩ nhiên lộ ra ý tứ cho Trương Thiết quá quan.
“Tới phiên ngươi."
“Sau này cũng phải giống như bây giờ, phải liên tục nỗ lực. Kể từ hôm nay, ngươi chính thức trở thành thân truyền đệ tử của ta!”
Trong căn phòng, tiếng cười của Mặc Lão không ngừng truyền ra, điều đó thể hiện tâm tình lão rất tốt.
Nhưng còn hắn, Lạc Vũ là cái ngoài ý muốn a chỉ sợ Mặc lão lại có ý đồ gì xấu cũng muốn luyện hắn thành thi nô.
“ Tốt, rất tốt!”
Nghe được vậy, Lạc Vũ bỗng lạnh sống lưng những giọt mồ hôi bắt đầu xuất hiện.
Hắn có chút bất an nhìn Mặc lão, thân thể của Hàn Lập không tự chủ mà lui về sau, đúng với cái danh hiệu của hắn.
“Cuối cùng là ngươi!”
Điều này, làm cho Hàn Lập có chút ngạc nhiên.
Mặc lão cũng nói lời, y như những lời nói với Trương Thiết.
Chương 6: Mặc lão kích động, rời khỏi Thần Thủ Cốc
Lạc Vũ, đang suy nghĩ cách để rời nơi này, lúc đầu chưa có Trường Xuân Công ba tầng đầu thì hắn rất mong chờ được vào đây.
Tâm tình của lão đã không như nãy, mà đã kích động không thôi, thứ lão chờ mong cũng đã tới. Còn về phần Lạc Vũ có thể tu luyện được hay không cũng không quan trọng nữa.
Lạc Vũ, chỉ đành nói lên những lời mà hắn đã nghĩ từ mấy tháng trước, chỉ mong lão ta tha mạng.
Nhưng lúc này, Mặc lão đã không để ý tới âm thanh đó. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Hả!” (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhưng khi Mặc lão đưa mắt liếc qua hắn và Lạc Vũ.
Lạc Vũ nghe được, thì thở nhẹ ra tên này là không thoát được.
“Thôi nếu đây là quyết định của ngươi, ta cũng không cưỡng ép làm gì. Duyên phận, giữa chúng ta cũng dừng ở đây!”
Lạc Vũ, cúi đầu mở miệng âm thanh lí nhí nói.
Còn hắn thì đang đợi Mặc lão nói về hắn.
Tay lão vẫn đồng thời cũng đặt lên trên mạch trung của Hàn Lập.
Không chỉ vậy còn thu được, ba tầng đầu của Trường Xuân Công.
Hàn Lập, khi bị bàn tay của Mặc đại phu chạm vào da thịt thì trong lòng hắn có chút sợ hãi, nghĩ thầm trong bụng:
“Hai người các ngươi…”
Mặc lão nhìn Lạc Vũ lắc đầu nói.
"Nhanh, nhanh vận hành khẩu quyết thêm một lần nữa."
Sau đó, Mặc lão liền cười lớn: “ Ha ha, không sai, không sai đúng là loại cảm giác này, ha ha!”
Không nhịn được mà xuất hiện thần sắc cầu khẩn.
“Xin lỗi, Mặc lão!”
Có thể thấy tâm tình của Mặc đại phu bây giờ rất tốt, vì thế không để ý quá nhiều tới Lạc Vũ.
Mặc đại phu cũng cảm nhận được luồng năng lượng đó.
Còn Mặc lão thì có chút ít thất vọng, nhưng dù sao đã có Hàn Lập tu luyện ra được linh lực, vì thế mà lão ta cũng không quan tâm lắm tới Lạc Vũ.
Trong lòng hắn gào to.
Thấy ánh mắt đó của Trương Thiết, chợt trong lòng lão nảy ra một ý đồ xấu, rồi lại quay nhìn Lạc Vũ mở miệng nói. (đọc tại Qidian-VP.com)
Trương Thiết dùng ánh mắt hâm mộ nhìn Hàn Lập, hắn biết Hàn Lập rất có thể trở thành đệ tử chân truyền của Mặc đại phu.
Đột nhiên, Mặc đại phu tựa hồ vừa nghĩ ra chuyện gì đó, bỗng lộ ra ánh mắt kỳ quái nhìn về phía Trương Thiết.
“Mặc lão, ta cảm thấy bản thân mình không thích hợp luyện võ vì thế mà muốn xin ngài cho phép rời khỏi Thần thủ cốc, gia nhập vào các phân đường khác!”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.