Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 15: Truyền thừa

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 15: Truyền thừa


Nói xong, Bân Đồ liền giơ tay, điểm một cái vào trán Uông Mãnh. Uông Mãnh cảm thấy thần hồn như bị thủy triều trùng kích, vô lực ngã xuống, mất đi ý thức.

"Các ngươi đây là..."

"Bạt Thiên Giả, thật là một cái bá khí danh hào, nếu như đã được Bát Hoang Chi Thư xác nhận thì danh hiệu này cũng không phải hữu danh vô thực, chỉ là... không biết 'Thiên' ở đây là thiên trong thiên địa hay là thiên trong Thiên Đạo, chậc chậc... cho dù là cái nào thì cũng nói rõ người này vô cùng cường đại. Hơn nữa, đạo của người này vậy mà cực kỳ hợp với ta, truyền thừa của vị tiền bối này ta xin lĩnh!"

"Ngươi muốn làm gì tùy ngươi."

"..."

"Vậy còn ta?"

"Đưa tay ra, vận công cho ta xem một chút."

Hàn Lập trong tai không ngừng truyền đến tiếng cười ha ha của Mặc đại phu, cảm nhận hai vai bị Mặc đại phu bắt có chút đau, lại nhìn thấy trên gương mặt lão bộc lộ ra thần sắc điên cuồng, trong lòng không khỏi kinh sợ.

Lúc này, bên cạnh bạch sắc thân ảnh xuất hiện một dòng lấp lánh kim quang chữ nhỏ: "Kiếm Thánh, Phong Dương."

"Nếu như ngươi trước kia không đê hèn hạ độc ám toán ta, ta làm sao ra nông nỗi như thế này!"

Mà Mặc đại phu lúc này đã bắt lại mạch môn trên tay phải của Uông Mãnh. Bàn tay của lão truyền đến cảm giác mát lạnh, giống như một khối băng, so với tay của người sống vô cùng khác biệt, da tay của lão hơi khô, hiện đầy vết chai.

"Khụ... khụ..."

Tiếp đó không để ý hai người, trầm tư suy nghĩ.

"A, bây giờ sao?"

Uông Mãnh nhìn thấy hai tay Mặc đại phu hơi có chút run lên, xem ra trong lòng lão kích động vô cùng, nội tâm hắn âm thầm cười lạnh một tiếng.

"A!"

"Họ Mặc, ta xem nha đầu kia nếu như bỏ đi lớp bùn đất dung mạo cũng không tệ, nếu ngươi không muốn liền đưa ta, ta cũng không ngại bên người thêm một cái nha hoàn."

Hàn Lập trước hết mở miệng, nói. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Về sau, hai người các ngươi liền là đệ tử thân truyền của ta, phải tiếp tục cố gắng tu luyện như trước kia, không, là gấp đôi so với trước, rõ chưa?"

"Hừ, người là do ta tìm đến, ngươi cớ gì muốn chiếm được lợi lộc, Uông Mãnh thân thể là của ta, ngươi cũng đừng có mơ tưởng!"

Tiếp đó, lão liền quay người rời đi.

Uông Mãnh liếc nhìn một cái, liền tiếp tục lật ra trang tiếp theo, hắn đối với kiếm không có hứng thú, cũng không muốn cùng người khác đấu kiếm a. Uông Mãnh cứ như vậy một hơi liên tiếp lật lên mấy trang sách, bên trong đủ loại truyền thừa, Đao Đạo, Linh Pháp Chi Đạo, Mê Huyễn Chi Đạo,... vân vân, nhưng mỗi một cái cũng đều không phải là đạo mà Uông Mãnh muốn truy cầu.

-----------------------------

"Ngươi mới chỉ là Luyện Khí sơ kỳ, vô pháp tiếp nhận truyền thừa của ta, nhưng nếu ngươi đã được 'hắn' lựa chọn, vậy ta liền cho ngươi một cái cơ hội."

Hàn Lập có một chút kinh hãi, tuy là hắn đã thành công luyện ra tới nhưng tốc độ vô cùng chậm chạp, so với Uông sư huynh cùng Đông Phương sư tỷ kém xa vô cùng, nên trong lòng lo lắng cũng vì thế mà không thông quan, bị Mặc đại phu đuổi xuống làm đệ tử ngoại môn.

"Uông sư huynh, Đông Phương sư huynh nghĩ ngươi bị bệnh, nhất thời không biết làm sao liền mời Mặc đại phu đến xem một chút a"

Mặc đại phu lúc này cũng đã dừng ho khan, nhãn thần lạnh nhạt liếc nhìn ba người, lãnh đạm nói: "Nếu ngươi đã vô sự vậy liền không cần ta xem bệnh. Thời gian nửa năm cũng đã qua, nếu như các ngươi đã toàn bộ tại đây vậy liền để ta xem một chút thành quả tu hành a."

"Hừ, thuốc kia đối với ta cũng là vô cùng trân quý, ngay cả ta đều không giám sử dụng quá mức, làm sao có thể dễ dàng đưa nó cho một phàm nhân như ngươi. Tốt, tốt, được rồi, không nói nữa, Uông Mãnh tiểu tử kia là của ngươi, Hàn Lập là của ta. Còn về phần nha đầu nữ giả nam trang tên Đông Phương Khang kia ngươi tính sao."

Sau một phen tỉ mỉ kiểm tra, Mặc đại phu không nhịn được mà cười phá lên, hai tay của lão gắt gao bắt lấy vai của Hàn Lập, cặp mắt cũng trừng lớn, cẩn thận nhìn Hàn Lập, giống như là đang xem một loại kỳ trân dị bảo hiếm có trên đời, trong ánh mắt còn toát ra vài tia thần sắc điên cuồng.

Hàn Lập lúc này vẫn chưa hết sợ hãi, ánh mắt nhìn về phía Uông Mãnh: "Uông sư huynh, Mặc lão vừa nãy thế nhưng là rất đáng sợ a, ta có chút cảm giác bất an!"

"Về phần ngươi... ngươi có thể đi theo bọn hắn, cùng một chỗ học tập."

Vừa nãy Mặc đại phu vậy mà không có kiểm tra Đông Phương Mộng, dường như lão nhận ra chút gì, điều này không khỏi khiến Uông Mãnh cảm thấy có chút lo lắng.

Uông Mãnh vừa nhìn thấy người bước vào là Đông Phương Mộng vốn cũng không để ý nhiều, nhưng sau khi nghe được nàng đổi giọng xưng hô thì cảm thấy có chút khác thường.

Thần niệm chi lực của Uông Mãnh dung nhập vào bức họa như giọt sương rơi xuống nước, tạo thành từng tầng từng tầng gợn sóng, liên miên bất tuyệt. Lúc này, một màn không thể tượng tượng nổi xuất hiện, Bát Hoang Chi Thư giống như xảy ra hiện tượng cộng hưởng với Uông Mãnh, quanh thân sách lúc này phát ra một vòng hào quang màu trắng bạc, tiếp đó liền phiêu tán ra, hình thành từng dòng khí lưu.

Đầu tiên là một bộ Huyền Thiên Kinh, có thể tu luyện tới Nguyên Anh cảnh, cũng là cảnh giới tối thiểu phải đạt được mới có tư cách tiếp nhận Bân Đồ truyền thừa. Tiếp theo là một tấm bản đồ đã được Bân Đồ đánh vào trong nguyên thần của Uông Mãnh, khi thực lực đầy đủ có thể câu thông Bát Hoang Chi Thư, để nó đem Uông Mãnh mang tới địa phương tiếp nhận truyền thừa.

Cảm tạ Badguy98 và Nam Nguyễn Văn đã tặng hoa đề cử Phàm Nhân Tu Tiên: Cực Đạo Quyền Tiên o((>ω< ))o

Tuy chỉ là một bức họa nhưng Uông Mãnh đều có thể cảm nhận được một cỗ khí thế cuồng bạo xông thẳng lên mặt, tựa hồ đang đứng đối diện với gã, chính xác hơn là một sợi ý niệm của gã.

Không lâu sau, Mặc đại phu không kìm hãm được mà kêu lên một tiếng, xem ra là phát hiện linh lực trong cơ thể Hàn Lập.

"Từ từ, chậm lại một chút, để ta cẩn thận quan sát."

"Họ Mặc, ngươi quên là ai truyền cho ngươi Thất Quỷ Phệ Hồn Đại Pháp, là ai truyền cho ngươi Định Thần Phù cùng đoạt xá bí mật?"

Chương 15: Truyền thừa (đọc tại Qidian-VP.com)

Trên đường trở về đại sảnh, khuôn mặt của Mặc đại phu lúc này đã đại biến, hai nửa khuôn mặt biểu hiện ra hai thần sắc khác nhau, tựa hồ đang có hai cái linh hồn chiếm giữ cùng một thân thể. Chỉ là, sau khi đối thoại kết thúc, khuôn mặt của Mặc đại phu lại đã trở lại bình thường. Tuy không biểu hiện gì ra bên ngoài nhưng trong nội tâm lão lúc nào cũng đang tính tính toán toán làm sao để đối phó Dư Tử Đồng mối nguy hại này.

Lúc này, Đông Phương Mộng trong lòng vô cùng phức tạp, không biết nên vui hay buồn, tuy Mặc đại phu không thu nàng làm đệ tử thân truyền nhưng lại cho phép nàng học tập Uông Mãnh cùng Hàn Lập. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hơn mười đạo khí lưu bay đến trước mặt Uông Mãnh liền hội tụ lại, vừa vặn tạo nên một thân thể có da thịt, khuôn mặt bị một mảnh trắng bạc khí lưu che khuất, chỉ để lộ ra thân hình khổng vũ uy mãnh, người này chính là Bạt Thiên Giả, Bân Đồ.

"Nếu ngươi ngày đó chịu đưa thuốc cho ta, ta cũng sẽ không xuất thủ với ngươi, ngươi cùng ta đều không đến mức lâm vào tình cảnh như thế này, chuyện này ngươi còn không thấy ngại nhắc lại sao?!"

Mặc đại phu lúc này quay đầu nhìn sang Đông Phương Mộng, nhưng rất nhanh liền rời ánh mắt, chuyển đến trên thân Uông Mãnh.

"Rõ!"

"Ta vốn tính toán lần này nếu như nam đồng không có linh căn, có thể sử dụng tạm thân thể của nữ đồng, giải quyết mối họa trước mắt, về sau lại tiếp tục đi tìm một cỗ thân thể khác. Nhưng hiện tại xem ra không cần dùng đến, về sau trực tiếp g·i·ế·t đi là được."

Hàn Lập vẫn còn có chút sợ hãi đáp, Uông Mãnh ngược lại là im lặng, không nói gì mà chỉ gật đầu một cái.

"Vãn bối... Uông Mãnh, xin... ra mắt tiền bối!" (đọc tại Qidian-VP.com)

-----------------------------

Mặc đại phu ngay sau đó liền nói thêm một câu, chỉ là lạnh như băng ngữ điệu giờ phút này cũng đã được thay thành có chút nóng vội ngữ điệu.

"Ngươi là người tiếp nhận truyền thừa của ta?"

Tuy Đông Phương Mộng cũng đi theo Mặc đại phu học tập y dược một đoạn thời gian nhưng đối với tình trạng của Uông Mãnh nàng cũng chưa từng gặp qua, cũng không biết làm như thế nào mới phải, đành đem theo Hàn Lập đi gọi Mặc đại phu đến xem một chút Uông Mãnh.

Đông Phương Mộng thấy Mặc lão không có chú ý đến mình liền cảm thấy gấp gáp, không nhịn hỏi một câu.

Mặc đai phu hơi híp hai mắt nhìn về phía Hàn Lập dọa hắn trái tim lộp bộp nhảy lên.

Cho nên Mặc đại phu vẫn là chưa thể c·h·ế·t.

"Ngươi đây cũng đừng tự đề cao, nếu như không có ta, chỉ bằng vào trạng thái nguyên thần ngươi muốn tìm thân thể đoạt xá trọng sinh cũng không thể làm được, ngươi truyền thụ cho ta những thứ kia cũng chỉ là vì lợi ích cá nhân ngươi mà thôi."

Mặc đại phu đem ánh mắt dừng tại trên người Đông Phương Mộng

Bởi vì phần truyền thừa này của Bân Đồ cũng là tại trong một cái độc lập tiểu không gian, muốn tới được đó không thể thiếu năng lực định vị cùng phá toái không gian của Bát Hoang Chi Thư.

Trong nguyên tác, Hàn Lập g·i·ế·t Mặc đại phu nhưng y nguyên vẫn không bị Thất Huyền Môn truy sát là do hắn có thể bắt chước Mặc đại phu nét bút, viết một phong thư giả giao cho cao tầng trong môn phái. Nhưng hiện tại Hàn Lập hiển nhiên chưa có bản lãnh này, mà Uông Mãnh cùng Đông Phương Mộng lại càng không có.

Sau đó, Uông Mãnh nguyên thần nhắm lại hai mắt, song thủ chậm rãi kết ấn dựa theo phương thức mà Bát Hoang Chi Thư truyền thụ, đồng thời miệng âm thầm đọc khẩu quyết.

Trong bức họa, một vị bạch y tiên nhân phong thái xuất trần, mặt mũi tuấn dật, màu đen tóc dài không gió tự bay, trong tay cầm một thanh thanh tiên kiếm, toàn thân toát ra một cỗ kiếm ý vô cùng lăng lệ ác liệt, dường như có thể cắt chém ra không gian.

Uông Mãnh liếc một cái Hàn Lập, tiếp đó vỗ vỗ ngực, nói: "Yên tâm, mọi thứ có ta."

Uông Mãnh hiểu ý, từ trên giường đứng dậy, đưa một tay đến trước mặt Mặc đại phu, trong lòng âm thầm cười lạnh không thôi. Lão gia hỏa này tuy thực lực cao cường, thế nhưng lại trúng người độc thủ, hiện tại thân thể già yếu, thực lực phát huy không đến bảy thành, dựa vào tiên thiên khí vận Võ Thánh Chuyển Thế cùng vô số kinh nghiệm chiến đấu tại võng du thế giới cũng đủ để Uông Mãnh chơi c·h·ế·t lão hồ ly này.

"Tốt, tốt, tốt, vậy mà ngươi cũng có, vậy mà ngươi cũng có, ha ha..."

"Không... không có vấn đề!"

Bân Đồ vừa xuất hiện liền lên tiếng hỏi Uông Mãnh.

Uông Mãnh dựa theo Trường Xuân Công tầng thứ nhất khẩu quyết vận chuyển linh lực đi theo kỳ kinh bát mạch, thông qua quanh thân huyệt đạo, từ đan điền đến huyệt bách hội (đỉnh đầu) lại đến tứ chi, vận chuyển một vòng rồi mới trở về đan điền.

Thẳng đến khi Uông Mãnh nhìn thấy một vị cao lớn cường tráng, uy mãnh bá khí tiên nhân. Tuy nói là tiên nhân nhưng cũng không hề tỏa ra khí chất tiên phong đạo cốt, ngược lại toàn thân bắp thịt nở ra, hình thể khổng lồ, tựa như một cái tiểu cự nhân. Cơ bắp của hắn tuy phát đạt nhưng cũng không thuộc dạng khó nhìn, ngược lại thân thể hiện lên từng đường vân rõ nét, cơ bắp đường cong cũng đạt đến mức độ hoàn mỹ, trên dưới tản ra một cỗ hoang dã mỹ lệ vẻ đẹp. (đọc tại Qidian-VP.com)

Sau khi tra xét một hồi, Uông Mãnh đang chuẩn bị chuyên tâm nghiên cứu Huyền Thiên Kinh thì cửa phòng bị một người mở ra, tiếp đó một cái mặt dính bùn đất tiểu hài bước vào.

"Tốt, vậy ta liền chọn thân thể Uông Mãnh tên tiểu tử kia a, Hàn Lập nhường lại cho ngươi."

"Có vấn đề gì sao?"

Hôm nay tác giả có chút bận nên chỉ có một chương, bù lại chương truyện sẽ dài hơn chương khác một chút.

"Đúng, đúng, chính là loại cảm giác này, đây chính là thứ mà ta muốn. Không sai! Chắc chắn không sai! Ha ha..."

Đột nhiên phía ngoài cửa truyền đến một trận ho khan khiến Uông Mãnh giật mình, tiếp đó hai thân ảnh một cao một thấp bước vào. Đạo thân ảnh cao hơn chính là Mặc đại phu đang vừa đi, lưng vừa khom xuống, một tay che miệng ho khan liên tục, đạo thân ảnh thấp hơn chính là Hàn Lập tên mặt đen này.

Mặc đại phu một tay bắt lấy mạch môn trên tay phải của Hàn Lập, một tay khác áp vào đan điền của hắn.

-----------------------------

Bên cạnh thân ảnh vị tiên nhân này xuất hiện một dòng đỏ thẫm văn tự : "Bạt Thiên Giả, Bân Đồ."

"Nhanh, lại vận hành khẩu quyết thêm một lần." Sắc mặt Mặc đại phu mặc dù đã cố nén vẻ hưng phấn hớn hở, nhưng trong mắt lại toát ra một tia cuồng nhiệt thần sắc, điều này khiến Hàn Lập vô cùng ngạc nhiên.

Càng không thể g·i·ế·t Mặc đại phu xong liền trốn thoát, một khi rời khỏi phạm vi quy định mà không có thông hành lệnh bài liền sẽ bị coi là phản môn, kết cục cũng không khác bao nhiêu.

Mặc đại phu một lần nữa điên cuồng cười phá lên, nhưng là giờ phút này có lẽ lão cũng để ý đến Hàn Lập ở một bên đang tỏ ra có chút sợ hãi mới nhận ra mình có chút thất thố, lập tức ngừng cười.

Toàn thân Uông Mãnh sáng lên một vòng trắng bạc quang mang, tiếp đó chỉ thấy hắn đưa một tay chỉ lên mi tâm, một sợi thần niệm chi lực từ trong mi tâm của hắn lao ra, cuốn theo một đoàn trắng bạc quang mang nhanh chóng bắn đến phía Bát Hoang Chi Thư rồi dung nhập vào trong Bạt Thiên Giả bức họa.

Bân Đồ tản mát ra khí tức để Uông Mãnh có chút hít thở không thông, khó khăn hồi đáp.

"A, Mãnh ca, cuối cùng ngươi đã tỉnh, thật sự là giống như con heo, sáng nay ta gọi thế nào ngươi cũng không tỉnh, còn tưởng ngươi sinh bệnh, lo lắng một hồi đây!"

Uông Mãnh hai mắt nặng nề mở ra, từ trên giường ngồi lên, đánh giá xung quanh một chút, thấy không có gì bất thường liền xếp bằng, tập trung tinh thần lực tìm kiếm trong thức hải. Rất nhanh, Uông Mãnh liền tìm ra đồ vật mà Bạt Thiên Giả Bân Đồ đưa tặng.

Thế nhưng hiện tại còn chưa phải lúc, nếu như Mặc đại phu lúc này c·h·ế·t, toàn bộ Thất Huyền Môn tất nhiên tra được chính là hắn làm, dù sao thực lực của hắn cũng đã bị một vị sư huynh nội môn biết được, lại thêm toàn bộ môn phái đối với Mặc lão vô cùng kính trọng, một khi Mặc đại phu vừa c·h·ế·t, Thất Huyền Môn Vương môn chủ tất nhiên sẽ truyền xuống sát lệnh, đem ba người bọn hắn vây g·i·ế·t. Tuy là Uông Mãnh có thể thoát được một kiếp, nhưng Thất Huyền Môn người đông thế mạnh, bọn hắn chưa chắc làm gì được Uông Mãnh nhưng đối phó với Đông Phương Mộng cùng Hàn Lập còn không phải là dễ như trở bàn tay.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 15: Truyền thừa