Đại Sư Huynh
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 11: Bạch Dân Tộc
Nhóm người An Huy được Hữu Anh dẫn đi tới một khu đại sảnh, nó được đặt ngay bên trong một ngôi nhà lớn.
Ngôi nhà được đặt ngay sát phía trái khu quảng trường của tông môn và là nơi được An Bình Tông chọn ra để kết nạp các đệ tử mới vào bộ
" Được rồi, được rồi mấy đứa ! Bây giờ giới thiệu làm quen nhau chút nhỉ ? Huynh là Lý Hữu Anh, là trưởng sư huynh của Bộ Đan Ngọc ! Tiểu sư muội, tên muội là gì ? "
Nói rồi Hữu Anh nhướng ánh mắt về hướng của Liễu Như Yên, lên tiếng hỏi cô
" Muội họ Liễu, tên Như Yên ! Gặp qua trưởng sư huynh Hữu Anh cùng các sư huynh sư tỷ khác ! "
Nói rồi Như Yên chắp tay hành lễ với Hữu Anh và nhóm người Ngọc Tuấn đang đứng đằng sau.
Nhóm người Ngọc Tuấn mỉm cười, gật đầu lại với cô
Hữu Anh gật đầu hài lòng và nhìn qua người kế bên Như Yên
" Ừm ! Vậy còn muội ! "
" Muội họ Trần tên Nhã Ánh, tự* là Lạc Nguyệt ( Mặt trăng lặn ) ! Hân hạnh được gặp trưởng sư huynh Hữu Anh cùng các vị đồng môn sư huynh, sư tỷ ! "
Nhã Ánh nho nhã hành lễ vạn phúc* hơi nghiên người chào Hữu Anh cùng các sư huynh, sư tỷ đang đứng phía sau
" Ồ ! Phong thái toát ra này ! Là con gái của hoàng đế sao ?! Người này tôi lấy rồi đấy, lát nữa đừng ai tranh với tôi nhé ! "
Cô gái tóc trắng bạch, đứng phía bên trái Ngọc Tuấn chắp hai tay lại vào nhau lên tiếng
" Không tranh, nhưng chưa chắc tiểu sư muội này sẽ chọn gia nhập vào bộ của cô ! Ayane ! "
Hoàng Kim đứng dựa lưng vào tường, nhìn cô một cách ung dung
Thú thật thì anh cũng khá thích phong thái hoàng tộc tỏa ra trên người của Nhã Ánh, nhưng nếu vị đồng môn Ayane này đã thích thì anh cũng có thể nhường cô bé lại cho cô
" Biết đâu được ! Tôi thấy tiểu sư muội Nhã Ánh này rất phù hợp với Bộ Nam Thư ( Văn học phương Nam ) đó, huynh cũng thấy vậy phải không Ngọc Tuấn ?! "
Cô mỉm cười nhìn lên Ngọc Tuấn. Anh suy nghĩ đôi chút rồi gật đầu đáp lại cô
" Thấy chưa Hoàng Kim ! Sư huynh Ngọc Tuấn cũng đồng tình với tôi kìa ! "
Ayane phổng mũi tự hào nhìn qua Hoàng Kim, còn anh thì tặc lưỡi nhìn qua chỗ khác
Trong lúc mọi người đang thảo luận về các đệ tử mới, thì ở phía Hữu Anh vẫn đang giới thiệu bản thân
" Ừm, ừm ! Còn đệ ? "
" Đệ tên Ayano Hotaru ! Lần đầu gặp mặt qua trưởng sư huynh Hữu Anh và các sư huynh, sư tỷ ! "
Hotaru cúi gập người giới thiệu bản thân mình
" Đệ họ Đặng, tên An Huy ! Xin được ra mắt trưởng sư huynh Hữu Anh và mọi người ! "
Chưa để Hữu Anh nhắc tới, An Huy tràn đầy năng lượng lên tiếng giới thiệu bản thân trước mặt mọi người
" Tốt, tốt ! Quả là một người tràn đầy năng lượng nha ! Huynh thích đệ rồi đấy ! Có hứng thú gia nhập Bộ Đan Ngọc với huynh không An Huy ?! Tài nguyên tu luyện của bộ chúng ta có rất nhiều, sẽ không để đệ chịu thiệt thòi đâu ! "
" A... Ừm... Về cái này... Đệ không biết luyện đan thưa sư huynh ! "
An Huy chần chừ lên tiếng trả lời Hữu Anh. Quả thật trên phương diện luyện đan thì cậu mù tịt, chả thể phân biệt được các phương thuốc, cây dược rõ ràng
" Không sao, không sao ! Không biết thì chúng ta có thể dạy đệ từ đầu cũng được ! Chẳng qua ta thích tính cách tràn đầy năng lượng này của đệ ! Rất hoạt bát tràn đầy năng lượng, sư huynh rất thích điểm này ở đệ !! Tài nguyên tu luyện, các đan dược cũng cho đệ lên gấp 2 lần ! "
Hữu Anh nở nụ cười nói với An Huy, gì chứ đối với Bộ Đan Ngọc bọn họ, thì thứ không bao giờ thiếu đó chính là đan dược thành phẩm đã qua luyện chế.
( Mớ đan dược đó, đem cho hết tiểu sư đệ này cũng được chứ để lâu ngày lại kẹt kho, lại phải mang đi cho miễn phí những bộ khác ! )
Hữu Anh nhìn An Huy trước mắt thầm suy nghĩ.
Đan bọn họ vất vả làm ra tuy không đáng bao nhiêu, nhưng cũng không thể cho những người ngoài hưởng lợi miễn phí được, còn đệ tử Bộ Đan Ngọc thì thoải mái sử dụng
" Cái này... "
Quả thật An Huy đã bị rung động trước lời mời của Hữu Anh.
Tài nguyên tu luyện nhận được gấp 2, số đan dược cũng được nhận gấp 2 lần thì ai chẳng thích. Nhưng việc cậu có thể học được luyện đan hay không thì chưa thể nói được, cho nên vẫn cần phải tỉnh táo lại trước lời mời
( Quả nhiên là không được !! )
An Huy cười thầm trong lòng. Cậu đang tính lên tiếng từ chối thì đã nghe thấy một giọng nói khác vang lên
" Đừng có chơi kiểu lôi kéo bẩn đó nữa Hữu Anh ! Lát nữa để đệ ấy tự chọn bộ của mình đi ! "
Ngọc Tuấn đứng phía sau lên tiếng nhắc nhở Hữu Anh.
( Quả nhiên sơ hở một tí là thằng cha này lại đi chiêu mộ các đệ tử khác về bộ của mình ngay !! )
Ngọc Tuấn nhìn Hữu Anh mà nở nụ cười nhếch mép, đáng tiếc là chiêu trò đó của Hữu Anh đã bị anh bắt gặp
Lời nói phát ra của Ngọc Tuấn thu hút lấy sự chú ý của những người còn lại, họ nhìn về phía của Hữu Anh đầy cảnh giác
Ngoại trừ một số người, thì trong tông môn, Ngọc Tuấn rất ít khi mở miệng nói chuyện với người khác
Nguyên do là vì lời nói anh phát ra, là ngôn ngữ thời xa xưa của Đại Việt.
Vì không ai nghe hiểu được lời nói của mình nên Ngọc Tuấn rất ít khi nói chuyện, nhưng một khi anh đã mở miệng nói ra giữa đám đông, thì chỉ có thể là hai thứ..
Hữu Anh gạ đấm tay đôi với Ngọc Tuấn hoặc Hữu Anh đang có ý đồ xấu với mọi người
Và có lẽ, trong trường hợp này thì chỉ có thể là cái thứ hai
( Tên Ngọc Tuấn này nhạy bén thế ! Đã cố nói nhỏ đến vậy rồi ! )
Hữu Anh lấy tay xoa xoa trán mình, kế hoạch chiêu mộ đệ tử mới của anh không thành, còn bị những người khác cảnh giác để mắt tới
" Hừm... Huynh đang cố lôi kéo tiểu sư đệ mới về bộ của mình à sư huynh Hữu Anh ?! Muội vừa nghe thấy sư huynh Ngọc Tuấn lên tiếng ! "
Người vừa lên tiếng là một cô gái có mái tóc tím nhạt màu, mái tóc của cô được buộc lại thành đuôi sau gáy.
Đôi mắt xanh ngọc pha chút tím của cô lạnh lùng nhìn về phía của Hữu Anh lên tiếng hỏi
" Thật sao sư muội Mi Young ?! Hừm.. Cậu chơi có chút bẩn rồi đấy Hữu Anh ! Dám lôi kéo người trước mặt bọn tôi ! "
Chàng trai đứng phía cuối hàng bên phải lên tiếng.
Anh sỡ hữu một bộ tóc trắng như Ayane, tuy không dài như Ngọc Tuấn và hai người còn lại, nhưng mái tóc của anh đã được cắt tỉa gọn gàng và buộc lại hết phía sau gáy, tạo nên vẻ ngoài trưởng thành hơn so với những người cùng trang lứa
" C-Có đâu... "
Hữu Anh chột dạ lên tiếng trả lời
" Chột dạ rồi sao ?! Bạn tôi ?! "
Ngọc Tuấn nhếch mép nhìn bóng lưng đang có chút run của Hữu Anh
( Ể ?! Bách Lạc Ngữ ?! Huynh ấy vừa sử dụng Bách Lạc Ngữ nói chuyện sao ? )
An Huy chớp đôi mắt kinh ngạc nhìn qua Ngọc Tuấn
Liếc đôi mắt đầy hằn học, anh xoay đầu nhìn về Ngọc Tuấn lên tiếng: " Chậc... Cậu nói nhiều quá rồi đó Ngọc Tuấn ! Tôi chỉ đang hỏi tiểu sư đệ này có muốn về bộ của tôi hay không mà ! "
Lý do Ngọc Tuấn thường chỉ nói chuyện với Hữu Anh, là vì anh cũng là một trong số ít những người có thể nghe, hiểu và nói chuyện bằng ngôn ngữ cổ đó
" Cậu lôi kéo lộ liễu thế kia thì ai trong chúng tôi nhìn chả tức ! Năm nay có 5 đệ tử mới thôi, mà cậu đã muốn lôi kéo một người đi rồi ! "
" Bộ của cậu năm nào chả đứng nhất ! Mất một người cũng có kéo bộ cậu tụt hạng hay gì đâu ?! Vả lại tôi thấy vị tiểu sư đệ này có thiên phú trong việc luyện đan nên giúp đỡ đệ ấy chọn bộ thôi "
" Hay cho câu nói có thiên phú trong việc luyện đan ! Cậu muốn lấy tiểu sư đệ này thì cứ việc nói ra trước như tiểu muội Ayane, mọi người có khi sẽ nhường cậu, nhưng có một điều cậu nên nhớ rõ !! Bộ cậu cũng đứng hạng hai đấy ! Không lôi kéo được người mới thì cũng không rớt hạng đâu ?! "
Tuy không thể hiểu được những gì Ngọc Tuấn cùng Hữu Anh đang nói, nhưng những người còn lại cũng có thể hiểu một chút nội dung trong cuộc trò chuyện của họ
Thông qua sự tiếp xúc gần giữa Hữu Anh và An Huy, họ có thể phỏng chừng đoán ra được ý định của Hữu Anh qua câu nói lúc nãy của Mi Young
" Hai huynh ấy đang nói gì thế Mi Young ?! "
Kyung Nee tiến lại gần Mi Young và lên tiếng hỏi cô
Mi Young cũng là một trong số ít những người trong tông môn có thể nghe hiểu được những gì Ngọc Tuấn nói. Cô lên tiếng giải thích cho mọi người: " Hai huynh ấy đang cãi nhau về việc sư huynh Hữu Anh lôi kéo đệ tử mới ! Và có vẻ như sư huynh Hữu Anh muốn lấy tiểu sư đệ này về bộ của mình ! "
" Hể ?! "
Những người còn lại bất ngờ và nhìn về hướng của Hữu Anh đầy sự trách móc
" Hừ.. Huynh chơi bẩn quá đấy Hữu Anh ! Ít nhiều gì bộ của huynh cùng với sư huynh Ngọc Tuấn cũng đứng thứ nhất, thứ hai rồi ! Năm nay nhường cho bọn muội những đệ tử mới này đi ! "
Người lên tiếng là Ayane, lời nói của cô nhận được nhiều sự đồng tình từ những người khác
" Phải đấy sư huynh Hữu Anh ! Năm nay chỉ có 5 đệ tử mới thôi, bộ của hai huynh ít nhiều gì cũng hơn ngàn đệ tử rồi ! "
" Phải đấy sư huynh Hữu Anh ! "
" Hãy ra dáng như một vị sư huynh chuẩn mực đi Hữu Anh ! Cậu có thể học tập từ Ngọc Tuấn ở điểm này đấy ! "
Từng người một lên tiếng nói và tất nhiên là Hữu Anh chỉ có thể im lặng chịu trận
" . . . "
" Ôi người bạn ẻo lả của tôi ơi ! Bạn đã nghe thấy gì chưa ?! Đó là cái giá phải trả cho việc bạn chơi cái trò lôi kéo bẩn đó ! "
Ngọc Tuấn nhìn Hữu Anh mà nở nụ cười đắc thắng đầy sự châm chọc, anh cũng không quên việc nói móc Hữu Anh
Đối với Ngọc Tuấn thì việc có được đệ tử mới hay không không quan trọng.
Vì luôn bị Hữu Anh chơi khăm vô số lần trong tông môn, nên việc Ngọc Tuấn luôn muốn làm nhất đó chính là dồn ép Hữu Anh vào những tình huống khó khăn như này, và tất nhiên là sẽ không quên phần châm chọc cậu
" Chậc.. Lười nói chuyện với cậu ! Tiểu sư đệ, đệ cứ suy nghĩ tiếp đi ! Lát nữa chúng ta giới thiệu qua ' bộ ' rồi đệ cùng mọi người chọn cũng chưa muộn ! Người cuối cùng, tên muội là gì ?! "
Lý luận không lại với Ngọc Tuấn và bản thân đang không nhận được nhiều sự ủng hộ. Hữu Anh đành dời sự chú ý qua người đệ tử cuối cùng.
Còn ở phía bản thân, thì An Huy đã chắc chắn hơn về suy đoán của mình
( Hai vị trưởng sư huynh này chắc chắn đang nói chuyện với nhau bằng Bách Lạc Ngữ ! Thật không ngờ vẫn còn có người nói chuyện bằng Bách Lạc Ngữ ! )
Bách Lạc Ngữ - ngôn ngữ giao tiếp cổ xưa của các nhóm dân tộc thuộc Bách Việt.
Tương truyền, vào thời kì Hồng Hoang. Ở phía Bắc có thủy tổ Nữ Oa lấy bùn tạo ra người phương Bắc thì ở phía Nam, tổ tiên Lạc Long Quân cùng vợ mình là Âu Cơ đã sinh ra một bọc con 100 trứng, tạo nên nhóm dân tộc Bách Việt
Trong quá trình nuôi dạy những người con của mình. Lạc Long Quân và Âu Cơ cũng dạy cho họ cách đọc và viết theo ngôn ngữ của thần. Ngôn ngữ ban đầu được đặt theo tên của Long Quân, nhưng về sau đã được đổi tên lại thành Bách Lạc Ngữ
Vì là ngôn ngữ của thần nên Bách Lạc Ngữ không thể dùng linh lực để phiên dịch. Do đó, ngoài việc bản thân phải biết nói và đọc ra, thì không có cách nào khác để giao tiếp đối với những người sử dụng Bách Lạc Ngữ
Thời gian dần trôi đi, Bách Lạc Ngữ cũng không còn được nhiều người nói hay sử dụng. Những người Việt được sinh ra sau này cũng dần thay thế và nói bằng ngôn ngữ Việt do chính họ sáng tạo ra dựa trên Bách Lạc Ngữ
Bạch Dân Tộc của An Huy cũng là một trong số ít những tộc vẫn còn sử dụng Bách Lạc Ngữ để giao tiếp trong cuộc sống hằng ngày
( Thật may mắn vì trước kia tộc mình đã lựa chọn hòa nhập vào cùng đời sống xã hội của Đại Việt, nếu không bây giờ chắc chỉ có thể nói chuyện với những người còn sử dụng Bách Lạc Ngữ ! )
An Huy thoát ra khỏi suy nghĩ nhìn về hướng của Ngọc Tuấn.
Nhận thấy có ánh mắt đang nhìn, Ngọc Tuấn dò xét xung quanh và nhìn thấy An Huy đang nhìn mình, cả hai vô tình v·a c·hạm ánh mắt của nhau, cậu đỏ mặt vội quay đi...
" Muội họ Ngô tên Yển Nguyệt, tự là Lam Yên ( Sương mù trong khe núi ) ! Hân hạnh được gặp qua trưởng sư huynh Hữu Anh và các sư huynh, sư tỷ ! "
Lời giới thiệu của Yển Nguyệt khiến cho Hữu Anh cùng mọi người có chút bất ngờ hiện rõ lên trên mặt
" Ngô Yển Nguyệt sao ? Hình như vài tháng trước đã nhận được tin trưởng lão Miyune nói đã thu nhận muội vào trong tông môn rồi nhỉ ! "
" Vâng ạ ! Nhưng lần đó muội từ chối vì muốn đường hoàng chân chính gia nhập vào An Bình Tông ! "
" Tốt ! Suy nghĩ của muội rất hay, sư huynh ta tán đồng với suy nghĩ đó của muội ! "
Hữu Anh vỗ tay mỉm cười hài lòng, còn những người khác thì đang vội thảo luận với với nhau
" Ngô Yển Nguyệt ! Hình như là cháu nội của vị đó ! Nếu vậy thì chắc chắn phải để muội ấy gia nhập bộ của mình !! "
" Haiz... Nếu biết trước có Ngô Yển Nguyệt ở đây thì tôi đã không chọn vội vàng ! Nhưng đã có Nhã Ánh trong tay thì tôi cũng rất sẵn lòng nhường mọi người ! "
" Tôi đang thiếu người kế vị ! Nhường muội ấy cho tôi đi mọi người ! "
" Tôi cũng đang thiếu mà Kyung Nee ! "
" Tôi cũng vậy ! "
Ngoại trừ Hữu Anh với Ngọc Tuấn ra thì mọi người lần lượt lên tiếng. Dường như cái tên Ngô Yển Nguyệt này có sức hấp dẫn đối với họ
_Sao cậu không đi tranh cô bé đó với họ ?!
( Nguyên tử truyền âm ?! )
Ngọc Tuấn có chút bất ngờ khi nghe thấy giọng nói của Hữu Anh truyền qua các hạt trong không khí
Nguyên tử truyền âm là một thuật pháp đặc biệt của Hữu Anh cùng với Ngọc Tuấn. Thông qua sử dụng linh lực để tiếp xúc với các hạt trong không khí. Đồng bộ tần số dao động linh lực của mình với loại hạt cần thiết và dùng nó để truyền âm thanh lời nói qua cho người được nhận
Thao tác sử dụng linh lực vào các hạt để truyền âm này rất khó sử dụng và nếu đối phương không đồng bộ đúng với tần số dao động của loại hạt người truyền âm, thì sẽ không thể nghe thấy giọng nói của đối phương được và sự dao động linh lực bên trong loại hạt đã gửi sẽ biến mất
" Tranh giành gì chứ ! Tôi đã có người kế vị rồi ?! Sao cậu không đi tranh ?! "
" Tôi cũng giống cậu, nhưng khác ở chỗ là nếu để người kế vị tôi biết được việc tôi đi tranh giành một cô gái với bọn họ thì tôi c·hết mất ! "
" . . . Ngọc Trúc đáng sợ đến vậy à ?! "
" Đáng sợ hơn Huyền Linh nhiều ! Haiz.. Tôi nhớ hồi đầu mới vào bộ cô bé đó ngoan hiền lắm, ai ngờ sau khi trở thành người kế vị của tôi lại như một con người khác vậy ?! "
" Haha, xui thì c·hết ! "
Ngọc Tuấn nở nụ cười thoái chí đáp trả Hữu Anh.
Vì không tranh giành Yển Nguyệt với những người khác nên Hữu Anh đã cho 5 người đi nghỉ ngơi trong thời gian 1 khắc rồi tập trung lại chỗ này, bản thân anh thì qua một bên khác với Ngọc Tuấn để nói chuyện.
Mặc dù hay nói móc, xỉa xói lẫn nhau, nhưng quả thật hai người bọn họ nói chuyện rất hợp ý với đối phương
" Haiz.. Giờ ngồi chờ nghỉ ngơi chút rồi lát nữa để lũ trẻ tự chọn bộ vậy ! "
" Tôi không quan tâm ! Năm nay chỉ có 5 người thì bộ tôi sẵn sàng nhường người ! Thiếu đi 1 người thì bộ tôi cũng không tụt hạng được ! "
" Haha, rồi lát nữa lại có người chọn vào bộ của cậu thôi ! "
" Nếu thế thì bọn họ xui vì không lôi kéo được người ! "
" Cũng đúng ! "
" Mà người đặc biệt nhất trong số đó đâu phải Yển Nguyệt ! "
" Ý cậu là sao ?! "
" Đừng giả vờ nữa Ngọc Tuấn, cậu cũng biết tôi đang nói gì mà ! Huyết mạch cuối cùng còn sót lại của Bạch Dân Tộc ! "
" . . . "
" Làm gì nhìn tôi căng thế ?! "
Hữu Anh có chút ái ngại khi nhìn thấy Ngọc Tuấn đang lườm mình chằm chằm
" Đừng có giở trò gì với đệ ấy ! Đệ ấy chính là người được Đại sư huynh bảo hộ đó ! "
" Cái gì ! Cậu nói giỡn à ?! "
Hữu Anh kinh ngạc nhìn qua Ngọc Tuấn. Thấy khuôn mặt người bạn của mình có chút hiện lên vẻ không tin, Ngọc Tuấn đáp: " Chưa nghe tin tức à ! Đệ ấy là người đã 1 đấu 1, đánh bại Vô Danh trong kì thi tuyển chọn, hơn nữa... "
Nói tới đây, Ngọc Tuấn thoáng chút ngập ngừng, anh chống một tay lên cằm suy nghĩ
Không khỏi sốt ruột chờ câu trả lời của Ngọc Tuấn, Hữu Anh lên tiếng hỏi: " Hơn nữa sao ?! "
" Nếu tôi không nhìn lầm thì thanh đao mà đệ ấy dắt ngay bên hông.. Là Hắc Thanh Đao của trưởng lão Lạc Vân bọn tôi ! "
Cả hai hướng ánh nhìn về phía An Huy thì thấy cậu đang ngồi lau chùi thanh đao của mình.
Nhận thấy có ánh mắt đang theo dõi, An Huy ngước mặt lên thì thấy Hữu Anh và Ngọc Tuấn từ xa đang nhìn tới mình
( Hai huynh ấy đang nhìn mình sao ?! Hừm... Thôi kệ, cứ chào họ một tiếng vậy ! )
Suy nghĩ một chút, cậu vẫy tay chào và nhận được hai cái vẫy tay chào của hai người bọn họ
" Đệ ấy ngoan ngoãn và dễ thương nhỉ ?! Mà vị trưởng lão cậu vừa nói tới là cựu sư tỷ trưởng của bộ mấy người ?! "
" Ừ ! "
Tên gọi sư huynh, sư tỷ trưởng là chức danh dành cho những người đứng đầu ' bộ ' của An Bình Tông. Còn trưởng lão là chức vụ dành cho những sư huynh, sư tỷ trưởng đã truyền lại vị trí của mình và thoái lui về sau làm cố vấn cho bộ đó
Nếu xét theo quyền hạn bên trong nội bộ của một ' bộ ' thì sư huynh, sư tỷ trưởng có quyền hạn lớn hơn trưởng lão một bậc, còn ở bên ngoài ' bộ ' thì địa vị họ tương đương nhau
Một bộ sẽ có rất nhiều hay ít trưởng lão tùy thuộc vào năm tháng họ còn làm sư huynh, sư tỷ trưởng, như Bộ Đan Ngọc của Hữu Anh và Bộ Nam Thư của Ayane là hai trong số bảy bộ có nhiều trưởng lão nhất, bộ của Ngọc Tuấn và Hoàng Kim là hai bộ có ít trưởng lão nhất.
Mặc dù một bộ sẽ có rất nhiều trưởng lão cùng phục vụ, nhưng mỗi bộ chỉ có thể có một sư huynh, sư tỷ trưởng và người kế vị của họ, không cho phép có hai sư huynh, sư tỷ trưởng cùng tồn tại trong một bộ
" Thôi hết giờ nghỉ giải lao rồi ! Bắt đầu việc chọn bộ thôi ! "
Hữu Anh cùng Ngọc Tuấn đi lại chỗ mọi người và lên tiếng
" Lần này hai huynh không được tranh với bọn muội đâu đấy ! "
" Rồi rồi ! "
Hữu Anh trả lời lại câu nói của Ayane, còn Ngọ Tuấn thì gật đầu đồng ý
" Mấy đứa ! Bắt đầu chọn bộ cho mình rồi ! Đã suy nghĩ kĩ bộ mà mình muốn chọn chưa ! "
Nhã Ánh thắc mắc, giơ tay lên tiếng hỏi: " Thưa trưởng sư huynh Hữu Anh ! Muội có thắc mắc, mong trưởng sư huynh giải thích ?! "
" Được ! Muội thắc mắc về điều gì sao ? "
" Vâng ! Nếu muội đã gia nhập vào Bộ Đan Ngọc rồi, thì sau này muốn chuyển đổi sang Bộ Nam Thư có sao không ạ ?! "
" Sẽ không có vấn đề gì hết ! Chỉ có điều là muội sẽ bắt đầu lại từ đầu thôi ! "
" Cảm ơn trưởng sư huynh đã giải đáp ! "
" Ừm ! Nếu mọi người không còn gì để hỏi nữa, thì giờ tới phiên mọi người chọn bộ của mình rồi ! Trước hết, chúng ta sẽ giới thiệu bản thân và bộ của chúng ta trước cho mọi người ! "
Nói xong Hữu Anh choàng tay qua vai Ngọc Tuấn, kéo sát cơ thể cả hai lại. Anh lên tiếng giới thiệu giúp cho người bạn của mình
" Tên này họ Hoàng, tên Ngọc Tuấn ! Là trưởng sư huynh của Bộ Ám Quân Binh Vệ, gọi tắt là Ám Bộ. Ám Bộ là bộ chuyên về sức mạnh và là bộ có số lượng đệ tử lớn nhất trong tông môn ! Vì một vài lý do đặc biệt nên cậu ấy không thể nói chuyện bằng ngôn ngữ hiện tại được, nhưng vẫn có thể nghe hiểu chúng ta nói ! "
" . . . "
Ngọc Tuấn gật đầu nhìn qua 5 người bọn họ. Khi lướt mắt đến An Huy, con ngươi của anh dừng lại hồi lâu trên người cậu...
_Ồ ! Trưởng sư huynh Ngọc Tuấn, huynh biết tin gì không ?!
_?!
_Theo như thông tin đệ tử chúng ta gửi tới trong kì thi tuyển chọn năm nay ! Xuất hiện người đã đơn đấu chiến thắng Vô Danh ! Hơn nữa, người đó còn là một Bạch Dân Tộc
_!!
_Nếu đệ nhớ không nhầm thì Bạch Dân Tộc bọn họ cũng sử dụng Bách Lạc Ngữ để giao tiếp phải không ? Nếu vậy thì huynh cũng sắp có thêm một người có thể nói chuyện cùng rồi
Ngọc Tuấn nhớ lại cuộc nói chuyện giữa anh và một vị đệ tử cùng bộ..
" Bạch Dân Tộc sao ? "
Lời nói khẽ của Ngọc Tuấn vô tình đã bị Hữu Anh nghe được, nhưng anh lại giả vờ như không nghe thấy mà chỉ lặng lẽ liếc nhìn An Huy
" Tỷ là Syn Kyung Nee ! Là trưởng sư tỷ của Bộ Lạc Dược ! Khác với Bộ Đan Ngọc của sư huynh Hữu Anh chuyên về luyện chế đan, thì bộ của ta chuyên về sử dụng thuốc và cứu chữa các v·ết t·hương ! "
" Thưa trưởng sư tỷ Kyung Nee ! Muội có một thắc mắc, mong sư tỷ giải thích ?! "
Như Yên thắc mắc giơ tay lên tiếng hỏi Kyung Nee
" Muội có chỗ nào thắc mắc sao sư muội Như Yên ! "
" Vâng ạ ! Đó là bộ Lạc Dược của tỷ và bộ Đan Ngọc của trưởng sư huynh Hữu Anh, thì bên nào chữa trị tốt hơn ạ ?! "
" Bộ của hai người bọn ta có thế mạnh riêng ! Nếu chỉ thiên về ' sự chữa trị ' bên trong và hồi phục trong thời gian ngắn, đan của bộ sư huynh Hữu Anh sẽ làm tốt hơn điều đó. Còn nếu thiên về ' việc chữa trị ' bên ngoài và các vấn đề về cơ quan n·ộ·i· ·t·ạ·n·g, bộ của ta sẽ làm tốt hơn bộ của sư huynh ! "
" V-Vậy.. Việc mất đi đôi mắt cũng có thể được chữa trị hay sao ạ ?! "
" Nếu là mất đi đôi mắt bình thường hay bẩm sinh thì không có bất cứ đan dược nào chữa trị được, nhưng ta có cách chữa, bất quá phải gặp qua người đó thì ta mới có cách chữa trị phù hợp ! "
" Trưởng sư tỷ Kyung Nee ! Làm ơn.. hãy thu nhận ta vào bộ của tỷ ! Ta nguyện trả giá bất cứ điều gì ?! "
Như Yên quỳ xuống trước mặt Kyung Nee lên tiếng
" ... Được rồi, hãy đứng dậy đi ! Ta nghĩ người mà muội muốn ta chữa trị chắc hẳn rất quan trọng với muội nhỉ ?! "
Kyung Nee dùng khí của mình để nhấc cơ thể của Như Yên đứng dậy. Cô lấy tay mình lau đi nước mắt còn đọng lại trên khóe mắt của Như Yên.
Hành động của Kyung Nee khiến cho Như Yên không kìm lòng được mà lao vào trong lồng ngực của cô, lên tiếng khóc....
" Ngoan nào... Đừng khóc nữa.. Hãy cố gắng kiềm chế cảm xúc của bản thân mình lại ! Đợi muội hoàn thành xong nghi thức chọn bộ rồi hãy nói vấn đề của muội với ta ! Ta sẽ không bỏ rơi muội đâu ! "
Kyung Nee vỗ lưng Như Yên và giúp cho cô điều chỉnh lại cảm xúc của bản thân
" ... Vâng ! "
" Ừm.. Ngoan lắm ! "
Như Yên lau đi nước mắt và đi về lại chỗ ngồi của mình
" Mọi người hãy tiếp tục giới thiệu bản thân đi ! Đừng để ý những chuyện vừa xảy ra ! "
Hữu Anh lên tiếng nói và mọi người lại tiếp tục giới thiệu bản thân mình
" Ta là Hạc Bạch Lân ! Là trưởng sư huynh của Bộ Rèn Đúc, bộ của ta chuyên về rèn đúc, chế tác các loại v·ũ k·hí cho tông môn ! "
" Chúc Hoàng Kim ! Trưởng sư huynh Bộ Giao Thương. Bộ của ta chuyên về kinh doanh, giao thương mua bán của tông môn ! "
" Tỷ là Kim Mi Young ! Trưởng sư tỷ của Bộ Nghiên Cứu Sử. Bộ của ta chuyên về khám phá, nghiên cứu các sự kiện, công trình lịch sử cổ của tông môn ?! "
" Ta là Minamoto Ayane ! Trưởng sư tỷ của Bộ Nam Thư, bộ của ta chuyên về thư pháp, văn học và các sự kiện lớn nhỏ của tông môn ! "
Sau khi kết thúc giới thiệu. Nhã Ánh là người đầu tiên bước lên. Cô bước về phía Ayane, vòng tay thi lễ ( thiên ấp )* với cô
" Nếu trưởng sư tỷ Ayane không chê bai về mảng tư chất tu luyện của ta, xin cho phép ta được gửi gắm vào bộ Nam Thư ! "
" Thật là một đứa trẻ ngoan, bộ Nam Thư chúng ta không phân biệt tư chất tu luyện ! Chỉ nhận người có tâm tính và có duyên với chúng ta ! Từ giờ cứ gọi ta là trưởng tỷ Ayane. Nếu muội đã lựa chọn gia nhập vào bộ của ta thì tỷ tỷ ta sẽ dạy dỗ muội thật tốt ! Muội sẽ không thiệt thòi khi gia nhập vào bộ của ta đâu bé cưng Nhã Ánh ! "
" Vâng ạ "
Hotaru là người thứ hai đi lên, cậu ngay lập tức đi về phía của Bạch Lân và ôm quyền nói với anh
" Ta là một người tự do tự tại, chưa từng có người dạy dỗ chỉ điểm, nay xin gia nhập vào bộ Rèn Đúc. Mong trưởng sư huynh chỉ dạy thêm ! "
" Tốt tốt, rất có chí khí của một đấng nam nhi ! Ta thích đệ rồi ! "
" Vâng ! "
" Đã là đấng nam nhi thì ta sẽ dạy bảo cho đệ thật tốt, chúng ta sẽ giúp cho đệ có một thân thể đại trượng phu cường tráng thật sự ! "
" Cảm tạ sư huynh ! "
Nhìn thấy hai người Hotaru và Bạch Lân nói chuyện thân mật, Hữu Anh liền nhìn qua Ngọc Tuấn
" Nhìn tôi làm gì ?! "
" Cứ tưởng nhóc kia sẽ gia nhập vào bộ của cậu ! Dù gì nghe cậu nhóc nói chắc cũng đang truy cầu sức mạnh, dù gì cậu mạnh nhất trong chúng ta ! "
" Ai biết được ! Mà cậu cũng nghe thấy rồi đấy ! Tôi nghĩ chắc nhóc đó lầm tưởng Bạch Lân thân thể cao lớn nên nghĩ cậu ta mạnh nhất trong chúng ta cũng phải ! "
" Chắc vậy ! "
Cả hai lại dùng nguyên tử truyền âm để giao tiếp với nhau
Lần này tới lượt An Huy bước lên, cậu đi về phía của Mi Young, chấp tay hành lễ với cô
" Trưởng sư tỷ Mi Young ! Bộ Nghiên Cứu Sử của tỷ có đề tài nghiên cứu nào liên quan tới Bạch Dân Tộc không ạ ? "
Lời nói của An Huy ngay lập tức nhận được những ánh nhìn của mọi người
Mặc dù đang bị mọi người nhìn chằm vào nhưng trông vẻ mặt của cậu dường như không quan tâm đến vấn đề đó, ánh mắt cậu vẫn nghiêm nghị nhìn thẳng Mi Young
Hơi nhếch mép, Mi Young lên tiếng hỏi: " Nếu có thì sao ? "
" Xin cho phép đệ được gia nhập vào bộ của trưởng sư tỷ ! "
" Còn nếu không ? "
" Đệ vẫn xin đăng kí được gia nhập bộ để tìm hiểu ! "
" Đệ là con cháu nhiều đời của Bạch Dân Tộc ?! "
" Không phải ! Đệ là người sống sót cuối cùng năm đó ! "
" ! ! ! "
Lời nói của An Huy ngay lập tức nhận được những ánh nhìn kinh ngạc của mọi người, trừ những ánh mắt khó hiểu của 4 người kia ra thì mọi người dường như đã có đáp án cho mình
" Quả nhiên là cùng một thời với chúng ta ! Nhưng tuổi cơ thể thì không thể làm giả được ! "
" Có thể là do Sơn Hà Xã Tắc Đồ, bảo vật thuộc vào hàng cấp tiên, có tính huyễn thuật khống chế Không-Thời gian mạnh nhất của trưởng lão Lạc Phàm ! "
" Nếu vậy thì cũng hiểu được sự m·ất t·ích năm đó của trưởng lão Lạc Phàm và thanh Hắc Đao của trưởng lão Lạc Vân ! "
" Ừm ! "
" Ừm ! "
" ?! "
An Huy khó hiểu nhìn lại mọi người, trầm ngâm một chút rồi cậu cũng hiểu ra mọi chuyện
" Lẽ nào mọi người cũng... ! "
Cộp-cộp..
Đang định lên tiếng nói điều gì đó, thì
từ đằng xa, mọi người nghe thấy tiếng bước chân của một người....
Ngay lập tức, một cơn ớn lạnh chạy dọc khắp sau lưng của mọi người
" Khí chất áp đảo này... Đại sư huynh... Đến rồi ! "
Mở cánh cửa phòng và bước vào bên trong, Thanh Châu vẫn giữ nụ cười trên môi nhưng lại không có chút nào ý cười nào trên mặt
Anh bước lại gần chỗ của Ngọc Tuấn và Hữu Anh, hạ giọng nói lên tiếng
" Đệ thật biết cách làm phiền ta, giờ thì những người không liên quan ngủ chút đi ! "
_______________________________
• Tự: Danh hiệu, biệt danh
• Vạn phúc: Hai tay đặt chồng lên nhau ở trước bụng, đầu gối hơi khom lại để hành lễ
• Vòng tay thi lễ ( Thiên ấp ): Hai tay ôm ở phía trước, hơi đẩy lên phía trên, hiện tại thường sử dụng khi vãn bối gặp trưởng bối.
Khi hành lễ, người nam để tay trái phía ngoài, người nữ để tay phải phía ngoài, cúi đầu khom người về phía trước thể hiện sự khiêm nhường.
* Nếu lối xưng hô huynh - đệ, tỷ - muội quá rườm rà thì từ chương sau tác giả xin được đổi lại lối xưng hô anh - em, chị - em
Danh hiệu vẫn giữ giữ nguyên
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.