Đại Sư Huynh
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 15: Sự Khác Biệt
Khi đã ăn hơn một nữa, Yển Nguyệt lúc này mới lên tiếng hỏi Mạc Hải: " Mạc Hải sư huynh ! Tiên linh khí cụ là gì vậy ạ ? "
" Cũng không khó lắm, nhưng kĩ thuật mấu chốt là nằm ở trong tay đại sư huynh ! Vì tiên linh khí cụ là do đại sư huynh chế tạo ra và truyền công thức lại cho tông môn ! "
Mạc Hải vẫy tay thu hồi lại pháp bảo và cùng An Huy, Yển Nguyệt đáp xuống. Ổn định lại sau khi đáp, An Huy ngắm nhìn xung quanh đỉnh núi thì thấy khắp nơi đều được gieo trồng linh trúc và thanh trúc
" Ừm ! Về cách sử dụng thì hai đứa hỏi Mạc Hải nhé, ta đi trước để giúp trưởng sư tỷ xử lí công việc ! "
" Ừm ! Trưởng sư tỷ Mi Young đã nói cho ta biết chuyện này, làm phiền đệ đi một chuyến rồi ! "
" Ui, sư huynh Mạc Hải ! Tông môn chúng ta giàu vậy ạ, đi gần nửa canh giờ mới tới chỗ ăn của bộ. Mà đó còn là ở trên núi nữa ! "
Mạc Hải có chút ngại ngùng rồi mới lên tiếng: " Ngọn núi này có tên là Sơn Trúc, là ngọn núi do bộ Nghiên Cứu Sử chúng ta cai quản, được sử dụng làm nơi ăn uống cho mọi người trong bộ ! "
An Huy và Yển Nguyệt nghe đến đây mới vỡ lẽ.
An Huy để lộ ra chiếc lưỡi nhỏ nhắn trả lời
" Đến khi đó những người bên Thi Hành Án tới bắt đi tra hỏi.. Lúc đó thì giải thích và chứng minh thân phận phiền phức lắm.. Cho nên là đệ còn muốn bán tiên linh khí cụ của mình nữa không ? "
Mạc Hải trên đường giảng giải cho An Huy và Yển Nguyệt thêm chút kiến thức Tiên thiên binh khí và trận pháp thì cũng đã tới nơi.
Anh cũng đã quen thuộc với trò đùa của cậu
Đi theo sau Mạc Hải, cả ba cùng tiến về lối vào trận pháp.
Còn bộ Rèn Đúc chính là nơi chế tạo linh bảo, pháp bảo, tiên linh khí cụ cho tất cả mọi người trong tông môn, bộ Rèn Đúc, bộ Lạc Dược và bộ Đan Ngọc cũng có tham gia với bộ Giao Thương khi có thể bán các loại dược thảo, đan dược, linh bảo, pháp bảo dư ra bên ngoài để kiếm tiền về cho tông môn. "
" Chúng ta vào thôi ! "
Nói rồi Seralin từ trong túi trữ vật bên hông lấy ra hai tấm lệnh bài đưa cho An Huy và Yển Nguyệt.
Nhìn thấy Mạc Hải suy tư lâu, An Huy cùng Yển Nguyệt trao đổi ánh mắt không nói gì, hồi lâu thì Mạc Hải mới lên tiếng
" Là pháp bảo liên lạc từ xa sao ? Trước giờ đệ nghĩ muốn liên lạc là thường dùng bùa chú, hay là dùng động vật để truyền tin như chim ! "
Mạc Hải tiếp tục lật tay, lần này là hai cái lệnh bài của bộ Nam Thư và bộ Nghiên Cứu Sử: " Bộ Nam Thư và Bộ Nghiên Cứu Sử thì giữ vai trò lưu trữ và soạn thảo toàn bộ các trận pháp, luật lệ, lịch sử, thập đại quy tắc của An Bình Tông. Hễ có câu hỏi về nghi lễ, nguồn gốc linh thú hay những trận pháp chủ chốt, hai bộ này là nơi đầu tiên phải tìm. "
" Haha... "
Còn Bộ Đan Ngọc chuyên quản lý đan dược, linh đan, thảo dược quý, chịu trách nhiệm bào chế đan dược cứu người lẫn tăng cường tu vi cho tông môn."
Người vừa xuất hiện là một cô gái sỡ hữu mái tóc vàng kim nổi bật, được vén gọn gàng lại dưới một cái mũ tròn màu nâu tinh xảo kiểu cổ điển.
Mạc Hải đưa ra kết luận: "An Bình Tông chúng ta mới phải dựa vào Bộ Giao Thương để thu tiền bạc từ mậu dịch—bán lương thực, dược thảo, pháp bảo dư thừa—rồi lấy tiền đó đầu tư, thuê mướn nhân lực xây dựng lại cho các cơ sở hạ tầng của bộ và sơn mạch An Bình Tông, và bảo đảm tông môn ngày càng hưng thịnh."
" Đệ thắc mắc điều gì ? "
Mạc Hải quay sang nhìn An Huy với vẻ mặt tò mò, khó hiểu
" Tại đệ thấy các tu tiên giả hay tiên khách bên phương bắc toàn dùng như vậy ! "
"Vậy nên.. "
Đưa cho cả hai vật phẩm, Seralin liền rời đi khỏi trận pháp
" Sao đệ lại nghĩ vậy ? "
" Vâng "
Mạc Hải nở nụ cười châm chọc nhìn về An Huy
Sau khi kết thúc khung cảnh, Mạc Hải thu tay lại và đưa tay lên cằm suy nghĩ điều gì đó
" Cái đó sao.. Thôi vậy, để ta hôm nay lên lớp cho cả hai một buổi về cấu trúc vận hành tông môn chúng ta vậy ! "
" Vâng " (đọc tại Qidian-VP.com)
" Ừm ! Nay trưởng sư tỷ Mi Young sẽ không dùng bữa cùng mọi người do có việc riêng của mình, nên cả ba cứ kiếm chỗ ngồi rồi ăn đi ! " (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhìn thấy người xuất hiện, Mạc Hải nhanh chóng ra hiệu cho An Huy cùng Yển Nguyệt ôm quyền hành lễ.
" Ừm " (đọc tại Qidian-VP.com)
" An Huy bái kiến sư tỷ Serelin ! "
Sau đó Mạc Hải dẫn theo cả hai đi tới trước một căn nhà gỗ giản dị giữa khu rừng trúc. Ngôi nhà để mở ra hai bên cánh cửa ra vào, nhưng không thể thấy được gì bên trong ngoài lớp không gian mờ mờ ảo ảo.
" A ! Pháp bảo là do đại sư huynh chế tạo ra ? " An Huy kinh ngạc trả lời lại câu hỏi
An Huy gật đầu nhanh chóng ghi nhớ, ánh mắt cũng trở nên tò mò. Yển Nguyệt thì vẫn lạnh im nhìn sư huynh mình giảng dạy, lâu lâu thì gật gù đáp lại.
" Hehe, thôi ạ ! Đệ không bán nữa đâu ! "
Mạc Hải cùng An Huy và Yển Nguyệt kiếm được một chỗ ngồi còn trống và cả ba ngồi xuống dùng bữa
Mạc Hải gật đầu, ánh mắt bừng lên thích thú khi nhìn thấy An Huy và Yển Nguyệt thật sự chú tâm lắng nghe.
Trang phục cô đang khoác, mang đậm chất phong cách của các tu tiên giả phương tây. Khi trang phục trên người chỉ có vỏn vẹn một chiếc áo lông trắng cổ cao và quần ống dài kiểu quân phục. (đọc tại Qidian-VP.com)
An Huy gật gù: " Hèn gì đệ thấy mấy vị sư huynh sư tỷ trong tông môn ai cũng ăn mặc sang trọng, đẹp đẽ. Khắp nơi đều mở đầy quán bán hàng như một thị trấn buôn bán nhỏ. "
Trao đổi một chút với Mạc Hải, Seralin lúc này nhìn sang hai người mới lạ đứng kế bên cậu, nở nụ cười mỉm chào cả hai.
Đôi mắt cô to tròn với con ngươi ánh tím toát lên sự thông minh và sắc sảo, tạo cho người đối diện cảm giác như thân phận của mình bị đối phương nhìn thấu.
" Mạc Hải sư huynh ! Những người bên Thi Hành Án là thuộc bộ nào ạ ? "
" Sư tỷ Seralin ! Đây là hai sư đệ, sư muội mới của chúng ta ! "
" Là Bộ Giao Thương và Bộ Đan Ngọc. Bộ Giao Thương lo việc xuất nhập khẩu tài nguyên linh thạch, y phục tu hành, cung cấp lương thực––nói chung là mọi hoạt động mậu dịch trong và ngoài tông môn sẽ thuộc quyền quản lí của bộ Giao Thương.
Mạc Hải gắp thêm một miếng trái cây, giọng vui vẻ nhìn An Huy: " Nếu đệ đã chán đánh nhau như bình thường, thì có thể tìm sang bộ Đan Ngọc để dùng đan dược ném đối phương nhé. Đan Nổ là một trong các loại đan dược thịnh hành đang được bộ Đan Ngọc bán ra đấy ! "
Mạc Hải gắp một miếng thịt và bỏ vào trong bát của mình
Mạc Hải nói tiếp, ánh mắt nghiêm lại. " Thế giới phương Bắc, do chiến loạn của các Thánh Nhân làm địa mạch tổn hại, thiên địa linh lực suy kiệt, nên phần lớn tông môn mới phải dựa vào việc khai thác linh thạch và buôn bán đan dược để sống sót. Nhưng ở phương Nam và đặt biệt là An Bình Tông, chúng ta đi theo một con đường khác."
Mạc Hải hơi nở nụ cười nhìn An Huy cùng Yển Nguyệt
Mạc Hải mỉm cười, tay lần nữa ngưng tụ cảnh vật trên không, tạo ra những hình ảnh minh họa sống động:
Ngay cả việc tiếp đãi các sứ thần Đại Việt hay những đệ tử ở tông môn khác tới giao lưu cũng cần một khoản kinh phí đồ sộ. Nếu chỉ dựa vào linh thạch thì khó mà mua đồ trang trí, tiệc rượu, hay lễ vật quý giá để tỏ lòng thành. "
" A ! Cảm ơn sư tỷ Seralin "
Đôi môi anh đào nhỏ nhắn, nở một nụ cười nhẹ đầy sự mê hoặc, khiến cho bất cứ ai nhìn cũng rơi vào mê mẩn, ngốc nghếch. Làn da như tuyết trắng, càng làm thêm sự nổi bật của cô giữa chốn đông người.
" Bộ tiên linh khí cụ nó quan trọng lắm hả sư huynh ? "
" Và cuối cùng " anh nói, trong giọng có phần tự hào, lệnh bài của bộ Nam Thư và bộ Nghiên Cứu Sử biến mất, hay vào đó là của bộ Lạc Dược và bộ Rèn Đúc: " Là Bộ Lạc Dược và Bộ Rèn Đúc: Lạc Dược chủ chốt về y dược – chữa thương, dưỡng sinh cho mọi người trong tông môn.
Ở phương Bắc, các tu tiên giả thường dựa vào tích trữ linh thạch để tấn thăng cảnh giới, bởi thế giới đó linh lực ít ỏi đến đáng thương, thường ngưng tụ lại thành đá, và ở sâu bên trong các mỏ khí.
" Được rồi " anh nói, giọng trở nên trầm ấm nhưng dứt khoát: " Trước hết là Thi Hành Án, là một phân nhánh khác của Ám Bộ, do trưởng lão Trung Quân chỉ huy. Họ chịu trách nhiệm thi hành luật pháp trong tông môn: xử lý kẻ cố ý vi phạm luật, điều tra nội bộ, và cả việc dẫn độ ngoại nhân phạm pháp về án đường để xử lí."
An Huy suy nghĩ một chút rồi hỏi Mạc Hải
" Đệ có thắc mắc thưa sư huynh ! "
" Ngoài ra thì nếu như không có tiên linh khí cụ làm vật dẫn truyền để mở cửa tông môn. Mà lại dùng sức cưỡng chế mở cửa, thì sẽ bị tiên khí bên trong văn tự hai bên cửa cho phản phệ, giam cầm bản thân đệ lại một chỗ. Còn nếu như đệ sử dụng pháp bảo hay linh bảo không gian để chạy trốn, thì tiên khí đó cũng có một chức năng khác là đánh dấu vị trí của đệ. "
" À đúng rồi, đây là Tiên Linh Khí Cụ của hai đứa ! Là trưởng sư tỷ nhờ ta đưa cho cả hai "
" Ừm "
Mạc Hải dùng linh lực để tạo ra một khung cảnh giả tưởng, về việc sử dụng sức mạnh để phá cửa tông môn và những hậu quả sẽ xảy ra sau đó
" Vậy tiên linh khí cụ có giá không sư huynh ? "
Đa số là thường rơi vào tay của các tông môn, nên các tiên khách bên phương Bắc khá tội nghiệp vì không có đủ linh thạch sử dụng. Nếu như đã gia nhập vào tông môn thì tốt, vào được Tam Thần Tông thì càng tốt hơn. Chỉ cần bế quan 1 chỗ để hấp thụ linh lực trong đá là được .
Khi cảm thấy có ba luồng khí tức mới tiến vào bên trong trận pháp, cô liền cảm nhận được khí tức mà xuất hiện trước mắt ba người.
Chương 15: Sự Khác Biệt
" Đúng là linh thạch đối với tông môn và các tu tiên giả phương Nam chúng ta, thì không quá quan trọng như bên phương Bắc.
An Huy suy nghĩ điều gì đó rồi lên tiếng
Xuất hiện trước mắt cả ba là một ngọn núi hùng vĩ và có chút đơn sơ, nhưng sự đơn sơ đó tạo nên một khung cảnh ngọn núi hiên ngang đứng sừng sững giữa đất trời.
Nhưng ở phương Nam, nhất là tại Đại Việt và An Bình Tông của chúng ta, linh lực dồi dào và trải rộng khắp toàn bộ đất nước, mỏ linh thạch nhiều đến nổi thường được sử dụng để bán sang cho các tiên khách và tông môn nhỏ phương Bắc. Và đổi lại thành các loại dược thảo quý, linh bảo hay pháp bảo hoặc các loại 'tiên long mạch' mới là thứ quan trọng với An Bình Tông chúng ta. "
" Cả ba đến rồi đó à ?"
Đột nhiên Mạc Hải lật lại bàn tay mình lên và thi triển linh lực tạo ra hai cái lệnh bài, trên đó viết bộ Đan Ngọc và bộ Giao Thương
An Huy nhoẻn miệng cười vui vẻ, hào hứng nói: " Hehe ! Đệ nhớ rồi, nhất định sẽ lấy chục viên Đan Nổ để dự trữ. "
" Tiên linh khí cụ là pháp bảo do bộ Rèn Đúc chế tạo ra. Có tác dụng chính là liên lạc từ xa với mọi người trong tông môn, và mở cửa khi về tông như cách Đại sư huynh đã biểu diễn cho mọi người xem "
" Vâng "
" À ! Ta hiểu rồi, đúng là tu tiên giả phương bắc hay sử dụng những cách truyền thống như vậy. Đó là vì họ không biết khả năng chế tạo pháp bảo liên lạc như chúng ta ! "
" Yển Nguyệt bái kiến sư tỷ Seralin ! "
" Giá trị thì có đó, nhưng đó là đệ dám bán ! "
" Đệ thấy sư huynh nói là bộ Giao Thương có xuất nhập khẩu linh thạch, nhưng lại thấy trong lời kể của sư huynh lại không có quá quan tâm về nó ! Tại sao vậy ạ ? "
" Haha ! " Mạc Hải cười lớn: " Đúng vậy ! Thực ra, nhiều tông môn khác cũng có cách vận hành tương tự, nhưng An Bình Tông chúng ta đặc biệt chú trọng hơn vào thương mại và phát triển kinh tế tông môn. Điều này giúp tông môn không chỉ mạnh về tài chính mà còn giúp các đệ tử của An Bình Tông không bị phụ thuộc quá nhiều vào việc săn linh thạch ngoài tự nhiên, hay c·ướp đoạt từ người khác " (đọc tại Qidian-VP.com)
Mạc Hải uống một hợp rượu kết thúc câu chuyện
" Là cái này sao ? "
Mạc Hải gập lại không gian minh họa, ánh mắt trở nên trang trọng: " Tiền bạc và các loại dược thảo, linh bảo giúp tông môn mua bán lương thực, vải vóc, dược thảo quý ở phương xa như: Hà sa từ Thiên Sơn, rễ Ngọc Thảo, 'tiên long mạch' từ các đất nước bên cạnh.
Yển Nguyệt cũng tò mò quay sang nhìn Mạc Hải, đôi mắt bên trong hiển hiện rõ sự mong muốn học hỏi kiến thức
" Bộ tiên linh khí cụ khó chế tạo lắm hả sư huynh ? "
Xuất hiện phía sau trận pháp là một không gian to lớn tương đương với một ngọn núi nhỏ, với sức chứa đủ cho 5000 người cùng sinh hoạt.
Yển Nguyệt trầm ngâm gật gù: " Thú vị thật... Một thánh địa tông môn mà vận hành y như một thương đoàn lớn. "
Cả An Huy và Yển Nguyệt cùng lên tiếng khi thấy Seralin đảo mắt nhìn mình
" Ừm ! Ban đầu thì như thế, nhưng giờ thì việc chế tạo tiên linh khí cụ do bộ Rèn Đúc chế tạo ! "
Anh gắp thêm một miếng thịt vào bát, tiếp lời: " Chúng ta xây dựng hệ thống giao thương với cả người thường lẫn các môn phái nhỏ, thiết lập quan hệ kinh tế dài hạn. Vừa có thể nuôi sống tông môn, vừa có thể giúp đệ tử tự lập từ sớm. Ai muốn mở quán trà, luyện đan, bán pháp bảo – đều có chỗ để phát triển. Tu tiên không cần cứ phải khổ cực như ngày xưa nữa. "
" Ừm ! Nó giống như là vật phẩm chứng minh thân phận của đệ ở An Bình Tông vậy "
" Ừm " Mạc Hải cười khẽ: " Vì ở An Bình Tông, chúng ta nghe theo lời dạy của đại sư huynh, huynh ấy từng nói với chúng ta: Đạo không nên tách rời khỏi với đời. Người tu tiên không chỉ cầu trường sinh, mà còn phải học cách sống cho trọn vẹn nơi nhân gian để vững chắc đạo tâm hơn trên con đường. Khi đó mới thật sự là 'tu tiên' "
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.