Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 52: Hồi kết của quá khứ, khởi điểm tới tương lai
Như có như không, cô liếc xéo Schwarz một cái rồi tiếp tục.
Chỉ còn một thời gian ngắn nữa là đến sự kiện giao lưu hằng năm giữa các học viện hàng đầu trên lục địa mà địa điểm tổ chức năm nay cũng chính là Stellar. Tham gia sự kiện này không chỉ có Stellar hay học viện Hoàng Gia Đế Chế mà còn những học viện thuộc các thế lực và liên minh các quốc gia khác. Do thời gian tổ chức năm nay trùng lặp với thời gian thi cuối kỳ cho nên thi cuối kỳ sẽ được dời lên trước hai tuần, tiện thể chọn ra những cá nhân có thành tích xuất sắc nhất ở mỗi năm học để tham gia giao lưu trực tiếp.
Cái gì mà: "Có biết tôi đã phải chuẩn bị tâm lý lâu thế nào trước khi quyết định tới đây không? Cuối cùng hoá ra ý của cậu khi nói một năm là thế này à?"
Schwarz vuốt mặt.
"Ngài ấy sẽ đi chứ?"
"Không phủ nhận là được rồi, nếu ngài muốn nhận nhiệm vụ thì đầu giờ chiều nay đến cổng phía tây học viện nhé, đội ngũ đề xuất nhiệm vụ này rất có tiền, tin rằng thù lao sẽ không khiến ngài thất vọng đâu. Quyết định nằm ở ngài, tôi còn có việc, đi trước đây."
"Như ngài biết đấy, Stellar có một hệ thống hỗ trợ học viên và hệ thống học bổng để giúp đỡ những học viên có năng lực nhưng gặp phải vấn đề tài chính."
Tuy nhiên... (đọc tại Qidian-VP.com)
Nói thế nào thì nhiệm vụ cũng đến từ tay Noires, nhiều khả năng phía sau đó có dính dáng tới Satella, hai người đó tổng không tới mức đùa nghịch ra vấn đề gì quá lớn để chỉnh hắn chứ?
Vừa mới bước chân ra khỏi cổng, Schwarz liền trông thấy một nhóm người đang đợi phía ngoài. Một nhóm sáu người, gồm năm nữ, một nam, toàn trai xinh gái đẹp, bắt mắt từ màu tóc tới diện mạo và cũng là một trong số những người quen ít ỏi của hắn, Arc và các nữ chính.
"Nhưng nó đâu có hại gì cho ngài phải không? Trái lại còn là một sự giúp đỡ lớn nữa."
Lắc đầu, Noires từ chối cho ý kiến về chuyện này.
Không nhiều, chỉ mấy chữ nhưng đủ khiến Schwarz á khẩu một lúc.
Gì?
Nhích sang bên một chút dành ra một khoảng trống đủ lớn cho cô, Schwarz hỏi lại.
"Nhưng Stellar dù sao cũng là một học viện chứ không phải trại từ thiện, không thể viện trợ chi phí cho toàn bộ học viên được, những người tài giỏi hơn sẽ được ưu tiên, dựa vào xếp hạng đánh giá."
Theo sau Arc, những người khác cũng lần lượt tiến lên giới thiệu.
Hướng tới cuộc sống học đường đã mất bình yên và hạnh phúc, đó là tiêu chí Schwarz đặt ra cho mình khi vừa thức tỉnh. Sau hơn một tháng, hắn đã đạt được những gì?
"Thật?"
"Nói cũng phải... Nhưng làm sao chủ nhân biết là ngài ấy đang rất cần tiền?" (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu đây chỉ là một trò chơi như Academy Legacy, Schwarz biết hơn trăm cách cày tiền để trở nên giàu sụ trong một đêm. Nhưng thế giới này là thực tại, mọi chuyện phức tạp hơn chỉ là vài thao tác bằng nút bấm.
"Tất nhiên, hắn đâu còn lựa chọn nào khác tốt hơn thế này."
Đúng là một đồng tiền làm khó anh hùng mà. Không có tiền, nửa bước cũng khó đi.
Nghe hắn nói vậy, Noires không nhịn được nghiêng mặt nhìn qua, ánh mắt như muốn bảo "ngài chui từ cái chỗ nào ra vậy" nhưng rồi lại thôi.
Cùng lúc đó, phía trên sân thượng của nhà học đối diện nơi Schwarz ngồi khi nãy, Noires thu hồi ánh mắt.
Còn lại thì... Một lời khó nói hết.
"..."
Mà, cũng vì lý do này, những bài tập thực chiến với huyễn thú ở Stellar đa phần toàn là giả chiến dựa trên ma trận từ số liệu mà các giáo sư thu thập được. Vừa đỡ tốn công nuôi nhốt lại vừa an toàn.
Thấy Schwarz xuất hiện, sáu cặp mắt đổ dồn về phía hắn.
"Hệ thống nhiệm vụ? Đồ chơi gì thế?"
"Hệ thống này ban đầu chỉ là hệ thống nhằm tìm thêm điểm cộng cho học viên nên nhiệm vụ chủ yếu tới từ giảng viên và giáo sư. Về sau mở rộng ra thành học viên cũng có thể đề xuất nhiệm vụ, chỉ cần thoả thuận hợp lý, thỉnh thoảng cũng có một vài nhiệm vụ hộ tống đơn giản từ các thương đoàn. Tất cả sẽ được thông qua ban điều hành của Stellar để đảm bảo công bằng và tiện lợi trong việc tìm kiếm nhiệm vụ."
Schwarz nhăn mày, từ từ gượng người ngồi thẳng trở lại.
"..."
"Ai bảo hắn làm ta khó chịu trước."
Tìm kiếm, thu thập nguyên vật tư rồi mang tới thành phố bán lấy tiền? Dễ dàng thế thì còn tới lượt hắn sao? Thị trường sợ là đã sớm bão hoà.
"Không phủ nhận, nhưng..."
Tất nhiên, đó chỉ là ý nghĩ bâng quơ, hắn không hề có ý định thực hiện nó. Nếu không những đồng đội đã khuất sẽ cười vào cái bản mặt hắn khi hắn xuống địa ngục sau này mất. Đấy là như bọn họ vẫn còn dưới đó.
Noires không đáp lại, chỉ nhìn Schwarz chằm chằm.
Mãi đến khi bóng hình chủ nhân mình đã biến mất, Noires mới hoàn hồn.
Cô cảm thấy mình vừa phát hiện ra một sự kiện kinh thiên động địa.
Schwarz nhướng mày, chưa rõ ý định của Arc khi nói vậy.
"Giống với đống nhiệm vụ của những hội lính đánh thuê và mạo hiểm giả sao?" (đọc tại Qidian-VP.com)
"Tia Isolet, Trinh Sát."
Thật sự là... Kiểu tư duy của những kẻ ngu ngốc.
"Tôi là Aris Bertia, vai trò của tôi là Hồi Phục."
Schwarz giơ tay nắm lấy bàn tay đang run lên khe khẽ của Elsie.
Đám người này bị ngốc à?
"Cái đó... Là vết hôn à?"
Mặt không đổi sắc, Noires gật đầu.
"..."
"Thì bởi vì ta chính là người đã yêu cầu các giảng viên và giáo sư đứng lớp sử dụng nguyên liệu mà hắn không thể tìm được trong rừng làm tài liệu giảng dạy mà."
"Ý gì đây?"
Trong khi những học viên khác đang nỗ lực để trở thành người được chọn tham gia giao lưu thì Schwarz lại đang lo lắng về chuyện tiền bạc thế này. Bởi lẽ hắn biết kiểu gì mình cũng không thể lọt được vào những hạng đầu thì quan tâm làm gì. Mặc dù điểm lý thuyết của hắn không tệ nhưng còn điểm thực hành thì vẫn chẳng khá hơn chút nào. Nếu Schwarz là học viên khoa hiệp sĩ thì đã khác, mỗi tội hắn lại là học viên khoa ma thuật, không ai điên đâu mà để hắn đại diện khoa ma thuật đi giao lưu, trừ phi là không cần thể diện nữa. Ngoài ra đạo đức cũng là một vấn đề...
"Thật sự đấy, cô học cách mỉa mai người khác từ ai thế?"
"Đùa thôi."
"..."
"Xin chào."
"Ngài đang gặp vấn đề tiền bạc à?"
Sẽ chẳng có nút thắt nào được giải.
"Nếu gặp vấn đề tài chính, sao ngài không sử dụng hệ thống nhiệm vụ?"
Vừa nói, Noires vừa bước tới trước, xoay người thản nhiên ngồi xuống bên cạnh Schwarz. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Ha... Chắc chỉ còn nước đi c·ướp." Schwarz ngửa mặt lên trời, thở dài thườn thượt.
"Cắn còn đau hơn c·h·ó..."
"Một chút thôi à?"
"..."
"..."
Săn bắn huyễn thú? Làm ơn đi, đây là lãnh địa của Tối Cường Vương Chủng đó. Với uy áp vô hình mà Satella lan toả ra khắp vùng đất này, dã thú bình thường như sói, hổ đã hiếm rồi, đi đâu tìm huyễn thú đây? Cho dù là có đi nữa thì cũng chỉ là mấy huyễn thú cấp thấp chưa đủ thông minh thôi, có săn được cũng chẳng đáng bao nhiêu tiền.
Thực tế cũng không khác cho mấy, Satella đúng là không có ý định chơi c·hết Schwarz. Nhưng mà Schwarz đã quên tính đến một điều, đó là mức độ cố chấp của Satella và cả những người kia.
Miệng thì bảo là đùa nhưng biểu cảm trên mặt lại chẳng thay đổi một ly, thật khó để biết điều cô đang nói là thật hay giả.
Cuối cùng, Elsie nhấc váy cúi chào hắn theo phong cách quý tộc.
Một nữ hầu với gương mặt có phần vô cảm bất ngờ xuất hiện trong tầm mắt hắn.
"Nghi ngờ thì nghi ngờ thôi, hắn còn có thể làm gì? Chẳng lẽ còn muốn thách đấu ta sao?"
Xin viện trợ từ người khác? Người quen của Schwarz ở thế giới này không nhiều, nếu không muốn nói là quá ít, còn chưa đầy hai bàn tay. Đó còn là miễn cưỡng tính thêm nhóm nhân vật chính vào. Những người mà hắn có thể nhờ cậy còn ít hơn nữa, nhìn đi nhìn lại cũng chỉ có Satella. Nhưng mà...
Đối với những học sinh trẻ tuổi nóng lòng muốn chứng minh bản thân thì sự kiện này không thể nghi ngờ là cực kỳ quan trọng. Chính vì vậy mà bất kể là ai, chỉ cần trong lòng có một chút tham vọng thì đều sẽ cố gắng nỗ lực hết sức, hy vọng bản thân có thể toả sáng trước mắt mọi người, mang vinh quanh về cho bản thân và Stellar.
"Không có gì."
Schwarz vô thức sờ lên cổ, nơi bàn tay của hắn chạm vào có hai hàng dấu răng nhỏ.
"Nếu... Nếu ngài ấy nghi ngờ thì sao? Không, ngài ấy hẳn là đã nghi ngờ rồi mới đúng."
Cuối cùng, cô từ tốn giải thích.
"Từ phía xa đã thấy cái mùi nghèo khổ toả ra từ ngài rồi."
Thời gian gần đây, Satella trở nên rất lạ thường. Không phải cái thể loại đột nhiên thay đổi như biến thành người khác. Bình thường thì cô ta vẫn vậy, khi cần mềm mỏng thì sẽ mềm mỏng như nhà giáo yêu nghề, khi cần uy nghiêm thì bá đạo không khác gì sinh vật đứng đầu chuỗi thức ăn. Chỉ là... Những lúc chuyển giao sinh lực...
Trước lời giải đáp của chủ nhân mình, Noires á khẩu mất mấy giây.
Cô đưa tay ra, vẫn trong tư thế cúi đầu, Elsie giơ tay đến trước mặt Schwarz.
Hắn còn nhớ rõ trước khi đi, Satella còn tỏ vẻ ủy khuất ném lại một câu.
Chuyển biến và thành quả lớn nhất chính là tạm thời Schwarz không cần phải lo mình đột nhiên lăn đùng ra c·hết vì cạn kiệt sinh lực nữa. Cơ thể cũng khá lên trông thấy, quầng thâm dưới mắt giảm đi gần nửa, nước da cũng bớt trắng bệch đi đôi chút, nói chung là đang có những dấu hiệu tốt. Nhưng mà chỉ tới vậy thôi, chuyện tốt trong thời gian này chỉ có vậy.
Đã hơn một tuần kể từ sau trận tái đấu của hắn và nhóm của Arc. Không có nhiều sự khác biệt giữa trước và sau thời điểm này. Nhóm nhân vật chính dường như vẫn đang tránh mặt Schwarz, hoặc là không có can đảm để đối mặt với hắn lúc này, Schwarz không rõ cho lắm. Dù sao, hắn cũng đã thẳng tay đập nát sự tự tin mỏng manh và cố gắng của họ kia mà.
Tóm lại, Satella dường như đang bị khó ở, trừ những lúc thật sự cần thiết, thời gian khác nên tránh tiếp xúc với cô ta thì tốt hơn. Schwarz không muốn một ngày nào đó bước ra ngoài với dấu răng của Satella phủ khắp người đâu. Viễn cảnh đó nghĩ thôi đã thấy hãi.
Một cơn gió nhẹ thổi qua, cuốn theo mái tóc trắng bạc và tà váy của Satella tung bay lất phất.
Dấu răng này có từ đêm đầu tiên hắn và Satella bắt đầu việc chuyển giao sinh lực. Nghi thức đang diễn ra bình thường thì Satella đột ngột cắn vào cổ Schwarz trong sự ngạc nhiên không rõ đầu đuôi thế nào của hắn. Khi ấy Schwarz còn cho rằng Satella định lật lọng, nhưng trái lại cô chỉ sưng sỉa bất mãn rồi rời khỏi phòng.
"Anh là người đã tiếp nhiệm vụ của bọn tôi sao? Có thể giới thiệu sơ cho bọn tôi được không?"
"Sẽ không phải là... Không, chắc trùng hợp thôi."
Nói rồi Noires lấy ra một tờ giấy chìa ra trước mặt Schwarz.
"Trùng hợp như vậy?"
"Pháp Sư, Sylvie Alaina."
Bình yên?
***
Không như khoa hiệp sĩ, do những chi phí phát sinh trong quá trình học tập như đá ma lực, nguyên liệu thiết lập ma trận, chất dẫn ma thuật các loại nên khoa ma thuật mà Schwarz theo học tương đối tốn tiền. Thời gian đầu, hắn còn có thể miễn cưỡng gom được một số nguyên liệu thay thế trong khu rừng mà mình đang sống, nhưng gần đây, càng lúc nguyên liệu cần cho tiết học càng khó tìm, tới tận bây giờ chỉ còn nước bỏ tiền ra mua.
Schwarz nhíu mày, hết nhìn tờ giấy lại nhìn theo hướng Noires vừa rời đi, không rõ đang suy nghĩ cái gì. Sau một lúc, hắn cũng đứng dậy, rời khỏi sân trường.
Vì không thể sửa chữa mối quan hệ đã bị hủy hoại, cho nên quyết định xem mối quan hệ đó chưa từng tồn tại ư?
Lờ đi ánh mắt phức tạp của bọn họ, Schwarz rẻ sang hướng khác, giữ một đoạn khoảng cách với cả nhóm. Một ý tưởng không mấy hay ho vừa nảy ra trong đầu hắn.
Nữ hầu - Noires cũng chậm rãi lùi về sau một bước.
Chương 52: Hồi kết của quá khứ, khởi điểm tới tương lai
"Đúng là trùng hợp thật."
"Tôi đùa đấy, chỉ là tình cờ nghe thấy ngài lẩm bẩm một mình "chỉ còn nước đi c·ướp" nên đoán vậy thôi." Cô nói.
Đụng phải Noires trong lúc đang thiếu tiền, lại còn vừa hay cô đang có việc có thể giúp hắn nữa chứ. Nhìn thế nào cũng thấy có mùi âm mưu.
"À phải, trước khi yêu cầu người khác giới thiệu, phải tự giới thiệu trước mới đúng. Tôi là Arc Leonardo, Chủ Lực của nhóm này."
Hắn ngồi tựa lưng vào một trong những chiếc ghế dựa đặt trước dãy nhà học chính của Stellar mà thẩn thờ nhìn lên bầu trời. Còn nguyên nhân đằng sau cái sự chán chường đó...
Schwarz tiếp tục nhăn mày nhìn Noires thêm một lúc rồi mới chậm chạp giãn mặt ra.
Cơ mà giữa bầu không khí sáng lạn, cuồng nhiệt ấy lại có một thế giới hoàn toàn tách biệt, một góc trời ảm đạm chán chường trái ngược với sự trẻ trung năng động ngập tràn nhựa sống của mọi người. Không ai khác chính là Schwarz.
Đấy là còn chưa kể đến việc do phải bổ sung một lượng lớn năng lượng thông qua thức ăn để những bài tập rèn dũa cơ thể bằng ma lực đặc hiệu của mình có hiệu quả cao nhất mà số phiếu ăn Noires cho hắn cũng sắp hết đến nơi rồi.
Thôi được, hắn thừa nhận, đối với Schwarz, thế này đã rất giống "cuộc sống trong mơ" rồi.
Lại thở dài một hơi nữa, Schwarz dự định hỏi xem Noires có phương án nào có thể giúp bản thân giải quyết khó khăn trước mắt này không.
Mặc dù những ngày sau đó, Satella vẫn rất phối hợp, cơ mà trên người hắn cũng nhiều ra thêm mấy dấu răng khác.
Trong khoảnh khắc đó, Noires nhìn thấy vài vệt đỏ ửng sau gáy, trên bả vai và cả má đùi phải của Satella. Chỉ thoáng qua thôi, nhưng những vệt đỏ hiển hiện trên nước da trắng sáng lại bắt mắt lạ thường, như là những đoá hồng nở rộ trên tuyết trắng.
Cô đi đến trước mặt hắn, nặn ra một nụ cười thân thiện.
Cô xoay người nhìn ra phía sau mình, nhẹ giọng hỏi.
Không đợi xem Schwarz quyết định thế nào, Noires nói xong liền đứng dậy, thật sự bỏ đi mất dạng.
Không có nghĩa là các ngươi được tha thứ.
Hạnh phúc? À thì Schwarz không phủ nhận là thế này cũng không tệ. Tốt hơn gấp trăm nghìn lần cái cuộc sống ngày thì lăn xả chém g·iết, đêm không thể ngủ yên giấc vì đá·m s·át thủ tập kích, nhìn đâu đâu cũng t·hấy x·ác c·hết và tai ách.
"Vì vậy mà một hệ thống hỗ trợ khác được thêm vào, đó là hệ thống nhiệm vụ."
Hạ tách trà xuống, Satella đứng dậy, xoay người rời khỏi sân thượng.
"Elsie Von Imperial, Hỗ Trợ của nhóm, cũng là người đã đưa ra nhiệm vụ lần này, rất hân hạnh được biết anh."
Thản nhiên thưởng thức tách trà sáng trên bộ bàn trà sang trọng, Satella đáp lại Noires.
Mặc dù hắn đã cố tình tránh qua một bên, Arc vẫn tiến lên bắt chuyện.
"Cô học cách mỉa mai người khác từ bao giờ vậy?"
Hắn liếc xung quanh một lượt. Mặc dù đang buổi sáng, khắp nơi đều khá huyên náo nhưng trong vòng vài chục mét xung quanh hắn không có một bóng người. Chính xác là không ai dám lại gần, lý do tại sao thì không cần phải nhắc tới nữa. Cái này có được tính là bình yên không?
Sẽ chẳng có sự cứu chuộc nào.
Như lời Satella, Schwarz không có nhiều lựa chọn, vì vậy, dựa trên những gì Noires đã nói, vừa qua giờ cơm trưa Schwarz đã mang theo tờ giấy đi đến cổng phía tây của học viện. Tất nhiên là hắn biết trong chuyện này chắc chắn có vấn đề, nhưng kẻ tài cao gan cũng lớn, Schwarz không cho rằng vấn đề sẽ lớn tới nỗi đẩy hắn vào nguy hiểm.
"Gần như vậy." Noires gật đầu.
Nhận lấy tờ đơn từ Noires, Schwarz không khỏi nghi ngờ.
Ta sẽ xem các ngươi rồi sẽ chìm xuống bao sâu.
"Vừa hay ở đây tôi có một đơn đăng ký nhiệm vụ vẫn còn thiếu một người này. Nhiệm vụ cũng đơn giản thôi, một nhóm học viên phát hiện một ngục tối chưa được khai phá nên cần thêm thành viên tham gia điều tra. Yêu cầu không nhiều, thực lực đủ cao là được. Ngài thấy thế nào?"
"Từ giờ giúp đỡ nhau nhé."
Hắn mới là người đột nhiên bị cắn được không? Cô ta ủy khuất cái búa à? Không thể nào hiểu nổi.
Vậy vấn đề ở đây là gì? Câu trả lời nằm ở khía cạnh "học đường". (đọc tại Qidian-VP.com)
"Đúng như cô nói đấy, tôi đang gặp chút khó khăn về tài chính."
Schwarz sờ cằm, tỏ vẻ hứng thú.
Như vậy không hợp lý cho lắm, làm gì có chuyện mới bị h·ành h·ung một tuần trước xong đã vội vã chạy đến tìm h·ung t·hủ đã h·ành h·ung mình chứ.
"Thật."
Chỉ là lời còn chưa kịp nói, Noires đã mở miệng trước.
"Irine Percus, tôi là Tiên Phong của nhóm."
Nhìn bàn tay run rẩy như thể chỉ mỗi việc giữ nó như thế cũng đã dốc hết can đảm đặt trước mắt mình, Schwarz cau mày chặt hơn.
Nhưng như đã nói, Schwarz đã quá xem thường sự cố chấp của những người này.
"Schwarz, Pháp Sư. Thường dân không có họ."
Mặt trời ló rạng mang những tia nắng mai đỏ hồng sưởi ấm mặt đất sau đêm dài se lạnh của mùa thu. Ánh nắng ngày mới soi sáng khuôn viên trường học, bắt đầu một buổi sáng rộn ràng. Khung cảnh học viên cùng nhau nô nức nói đùa có thể được nhìn thấy ở khắp nơi, tràn đầy sắc màu thanh xuân tươi trẻ.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.