Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 91: Kiếm ý cảnh giới thứ ba
Kiếm hết sức một mạc như chẳng có tý đe dọa nào, nhưng khi v·a c·hạm thì uy lực kinh người khiến hắn khó lòng xác định kiếm nào có thể né, kiếm nào có thể để nó trảm qua vì nó uy lực không đủ lớn có thể để cho mình dùng thương đổi lấy thời cơ.
Âu Dương Phi Vân không chiều hắn, dứt khoát, nhanh chóng đâm cho một nhát, đến lúc đó thích bật gì thì bật, bật xong còn mỗi cái đầu thì xem ngươi làm gì tiếp theo?
Hắn khuỷu tay, ngón tay nhiều lúc cũng nối liền chiêu thức sau khi hắn kiếm đã bị chặn lại, thậm chí là một ngọn cỏ, một chiếc lá bay qua cũng như lưỡi kiếm sắc nhọn công kích đối phương.
Tất nhiên một phần là do thân pháp của hắn đã nhanh hơn nhưng không thể phủ định hắn đã dần nắm bắt được cảnh giới thứ ba nên có đôi chút biến hóa từ đó thêm khi hắn bộc phát tới chín phần thực lực mới khiến Diệp Phàm bị bất ngờ đánh bại.
Hắn có xem Ỷ Thiên Đồ Long Ký, thấy Trương Vô Kỵ sau khi học xong đã quên hết chiêu thức sau đó đánh bại cường địch, hắn cho rằng chỉ cần hắn cũng quên đi chiêu thức tức là trong tay kiếm không bị gò bó bởi kiếm chiêu là được.
Sau đó chính là bung ra tuyệt chiêu, bung hết toàn lực nhưng vẫn bị Diệp Phàm ung dung chống đỡ thành ra thẹn quá hóa giận bắt đầu dùng mấy cái bí chiêu linh tinh đổi tinh huyết hay thọ mệnh lấy tạm thời tu vi nhưng vẫn thua Diệp Phàm sau đó suy nhược bị Diệp Phàm đánh bại.
Chương 91: Kiếm ý cảnh giới thứ ba
Hắn nghiến răng nghiến lợi nhìn thấy Âu Dương Phi Vân tay cầm chén trà hai mắt nhắm nghiền ngồi im bất động.
Người luyện bất cứ điều gì từ chẳng có chiêu có thức tới tập luyện chiêu thức, sau đó tới nhuần nhuyễn chiêu thức tự nhiên mà thành, đến đây hầu hết sẽ dừng lại không tiến thêm được bởi vì cơ thể quá quen với chiêu thức đó, gò bó với chiêu thức đó dẫn tới không cách nào linh hoạt tới hoàn mĩ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hắn không cách nào phân tâm.
Sau đó chính là sử dụng cường đại chiêu thức hoặc mạnh mẽ chiêu thức hòng duy trì cân bằng, chậm rãi khiến phản phái người hết sức tức giận vì nghĩ rằng mình tu vi trội hơn nhưng lại không áp chế được Diệp Phàm. (đọc tại Qidian-VP.com)
Thời gian dần trôi qua, cho đến khi bí cảnh chỉ còn mười ngày nữa là đóng lại, Diệp Phàm cuối cùng cũng đã thuận lợi tìm tới năng lượng đầu nguồn.
Hôm nay, khi chiến đấu với Diệp Phàm hắn nhớ tới trước kia trên chiến trường, kiếm ra c·hết người là được, nhưng bởi vì kẻ địch yếu nên hầu như là nhất kích tất sát, hiện nay đánh với Diệp Phàm bị cù cưa lôi kéo mà không phải chiêu nào thức nào cũng có thể thuận lợi đánh ra.
Âu Dương Phi Vân mở mắt ra, bộ bàn trà đã bị hắn thu vào nhẫn trữ vật, trong tay kiếm đã ra khỏi vỏ cả người khí thế nội liễm nhìn lấy Diệp Phàm.
Sau đó một trảm đơn giản đã hóa giải toàn bộ thế công của Diệp Phàm ép hắn phải rơi vào thế thủ chật vật chống đỡ.
Sau trận chiến vừa rồi, Âu Dương Phi Vân cũng đã hiểu ra, hắn trước kia luyện tập vẫn kẹt tại chỗ này bình cảnh không bước ra được.
Diệp Phàm nén giận trả lời:
Âu Dương Phi Vân không mở mắt ra mà mặt vẫn chuẩn xác hướng tới Diệp Phàm vị trí hỏi: (đọc tại Qidian-VP.com)
Chậm rãi nắm bắt lấy lúc đó cảm giác, Âu Dương Phi Vân không để ý hắn trên tay chén trà dù di động như thế nào cũng bằng phẳng không chút dao động, trong lòng hắn không một khoảng gợn.
Chỉ là, nếu thêm kiếm ý cảnh giới thứ ba, trong lòng không có kiếm, trong tay có kiếm vô chiêu hóa hữu chiêu thì Diệp Phàm chắc chắn bại. (đọc tại Qidian-VP.com)
Rồi dần dần khi hắn hắn bỏ qua trong lòng kiếm, hắn biết trong tay có kiếm từng chiêu kiếm hắn đưa ra dẫn tới Diệp Phàm không còn thuận lợi chặn đỡ như trước.
Âu Dương Phi Vân lúc này trên thân đã đổi lấy một bộ y phục khác, nhuốm máu Diệp Phàm y phục hắn đã lấy ra cất giữ lại, dù sao có máu rồi tên kia trốn đi vẫn có thủ pháp truy tung.
Âu Dương Phi Vân lặng lẽ ngồi đó cảm ngộ kiếm ý tại nơi đáng lẽ ra người ta tập trung đi cảm ngộ sinh tử ý cảnh hòng kiểm soát sinh tử ý cảnh rồi sinh tử pháp tắc.
Hắn rất muốn hỏi Âu Dương Phi Vân đã đột phá Kiếm Ý cảnh giới thứ ba nhưng bị áp chế chặt quá khiến hắn không cách nào mở miệng nói chuyện.
Sinh Tử vô thường là quy luật của tự nhiên, g·iết người bằng tử cứu người bằng sinh vậy thì hắn chỉ cần ngộ kiếm là đủ rồi.
Nhưng thật sự có thể kiểm soát được sinh tử pháp tắc sao?
“Diệp sư đệ đã trở lại rồi hả?”
Chỉ là lúc này, Âu Dương Phi Vân cũng đã có sự thay đổi kiếm trong tay hắn đơn giản một chém ngang nhưng hoàn toàn ngăn trở Diệp Phàm toàn bộ thế công.
Âu Dương Phi Vân chậm rãi uống trà rồi sau đó quay ra nhìn dòng năng lượng đang chuyển động kia mắng:
Giờ đây kiếm nào cũng như kiếm nào, dù là kiếm có thực sự yếu mềm hay là đường kiếm có thực sự là mạnh mẽ thì Diệp Phàm cũng không thể bỏ qua.
“Tốt, vậy thì bắt đầu đi”
Còn Diệp Phàm lúc này, không ngoài dự đoán của Âu Dương Phi Vân, thế mà tên này rơi xuống dưới sông, chìm xuống dưới đáy bị sinh lực tẩy rửa rồi gặp mấy cái sinh vật thấm nhuần sinh tử chi lực sau đó bắt lấy, tham lam ăn rồi tu vi chồng chất lên.
Quá thể khí vận chi tử mà.
Thực chất Âu Dương Phi Vân chẳng sợ đâu, dù cho Diệp Phàm có dịch chuyển tới cái ao cái hồ cái động nào sau đó có cơ duyên đột phá tới Sinh Tử cảnh hắn vẫn tự tin chiến đấu chống lại Diệp Phàm dẫu cho vừa rồi hắn đã phải tung tới chín thành thực lực.
Nhưng từ lý thuyết đến làm được là khoảng cách một trời một vực
Hay nói thông tục thì Diệp Phàm đã không thể cảm nhận được sát khí trong kiếm chiêu của Âu Dương Phi Vân nữa.
Hắn chẳng cần phải đuổi theo truy tìm Diệp Phàm làm gì, biết tên kia đích đến cuối cùng thì chỉ cần ngồi ở đây chờ đợi thôi.
“Phải, sư đệ tiếp tục trở lại đây thỉnh giáo sư huynh.”
Kiếm chỉ đơn giản là chém, trảm, đâm nhưng hình kiếm lại không khác gì từng chiêu từng thức mà trước đó Âu Dương Phi Vân đánh ra.
Tất nhiên là có, khí vận chi tử tên nào chẳng có cái trò này, nào là đổi thọ nguyên, đốt tinh huyết tổn hại bản thân cơ thể khiến cho tiếp theo khó lòng đột phá nhưng cái nào chẳng phải là cứ gặp cường địch lại bật lên như bật công tắc.
Nhưng cả hai đều như vậy dẫn tới lúc đó hắn như lâm vào bế tắc.
Diệp Phàm chẳng lẽ không có bí pháp tạm thời tăng cao tu vi hay sao?
Hắn phải công nhận Diệp Phàm năng lực chiến đấu, cảnh giới ngang bằng hắn, thể chất ưu thế, kiếm ý cân bằng, rồi kinh nghiệm chiến đấu có thể coi như cân bằng với hắn thì Âu Dương Phi Vân tin rằng mình chiến đấu với tên kia khá chật vật nhưng thêm bí pháp nữa thì hắn chắc chắn sẽ thua.
Thời gian qua luyện tập hắn cũng đã nghiên cứu Diệp Phàm phong cách chiến đấu rồi, tất nhiên khởi đầu sẽ là giả heo ăn thịt hổ sau đó bạo phát đánh gục phản phái, nhưng do hắn không khinh địch dẫn tới Diệp Phàm b·ị đ·ánh bay ngược ra.
Những vị tiên hiền trước kia sở hữu nó hiện tại đâu rồi?
Bởi thế Diệp Phàm hết sức biệt khuất mà phải dùng Đại Na Di phù chạy trốn.
---
“Hừ, một cái hòng muốn chiến đoạt lấy ngươi thế mà ngươi năng lượng lại trợ giúp hắn đột phá ngộ ra ý cảnh có còn thiên lý hay không hả đồ đần này?”
Bởi vậy mới dẫn tới phải quên đi chiêu thức, kiếm ý vô hình nên khi mới bắt đầu học phải học theo kiếm pháp là thứ hữu hình thì mới dễ dàng tiếp cận, nhưng hình dạng nào cũng có giới hạn của nó, bởi thế muốn phá đi giới hạn thì phải quên đi chiêu thức, nhảy ra ngoài cái vỏ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Từng đường kiếm hết sức bình lặng không còn có duệ khí như trước dẫn tới Diệp Phàm khó lòng phán đoán được nó nữa.
Diệp Phàm lúc này không có giả heo ăn thịt hổ mà lao tới bộc phát ra Sinh Tử cảnh tu vi.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.