Phế Hậu Xoay Người Ký
Hồi Sênh
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 72
Trướckhiđihắnđãvẽratrongđầurấtnhiềukhảnăng.Tỉnhưthờitiếtgiálạnh,nàngkhôngrangoàichơi,haylàmắtnàngđãđỡnêncóchuyệnquantrọnghơnphảilàm,khôngrảnhrachơiđùacùngmấychúchimsẻ.
LúcnàyThôiSócmớicóthểdanhchínhngônthuậnnhìnnàng.Dướiánhđènlờmờ,dungnhanxinhđẹpthuầnkhiết,vẫnchẳngkhácgìthuởấy.
Mọingườicùngnhauđivàođìnhhónggió,hoàngthượngtùytiệnchọnmộtchỗđểngồi,CốVânTiệnngồibêncạnhhắn.ThấybangườiThôiSócvẫncònđứng,hoàngđếcườinói:“Nơinàykhôngphảinhưtrongcung,chưvịáikhanhkhôngcầncâunệnhưvậyđâu,cứngồiđi.”
Hắncùngchưvịhuynhđệtrongđìnhgiữahồuốngrượungâmthơ,giữachừngliềnlấycớmuốnthayquầnáo,điđếnnơigặpđượcnànglầntrước.
ThôiSóchồitưởnglại,ngướcnhìndãynúiphíaxacócâycốiumtùm,hồilâumớichậmrãinói:“Thầnthíchbàihátkia,vìmộtcốnhân.”
HẳnĐỗThanhcũngômmụcđíchnày.
Hoàngđếthấyvẻmặthắncóchútcổquái,suytưmộtchútmớithửdòhỏi:“NhưCcảnh,vịcốnhânkialàvịphunhântrướcđâycủangươi?” (đọc tại Qidian-VP.com)
Hắnkhôngnhịnđượctiếnlênmộtbước,nàngliềnnói:“ATừ,ngươitrởlạirồisao?”
Thờitiếtngàycànglạnh,cóphảinàngsẽởtrongsânchơiđùacùngmấychúchimsẻ?Côđơnchiếcbóng,nhưchúmèonhỏbịbỏrơi.
Hắnvẫnrốirắmmãi,chođếnmộtngàynọCốTamlangmờihắnđếnCốphủlàmkhách,hắnđồngýnhanhđếnmứcđếnbảnthâncũngkinhngạc.
Tớibâygiờhắnvẫnkhônghiểu,mộttiểucônươngnhỏtuổinhưvậy,tạisaotiếngđànlạidạtdàocảmxúcnhưthế.
CốVânTiệnnhìngươngmặttuấntúcủaĐỗThanh,khẽmỉmcười.
Cứsuysuyđoánđoáncảmộtđường,cuốicùnglạithấymìnhthậtngớngẩn.
ThôiSócnhìnHoàngthượng,giọngnóinhẹnhàngmàkiênđịnh:“Tronglòngthần,nànglàngườicongáilươngthiệnnhất,cũngkiêncườngnhấttrênthếgian,đángđểchothầnngưỡngmộ,khiếnthầnkhôngthểnàoquên.”
“Khôngtráchcáckhanh.Làtrẫmmuốnđidạoquanhmộtvòngchonênkhôngchongườidọnđườngtrước.”Hoàngđếlắcđầu,“ÔnTuyềncungnàylớnnhưvậy,chúngtacóthểgặpnhaucũngxemnhưlàcóduyênphận.Hiếmkhi,hiếmkhi.”
Khoảnhkhắcđó,hắnrốtcuộccũngchắcchắn,mìnhrấtmongđượcnhìnthấynàng.
“Đạibámẫuchotahọcđàncùngvớicáctỷtỷ,ngàymốtphảiđànmộtkhúcnhạcmớichosưphónghe.Nhưngdảilụatrướcmắttađếnngàymaimớicóthểlấyxuống,cănbảnkhôngtàinàohọcxongkhúcnhạcmới.”
Chương 72
Nàngdodựtrongchốclát,mớichậmrãinói,“Đạiđườngtỷnóitađànrấthay,chonênmuốnĐạibámẫubồidưỡngchota…”
Nàngkhôngnóirõranhưnghắncũnghiểungay.Thìralàcâytođóngió,cầmnghệcủanàngkhiếnchocáctỷmuộighentị,chonêncốýhạnhụcnàng,muốnnhìnnàngbịcườinhạo.
Bởivìđangởtrướcmặtngoạithần,hắnkhônggọithẳngtênnàng.
Ngồimộtlúccũngkhôngsao.Dùsaochỗnàycónàngvàhoàngthượng,còncóhaivịngoạithần,baonhiêuđôimắtnhìnvào,nhữngngườikiacómuốnsắpxếpnàngvàThôiLangởriêngcũngkhôngcócơhội.
ThôiSócngẩnngười,thulạitầmmắt,cườikhổnói:“Hoàngthượngthánhminh.”
“Đượcrồi,chúngtakhôngthểcứđứngđâymãiđược,trongđìnhcũngkhôngphảikhôngcóchỗngồi.”QuayđầunhìnCốVânTiện,“Áiphi,nàngcùngtrẫm ngồi ởđâymộtchút,thếnào?”
“Trănthủngami,xảotiếuthiếnhề”:làmộtcâutrongKinhthi–VệtPhong–Thạcnhân,ýchỉmắtliếcquyếnrũ,miệngcườixinhđẹp.
*Chúthích: (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhắcđếnbữacơmđó,CốVânTiệnlạicảmthấybấtlực,khôngmuốnnghĩđếnbiểutìnhcủaThôiSócsẽrasaokhibiếtbọnhọcảitiếncảcơmThanhTinh*chỉvìnàng.
CốVânTiệnbiếtlúcnàymàphảnđốisẽpháhếtnhãhứngcủahắn,vìthếgậtđầunói:“Được.” (đọc tại Qidian-VP.com)
“Miễnlễ.”Hoàngđếnói.
“Phải.”Thìranàngcònnhớhắn,tronglòngkhôngkhỏivuisướng,“Talạiđếnrồi.Saohômnayemkhôngchơiđùacùngmấychúchimsẻ?”
Thôngquatiếngđàncủanàng,hắnthấymộtvùngđấtGiangNammênhmôngmưaphùn,ngưphuđẩythuyềnquatừngdảisươngtrắngmịtmùtrênsông;thấythiếunữcàiđóahoamộclantrêntócmai,cánhhoavẫncònvươnglạigiọtsương;thấybằnghữuxưamườidặmtiễnđưa,haimắtngấnlệcầmtaynhìnnhau,nhưngkhôngnóiđượcthànhlời.
LâmMậucònmuốnnóigìđó,lạingheđượctiếngCốVânTiện:“BổncunglàmsaodámnhậnlàtriâmcủaThôiđạinhânchứ?Đêmđóchỉlàmúarìuquamắtthợthôi,hômnaynghĩlại,quảthậtcảmthấyxấuhổkhôngthôi.”
ĐỗThanhbêncạnhbỗngnhiênnói:“Hoàngthượngnóichúngthầnphongnhã,ngườicùngSungdungnươngnươngđêmtrăngđidạohànhcung,chẳngphảilạicàngphongnhãsao?”
Hắnkhôngnhịnđượcbậtcười:“Yêntâm,cầmnghệcủatacũngkhôngtệ,kiếnthứccơbảncủaemcũngvững.Cótadạy,mộtngàylàđủ.”
Lầnnàycáchlầntrướccũngchỉmớinửatháng,DụcĐôđãkịpđổhailầntuyết,giórétlạnhđếnthấuxương,quétngangmặtmơhồmangđếncảmgiácđauđớn.
Hoàngthượngnhìnhắn,nhấtthờikhôngbiếtnênnóigì,hồilâusaumớichậmrãitiếplời:“Nàngtacótốtđếnmứckhiếnkhanhgánhchịuáplựclớnnhưvậy,cũngkiênquyếtkhôngđổiý?”
“Ngàykia?Emphảithià?”
Hắnliềnxúcđộngnóiramộtlờimàkhôngkịpsuynghĩ,“Khôngbằngđểtadạyem.”
“Mắtemcònchưakhỏi,luyệnđàngìchứ?”Hắnkhôngnhịnđượcnói,“Nhưngmàkhúcnhạckiaemgảyrấthay,khôngnghĩemtuổicònnhỏmàcầmnghệđãgiỏinhưvậy.”
Hômnay,hoàngthượnglàmrahànhđộngthânmậtvớimìnhtrướcmặtmọingườinhưvậy,nhữngngườikhôngquantâmchuyệnhậucungcũnghiểurõsựsủngáimàhoàngthượngdànhchonàngkhônggiốngbìnhthường, chonên bâygiờlấylòngnàng,tiềnđồsaunàykhôngchừnglạicàngxánlạn.
“Nghexem,khẩukhíđườngđườngchínhchínhbiếtbao,ngườikhôngbiếtcòntưởnghắntanghĩchotrẫmnữakìa!”Hoàngthượngcười,“Thựcrangườinàyrấthẹphòi,trẫmđếnđâylâunhưvậymàkhanhngaycảmộtlyrượucònchưamờitrẫmuống.Khanhđừngquên,trướcđótrẫmcònmờikhanhmộtbữacơm.”
Nànghơikinhngạc,“Đượcsao?”Nàngnhịnkhôngđượcmỉmcười.
ThôiSócbấtđắcdĩđáp:“Hoàngthượngthậtlàoanuổngchovithần.Tấtcảmọithứcủathầnđềudohoàngthượngbancho,thầnsaocóthểtiếcmộtchénrượuđược?Chẳngqualànơinàykhôngcólyuốngrượukhác,làmsaocóthểkínhngườiđược?”
“Thầnđãtrầntìnhvớihoàngthượngtrướcmặtnhiềungườinhưvậy,tấtnhiênlànghiêmtúc.”ThôiSócbìnhtĩnhnói.
Hoàngthượngnhướngmày:“BáNgọcđâylàđangtrêughẹotrẫmsao?”
ThôiSóccườicười,“HoàngthượngvàBáNgọc,ThếTắcnóichuyệnhợpýnhưvậynênthầnkhôngmuốnquấyrầy.”
Khẽmỉmcười,ánhmắthắnlạitrởnênônhòa,“Nươngnươngnóivậykhiếnthầnkhôngchốndungthânrồi.”
“Mấyngàynaytavẫnluôncốgắngluyệnkhúckiachonhuầnnhuyễn,nhưngmắtkhôngthấy,cănbảnkhôngcócáchnào.”Nàngnói.
LờinóithânthiếtnhưvậykhiếnLâmMậucuốicùngcũngyêntâm,hắncườilàmlànhnói:“Hoàngthượngnóiphải,đúnglàcóduyên!”
Nhìnvẻmặtnàng,hắnchợtnhớđếnmộtcâutrongKinhthi,“Trănthủngami,xảotiếuthiếnhề”*,cảmthấyvôcùngthíchhợp.
HơnnữanàngcũngcóchúthiếukìvớivịThôiLụclangkia.
Hắnnói:“KhôngphảiATừ,làta.”Cẩnthậnsuynghĩphảigiảithíchthếnàođểnàngbiết,“Làbạncủatamđườnghuynhcủaem.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Bangườitạơnrồiđứngdậy.Hoàngđếthấyhọcóphầncâunệ,chắclàlolắngsẽbịtráchphạt,vìthếcườinói:“Cáckhanhphongnhãthậtđấy,ởtrongnúinghegiótrời,ngắmtrăngngâmthơ,cũnglàthúvuiởđời!”
Khúcnhạcấychínhlà“Nhớngười”.
Mộtkhixacách,khôngbiếtbaogiờgặplại.Quêhươngcáchxangàndặm,cảđờicũngchưachắccóthểtrởvề.
Nànglắcđầu,“Taphảiluyệnđàn.” (đọc tại Qidian-VP.com)
HoàngđếcườinhìnsangLữXuyên,hắnvừathấyđãhiểu,thuậntaysaimộttêntháigiámđilấyly.
ĐỗThanhthởdài,“Hoàngthượngthánhminh.Tốngthượngthưlàmngườichínhtrực,thônghiểulễnghĩacươngthường,vithầnbộiphụckhôngthôi.Vithầntàisơhọcthiển,nênđếngiờvẫnchưalàmđượcgì.”
HaingườiLâmMậuvàĐỗThanhnhìnnhau,honhẹmộttiếng,nhịnkhôngđượcmỉmcười.
Hoàngđếthấyhaingườibọnhọngồiđólờiquatiếnglạivôcùngkháchsáo,nhịnkhôngđượcnhớkhúcnhạccủahaingườihọđêmđó.Mặcdùphầncuốikhiếnhắncảmthấycóchútkhôngvui,nhưngnếubỏquađiềuđóthìthậtlàmộtbảnhợptấutuyệtvời,“Trẫmnhớcácngươiđêmđógảykhúc“Nhớngười”?Trướckiatrẫmvẫnluônrấtthíchbàiđó,khôngngờNhưCảnhvàSungdungcũngthích.”
Ngheđượclờichấpthuậncủahắn,nhưngnànglạicảmthấylolắng,“Chỉcómộtngày,liệucóđủkhông?”
Gảyxongmộtkhúc,nàngcúiđầu,tựanhưđangtrầmtư.Rấtlâusau,lạinhẹnhàngthởdài.
Hắncólòngmuốnđếngặpnànglầnnữa,nhưnglạikhôngmuốnđểCốTamlangbiếtrồicườinhạohắn,chỉđànhgắnggượngnhịnxuốngchútxúcđộngtronglòng.
“CơmThanhTinh”làcơmđượcnấutừhạtgạocóttẩmnướcmàuđencủalácâyNamChúc,cũngcóngườigọinólàcơmÔ,làmộtmónđiểmtâmđượclàmchotiếtHànthực.
ĐỗThanhnàyvốntogan,đâylạilàlầnđầuđượcđitheohộtống,khôngkhỏimuốnđểlạiấntượngtốttronglònghoàngđế,lúcnàythấytâmtínhngườiđangtốt,hắncũngvữngdạhơnnhiều:“Thầnchỉlànóithật,saogọilàtrêughẹo?ThầnthấyHoàngthượngtaytrongtaycùngnươngnươngđidạoÔnTuyềncung,khôngkhỏinhớlạiĐoanNghihoànghậutrướcđâyởtrongÔnTuyềncungdưỡngbệnh,mỗilầnTháitổđếnthăm,cũngsẽcùngngườiđingắmcảnhnúirừngtươiđẹp.Thầnthuởnhỏđọcsáchsử,thấycóghichépnhưvậy,vẫnluôncảmthánấymớilàthầntiênquyếnlữ.”Nétcườitrênmặthắncàngđậmhơn:“Thầnvốnnghĩtìnhýnhưvậychỉthấytrongsáchvở,khôngngờhômnaynhìnthấyhoàngthượngvàSungdungnươngnươngcầmsắthoàhợpnhưvậy,thầnkhôngnhịnđượclạinhớtớicâuchuyệnkia…”
Đúngvậy,lànữtửkiêncườngvàlươngthiệnnhấtthếgian.
Thấyhắnkhôngcáchnàochedấusựảmđạmtrongmắt,hoàngđếthởdài,“Khanhlàngườisitình,trẫmkhôngbiếtphảikhuyênkhanhthếnàomớiđược!Thấyvẻmặtnàycủakhanhtrẫmcũnghơitòmòvềvịphunhânkia.Khôngbiếtlàmộtnữtửnhưthếnào,mớicóthểkhiếnkhanhkhăngkhăngmộtdạ.”Nóixongmớinhậnra,ngườicũngđãmất,tòmòđếnmấycũngchẳngthểgặp,“Lầntrướckhanhnóikhôngmuốntáigiá,khiđótrướcmặtnhiềungườinhưvậy,trẫmkhôngmuốnkhanhkhôngđểlạiđườngluinàochobảnthânnênmớikhôngtruycứuđếncùng.Hômnaytrẫmmuốnhỏikhanhmộtcâu,khanhthậtsựnghiêmtúcchứ?”
Tronglòngnàngcảmthấythấtvọng,nhữngtưởngngườibêncạnhThôiLangđềulàcaongạotừtrongxương,khôngngờcũngcóngườithíchnịnhnọtnhưvậy.
CốVânTiệnmỉmcười,“Thầnthiếpthíchtìnhcảmyênbìnhvànhẹnhàngcủakhúcnhạcnày,khiếnngườinghebồihồi.”Dừngmộtchútlạinói,“Nhưngmàđêmđóthầnthiếplạikhiếnývịấybịthayđổi,khiếnchưvịchêcườirồi.”
Rốtcuộcnàngcũngyêntâm,nherăngcười.
Bangườilĩnhmệnhngồixuống,LâmMậuthấyThôiSócvẫnkhôngnóigì,lolắnghắnquámứclãnhđạmsẽđắctộiquânvương,vắtócgiúphắntìmmộtđềtài,“LạinóiThôiSócvàSungdungnươngnươngchẳngphảilàtriâmsao!BàihợptấuđêmTrungthuấy,bọntathậtcóphúcmớiđượcthưởngthức!Đếnbâygiờdưâmấyvẫncòn,bathángvẫnkhôngdứt!”
Nàngmặctrênngườiquầnáothậtdày,mắtvẫnquấnmộtdảilụatrắng,trướcmặtlàmộtcâyđàn,ngóntaynhỏnhắnđanggảylêntừngnốtnhạc.
ĐỗThanhnghểncổchờmãivẫnkhôngthấyHoàngthượngtiếptụcanbài.Aingờhắnchỉnóimộtcâunhưvậy,liềnbỏquađềtàiấy,quaysangnhìnThôiSócvẫnluônyênlặngbêncạnh,“NhưCảnh,saohômnaykhanhyênlặngvậy?”
ThôiSócnghevậygiậtmình,nhìnCốVânTiệnmộtcáiliềnnhanhchóngdờitầmmắt,“ThếTắcquákhen.”
Khônghiểusaohắncảmthấychộtdạ,cầmlyrượulênthuậnthếtránhđiánhmắtkia.
*Chúthích:
Cólẽthấyhắnthayquầnáoquálâu,đếnkhitrởlạiliềnbịbạnbètrongđìnhgiễucợtmộthồi,cònnóitưởngrằnghắnuốngkhônglạibọnhọnênnhâncơhộichuồnmất.Hắncườiđáplạitừngngườimột,quayđầulạithấyvẻmặtnhưcóđiềusuynghĩcủaCốTamlang.
Hoàngthượngnhìnhắnsuytưmộtthoángrồinói:“KhanhquảthậtkhôngthíchhợplàmviệcởLễbộ.”
“Ngàykiacũngkhôngđượcthibàinày,đànhayđếnmấycũngđượcgìđâu?”Nàngkhôngvui.
LâmMậuvừangheHoàngđếnóithế,cũnghiểuhắnsẽkhôngtráchtội,thầmthởphàonhẹnhõm,mởmiệngcười,“VithầnlầnđầuđếnÔnTuyềncung,bịcảmgiácmớilạnàykíchthích.Đêmhômkhôngngủđược,nênmớicùngNhưCảnhvàBáNgọctụhọpnơinày,khôngngờlạiđụngphảingựgiá,xinhoàngthượngthứtội.”
Hắnnghihoặc,“Cácnàngbiếtrõmắtemkhôngtiện,vìsaolạibắtemphảiđànnhạckhúcmới?”
HẾTCHƯƠNG72
Lờinịnhnọtnàycủahắnthậtsựrấtcótrìnhđộ,khôngchỉsosánhhoàngthượngcùngTháitổ,cònsoCốVânTiệnvớiĐoanNghiHoànghậu.NàngchẳngquachỉlàmộtSungdung,đâyquảthậtlàmộtphencấtnhắc.
ThôiSóccònnhớ,từlầnđầugặpmặtởCốphủ,hắnvẫnkhôngthểnàoquêncôbénhonhỏđó.
Hắnvốndĩcóchúthốihận,nhưngnhìnnàngvuivẻnhưthếhắnliềnkhôiphụcdángvẻbìnhthường,“Tấtnhiênlàcóthể,giờMùingàymai,emởđâychờta,tasẽđếndạyemđánhđàn,cóđượckhông?”
Nhưngchodùcósuynghĩnhiềuhơnnữa,vừanhìnthấybóngngườinhỏbéngồidướitàngcâyđọngđầytuyết,tấtcảđềubịđẩysangbên.
HoàngthượngngheĐỗThanhnóicũngbậtcười:“TrướcgiờtrẫmcònkhôngbiếtBáNgọckhanhlạicótàiănnóinhưvậy,thúvị,thúvị!NhưngmàtínhtìnhnàycủakhanhlàmviệcởLễbộ,sợrằngkhócóthểkhiếnTốngTềxemtrọngphảikhông?”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
