Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 72

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 72


Trướckhiđihắnđãvẽratrongđầurấtnhiềukhảnăng.Tỉnhưthờitiếtgiálạnh,nàngkhôngrangoàichơi,haylàmắtnàngđãđỡnêncóchuyệnquantrọnghơnphảilàm,khôngrảnhrachơiđùacùngmấychúchimsẻ.

LúcnàyThôiSócmớicóthểdanhchínhngônthuậnnhìnnàng.Dướiánhđènlờmờ,dungnhanxinhđẹpthuầnkhiết,vẫnchẳngkhácgìthuởấy.

Mọingườicùngnhauđivàođìnhhónggió,hoàngthượngtùytiệnchọnmộtchỗđểngồi,CốVânTiệnngồibêncạnhhắn.ThấybangườiThôiSócvẫncònđứng,hoàngđếcườinói:“Nơinàykhôngphảinhưtrongcung,chưvịáikhanhkhôngcầncâunệnhưvậyđâu,cứngồiđi.”

Hắncùngchưvịhuynhđệtrongđìnhgiữahồuốngrượungâmthơ,giữachừngliềnlấycớmuốnthayquầnáo,điđếnnơigặpđượcnànglầntrước.

ThôiSóchồitưởnglại,ngướcnhìndãynúiphíaxacócâycốiumtùm,hồilâumớichậmrãinói:“Thầnthíchbàihátkia,vìmộtcốnhân.”

HẳnĐỗThanhcũngômmụcđíchnày.

Hoàngđếthấyvẻmặthắncóchútcổquái,suytưmộtchútmớithửdòhỏi:“NhưCcảnh,vịcốnhânkialàvịphunhântrướcđâycủangươi?” (đọc tại Qidian-VP.com)

Hắnkhôngnhịnđượctiếnlênmộtbước,nàngliềnnói:“ATừ,ngươitrởlạirồisao?”

Thờitiếtngàycànglạnh,cóphảinàngsẽởtrongsânchơiđùacùngmấychúchimsẻ?Côđơnchiếcbóng,nhưchúmèonhỏbịbỏrơi.

Hắnvẫnrốirắmmãi,chođếnmộtngàynọCốTamlangmờihắnđếnCốphủlàmkhách,hắnđồngýnhanhđếnmứcđếnbảnthâncũngkinhngạc.

Tớibâygiờhắnvẫnkhônghiểu,mộttiểucônươngnhỏtuổinhưvậy,tạisaotiếngđànlạidạtdàocảmxúcnhưthế.

CốVânTiệnnhìngươngmặttuấntúcủaĐỗThanh,khẽmỉmcười.

Cứsuysuyđoánđoáncảmộtđường,cuốicùnglạithấymìnhthậtngớngẩn.

ThôiSócnhìnHoàngthượng,giọngnóinhẹnhàngmàkiênđịnh:“Tronglòngthần,nànglàngườicongáilươngthiệnnhất,cũngkiêncườngnhấttrênthếgian,đángđểchothầnngưỡngmộ,khiếnthầnkhôngthểnàoquên.”

“Khôngtráchcáckhanh.Làtrẫmmuốnđidạoquanhmộtvòngchonênkhôngchongườidọnđườngtrước.”Hoàngđếlắcđầu,“ÔnTuyềncungnàylớnnhưvậy,chúngtacóthểgặpnhaucũngxemnhưlàcóduyênphận.Hiếmkhi,hiếmkhi.”

Khoảnhkhắcđó,hắnrốtcuộccũngchắcchắn,mìnhrấtmongđượcnhìnthấynàng.

“Đạibámẫuchotahọcđàncùngvớicáctỷtỷ,ngàymốtphảiđànmộtkhúcnhạcmớichosưphónghe.Nhưngdảilụatrướcmắttađếnngàymaimớicóthểlấyxuống,cănbảnkhôngtàinàohọcxongkhúcnhạcmới.”

Chương 72

Nàngdodựtrongchốclát,mớichậmrãinói,“Đạiđườngtỷnóitađànrấthay,chonênmuốnĐạibámẫubồidưỡngchota…”

Nàngkhôngnóirõranhưnghắncũnghiểungay.Thìralàcâytođóngió,cầmnghệcủanàngkhiếnchocáctỷmuộighentị,chonêncốýhạnhụcnàng,muốnnhìnnàngbịcườinhạo.

Bởivìđangởtrướcmặtngoạithần,hắnkhônggọithẳngtênnàng.

Ngồimộtlúccũngkhôngsao.Dùsaochỗnàycónàngvàhoàngthượng,còncóhaivịngoạithần,baonhiêuđôimắtnhìnvào,nhữngngườikiacómuốnsắpxếpnàngvàThôiLangởriêngcũngkhôngcócơhội.

ThôiSócngẩnngười,thulạitầmmắt,cườikhổnói:“Hoàngthượngthánhminh.”

“Đượcrồi,chúngtakhôngthểcứđứngđâymãiđược,trongđìnhcũngkhôngphảikhôngcóchỗngồi.”QuayđầunhìnCốVânTiện,“Áiphi,nàngcùngtrẫm ngồi ởđâymộtchút,thếnào?”

“Trănthủngami,xảotiếuthiếnhề”:làmộtcâutrongKinhthi–VệtPhong–Thạcnhân,ýchỉmắtliếcquyếnrũ,miệngcườixinhđẹp.

*Chúthích: (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhắcđếnbữacơmđó,CốVânTiệnlạicảmthấybấtlực,khôngmuốnnghĩđếnbiểutìnhcủaThôiSócsẽrasaokhibiếtbọnhọcảitiếncảcơmThanhTinh*chỉvìnàng.

CốVânTiệnbiếtlúcnàymàphảnđốisẽpháhếtnhãhứngcủahắn,vìthếgậtđầunói:“Được.” (đọc tại Qidian-VP.com)

“Miễnlễ.”Hoàngđếnói.

“Phải.”Thìranàngcònnhớhắn,tronglòngkhôngkhỏivuisướng,“Talạiđếnrồi.Saohômnayemkhôngchơiđùacùngmấychúchimsẻ?”

Thôngquatiếngđàncủanàng,hắnthấymộtvùngđấtGiangNammênhmôngmưaphùn,ngưphuđẩythuyềnquatừngdảisươngtrắngmịtmùtrênsông;thấythiếunữcàiđóahoamộclantrêntócmai,cánhhoavẫncònvươnglạigiọtsương;thấybằnghữuxưamườidặmtiễnđưa,haimắtngấnlệcầmtaynhìnnhau,nhưngkhôngnóiđượcthànhlời.

LâmMậucònmuốnnóigìđó,lạingheđượctiếngCốVânTiện:“BổncunglàmsaodámnhậnlàtriâmcủaThôiđạinhânchứ?Đêmđóchỉlàmúarìuquamắtthợthôi,hômnaynghĩlại,quảthậtcảmthấyxấuhổkhôngthôi.”

ĐỗThanhbêncạnhbỗngnhiênnói:“Hoàngthượngnóichúngthầnphongnhã,ngườicùngSungdungnươngnươngđêmtrăngđidạohànhcung,chẳngphảilạicàngphongnhãsao?”

Hắnkhôngnhịnđượcbậtcười:“Yêntâm,cầmnghệcủatacũngkhôngtệ,kiếnthứccơbảncủaemcũngvững.Cótadạy,mộtngàylàđủ.”

Lầnnàycáchlầntrướccũngchỉmớinửatháng,DụcĐôđãkịpđổhailầntuyết,giórétlạnhđếnthấuxương,quétngangmặtmơhồmangđếncảmgiácđauđớn.

Hoàngthượngnhìnhắn,nhấtthờikhôngbiếtnênnóigì,hồilâusaumớichậmrãitiếplời:“Nàngtacótốtđếnmứckhiếnkhanhgánhchịuáplựclớnnhưvậy,cũngkiênquyếtkhôngđổiý?”

“Ngàykia?Emphảithià?”

Hắnliềnxúcđộngnóiramộtlờimàkhôngkịpsuynghĩ,“Khôngbằngđểtadạyem.”

“Mắtemcònchưakhỏi,luyệnđàngìchứ?”Hắnkhôngnhịnđượcnói,“Nhưngmàkhúcnhạckiaemgảyrấthay,khôngnghĩemtuổicònnhỏmàcầmnghệđãgiỏinhưvậy.”

Hômnay,hoàngthượnglàmrahànhđộngthânmậtvớimìnhtrướcmặtmọingườinhưvậy,nhữngngườikhôngquantâmchuyệnhậucungcũnghiểurõsựsủngáimàhoàngthượngdànhchonàngkhônggiốngbìnhthường, chonên bâygiờlấylòngnàng,tiềnđồsaunàykhôngchừnglạicàngxánlạn.

“Nghexem,khẩukhíđườngđườngchínhchínhbiếtbao,ngườikhôngbiếtcòntưởnghắntanghĩchotrẫmnữakìa!”Hoàngthượngcười,“Thựcrangườinàyrấthẹphòi,trẫmđếnđâylâunhưvậymàkhanhngaycảmộtlyrượucònchưamờitrẫmuống.Khanhđừngquên,trướcđótrẫmcònmờikhanhmộtbữacơm.”

Nànghơikinhngạc,“Đượcsao?”Nàngnhịnkhôngđượcmỉmcười.

ThôiSócbấtđắcdĩđáp:“Hoàngthượngthậtlàoanuổngchovithần.Tấtcảmọithứcủathầnđềudohoàngthượngbancho,thầnsaocóthểtiếcmộtchénrượuđược?Chẳngqualànơinàykhôngcólyuốngrượukhác,làmsaocóthểkínhngườiđược?”

“Thầnđãtrầntìnhvớihoàngthượngtrướcmặtnhiềungườinhưvậy,tấtnhiênlànghiêmtúc.”ThôiSócbìnhtĩnhnói.

Hoàngthượngnhướngmày:“BáNgọcđâylàđangtrêughẹotrẫmsao?”

ThôiSóccườicười,“HoàngthượngvàBáNgọc,ThếTắcnóichuyệnhợpýnhưvậynênthầnkhôngmuốnquấyrầy.”

Khẽmỉmcười,ánhmắthắnlạitrởnênônhòa,“Nươngnươngnóivậykhiếnthầnkhôngchốndungthânrồi.”

“Mấyngàynaytavẫnluôncốgắngluyệnkhúckiachonhuầnnhuyễn,nhưngmắtkhôngthấy,cănbảnkhôngcócáchnào.”Nàngnói.

LờinóithânthiếtnhưvậykhiếnLâmMậucuốicùngcũngyêntâm,hắncườilàmlànhnói:“Hoàngthượngnóiphải,đúnglàcóduyên!”

Nhìnvẻmặtnàng,hắnchợtnhớđếnmộtcâutrongKinhthi,“Trănthủngami,xảotiếuthiếnhề”*,cảmthấyvôcùngthíchhợp.

HơnnữanàngcũngcóchúthiếukìvớivịThôiLụclangkia.

Hắnnói:“KhôngphảiATừ,làta.”Cẩnthậnsuynghĩphảigiảithíchthếnàođểnàngbiết,“Làbạncủatamđườnghuynhcủaem.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Bangườitạơnrồiđứngdậy.Hoàngđếthấyhọcóphầncâunệ,chắclàlolắngsẽbịtráchphạt,vìthếcườinói:“Cáckhanhphongnhãthậtđấy,ởtrongnúinghegiótrời,ngắmtrăngngâmthơ,cũnglàthúvuiởđời!”

Khúcnhạcấychínhlà“Nhớngười”.

Mộtkhixacách,khôngbiếtbaogiờgặplại.Quêhươngcáchxangàndặm,cảđờicũngchưachắccóthểtrởvề.

Nànglắcđầu,“Taphảiluyệnđàn.” (đọc tại Qidian-VP.com)

HoàngđếcườinhìnsangLữXuyên,hắnvừathấyđãhiểu,thuậntaysaimộttêntháigiámđilấyly.

ĐỗThanhthởdài,“Hoàngthượngthánhminh.Tốngthượngthưlàmngườichínhtrực,thônghiểulễnghĩacươngthường,vithầnbộiphụckhôngthôi.Vithầntàisơhọcthiển,nênđếngiờvẫnchưalàmđượcgì.”

HaingườiLâmMậuvàĐỗThanhnhìnnhau,honhẹmộttiếng,nhịnkhôngđượcmỉmcười.

Hoàngđếthấyhaingườibọnhọngồiđólờiquatiếnglạivôcùngkháchsáo,nhịnkhôngđượcnhớkhúcnhạccủahaingườihọđêmđó.Mặcdùphầncuốikhiếnhắncảmthấycóchútkhôngvui,nhưngnếubỏquađiềuđóthìthậtlàmộtbảnhợptấutuyệtvời,“Trẫmnhớcácngươiđêmđógảykhúc“Nhớngười”?Trướckiatrẫmvẫnluônrấtthíchbàiđó,khôngngờNhưCảnhvàSungdungcũngthích.”

Ngheđượclờichấpthuậncủahắn,nhưngnànglạicảmthấylolắng,“Chỉcómộtngày,liệucóđủkhông?”

Gảyxongmộtkhúc,nàngcúiđầu,tựanhưđangtrầmtư.Rấtlâusau,lạinhẹnhàngthởdài.

Hắncólòngmuốnđếngặpnànglầnnữa,nhưnglạikhôngmuốnđểCốTamlangbiếtrồicườinhạohắn,chỉđànhgắnggượngnhịnxuốngchútxúcđộngtronglòng.

“CơmThanhTinh”làcơmđượcnấutừhạtgạocóttẩmnướcmàuđencủalácâyNamChúc,cũngcóngườigọinólàcơmÔ,làmộtmónđiểmtâmđượclàmchotiếtHànthực.

ĐỗThanhnàyvốntogan,đâylạilàlầnđầuđượcđitheohộtống,khôngkhỏimuốnđểlạiấntượngtốttronglònghoàngđế,lúcnàythấytâmtínhngườiđangtốt,hắncũngvữngdạhơnnhiều:“Thầnchỉlànóithật,saogọilàtrêughẹo?ThầnthấyHoàngthượngtaytrongtaycùngnươngnươngđidạoÔnTuyềncung,khôngkhỏinhớlạiĐoanNghihoànghậutrướcđâyởtrongÔnTuyềncungdưỡngbệnh,mỗilầnTháitổđếnthăm,cũngsẽcùngngườiđingắmcảnhnúirừngtươiđẹp.Thầnthuởnhỏđọcsáchsử,thấycóghichépnhưvậy,vẫnluôncảmthánấymớilàthầntiênquyếnlữ.”Nétcườitrênmặthắncàngđậmhơn:“Thầnvốnnghĩtìnhýnhưvậychỉthấytrongsáchvở,khôngngờhômnaynhìnthấyhoàngthượngvàSungdungnươngnươngcầmsắthoàhợpnhưvậy,thầnkhôngnhịnđượclạinhớtớicâuchuyệnkia…”

Đúngvậy,lànữtửkiêncườngvàlươngthiệnnhấtthếgian.

Thấyhắnkhôngcáchnàochedấusựảmđạmtrongmắt,hoàngđếthởdài,“Khanhlàngườisitình,trẫmkhôngbiếtphảikhuyênkhanhthếnàomớiđược!Thấyvẻmặtnàycủakhanhtrẫmcũnghơitòmòvềvịphunhânkia.Khôngbiếtlàmộtnữtửnhưthếnào,mớicóthểkhiếnkhanhkhăngkhăngmộtdạ.”Nóixongmớinhậnra,ngườicũngđãmất,tòmòđếnmấycũngchẳngthểgặp,“Lầntrướckhanhnóikhôngmuốntáigiá,khiđótrướcmặtnhiềungườinhưvậy,trẫmkhôngmuốnkhanhkhôngđểlạiđườngluinàochobảnthânnênmớikhôngtruycứuđếncùng.Hômnaytrẫmmuốnhỏikhanhmộtcâu,khanhthậtsựnghiêmtúcchứ?”

Tronglòngnàngcảmthấythấtvọng,nhữngtưởngngườibêncạnhThôiLangđềulàcaongạotừtrongxương,khôngngờcũngcóngườithíchnịnhnọtnhưvậy.

CốVânTiệnmỉmcười,“Thầnthiếpthíchtìnhcảmyênbìnhvànhẹnhàngcủakhúcnhạcnày,khiếnngườinghebồihồi.”Dừngmộtchútlạinói,“Nhưngmàđêmđóthầnthiếplạikhiếnývịấybịthayđổi,khiếnchưvịchêcườirồi.”

Rốtcuộcnàngcũngyêntâm,nherăngcười.

Bangườilĩnhmệnhngồixuống,LâmMậuthấyThôiSócvẫnkhôngnóigì,lolắnghắnquámứclãnhđạmsẽđắctộiquânvương,vắtócgiúphắntìmmộtđềtài,“LạinóiThôiSócvàSungdungnươngnươngchẳngphảilàtriâmsao!BàihợptấuđêmTrungthuấy,bọntathậtcóphúcmớiđượcthưởngthức!Đếnbâygiờdưâmấyvẫncòn,bathángvẫnkhôngdứt!”

Nàngmặctrênngườiquầnáothậtdày,mắtvẫnquấnmộtdảilụatrắng,trướcmặtlàmộtcâyđàn,ngóntaynhỏnhắnđanggảylêntừngnốtnhạc.

ĐỗThanhnghểncổchờmãivẫnkhôngthấyHoàngthượngtiếptụcanbài.Aingờhắnchỉnóimộtcâunhưvậy,liềnbỏquađềtàiấy,quaysangnhìnThôiSócvẫnluônyênlặngbêncạnh,“NhưCảnh,saohômnaykhanhyênlặngvậy?”

ThôiSócnghevậygiậtmình,nhìnCốVânTiệnmộtcáiliềnnhanhchóngdờitầmmắt,“ThếTắcquákhen.”

Khônghiểusaohắncảmthấychộtdạ,cầmlyrượulênthuậnthếtránhđiánhmắtkia.

*Chúthích:

Cólẽthấyhắnthayquầnáoquálâu,đếnkhitrởlạiliềnbịbạnbètrongđìnhgiễucợtmộthồi,cònnóitưởngrằnghắnuốngkhônglạibọnhọnênnhâncơhộichuồnmất.Hắncườiđáplạitừngngườimột,quayđầulạithấyvẻmặtnhưcóđiềusuynghĩcủaCốTamlang.

Hoàngthượngnhìnhắnsuytưmộtthoángrồinói:“KhanhquảthậtkhôngthíchhợplàmviệcởLễbộ.”

“Ngàykiacũngkhôngđượcthibàinày,đànhayđếnmấycũngđượcgìđâu?”Nàngkhôngvui.

LâmMậuvừangheHoàngđếnóithế,cũnghiểuhắnsẽkhôngtráchtội,thầmthởphàonhẹnhõm,mởmiệngcười,“VithầnlầnđầuđếnÔnTuyềncung,bịcảmgiácmớilạnàykíchthích.Đêmhômkhôngngủđược,nênmớicùngNhưCảnhvàBáNgọctụhọpnơinày,khôngngờlạiđụngphảingựgiá,xinhoàngthượngthứtội.”

Hắnnghihoặc,“Cácnàngbiếtrõmắtemkhôngtiện,vìsaolạibắtemphảiđànnhạckhúcmới?”

HẾTCHƯƠNG72

Lờinịnhnọtnàycủahắnthậtsựrấtcótrìnhđộ,khôngchỉsosánhhoàngthượngcùngTháitổ,cònsoCốVânTiệnvớiĐoanNghiHoànghậu.NàngchẳngquachỉlàmộtSungdung,đâyquảthậtlàmộtphencấtnhắc.

ThôiSóccònnhớ,từlầnđầugặpmặtởCốphủ,hắnvẫnkhôngthểnàoquêncôbénhonhỏđó.

Hắnvốndĩcóchúthốihận,nhưngnhìnnàngvuivẻnhưthếhắnliềnkhôiphụcdángvẻbìnhthường,“Tấtnhiênlàcóthể,giờMùingàymai,emởđâychờta,tasẽđếndạyemđánhđàn,cóđượckhông?”

Nhưngchodùcósuynghĩnhiềuhơnnữa,vừanhìnthấybóngngườinhỏbéngồidướitàngcâyđọngđầytuyết,tấtcảđềubịđẩysangbên.

HoàngthượngngheĐỗThanhnóicũngbậtcười:“TrướcgiờtrẫmcònkhôngbiếtBáNgọckhanhlạicótàiănnóinhưvậy,thúvị,thúvị!NhưngmàtínhtìnhnàycủakhanhlàmviệcởLễbộ,sợrằngkhócóthểkhiếnTốngTềxemtrọngphảikhông?”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 72