Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Phiến Tội

Tam Thiên Lưỡng Giác

Chương 152:Cấp Omega

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 152:Cấp Omega


Thiên Nhất trả lời:

- Sẽ c·hết... đứng ở đây sẽ c·hết... vất vả lắm mới chạy ra khỏi địa ngục, ta không muốn c·hết!

- Vừa rồi bọn họ đã dùng ngôn ngữ chuyên dụng giữa người điên với nhau sao...

- Đó là năng lực gì...

- Đó là ai...

Blood Owl nắm lấy cổ áo Javiton:

- Thằng ăn mày, ngươi có kiến thức hay không? Loại đầu đ·ạ·n h·ạt n·hân này có thể kích nổ từ xa, đưa nó ra xa một chút rồi hãy hỏi tiếp.

- Những người còn chưa đạt đến cấp Hung, không thể dùng năng lượng bảo vệ mình, xin các ngươi mau rời khỏi, đỡ phải c·hết uổng mạng.

- Ngươi định vứt bỏ đồng bạn tên là Blood Owl kia sao?

Lúc này trên bề mặt đảo Địa Ngục.

Leech Ghost bị một tấm lưới nhện kỳ dị bọc lại, biến thành nửa ngưng kết, bị ném ở góc phòng.

Lời của lão rất có hiệu quả, bởi vì chuẩn xác, hơn nữa đây cũng là chuyện bất đắc dĩ.

- Ừ... có lý.

Hình ảnh lại trở về cảnh phía xa, Thiên Nhất tiếp tục nói:

Javiton sững sốt mấy giây:

- Hơn nữa, hôm nay ta còn muốn đưa một phần lễ trọng cho mọi người.

......

Khi Dark Water dùng thân thể con người tiến hành truyền thanh, đ·ạ·n h·ạt n·hân đã cách đảo khá gần, mắt thấy đã sắp đâm tới. Rất nhiều người siêu năng lực cao cấp lại không dám tùy tiện ra tay, chỉ sợ lòng người không đồng nhất, năng lực xung đột, ngược lại khiến cho tình huống tồi tệ hơn.

- Bây giờ ta dùng thân phận tổng tham mưu của Nghịch Thập Tự hạ lệnh, lập tức trồi lên, ném ông chủ ra ngoài.

Trong tàu ngầm, các thành viên Nghịch Thập Tự đều nhìn đến cứng họng không nói nên lời, kể cả Cố Vấn cũng lộ vẻ kinh ngạc.

Mọi người ở các nơi trên thế giới, phản ứng cũng không giống nhau.

- Người vừa c·hết là cấp Cường sao...

Diêm Không nói:

Thiên Nhất trả lời:

Tây Ân đang ngồi bên cạnh hắn, sắc mặt âm trầm.

- Vậy sao...

- Như vậy xem ra... nếu bắn về hướng Thiên Đô, bọn chúng cũng có thể kích nổ giữa đường, kết quả cũng sẽ vô dụng, quả nhiên vẫn chỉ có thể tiêu hủy.

Mọi người quay đầu lại, trông thấy một người toàn thân đen kịt, tạo hình giống như người ngoài hành tinh, miệng hắn lại biến thành một cái loa phóng thanh rất lớn.

Trong đám người có một người trả lời.

- Chúng ta cứ thoải mái quan sát là được rồi.

- Lại tùy tiện như vậy...

- Còn các vị của tổ chức phản kháng... hôm nay thiên hạ gió mây sắp nổi, hoàng đồ bá nghiệp như trở bàn tay. Đế quốc đã dãi nắng dầm mưa, tràn ngập nguy cơ. Tin rằng mọi người đều biết rõ chiến sự ở Âu Á đại lục, cái gọi là q·uân đ·ội đế quốc cũng không hùng mạnh như trong tưởng tượng. Như vừa rồi ta đã nói, mục nát đã sớm xâm nhập vào xương tủy bọn họ, giống như người gần đất xa trời, đao kiếm trong tay tuy sắc nhưng cũng chỉ có bề ngoài mà thôi.

- Javiton Howl!

- Còn chưa tra được hệ thống bị xâm nhập thế nào sao?

Một giọng nói âm trầm vang lên, một người đàn ông tóc tai bù xù, râu ria mọc dài, mặc đồng phục tù đặc biệt từ trong lỗ thủng dưới đất bay lên.

Javiton không dùng tay chống xuống đất, mà khiến thân thể tự do lơ lửng.

- Ông trời phù hộ, nếu đây không phải là cắt ghép, vậy thì chính là tai họa.

- Này... đó là đảo Địa Ngục.

Khi hắn nói lời này, đám tù phạm lại ồn ào náo động một trận, không phải vì bọn họ nhìn thấy đ·ạ·n h·ạt n·hân bay đến gần, mà là lúc này tàu ngầm lại chìm xuống biển.

- Buồn cười, ta vẫn còn ngồi ở đây, ngươi dám tiếp quản quyền chỉ huy?

- Là đang nói đùa sao?

- Lỡ may không được thì sao?

- Được...

- Ồn ào c·hết được!

Đột nhiên, một mũi khoan màu đen phá vỡ mặt đất chui ra, đám tù phạm chung quanh đều tránh khỏi khoảng đất này.

Mọi người ồn ào nghị luận, người xem truyền hình trực tiếp cũng kinh hãi đến mức không khép miệng được, giống như cằm sắp trật khớp.

Hắn dường như chỉ biết nói hai chữ này.

Thiên Nhất trả lời:

- Kế tiếp sẽ thế nào? Ta đã dốc sức rất nhiều cho kế hoạch của ông chủ của các ngươi, trong khi không nhận được bất kỳ báo đáp nào, nếu bây giờ hắn dám lái thuyền rời đi...

- Có thứ rất nguy hiểm đang đến gần.

- Là thật hay giả.

Cố Vấn hỏi.

- Hình như vừa rồi đã nhận được truyền tin khẩn cấp của trưởng cai ngục, tướng quân Andrew đã xin chỉ thị t·ấn c·ông h·ạt n·hân!

Tình hình này giống như đưa đầu vào trong cẩu đầu trảm, đao đã gác lên cổ, nhưng đầu vẫn chưa rơi xuống.

- Từ xưa vương triều thay đổi, phần lớn là do ngu xuẩn mục nát. Bọn ngươi mặt người dạ thú chuyên chính lộng quyền, ức h·iếp bách tính, đời này đến đời khác lặp đi lặp lại. Tự cho là dán miệng của dân thì có thể lừa mình dối người, giả tạo thái bình, để cho những ngày tháng tốt đẹp của các ngươi kéo dài thật lâu. Ha ha... đúng là ngu xuẩn, thật không biết những kẻ tội ác ngập trời đều bị báo ứng ở kiếp này sao? Theo ta thấy, giang sơn sẽ đổi chủ trong mấy năm này, chư vị tốt nhất nên có giác ngộ. Khi những người bị áp bức kia trả lại sự thống khổ của bọn họ gấp trăm lần cho các ngươi, c·ái c·hết chính là hưởng thụ cao cấp nhất.

- Có chuyện gì không?

Ánh sáng màu xanh trong mắt có thể giúp hắn nhìn thấy một cảnh tượng khác bên ngoài thế giới vật chất:

Sợ hãi, bất an, cơ hội, điên cuồng, vào giờ phút này nảy sinh trong lòng mọi người.

- Làm sao...

- Làm sao? Muốn đánh nhau hả thằng ăn mày? Từ lý luận mà nói, lúc này tâm tình của ta hẳn là không tốt lắm, ngươi nên suy nghĩ kỹ một chút.

......

- Hả? Các ngươi muốn g·iết ta?

Sau khi đám người này bị dòng nước ném lên, rất nhanh tự mình bò dậy, xem ra cũng không đứt hơi, chỉ bị sặc mấy ngụm nước mà thôi. Từ đồng phục tù trên người mà phán đoán, bọn họ cũng là phạm nhân. Nhưng người siêu năng lực cao cấp một chút có thể phân biệt được, những người này gần như đều không có siêu năng lực, hiển nhiên bọn họ là một số t·ội p·hạm chính trị hoặc nhà khoa học điên gì đó.

Hắn kêu thảm, nhảy vào trong biển.

Trong tàu ngầm, God Key nói với Thiên Nhất:

Một lão già bước tới, tên của lão là Diêm Không.

Lúc này ống kính kéo gần một chút, rất nhiều phân hình xuất hiện đặc tả về đám tù phạm. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nắm chặt, nắm chặt...

- Hình như là một kẻ gọi là Blood Owl... cấp Hung.

Javiton quay mặt sang nhìn đối phương:

Dark Water ngẩng đầu nhìn lên trời:

- Đúng là một tên điên.

Giọng nói của hắn không quá vang dội, nhưng mỗi người đều có thể nghe được, bởi vì những người khác trên đảo đều đang im lặng.

- Đó là đ·ạ·n h·ạt n·hân, người nào không có khả năng khiến nó ngừng nổ thì đừng nên ra tay.

- Ài... cho nên mới nói ta có khả năng dự đoán, lặn xuống quả nhiên là đúng đắn. Dù sao bây giờ hắn không nhìn thấy chúng ta, hơn nữa ta thấy hắn cũng không hiểu rõ lắm về năng lượng, chỉ thuần túy dựa vào năng lực vô hạn, ta tin Blood Owl có thể đánh bại hắn.

- Ta hỏi lần nữa, Thiên Đô ở hướng nào?

Chương 152:Cấp Omega

Đây là một lần trả lời vô cùng chỉnh tề, tất cả đồng thanh.

- Ngu xuẩn! Dùng tốc độ vừa rồi ngươi khống chế t·ên l·ửa, nhắm chuẩn Thiên Đô, bọn chúng làm sao có thể phản ứng kịp!

- Hoàng đế có nhìn thấy cảnh này không? Mau báo cáo cho cấp trên, nếu chậm sẽ bị truy cứu trách nhiệm!

Sắc mặt người nọ vô cùng kinh hoảng, giống như bị nhìn một cái sẽ mang thai vậy: (đọc tại Qidian-VP.com)

Cố Vấn nói.

Thiên Nhất nói xong một hơi, lại uống một ngụm cà phê, nói:

Lại qua mấy giây, phía dưới giống như máy bơm nước phun ra nước biển vẩn đục, hơn nữa trong cột nước này còn mang theo một số người.

Trong thời gian ngắn cũng không thể phân biệt lời nói của Dark Water là thật hay giả, nhưng dùng đầu óc cẩn thận suy nghĩ một chút, chuyện này có tám thành không phải giả. Trong thoáng chốc sắc mặt rất nhiều người trở nên trắng bệch, vừa mới trốn ra được, trước mặt lại bay tới một quả đ·ạ·n h·ạt n·hân, đế quốc cũng quá độc ác rồi. Nếu hôm nay ông đây không c·hết, sau này nhất định sẽ không đội trời chung với các ngươi.

Tiếng nói của Dark Water lại vang lên bên tai mỗi người:

- Tên điên này thật dám nói.

Thiên Nhất nói tiếp:

Thiên Nhất ung dung trả lời:

Đột nhiên đầu đ·ạ·n h·ạt n·hân kia dừng lại giữa không trung, không động đậy được nữa, mà động cơ phía sau nó vẫn chưa tắt, còn đang chuyển động, khiến người ta phập phồng lo sợ.

- Độ sâu lặn xuống không đủ, vẫn sẽ bị ảnh hưởng.

- Kẻ nào đây?

- Thằng nhóc này chính là t·ội p·hạm nguy hiểm cấp sáu sao! Ai giải thích một chút đảo Địa Ngục đã xảy ra chuyện gì?

- Làm sao có thể...

- Những người đứng trên đảo không phải là phạm nhân trốn ra chứ.

- Ngươi... ngươi...

Hắn cười lớn, tiếng cười đột nhiên dừng lại. Cùng lúc đó, bề mặt đảo Địa Ngục nhanh chóng biến dạng, trở nên nhấp nhô, lõm xuống chính giữa. Tầng trên của hòn đảo giống như một bàn tay đang nắm chặt, muốn bóp nát tất cả mọi người đứng phía trên.

- Cái gì! Hoàng đế đã biết chưa? Không... chờ đã, nên cân nhắc tìm thời cơ thích hợp để hoàng đế xem đoạn phim này...

- Cơ quan tình báo làm ăn gì thế! Tại sao hắn biết chuyện sử dụng đ·ạ·n h·ạt n·hân?

- Tại hạ là Thiên Nhất, Thiên trong thiên hạ, Nhất trong đệ nhất.

Đám tù phạm cũng không biết chuyện phát sóng trực tiếp, bọn họ vẫn mờ mịt về chiếc tàu ngầm kia, cho nên không ai tùy tiện hành động.

- Năng lực của ai có thể giúp ta định vị chính xác phương hướng của Thiên Đô.

- Làm gì! Thật dám nghe theo hắn à! Ai phát lương cho các ngươi?

- Quả nhiên... kẻ nâng hòn đảo lên chắc chắn là quái vật này.

Có không ít phạm nhân ào ạt làm theo. Bọn họ biết cho dù là anh hùng một thời, có c·hết chìm c·hết đ·uối cũng tốt hơn là c·hết thảm dưới tay quái vật xem mạng người như cỏ rác này.

- Đây còn xem là loài người sao.

Thuật Sĩ nhìn chăm chú vào màn hình, báo cáo rất nhanh.

- Hừ... đ·ạ·n h·ạt n·hân thì có là gì. Phát nổ dưới tình huống không nhìn thấy là một chuyện, còn nhìn thấy lại là một chuyện khác. Nhiều người siêu năng lực cấp bậc quái vật tụ tập như vậy, còn cần chúng ta quan tâm làm gì? Chỉ tính hiện giờ trên bề mặt đảo, người năng lực cấp Cường trở lên đã hơn một trăm. Dựa vào phân tích năng lực của bọn họ, ta có thể nghĩ ra hơn trăm phương pháp để đ·ạ·n h·ạt n·hân không nổ.

Hình ảnh của Thiên Nhất xuất hiện trên màn hình, trước mặt chư hầu loạn thế.

Cố Vấn ngẫm nghĩ nói:

Cùng lúc đó, quả nhiên có rất nhiều tù phạm đứng trên đảo đã phát hiện, trên bầu trời có t·ên l·ửa định hướng đang bay về phía bọn họ. Có mấy người nóng lòng muốn thử, muốn thể hiện một chút năng lực đánh thứ đồ chơi kia rơi xuống.

Có người nhận ra hắn, thất thanh kêu lên.

- Lại bay lên không trung sao...

- Thằng nhóc ngạo mạn.

Javiton lại lên tiếng:

- Hỏng rồi... hắn nhất định sẽ c·hết rất khó coi, có thể sẽ bị xé thành vạn mảnh.

- Đám sinh vật hạ đẳng đáng thương các ngươi muốn g·iết ta? Ha ha ha... ha ha ha ha!

Hắn cảm thấy khó tin, liền quay sang một gã tù phạm khác bên cạnh, làm theo y hệt. Một giây sau, đầu của người nọ không chỉ xoay bảy trăm hai mươi độ, mà còn xoay lung tung giống như bánh quai chèo, xương cổ kêu lốp đốp bị ép đến lệch vị trí vỡ nứt, máu từ trong cổ vọt ra, bắn vào những người chung quanh.

Một tên tù phạm mặt dính đầy máu giống như phát điên gào lên:

Trở lại mặt biển, lúc này Nghịch Thập Tự cũng bắt đầu phát sóng trực tiếp.

- Ta nghĩ... nếu như chúng ta bị hắn phát hiện, tàu ngầm sẽ bị hắn từ xa nặn thành cá hộp.

- Lặn xuống không phải là vì muốn tránh đ·ạ·n h·ạt n·hân, chiếc tàu ngầm này vốn không sợ v·ũ k·hí h·ạt nhân. Có điều theo ta quan sát, hiện giờ trên đảo kia có ít nhất hai mươi người, dựa vào năng lực có thể trong mấy chục giây chạy đến chỗ tàu ngầm chúng ta. Bọn họ không tới chỉ là vì không thể xác định lập trường của chúng ta, cùng với nơi này có nguy hiểm hay không. Lỡ may lát nữa có người không nhịn được nhảy đến đây, vậy muốn đuổi khách cũng không phải chuyện dễ.

Javiton cười nói:

- Không... không... không có gì...

- Thời nay nhân tài dựa dẫm quyền thế, theo đuổi danh lợi. Còn những người này, phần lớn chắc hẳn là có ngọn nguồn với chư vị, hoặc vốn là đồng bạn của các người trước đây. Hôm nay, Nghịch Thập Tự chúng ta giải phóng bọn họ khỏi địa ngục, trở lại thế giới này.

Nhưng hắn vẫn cố xốc lại tinh thần, cầm điện thoại trong phòng an toàn, gọi cứ điểm số một của hải quân.

- Ngươi biết mình đang dùng quyền cước với ai không?

- Thời đại hôm nay, từ ngày hoàng đế đời đầu thống nhất tinh cầu trở đi, đã qua trăm năm. Dưới đế quốc hiện nay cai trị, vào trong triều không nghe lời chính trực, qua thôn quê thấy dân gian đói kém; vương tộc quý tộc xa hoa d·â·m dật, chuyên quyền vô độ; quên đạo vua tôi, cưới hỏi l·oạn l·uân; xem dân là s·ú·c· ·v·ậ·t cỏ rác, làm những chuyện không bằng heo c·h·ó.

Lúc này quần chúng trên thế giới đang quan sát đều cả kinh. Người xem truyền hình trực tiếp còn tốt, bởi vì bọn họ không nghe được âm thanh, chỉ có thể nhìn thấy hình ảnh. Nhưng đám phạm nhân đứng trên đảo nhìn thấy tình hình đã mất khống chế, chỉ còn lại sợ hãi và kinh hoảng. Lúc này bọn họ chỉ sợ Javiton giận dữ, sẽ xé tan tất cả vật chất trong phạm vi trăm dặm thành mảnh vụn.

Có điều sắc mặt âm trầm xem như còn tốt, Jefferson lúc này cơ bản là mặt không còn chút máu. Gương mặt của hắn tím bầm sưng tấy, tròng mắt màng kết đầy máu, giống như thần Chung Quỳ sống, phổi và dạ dày cũng không biết rót vào bao nhiêu nước biển, bùn cát, vi sinh vật...

Có hơn ba mươi tên tù phạm ở lại, vây quanh Javiton. (đọc tại Qidian-VP.com)

Một người bỗng nắm lấy cổ chân Javiton, kéo Javiton đang lơ lửng giữa không trung xuống giống như kéo rèm cửa.

- Người kia là ai?

Trong nháy mắt lại có hơn trăm người gặp phải kết cục t·hi t·hể vỡ nát, bề mặt đảo Địa Ngục giống như đã trở thành địa ngục thật sự, máu xương n·ộ·i· ·t·ạ·n·g và chất dịch tạo thành đủ loại vết tích trên mặt đất.

Javiton giơ tay phải lên, cử động ngón tay, muốn vặn cổ Blood Owl bảy trăm hai mươi độ, nhưng đối phương lại không có bất kỳ phản ứng nào.

Javiton nói:

Cố Vấn nói:

- Cố Vấn.

- Người bình thường còn có thể cười được sao?

- Ở... ở phía tây, khoảng hai... hai mươi hải lý.

- Không có ngăn cách, Blood Owl sẽ có thể nhận được lực lượng từ trên người ta.

- Dám huênh hoang như vậy, nếu không thành vương hầu thì chính là tiếng xấu muôn đời, bị người chế giễu...

Blood Owl nhận ra Dark Water, liền đi qua nói:

- Theo như phán đoán của ta, nên kết thúc chiến đấu càng sớm càng tốt. Những người có thực lực mạnh mẽ kia c·hết vô nghĩa ở đây, không có lợi ích gì đối với chúng ta.

Đợi sau khi mấy chục người bay ra, dòng nước cuối cùng dừng lại, từ trong lỗ thủng bị khoan phá dần dần tụ lại thành một vũng nước đen, cuối cùng hóa thành hình người, cặp mắt của hắn còn lộ ra ánh sáng xanh biếc.

- Tên điên!

- Sau này thế giới rốt cuộc sẽ trở thành thế nào... thật khiến người ta mong đợi.

- Không cần ném ra, chỉ cần ta đứng bên ngoài lớp ám hợp kim là được rồi.

- Kế tiếp, ta nghĩ đảo Địa Ngục sẽ phải nghênh đón ít nhất hai quả đ·ạ·n h·ạt n·hân. Ha ha... ta chỉ muốn thông qua đoạn phim này nói một câu với chư vị bên phía đế quốc, xin cứ tự nhiên, ta sẽ giúp các ngươi truyền hình trực tiếp kết quả t·ấn c·ông.

Thiên Nhất cầm nửa ly cà phê hắt vào mặt mình: (đọc tại Qidian-VP.com)

Đ·ạ·n h·ạt n·hân thuận thế bay lên trên không, thẳng vào bầu trời, tốc độ còn nhanh hơn t·ên l·ửa bay bình thường, lúc xuyên qua tầng khí quyển lại tỏa ra một chùm ánh sáng chói, hóa thành hư không.

Blood Owl nhìn hắn:

Cố Vấn nói:

- Hắn nói gì...

- Được rồi, dừng ở đây.

- Thiên Đô ở hướng nào?

- Ngươi muốn nói, chúng ta mạo hiểm trồi lên, sau đó ném ngươi ra khỏi tàu ngầm.

- Lại đồng ý rồi!

- Đ·ạ·n h·ạt n·hân còn ba mươi giây sẽ đến.

- Lúc này diện mạo của đám người đế quốc kia nhất định rất đặc sắc.

Lúc này trong đám quan viên Thiên Đô đang xem trực tiếp, có không ít người không nhịn được ói ra tại chỗ.

- Các vị thành viên, thủ lĩnh của tổ chức phản kháng, chư vị đại nhân của Thiên Đô, rất xin lỗi mới buổi sáng đã quấy rầy các người. Nếu là bình thường, ta đoán giờ này các người vẫn còn đang chảy nước miếng nằm mơ. Có điều hôm nay ta muốn mời mọi người xem một vở kịch hay.

Bên trong nhà tù Tide, phòng an toàn dùng cho trường hợp khẩn cấp.

- Chư vị, trong lòng chúng ta đều hiểu, nếu để cho quái vật này trở lại thế giới loài người, sẽ không còn thế giới gì nữa, người trên tinh cầu này rất nhanh sẽ c·hết sạch. Lúc này chúng ta không còn lựa chọn nào khác, đã có nhiều cường giả ở đây như vậy, phải nhân cơ hội này hợp lực g·iết c·hết hắn.

God Key lại nói:

Blood Owl lại nắm râu của Javiton, một tay đưa qua vai, đập hắn xuống đất lần nữa:

- Nghịch Thập Tự sao... còn có Thiên Nhất, đều là cái tên cần phải nhớ kỹ.

- Mau đi điều tra, thằng nhóc này là người của tổ chức phản kháng nào.

......

- Trong đảo Địa Ngục thật sự có kẻ cấp Ω bị nhốt.

- Chẳng lẽ nơi đó có người siêu năng lực ngăn cản được cả đ·ạ·n h·ạt n·hân?

Javiton hét lên một tiếng:

Thiên Nhất vừa nói xong câu này, lại phát hiện người trên tàu đều nghe theo Cố Vấn.

Hắn lại hỏi một câu, nhưng không ai trả lời: (đọc tại Qidian-VP.com)

- Hệ thống của chúng ta rốt cuộc làm sao bị hack, mau đi tra rõ!

- Hóa ra dễ nói chuyện như vậy sao?

Lúc Thiên Nhất nói lời này, quả thật có không ít tù phạm đã được nhận diện, trong đó có rất nhiều người từng là nhân vật uy phong một thời, ngay cả cao tầng trong tổ chức phản kháng cũng phải gọi bọn họ một tiếng tiền bối.

- Không có sao? Hừ... đúng là một đám phế vật, các ngươi đều...

- Không sao, chúng ta còn có một chiêu cuối cùng.

Thiên Nhất nói:

- Này, thằng ăn mày.

- Được rồi, được rồi...

Javiton thì thầm một câu, tứ chi và đầu của người nọ liền rời khỏi thân thể, bởi vì bị ngoại lực cưỡng chế xé rách, máu và n·ộ·i· ·t·ạ·n·g bắn ra đầy đất.

Thiên Nhất nói:

Thiên Nhất trước tiên tự giới thiệu mình.

- Trong một phút sẽ đến.

Javiton nói:

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 152:Cấp Omega