Ngày 2 tháng 6 năm 2101, đêm khuya, Thiên Đô.
Bởi vì sự kiện vượt ngục ban ngày, cả thành thị đã giới nghiêm cấm đi lại ban đêm. Vô số báo cáo phải xem xét, vô số mệnh lệnh phải truyền đạt, vô số thông tin phải phân tích... đối với mỗi nhân viên quan trọng của triều đình, đêm nay là một đêm không ngủ.
Hoàng cung, trong dinh thự của hoàng tử thứ bảy, Krause Wittstock.
- Thật sự xâm nhập vào rồi, hừ... là dinh thự của ta phòng vệ quá lỏng lẻo sao.
Trà Tiên chắp tay sau lưng, đứng trước cửa sổ.
Phía sau hắn năm sáu mét, có một bóng người mắt lộ ra ánh sáng xanh, toàn thân đen kịt đang đứng.
- Ta nghĩ mục đích Thiên Nhất phái ngươi tới, chắc không phải là để á·m s·át ta.
Trà Tiên xoay người chậm rãi nói, không cần nhìn hắn cũng biết người tới là Dark Water. Hắn biết trong số thành viên của Nghịch Thập Tự, người có thể thành công xâm nhập vào Thiên Đô, hoặc có thể nói là “sinh vật giống như người” chỉ có một mình Dark Water.
- Không phải.
Câu trả lời của Dark Water ngắn gọn rõ ràng:
- Ta tới truyền đạt vài tin tức.
- Truyền đạt tin tức? Là khoe khoang mới đúng chứ?
- “Khoe khoang” loại hành vi này có ý nghĩa thế nào?
Dark Water hỏi.
- Thông qua phương thức nói thẳng và khiêu khích, công khai biểu thị thành tựu và cảm giác thỏa mãn của các ngươi với ta, ý đồ khiến cho hành vi của “cá thể” ta thay đổi...
Trà Tiên gần như theo bản năng nói ra câu này. Hắn hàm dưỡng rất tốt, nhưng lúc này quả thật đang rất tức giận, không suy nghĩ nhiều liền buột miệng nói ra đáp án. Đến khi lời này truyền vào trong tai mình, hắn mới ý thức được, nói nghiêm túc thì hắn đã thua rồi.
- Tại sao ta phải giải thích chuyện này với ngươi...
Lúc này Trà Tiên cười khổ một tiếng, lập tức lại nghĩ tới điều gì:
- Ta hiểu rồi, ngươi không hiểu rõ lắm về tâm tình của loài người đúng không?
Dark Water trả lời rất thành thật:
- Theo như ta phân tích ký ức của tất cả những người bị cắn nuốt, tâm tình là nguyên nhân trọng yếu sản sinh các loại hành vi không hợp logic, là phản hồi của loài người các ngươi với thế giới bên ngoài, là phản ứng do sự kích thích của sinh lý và tâm lý gây ra. Loài người các ngươi có dục vọng gần như vô tận, nhưng lại rất mẫn cảm với một số chuyện nhỏ nhặt không đáng kể. Một lần đối thoại đơn giản có thể quyết định hai người trở thành bạn bè hay kẻ địch. Toàn bộ tiến trình lịch sử của loài người, gần như đều được viết ra dưới ảnh hưởng của thứ này. Các ngươi còn gọi nó là “tình cảm” dùng rất nhiều từ ngữ đẹp đẽ ca ngợi nhân tính đáng quý, cho rằng tâm tình ngày càng phong phú là dấu hiệu thoát khỏi sự thúc đẩy của bản năng, đi về hướng chủng tộc văn minh.
- Ta lại cho rằng đây chỉ là một trò cười mà chủng tộc cấp thấp tự bào chữa mà thôi. Mấy ngàn năm qua, loài người vô số lần làm trái, lật đổ hoặc nhặt lại những khái niệm từng được ca tụng, vì thỏa mãn ham muốn cá nhân của một số ít người, không ngừng lặp lại sai lầm tương tự. Tội của các ngươi vĩnh viễn sẽ không biến mất, cho nên người truyền thuật mới bất đắc dĩ trở thành người dẫn dắt...
- Thực tế thì, chỉ có chủng tộc xuất phát từ bản năng, tất cả tuân theo điều kiện ưu tiên khách quan nhất, không có cái gọi là “tâm tình” mới có thể đoàn kết, mạnh mẽ, không tư lợi... vĩnh hằng.
- Ha ha... nghe ra giống như xã hội của cương thi có chỉ số thông minh cao vậy... Thế thì vĩnh hằng tiên sinh, ta muốn hỏi một chút, ngươi là sinh vật của tinh cầu nào? Những đồng bạn trong chủng tộc cao cấp của ngươi, lúc này đang ở nơi nào?
Trà Tiên không hề khách khí chế giễu.
Dark Water trả lời:
- Tiết lộ thông tin về mặt này không phải là mục đích ta tới, hơn nữa sẽ sản sinh uy h·iếp với sự an toàn của ta.
- Vì vậy ngươi từ chối trả lời đúng không?
Trà Tiên cũng đoán được đối phương có tám thành sẽ không nói. Hắn hỏi vấn đề này, thực ra chỉ đang thử dò xét cách nói chuyện và suy nghĩ của đối phương.
- Được rồi, hãy nói những gì Thiên Nhất bảo ngươi truyền đạt đi.
Dark Water không trả lời, hắn đưa tay vào cổ họng mình, móc ra một phong thư dính đầy chất dịch màu đen, sau đó lấy lá thư còn xem như khô ráo bên trong ra, đưa cho Trà Tiên.
Trà Tiên cầm lấy thư, cũng không hề phòng bị Dark Water, xoay người bắt đầu đọc.
“Xin chào, Trà Tiên. Lúc đóng cửa dưỡng thương có thể nhìn thấy một bức thư như vậy, hẳn là rất hưng phấn đúng không. Chuyện xảy ra hôm nay ngươi chắc ngươi đã biết, cho nên ta sẽ nói sơ qua một số tình huống mà ngươi còn chưa rõ lắm.
Đám tù phạm của nhà tù Tide đã lên hàng không mẫu hạm của Tiền Tuyến Tự Do, Garuda, tổng cộng có bốn trăm bảy mươi mốt người may mắn sống sót lên tàu. Mặc dù có vẻ như là một con số khả quan, nhưng theo ta suy đoán, phạm nhân bị nhốt trong nhà tù Tide ít nhất phải hơn năm ngàn người. Trừ đi số ít người có biện pháp sống sót trong biển, hoặc là có thể bơi qua Thái Bình Dương, hơn 90 % tù phạm đ·ã c·hết trong cuộc vượt ngục này.
Lần này mặc dù ngươi không tham gia trò chơi, nhưng ta cũng không thắng. Sự xuất hiện của Javiton Howl đã làm r·ối l·oạn kế hoạch, ta chỉ có thể gắng sức vãn hồi tổn thất. Ban đầu ta tự tin có thể bảo vệ hơn một nửa tù phạm, nhưng bây giờ... chỉ có thể nói trên đời này không có chữ “nếu” cho nên mới thú vị như vậy.
Cũng may chúng ta đã thành công cứu được God Key, Blood Owl cũng đã chính thức về đội. Chỉ là trong thời gian ngắn, những tổ chức phản kháng khác không được bổ sung nhân tài như ta mong đợi.
Vì vậy ta đã đưa Trường Anh và Time Servant đi, g·iết c·hết hai tên Thiên Vệ cấp Hung. Đây là để cân bằng thực lực các bên một chút, giúp cho thủ lĩnh của các tổ chức phản kháng kia có không gian nhất định để mơ mộng, khiến trò chơi tương lai càng trở nên thú vị.
Ngoài ra, ta nghĩ ngày mai ngươi nhất định sẽ hiến kế cho triều đình, bảo bọn họ toàn lực canh phòng các cứ điểm hải quân và bờ biển phía tây Châu Mỹ đại lục. Đây đúng là phán đoán và chỉ thị rất chính xác, nhưng ta khuyên ngươi vẫn nên giữ im lặng.
Ngươi cũng nên biết, bình quân mỗi tháng một lần tam hoàng huynh của ngươi đều sẽ cầu hôn với Trường Anh, cũng chính là quý cô Alice. Nhìn vào hắn đã bị từ chối hơn năm mươi lần nhưng vẫn không bỏ cuộc, sau khi nhận được tin Trường Anh bị ta bắt làm tù binh, hắn nhất định sẽ nổi điên. Đây là cơ hội của ngươi, Trà Tiên. Coi như ta đang dùng tính mạng của Time Servant và Trường Anh để uy h·iếp ngươi cũng được, hãy dùng trí tuệ của ngươi và thời cơ lần này, trong vòng ba tháng khiến cho vị hoàng huynh kia của ngươi lui ra khỏi hàng ngũ cạnh tranh thừa kế vương vị. Nếu như ngươi làm được, ta sẽ thả một con tin hoàn hảo không tổn hại gì.
Cuối cùng nói một chút, không cần thử bắt giữ hoặc g·iết c·hết Dark Water, hắn tuyệt đối mạnh hơn lần trước ngươi nhìn thấy, đề nghị ngươi vẫn nên bảo trọng thân thể, sớm ngày khôi phục.
PS: không sai, ta quả thật không phải cấp Giấy, chẳng lẽ ngươi có thể cắn ta sao?”
Trà Tiên đọc thư xong, mỗi chữ đều in vào trong đầu hắn, lại đối mặt với Dark Water nói:
- Đã vào được hoàng cung, chắc ngươi cũng có thể đi ra?
Hắn không cảm giác được năng lượng trên người Dark Water, cho nên đưa ra phán đoán này.
Dark Water trả lời:
- À... dùng phòng vệ sinh một chút là được rồi.
Chẳng biết vì sao, Trà Tiên nghe được câu này lại cảm thấy buồn nôn:
- Ngươi có thể giúp ta chuyển một câu cho Thiên Nhất không?
Dark Water nói:
- Nếu như không thể, vì sao ta phải đứng đây chờ ngươi đọc thư xong?
Trà Tiên hừ lạnh một tiếng, nói:
- Chỉ cần một tháng là được rồi.
Hắn vừa nói vừa xé nát lá thư trong tay.
0