0
Ngày 17 tháng 6, Thiên Nhất đã hoàn thành bản vẽ kiến trúc của cung điện Louvre và khu vực chung quanh. Bản vẽ này có nhiều tầng từ dưới đất đến tận nóc nhà, còn kèm theo ghi chú về tuyến đường cảnh vệ tuần tra, thời gian thay ca, ăn cơm, nghỉ ngơi. Có điều thông tin về cảnh vệ không được chính xác hoàn toàn, chỉ sơ sài mà thôi.
Công việc tiếp theo là xây dựng mô hình, Thiên Nhất muốn xây dựng trong máy tính một mô hình không gian hư cấu, để cho bản vẽ của mình “sống động”. Trong quá trình này, những dữ liệu liên quan đến cảnh vệ sẽ từng bước hoàn thiện.
Buổi tối ngày 13 hôm đó, Thiên Nhất dùng năng lực cảm ứng, chẳng tốn nhiều công sức đã tìm được chỗ ở của Nguyệt Yêu. Chỉ cần hắn muốn là có thể dò xét trong phạm vi rất rộng, muốn tìm ra người biến dị trong đám đông cũng là chuyện đơn giản.
Tiếp theo hắn bắt đầu dùng phương thức của kẻ bám đuôi đưa tin cho Nguyệt Yêu, chủ yếu là nhờ nhân viên phục vụ trong khách sạn Nguyệt Yêu đang ở đưa thư nặc danh bằng giấy cho nàng, hoặc là gởi tin nhắn.
Ban đầu Thiên Nhất dự định chỉ sử dụng phương pháp đưa thư, nhưng vì lười biếng, sau vài lần hắn lại lười viết chữ và chạy ra khỏi cửa, cho nên lựa chọn gởi tin nhắn trực tiếp. Thiên Nhất đã lén điều tra thông tin đăng ký của khách sạn đối phương, lấy được số điện thoại di động của Nguyệt Yêu, đây cũng là một trong số thủ đoạn của kẻ bám đuôi...
Tóm lại, sau khi hắn sử dụng tin nhắn không lâu lại hối hận, bởi vì đối phương thường xuyên gọi điện và nhắn tin qua, liên hệ một chiều đã biến thành hai chiều. Tuy nói hiệu suất của việc đưa thư rất thấp, truyền đạt mệnh lệnh cũng sẽ bị chậm trễ, nhưng bây giờ dùng điện thoại để liên lạc lại khiến Thiên Nhất chịu đủ khổ sở.
Rạng sáng gọi điện tới quấy rầy, tin nhắn lời lẽ chua ngoa, toàn là nội dung chẳng có ý nghĩa gì...
Đây là đùa giỡn lộ liễu, không thèm che giấu chút nào.
Lúc Thiên Nhất điều tra ở cung điện Louvre, lúc ra cửa ăn cơm, lúc ngồi trên bồn cầu, lúc vẽ bản đồ, lúc ngủ... tùy thời đều có thể nhận được điện thoại của Nguyệt Yêu giống như vợ gọi kiểm tra, hoặc là một tin nhắn vô nghĩa, ví dụ như: “Vừa rồi ăn một bữa siêu ngon, tâm tình siêu tốt, còn nữa, tên biến thái ngươi c·hết nhanh một chút đi!”
Thiên Nhất thật muốn phát điên, tâm lý trả thù của cô ả này mạnh như vậy, hơn nữa hành vi không hề có logic, điều này khiến hắn khổ sở và khó hiểu.
Thiên Nhất cũng không sợ trả thù theo ý nghĩa bình thường, giống như... đêm hôm đó ta đùa cợt ngươi một lần, ngươi cũng bày kế đùa cợt lại ta một lần, người bình thường sẽ suy nghĩ như vậy.
Nhưng hiện thực không phải như thế, sự thật là từ đêm hôm đó Thiên Nhất đùa cợt Nguyệt Yêu một lần, nữ nhân này khi rãnh rỗi, xin chú ý là khi rãnh rỗi, lại đột nhiên nảy ra ý tưởng gọi điện thoại hoặc gởi tin nhắn tới nói vài câu, giống như dùng ngôn ngữ công kích ít nhiều có thể khiến Thiên Nhất giảm đi mấy giờ giá trị sinh mệnh.
Cách làm này khiến Thiên Nhất cảm thấy khó hiểu. Có một lần rạng sáng hắn vừa mới ngủ, Nguyệt Yêu lại gọi điện thoại tới, vừa ngáp vừa hỏi:
- Ngươi đã ngủ chưa?
Thiên Nhất không vui trả lời:
- Vừa định ngủ lại bị cô đánh thức, bây giờ đang cảm thấy nhức đầu.
Kết quả đối phương lại cười đáp một câu:
- Đáng đời!
Sau đó cúp điện thoại.
Thiên Nhất hoàn toàn kinh ngạc, sau khi mở to cặp mắt đầy tơ máu, cả đêm không ngủ tiến hành suy luận, hắn nhận định là cô ả kia lúc đi vệ sinh rãnh rỗi nhàm chán gọi điện qua đây...
Những cuộc điện thoại và tin nhắn như vậy h·ành h·ạ Thiên Nhất, có mấy lần hắn muốn dứt khoát đưa thư qua, bảo mình đã đổi số, tiếp đó vứt bỏ chiếc điện thoại di động này. Nhưng trong đầu có một âm thanh nói cho hắn biết, nếu ngươi làm như vậy, chẳng khác nào thừa nhận nàng đã thắng.
Thế là Thiên Nhất tiếp tục nhẫn nại, hơn nữa lúc bị quấy rầy còn quấy rầy ngược lại. Trong kỳ hạn một tháng, lẽ ra giai đoạn chuẩn bị cho v·ụ t·rộm có thời gian khá dư dả, nhưng vì Paperman đến đây, Nguyệt Yêu gia nhập vv, chủ yếu nhất là vì tính cách của hai người Thiên Nhất và Nguyệt Yêu, khiến cho kế hoạch Thiên Nhất lại biến thành thời gian eo hẹp.
......
Ở một bên khác, lúc ông chủ không đáng tin cậy đang vô tri vô giác “nghỉ phép” ở Paris, các thành viên của Nghịch Thập Tự cũng không nhàn rỗi.
Lần đầu chính thức tiếp xúc giữa Gambling Snake và Thiên Minh không hề thuận lợi, đương nhiên đối diện với các loại tình huống đột ngột phát sinh, Gambling Snake vẫn luôn lãnh khốc trấn định, đã thành thói quen.
Ngày đó liên hệ, người phụ trách của Thiên Minh ở khu vực Macao đã hẹn gặp Gambling Snake trên thuyền, Speighton, Gunsmith và Gambling Snake cùng nhau đến đó. Sau khi mọi người lên thuyền, bên phía Thiên Minh tỏ ra rất khách khí, còn mời bọn họ dùng cơm. Khi đang tán gẫu vài chủ đề không có nội dung thực chất gì, một kẻ không phân biệt rõ đông tây nam bắc vì say sóng nên chạy đi n·ôn m·ửa.
Khi đó ngay cả đồng bạn là Speighton cũng cảm thấy rất khó hiểu, tên Gunsmith này có thể lái tàu ngầm, nhưng lại không thể đi thuyền? Đây không phải là đi qua sông, ngồi trên du thuyền sang trọng cũng có thể say sóng được sao?
Mặc dù Gunsmith say sóng n·ôn m·ửa hơi mất mặt, nhưng sau khi trở lại hắn nói một câu, lập tức khiến cho bầu không khí và cục diện của lần gặp mặt này hoàn toàn thay đổi.
- Rốt cuộc chúng ta đang đi đâu vậy? Sao ta không nhìn thấy bờ?
Sau khi nghe xong, một giây kế tiếp Gambling Snake ném một quả lưu đạn khói xuống đất, lập tức biến mất khỏi nhân gian, còn Speighton thì thừa dịp lấy hộp quẹt ra, ba giây sau toàn thuyền đều bị một loại năng lượng màu đen như sương mù bao phủ.
Lúc mọi người khôi phục thị lực, Gambling Snake đang dùng một tay nắm lấy vai một vị thích khách cấp đạo sư duy nhất, cũng là người phụ trách khu vực Macao của Thiên Minh, ống tay áo bên kia thì đặt lên sau cổ đối phương. Chỉ cần tay của Gambling Snake khẽ động, kiếm trong tay áo bắn ra sẽ đâm xuyên xương cổ, cắt đứt cổ họng đối phương.
Mà Speighton thì đã đánh ngã hơn năm thành viên của Thiên Minh trong bóng tối vừa có phản ứng, một tay cầm mấy thanh kiếm đã bị bẽ gãy, tay kia bình tĩnh chụp lấy hộp quẹt mình đã ném lên.
Chỉ có Gunsmith vẫn duy trì tư thế lúc nói chuyện, một tay cầm bánh quy, tay khác cầm ly trà, nhìn chung quanh với ánh mắt giống như “vừa rồi đã xảy ra chuyện gì”.
Tóm lại, kết quả của lần đàm phán này vẫn tương đối thành công, đối với Nghịch Thập Tự...
Cao tầng chân chính của Thiên Minh cuối cùng đã nhận được tin tức của Gambling Snake, vị cao thủ này đã biến mất nhiều năm, tưởng rằng đã thoái ẩn, hôm nay lại gia nhập Nghịch Thập Tự, tin tức rất nhanh truyền khắp tổ chức.
Một số đại nhân vật chân chính sắp tới Macao, bàn bạc với cao tầng của Nghịch Thập Tự (thực ra đó là Cố Vấn, Thiên Minh căn bản không biết rõ tình hình của Nghịch Thập Tự).
Nhưng bọn họ dù sao cũng là một tổ chức trung lập, hơn nữa truyền thống của Thiên Minh khiến cho tổ chức này gần như không thể bị thôn tính, nhiều nhất là xây dựng quan hệ “hợp tác” với những thế lực khác. Còn bảo bọn họ hoàn toàn nghe lệnh của tổ chức khác là chuyện không thể, tinh thần truyền thừa của bọn họ sẽ không cho phép chuyện này xảy ra, nếu không thì Thiên Minh chỉ tồn tại trên danh nghĩa.
Cố Vấn, Thiên Nhất, Gambling Snake cũng hiểu rõ điểm này, nhưng Thiên Minh và Nghịch Thập Tự hoàn toàn có thể hợp tác. Nghịch Thập Tự có thể nói là tổ chức thích hợp với kiểu “hợp tác” này nhất trên thế giới, bởi vì giữa các thành viên bọn họ đều không tồn tại quan hệ “trung thành”.
Vì vậy Thiên Minh rõ ràng là một thế lực cần phải lôi kéo, một ngày nào đó trong tương lai, có thể bọn họ sẽ trở thành một đội kỳ binh thay đổi thời cuộc.