Thiên Nhất nhìn công kích c·hết người nhanh chóng đến gần, chỉ buột miệng nói:
- À, thiếu chút nữa đã quên rồi.
Còn chưa dứt lời, vuốt sắc của Nguyệt Yêu vung tới lập tức co lại biến mất, trở thành năm ngón tay mảnh khảnh bình thường. Bàn tay nàng đánh vào khoảng không, cả người lảo đảo ngã vào trong lòng Thiên Nhất.
Tóc của nàng xõa xuống, mất đi khả năng hành động, làn da nhợt nhạt khôi phục một chút hồng hào của loài người, mạch máu trải đầy trên người đã biến mất, cặp mắt màu đỏ như muốn tràn máu cũng biến lại như người bình thường, chỉ có con ngươi là vẫn màu đỏ.
- Làm sao có thể?
Nguyệt Yêu ngẩng đầu lên, kinh ngạc nhìn vào mặt Thiên Nhất nói:
- Ngay cả chính ta cũng...
- Cũng không thể khống chế đúng không?
Thiên Nhất nói tiếp:
- Chuyện mà cô không làm được, không có nghĩa là ta cũng không làm được. Loại trạng thái biến hóa do tâm tình bộc phát dẫn đến hành vi b·ạo l·ực giống như cô, là do phương diện ý chí bản thân và khống chế năng lượng đều rất yếu. Sau này ta sẽ dạy cô làm thế nào kiểm soát, bây giờ thì...
Hắn đỡ vai nàng, đẩy nàng ra một bước, sau đó cởi âu phục xuống khoác lên người nàng:
- Thương thế của cô khá nghiêm trọng, trong thời gian ngắn chắc là không thể hoàn toàn tự lành, ta dìu cô đến chỗ an toàn trước.
Cho đến khi Thiên Nhất khoác âu phục lên vai nàng, Nguyệt Yêu mới chú ý tới quần áo của mình có rất nhiều chỗ bị rách, nhưng nàng cũng không cám ơn mà lại nói:
- Ngươi rất có phong độ quý ông mà, sao không dứt khoát cõng ta đi?
Thiên Nhất cầm cánh tay phải của nàng khoác lên cổ mình, trái tay đỡ lấy hông nàng, dìu Nguyệt Yêu khập khiễng đi về phía trước:
- Bàn tay phải của ta bị nát rồi.
Vừa nói hắn vừa đưa bàn tay máu thịt đầm đìa ra trước mặt đối phương:
- Không phải là ta sợ đau, nếu cô không để ý bàn tay sền sệt này đỡ lấy đùi của cô, vậy thì cứ leo lên.
- Ngươi lợi hại đến mức có thể dọa cao thủ vừa rồi bỏ chạy, chẳng lẽ không có năng lực gì khống chế thương thế của mình sao?
Nguyệt Yêu hỏi.
- Liên quan gì đến cô.
Thiên Nhất trả lời.
- Hả, vậy là không có rồi?
- Ta nói này... ta đã cứu cô, nhưng cô lại không nói một tiếng cám ơn, chỉ hỏi đông hỏi tây... Nếu cô thật sự có sở thích về mặt này, muốn bế công chúa, cõng một vai gì đó, ta cũng không để ý, cô không sợ l·ộ h·àng là được.
- Ha! Quả nhiên là không có rồi, nói lan man làm gì? Đưa cái tay nát ra muốn kiếm được đồng tình à.
Nguyệt Yêu nói với giọng điệu như người thắng, cũng không biết là thắng cái gì.
Thiên Nhất dùng ánh mắt phiền não nhìn về phía trước:
- Ài... thế gian chỉ có phụ nữ và kẻ ngốc là khó nuôi.
Nguyệt Yêu lại không phản bác câu này, nàng im lặng mấy giây, đột nhiên cầm lấy bàn tay b·ị t·hương của Thiên Nhất, phun lên hai ngụm nước miếng. Hai ngụm nước bọt này rất nhiều, xem ra nàng không nói chuyện mấy giây là đang tích trữ...
Thiên Nhất nhìn bàn tay b·ị t·hương nặng bắt đầu mọc ra mầm thịt với tốc độ mắt thường có thể thấy được, liếc Nguyệt Yêu nói:
- Thì ra là thế, còn có thủ đoạn này.
- Như vậy chúng ta xem như hòa nhau.
Giọng điệu của Nguyệt Yêu giống như đóng hòm.
- Ơn cứu mạng, dùng nước bọt báo đáp, quả nhiên là công bình.
Thiên Nhất trả lời:
- Có điều ta đề nghị, lần sau cô có thể liếm.
- Tên biến thái ngươi chỉ vài câu là để lộ bản tính rồi đúng không?
- Vậy không nói nữa, chúng ta vẫn nên rút lui nhanh một chút. Sau khi tên kia trở về nhất định sẽ báo cáo hành tung của ta, tiếp theo phía đế quốc sẽ xử lý thế nào cũng rất khó nói. Lỡ may gặp phải một tên trưởng quan cấp tiến, dứt khoát mạnh tay phái mấy chiếc máy bay oanh tạc rải thảm xuống nơi này, vậy thì quá mức rồi.
......
Đêm hôm đó, tại quận Hồng Sư, phòng của Vanessa.
Nàng ngồi đối diện với màn hình máy tính, trong miệng nhai kẹo, cảm thấy có một đống chuyện phải làm, nhưng lại không biết nên làm gì.
Đột nhiên màn hình tự động biến hóa, một cửa sổ video hiện ra, một gương mặt khiến người ta chán ghét xuất hiện giữa khung ảnh.
- Lại gặp mặt rồi, hi vọng thời điểm này không quấy rầy cô nghỉ ngơi.
Cố Vấn nói.
- Hả? Ta rõ ràng đã sửa chữa cơ chế phòng vệ của Sứ Đồ...
Vanessa lộ vẻ khó hiểu.
- Đúng vậy, sau khi sửa chữa hoàn thành, cô liền gấp rút sử dụng trò vặt gài vào trước đó để t·ấn c·ông hệ thống chủ của Vận Mệnh. Sau khi t·ấn c·ông thất bại, còn ngây thơ cho rằng có thể rút lui an toàn.
Cố Vấn ngắt lời, vì muốn khiêu khích và chọc giận đối phương, hắn còn cố ý vươn cổ làm động tác nhìn quanh:
- Góc độ của webcam này cao quá rồi, ta còn tưởng rằng có thể nhìn thấy khăn tắm hoặc đồ ngủ gì đó, có hơi thất vọng.
- Chỗ webcam không quay tới thì không mặc gì đâu.
Nàng vẫn bình tĩnh nhai kẹo, còn Cố Vấn lại suýt chút nữa bị nước cà chua sặc c·hết.
- Chỉ đùa một chút, đừng tưởng là thật.
Vanessa lập tức nói:
- Không ngờ ngươi thật sự có thể kết nối vào máy tính trong phòng ta. Nói vậy lần trước sau khi giao đấu, hệ thống mới lại bị các ngươi công phá rồi... chà... thật là phiền phức, vẫn là bí mật xâm nhập trong lúc ta không biết.
Nàng oán trách:
- Chắc ta cũng dứt khoát gia nhập tổ chức của các ngươi cho rồi, đấu với Thuật Sĩ không có phần thắng, chỉ đối phó với ngươi cũng đủ mệt rồi.
- Hả, lại dám tùy tiện thốt ra những lời phản bội tổ chức như vậy. Đúng như ta nghĩ, cô quả nhiên không phải là thành viên bình thường.
Cố Vấn nói:
- Mặc dù trong kho dữ liệu của các người thì cô chỉ là một người phụ trách hạng mục Sứ Đồ, nhưng ta cẩn thận nghiên cứu một chút tư liệu của cô, ngoại trừ tên và một vài thông tin cơ bản, lại không có nội dung mang tính thực chất gì, chẳng hạn như thời gian và nguyên nhân cô gia nhập tổ chức, quá trình thăng chức... đó rõ ràng là một phần lý lịch đã bị chỉnh sửa. Mà phía đế quốc cũng không có tư liệu của cô, đặc trưng khuôn mặt của cô căn bản không có trong kho dữ liệu của nhà nước, cũng không có ở bất kỳ chỗ nào mà thông qua máy tính có thể tra được.
- Giải thích tương đối hợp lý, đó là cha mẹ của cô vốn là thành viên của tổ chức phản kháng, cho nên từ khi cô sinh ra đã không có thân phận hợp pháp. Hoặc là cô dùng phương pháp nào đó, ít nhất về mặt dữ liệu đã hoàn toàn tiêu hủy quá khứ của mình, hơn nữa tổ chức của cô cũng không có ý kiến gì về chuyện này.
- Vậy thì... Vanessa, nếu như đây là tên thật của cô, xin hỏi cô có thể giải đáp nghi hoặc của ta, nói cho ta biết cô rốt cuộc là ai hay không?
Vẻ mặt của nàng không b·iểu t·ình nhìn chăm chú vào Cố Vấn trong video, qua nửa phút mới nuốt xuống tất cả kẹo trong miệng:
- Nếu như ngươi muốn biết, vậy thì tự mình điều tra đi.
- Ha ha... ha ha ha...
Cố Vấn cười lên, dáng vẻ nghiêm trang vừa rồi không còn sót lại chút gì:
- Không nói thì thôi, đã như vậy chúng ta hãy bàn một chút việc chính đi. Về hành động của các người gần đây, phía Nghịch Thập Tự muốn cung cấp một chút trợ giúp nhất định.
- Từ lúc nào ta lại thành loa phát thanh của ngươi rồi? Còn nữa, chẳng lẽ dưới trướng các ngươi có một đội ngũ hùng mạnh, có thể chi viện cho phe ta ở chiến trường Châu Âu?
Vanessa hỏi lại.
Cố Vấn cười nói:
- Ta ám chỉ không phải là hành động quân sự, mà là hành động khai quật của các người trong thành phố Rome đã lâm vào bế tắc.
Vanessa đang bóc một viên sô cô la, nghe vậy động tác rõ ràng khựng lại:
- Ngươi đang nói gì? Ta nghe không hiểu.
- Giả bộ à... là cô không có quyền bàn luận về chủ đề này? Hay là cô cảm thấy tùy tiện thừa nhận cơ mật cấp bậc này, có thể sẽ bị ta khai thác thông tin?
Cố Vấn uống một ngụm nước cà chua, suy nghĩ mấy giây:
- Như vậy đi, ta cũng không làm khó cô. Tóm lại cô hãy tìm một người có thể quyết định, xin ý kiến một chút, ta sẽ cho quý tổ chức hai mươi bốn giờ để chuẩn bị. Tối mai vào thời gian này, ta sẽ kết nối với máy chủ của Sứ Đồ, gọi điện tới phòng điều khiển chính của các người, đến lúc đó hãy để một người có quyền nói chuyện bàn bạc với ta.
0