Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Phiến Tội

Tam Thiên Lưỡng Giác

Chương 229:Cục cảnh sát

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 229:Cục cảnh sát


Hắn nói xong còn giơ tay phải lên, cẳng tay khẽ rung, bên cạnh mu bàn tay trong tay áo bắn ra móc câu ba lưỡi:

Suy luận của hắn rất chuẩn xác, đó là một người đàn ông trung niên trong tay cầm s·ú·n·g và một ông lão hơn sáu mươi tuổi, nhìn vào quần áo thì bọn họ có lẽ là bình dân.

Khi Gambling Snake nói về chủ đề đáng sợ này, thái độ vẫn lãnh khốc bình tĩnh:

- Tả Đạo, cho thứ kia một chút màu sắc đi.

- A!

Còn chưa dứt lời, chợt thấy phía sau đôi găng tay kia, dọc theo khớp ngón tay bắn ra bốn lưỡi dao hẹp dài bằng thép tinh, bộ găng tay này trong nháy mắt đã biến thành hai móng vuốt.

- Không... ông ấy, ông ấy chỉ là không được thoải mái.

Phong Tiển còng một tên tù binh mặc đồng phục Evolution vào trên ghế, còn hắn thì ngồi lên một chiếc bàn làm việc, miệng ngậm xì gà, tiến hành thẩm vấn nhàm chán.

Hắn khẽ vung tay một cái, móc câu kia lại không thấy nữa. Không tới một giây, trên tay phải Gambling Snake lại giống như ảo thuật hiện ra một quả đấm sắt (brass knuckl·es) có mũi nhọn:

- Thần Giảo của ngươi còn xa chưa đạt tới cảnh giới đủ để xé nát vạn vật, gặp phải người năng lực cấp Hung dùng năng lượng phòng ngự, chưa chắc có thể đột phá được. Mỗi lần gặp kẻ địch mạnh, không phải lúc nào ngươi cũng tìm được sơ hở để tập kích. Ngươi phải suy nghĩ một vài phương thức chiến đấu lúc giao phong chính diện, lực lượng và tốc độ đều ở thế yếu, hoặc là không chiếm được ưu thế.

- Rất khó nói.

Phong Tiển trả lời:

Jeff kinh hãi nói.

Lúc đi qua bên cạnh Tả Đạo, Phong Tiển hiếu kỳ hỏi.

- Vũ khí lạnh lưu hành trên thế giới này, tạo hình và thiết kế của chúng đều có ý nghĩa.

Từ trên mặt Gambling Snake không nhìn ra một chút dấu hiệu nào cảm thấy hứng thú với món đồ này, giọng nói của hắn vẫn lạnh như băng.

- Ngươi đùa gì thế! Ta sẽ không để ngươi làm hại...

Sự bình tĩnh của Gambling Snake hoàn toàn đối lập với sự hoảng loạn của Jeff, hắn quay đầu nói:

Jeff hét lên một tiếng, mất đi lý trí nhào tới Gambling Snake. Gambling Snake lại ung dung tránh qua, lượn nửa vòng tiện tay đánh Jeff ngất xỉu.

- Được rồi, có lẽ thiết kế của thứ đồ chơi này thật sự có điểm thiếu sót...

- Ha ha ha...

- Chuyện này có là gì? Trước đây ít năm, lúc ngủ ta cũng có thể phát hiện được tiếng động có người lặng lẽ bò lên thang chữa cháy bên ngoài chung cư.

- Ngươi cảm thấy những đ·ánh đ·ập mà mình phải chịu trước đó, thật có thể xem là “h·ành h·ạ” sao?

Tả Đạo còn chưa nghe Gambling Snake giáo huấn xong, đã ném bộ găng tay kia vào góc tường:

Người nọ còn chưa định thần, nhưng thấy đối phương là người sống chứ không phải quái vật, hắn rất nhanh trả lời:

- Vậy rất có thể tên otaku chế tạo món đồ chơi này đã mặc một bộ đồ bó màu vàng, đeo bộ găng tay này đi t·ấn c·ông một cửa hàng truyện tranh.

Còn chưa dứt lời, cửa chính bằng kính của cục cảnh sát lại đột nhiên vỡ tan. Cảnh tượng này rất kỳ quái, không giống như bị đ·ạ·n gì đó t·ấn c·ông phá vỡ, mà giống như bị một vật thể lớn đụng vỡ, nhưng nơi đó rõ ràng không có gì cả.

- Miệng thật cứng, ngay cả tên và chức vị cũng không nói.

Blood Owl cũng không gõ cửa, vừa nói vừa đi vào phòng thẩm vấn.

- Này, đại ca, ngươi đừng làm ta sợ. Một mình ta giao phong chính diện với người năng lực cấp Hung trở lên, tình cảnh này làm sao có thể xuất hiện được?

Chương 229:Cục cảnh sát

- Loại v·ũ k·hí dạng vuốt giống như vậy, chỉ có thể dùng để móc, không thích hợp cắt chém. Muốn chém thì cứ tùy tiện tìm thứ gì có chuôi, đều có thể chém sâu hơn cái này, bao gồm dao phay hoặc là dao găm, đây là nguyên lý cân bằng đơn giản.

- Nó đi vào rồi! Mau bắn!

Gambling Snake hỏi. Thực ra trong lòng hắn đã biết rõ đáp án, từ tối hôm qua đến giờ, bốn người bọn họ cũng đã nhìn thấy vài người bị l·ây n·hiễm và biến dị trong thành phố.

Lúc này bên ngoài đường phố đột nhiên vang lên tiếng s·ú·n·g, từ xa đến gần, đang di chuyển đến gần cửa lớn sở cảnh sát.

- Có phải ông ta đã bị l·ây n·hiễm không?

- Con trai, vị tiên sinh này nói đúng... ta nghĩ mình sắp không xong rồi, cứ để anh ta... làm chuyện chính xác đi...

Tả Đạo nghe lời này lại cảm thấy có vấn đề, vội hỏi: (đọc tại Qidian-VP.com)

- Năm đó ta thật sự không nên đi c·ướp n·gân h·àng, mà nên tới c·ướp cục cảnh sát. Những thứ cần có thì nơi này đều có, càn quét xong cứ lấy một chiếc xe cảnh sát chạy trốn thì thật tiện lợi.

Tả Đạo thầm nghĩ: “Hóa ra Gambling Snake muốn chỉ điểm ta về phương diện chiến đấu... có điều hắn giải thích lại rất cụ thể, không giống như lão Diêm, luôn nói một số khái niệm trừu tượng và lý luận cố ra vẻ huyền bí.

Gambling Snake suy đoán, hẳn là có một nhóm đội viên du kích khoảng hai mươi đến hai mươi lăm người, mang theo tên thành viên Evolution b·ị b·ắt này trốn vào cục cảnh sát. Bọn họ còng tên tù binh thái độ khá cứng rắn này lại, tạm thời nhốt trong phòng giam, không ngờ điều này lại cứu mạng hắn.

Tả Đạo đi đến sau người Gambling Snake, trên tay cầm một đôi găng bằng kim loại mềm.

- Phải không, vậy mời ngươi mang theo ông ta rời khỏi nơi này.

- Aaaaa! (đọc tại Qidian-VP.com)

- Ta tin vào năng lực thẩm vấn của Blood Owl, cho dù tù binh của chúng ta cuối cùng biến thành một t·hi t·hể, đó cũng là một t·hi t·hể đã cung khai.

Trong đầu Tả Đạo đang nghĩ đến cảnh tượng khủng bố trong phòng thẩm vấn.

- Cái gì? Anh bảo chúng tôi rời khỏi? Đi ra bên ngoài kia?

Cùng lúc đó trên lầu hai của sở cảnh sát, trong nhà kho vật chứng.

- Được rồi, đừng nghiêm túc như vậy chứ, ta chỉ tùy tiện đưa ra một món đồ thú vị, chứ không nói thật sự muốn dùng nó làm v·ũ k·hí.

- Thừa lúc ta còn ở đây, ta khuyên ngươi hãy lập tức nói ra những gì mình biết, nếu không ta cũng không giúp được ngươi nữa...

- Ta biết.

Tên tù binh trước mắt này cũng không phải bọn họ cố ý đi bắt, hắn vốn bị nhốt trong phòng giam của cục cảnh sát. Khi bốn người của Nghịch Thập Tự tới nơi này, bên trong cục cảnh sát đã bị đám quái vật p·há h·oại tan tành, t·hi t·hể trên đất đều bị gặm nhấm không còn nhận ra. Nhìn quần áo trên người t·hi t·hể, n·gười c·hết ở đây ngoại trừ cảnh sát và bình dân, còn có không ít đội viên du kích trang bị v·ũ k·hí.

Gambling Snake quay đầu lại:

Hắn nhìn ông lão bên cạnh một chút:

- Hoặc là ngươi có thể lựa chọn, bây giờ để ta cho ông ta một c·ái c·hết thống khoái, như vậy ít nhất ngươi còn sống được.

Ba người bọn họ trao đổi ánh mắt một chút, đồng loạt đi xuống dưới lầu.

- Vẫn chưa, nhưng ta đoán rất nhanh sẽ có thôi, Blood Owl tỏ ý muốn ở cùng với vị lão huynh kia một lát.

Quái vật ẩn hình kia đã bò lên một bức tường, đang muốn tìm một mục tiêu để lao tới, không ngờ lại bị Tả Đạo một kích đánh trúng. Một v·ết m·áu bỗng nhiên xuất hiện, máu tươi phun ra, gần v·ết t·hương kia còn có thể thấp thoáng nhìn thấy mạch máu trong suốt dưới da quái vật.

- Ta cho rằng ngươi sẽ để cha con bọn họ từ biệt, nói mấy câu như “ta tự hào vì con, con trai” sau đó mới ra tay. (đọc tại Qidian-VP.com)

Cửa phòng thẩm vấn một lần nữa đóng lại, trong phòng chỉ còn lại hai người...

- Ngươi cảm thấy những vết bầm trên mặt ta...

Trên đường xuống lầu, Gambling Snake nói ra suy đoán của mình.

- Tiến triển của ngươi thế nào rồi?

Đang lúc hai người nói chuyện, Phong Tiển lại đi vào:

Giọng điệu của Gambling Snake vẫn như cũ.

- Chỉ có một khẩu s·ú·n·g, nghe ra chắc là s·ú·n·g tiểu liên bán tự động. Từ tần suất bắn có thể phán đoán người sử dụng không phải quân nhân chuyên nghiệp, không bị lực đàn hồi chấn đến rời tay đã xem như không tệ rồi.

Tả Đạo nghe được câu này liền ngầm hiểu, hơi dừng lại một giây, sau đó thi triển Thần Giảo, kiếm khí xé gió bắn ra.

- Thì ra là vậy... là quái vật ẩn hình sao.

Hắn dừng một chút, quay đầu nhìn Tả Đạo:

- Ha! Nhìn chỗ này xem, m·a t·úy và thuốc ảo giác chất thành đống, có s·ú·n·g có đ·ạ·n, thậm chí còn có tiền mặt và trái khoán không ký tên...

Gambling Snake nói:

Phong Tiển thở dài, lắc lắc đầu đi ra ngoài, để lại một câu bình luận đầy đồng tình với vị tù binh kia:

Phong Tiển đưa mắt nhìn Blood Owl một chút, lại dùng ánh mắt giao lưu với vị đại ca tù binh kia, rất thành khẩn nói:

Gambling Snake thay Phong Tiển trả lời Tả Đạo:

Khi quái vật từ bên ngoài t·ấn c·ông vào, những đội viên du kích kia dường như mới ý thức được, mặc dù vách tường của cục cảnh sát rất dày, nhưng nếu hỏa lực của bọn họ không thủ được cửa lớn, tường có dày cũng vô dụng.

- Thứ này có gì đặc biệt sao?

- Mà loại v·ũ k·hí dạng vuốt ngắn hơn một chút này thì thích hợp để đâm. Ngay cả thiết kế như vậy, tổn thương gây ra lúc vung chém cũng lớn hơn cái thứ rác rưởi trên tay ngươi, cho dù cắt không vào cũng sẽ không thương tổn đến tay mình, nhiều nhất là mũi nhọn trên quả đấm sắt bị gãy.

Jeff chạy tới, chắn trước người cha mình.

Tả Đạo nói:

Jeff gào lên.

- Thế nào? Người của tổ chức phản kháng các ngươi cũng muốn chơi trò “cảnh sát tốt, cảnh sát xấu” à? Đây cũng là chuyện rất hợp tình hình.

Tả Đạo ung dung đi tới.

- Thứ đồ chơi trên tay ngươi, chỉ có thể hù dọa mấy tên otaku hoặc phụ nữ thể chất yếu đuối mà thôi. Cho dù tìm một miếng xương sườn hơi cứng trong tủ lạnh, nó cũng không cắt được, chém vào người nhiều nhất là để lại bốn v·ết m·áu không sâu. Nếu dùng sức quá mức, đế của lưỡi dao ngược lại sẽ làm b·ị t·hương tay của người sử dụng.

Các thành viên của Nghịch Thập Tự đã thấy quá nhiều g·iết chóc và mặt tối của nhân tính, đều đã có phần vô cảm. Gặp phải tình huống này, bọn họ sẽ xử lý một cách dứt khoát, căn bản không quan tâm đến nhân tình thế sự.

Lúc này ba người Gambling Snake đã đi tới tầng trệt. Nghe được tiếng động, người đàn ông trung niên lập tức giật mình, quay đầu lại định bắn. Nhưng tại một giây khi hắn xoay người, Gambling Snake đã đi đến bên cạnh hắn, dùng thủ pháp thành thạo trong nháy mắt đoạt lấy s·ú·n·g trên tay đối phương.

- Đừng làm hại chúng tôi... chúng tôi chỉ là dân thường.

Gambling Snake hỏi.

Hắn khinh thường nhổ một ngụm máu xuống đất, cố ý nói:

Gambling Snake nói với giọng lạnh giá:

Trên người ông lão kia dường như không có ngoại thương, nhưng sắc mặt rất khó coi, lảo đảo ngã vào cửa lớn sở cảnh sát. Còn người đàn ông trung niên kia thì ở bên ngoài thêm mấy giây, cứ chạy mấy bước thì lại quay đầu một lần, mù quáng nổ vài phát s·ú·n·g ra đường phố không có thứ gì.

- Nó tới rồi! Cứu mạng! Cứu cứu chúng tôi!

- Ta nói như vậy cũng không chỉ nhằm vào bộ găng tay kia.

Tả Đạo khá tự hào về năng lực của mình, làm trộm nhiều năm đúng là có thể phòng trộm ngàn ngày.

Jeff nói:

Gambling Snake hỏi:

- Tôi... tôi tên là Jeff, đây là cha tôi.

- Tại sao ngươi cũng tới đây?

- Còn có những chiếc răng b·ị đ·ánh gãy này là do đâu? Hừ... đừng uổng phí khí lực nữa, đội du kích kia đã sớm chơi trò giống như các ngươi rồi, có gan thì các ngươi cứ g·iết ta là được.

Gambling Snake vừa lục lọi trên kệ đựng vật chứng trước mắt, vừa giải thích với Tả Đạo:

Sau khi ông lão kia đi vào liền dựa lưng vào một chiếc bàn ngồi dưới đất. Người đàn ông trung niên kia thì dựa vào tường miễn cưỡng đứng thẳng, sắc mặt khẩn trương nhìn về phía cửa lớn cục cảnh sát, họng s·ú·n·g nhắm về bên đó, giống như như có thứ gì tùy thời sẽ xông vào.

Tả Đạo nhún nhún vai, bất đắc dĩ trả lời. Trên thực tế vừa rồi khi hắn nói ra bốn chữ “giá trị thực chiến” đã thử dùng vuốt thép trên găng tay này cào tường, kết quả không cắt vào được, hơn nữa còn có cảm giác bị đế của lưỡi dao bắn ra chống vào mu bàn tay.

Gambling Snake nói tiếp:

- Chuyện này không cần lo lắng.

- Xin hỏi các người là q·uân đ·ội hay là... Hây! Anh bạn! Anh muốn làm gì?

- Năng lực của ngươi, Thần Giảo, uy lực thực chiến cũng có liên quan đến phương thức sử dụng ở khoảng cách khác nhau.

- Ngươi và ông ta ở lại đây, kết quả chính là lát nữa ông ta sẽ xé nát ăn sạch ngươi, sau đó chúng ta sẽ ra tay g·iết ông ấy.

Jeff còn định nói gì, nhưng Gambling Snake lại không hề có tình người, đột nhiên cắt đứt cổ họng của ông lão.

Blood Owl đi tới, trong giọng nói rõ ràng mang theo sự châm chọc:

Bây giờ là buổi chiều ngày thứ hai sau khi các thành viên Nghịch Thập Tự hội họp, địa điểm là sở cảnh sát thành phố Đại Tây Dương.

Phong Tiển trả lời.

- Ngươi có thể ra ngoài rồi, để dân chuyên nghiệp tới xử lý. (đọc tại Qidian-VP.com)

- Ngươi xác định khi chúng ta trở lại thì tên kia vẫn còn mạng sao...

Tên tù binh kia quay đầu lại, nhìn gã đàn ông hung ác sau người, hừ lạnh một tiếng:

- À... không ngờ vị tù nhân này còn rất có khí phách.

- Ài... ngươi tự chuốc lấy.

Vị đại ca tù binh kia cười đắc ý:

Gambling Snake nói.

- Ngươi làm sao biết nó ở đó?

- Không tính Blood Owl, trong thành phố này ít nhất còn có năm người năng lực cấp Hung. Tuy nói bọn họ chưa chắc đã phát sinh xung đột với chúng ta, nhưng ít ra phải chuẩn bị tâm lý chiến một trận với bọn họ.

- Được rồi, anh bạn, đối diện với hiện thực đi. Hoặc là ngươi hợp tác với chúng ta, hoặc là sẽ c·hết ở đây. Ta cũng không có tâm tình dây dưa với ngươi cả ngày, cho nên ngươi tốt nhất hãy lựa chọn nhanh lên.

- Tìm được ở đây, nói lên đã có người dùng thứ này để gây án rồi, đủ thấy vẫn có giá trị thực chiến.

- Hà, nhìn cái này xem.

Lại một tiếng gào vang lên, nhưng đây hiển nhiên không phải của Jeff đã b·ị đ·ánh ngất xỉu, mà là người cha vừa “c·hết đi” của hắn.

- Tên?

- Thẩm vấn có kết quả rồi à?

Không cần Gambling Snake nói thêm, Phong Tiển nhìn thấy đối phương thì đã có thể ra tay. Hắn búng tay một cái, quái vật kia từ n·ộ·i· ·t·ạ·n·g bắt đầu b·ốc c·háy, lớp da trong suốt sau khi bị cháy sém dần dần hiện ra. Quái vật rớt xuống, bởi vì con này hình thể khá nhỏ nên gần như không vùng vẫy, hóa thành tro tàn với tốc độ cực nhanh.

- Cám... cám ơn các người.

Jeff hô lên, dùng tay chỉ về phía cửa kính bể nát: (đọc tại Qidian-VP.com)

Hắn vừa đi vừa nhìn giống như cưỡi ngựa xem hoa:

Ít nhất có ba sinh vật biến dị đã xông vào nơi này, đối với bọn nó thì chỗ này quả thật giống như tiệc buffet. Khi các thành viên Nghịch Thập Tự đi tới, bữa tiệc máu tanh của bọn quái vật còn đang tiếp tục. Nếu không phải bốn người này đi vào tra xét, qua nửa giờ tên tù binh Evolution kia cũng thành món tráng miệng của bọn quái vật rồi.

- Ngươi đã phạm một sai lầm rất nghiêm trọng.

Gambling Snake đi đến trước mặt ông lão kia, kiếm trong tay áo đã vươn ra ngoài.

Sau khi bọn họ đi vào cục cảnh sát, nhìn thấy t·hi t·hể đầy đất và không khí khiến người ta n·ôn m·ửa, cũng không có phản ứng quá lớn. Có thể là do phần lớn nhà cửa trong thành phố đều có cảnh tượng như vậy, cho nên đã không kinh sợ nữa.

Khóe miệng của hắn nở một nụ cười khinh miệt, quay đầu sang nói với Phong Tiển một câu:

- Nhìn qua giống như một loại v·ũ k·hí do mấy tên otaku nghiên cứu chế tạo ra.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 229:Cục cảnh sát