Phò Mã Khó Làm - Mộ Dung Khanh Mặc
Mộ Dung Khanh Mặc
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 10: Ta phải làm nương tử của Tiến sĩ
“Phu nhân, nô tỳ còn nghe nói một chuyện, phó tướng của tướng quân trước đó vài ngày mua một gian nhà ở thôn Bình Khê ngoại ô kinh thành, còn tìm thợ thủ công đi tu sửa.” Trương ma ma đem những chuyện nghe được báo cho Nguyễn thị.
Đại Thần tiến sĩ nhiều như vậy, một giáp là tiến sĩ, tam giáp không phải cũng là tiến sĩ sao?
Trương ma ma thấy hình như bà đã tức giận, lập tức khuyên ngăn để bà bình tĩnh lại: “Phu nhân, sắc trời đã không còn sớm, lúc này gọi tướng quân trở về, sợ là sẽ làm kinh động lão thái gia.”
Cũng không phải không có nhà ở.
Phu quân rốt cuộc là áo giác tới mức nào, cảm thấy hắn vẫn có thể đọc sách? (đọc tại Qidian-VP.com)
Tề Loan khịt mũi coi thường, cười lạnh liên tục.
“Chỉ sợ là phu nhân lo lắng quá nhiều? Tướng quân là người có chừng mực, mấy năm nay ở biên quan, cũng chưa từng nháo ra chuyện gì hoang đường, ngài không cần lo lắng, chờ mấy ngày nữa tìm cớ, để tướng quân hồi phủ một chuyến, ngài giáp mặt hỏi một câu là được.”
Đại tướng quân hiện tại: Nương tử của tiến sĩ có gì tốt?
Đối với chuyện hôn nhân này, Trấn Bắc Hầu phủ không cho phép tùy ý, không chấp nhận bước đi sai bước nhầm.
Sau khi Tề Loan tòng quân, đánh thắng vô số trận, Thuận Đế long tâm đại duyệt, ngày lễ ngày tết ban thưởng cho Tề Loan nhiều đếm không xuể, mấy năm nay hắn một đường thăng chức, bổng lộc rất nhiều.
Biên lai này vô cùng đơn giản, vừa xem là có thể hiểu ngay, nhưng Nguyễn thị vẫn cầm trong tay nhìn chằm chằm.
Nguyễn thị nói xong, lại bắt đầu xem sổ sách trên bàn, nhưng cũng có lẽ là trong lòng chất chứa tâm sự, dẫn tới Nguyễn thị không yên, tính tính liền bắt đầu bực bội: “Không cần tìm thời cơ thích hợp gì nữa, ngày mai liền nói ta thân mình không khoẻ, để Nhị Lang ngày mai lập tức hồi phủ.”
“Chỉ sửa một căn nhà nhỏ thôi sao có thể tốn nhiều tiền như vậy được?” Nguyễn thị cảm thấy kỳ quái, càng khiến cho bà nghi ngờ hơn là đang êm đẹp tại sao Tề Loan lại muốn mua nhà?
Suy nghĩ nên cò kè mặc cả với nàng như thế nào.
Để tránh cho canh bốn bị gọi dậy, Tề Loan đúng là dùng bất cứ thủ đoạn nào, ngày thường không quá nguyện ý gọi tên xưng hô, bây giờ cũng phải dùng: “Nương… Khụ, nương tử. Canh bốn, thật sự quá sớm.”
Vĩnh An, vĩnh viễn an bình.
Đại tướng quân sau này: Thật sự thích tiến sĩ như vậy sao? Ta chỉ cần nỗ lực không phải là không thể. QAQ
“Tướng quân, thiếu bạc sao?” Trương ma ma nghe tới đây biểu tình cũng giống y như chủ tử nhà mình, chủ tớ hai đối mặt nhìn nhau, đều cảm thấy không có khả năng.
Nguyễn thị hơi gật đầu, có vẻ như không hiểu: “Nhị Lang cái này không phải là thiếu bạc sao?”
Tỏ rõ thiên vị chói lọi của Đế vương.
“Nhị Lang gần đây đang làm gì? Tướng quân phủ có tin tức gì không?” Nguyễn thị có hơi không yên tâm hỏi.
Lúc trước đưa người về, Nguyễn thị rất lo lắng, Trương ma ma còn khuyên chủ tử, có lẽ do thương thế của tướng quân có chuyển biến tốt đẹp, không cần quá nhiều người hầu hạ.
Chuyện này cũng không thể trách Nguyễn thị sốt ruột, trên người Tề Loan có hôn ước, huống chi người đính hôn cùng Tề Loan không phải là người thường, mà là đương triều Ngũ công chúa, đế hậu đích ấu nữ, từ nhỏ đã nhận được muôn vàn sủng ái. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nguyễn thị nói xong, trong lòng thoải mái hơn nhiều.
“Nếu như thế, tại sao không quay trở về phủ để ta nhìn hắn một cái.” Trong thanh âm của Nguyễn thị mang theo một chút oán giận, Trương ma ma đỡ tay bà chậm rãi đứng dậy: “Mười ba, mười bốn tuổi đã đi theo cha hắn lên chiến trường, ngày thường chung đụng thì ít mà xa cách thì nhiều, quanh năm suốt tháng không được gặp, bây giờ thật vất vả mới được ở kinh, ta còn nghĩ có thể thường xuyên nhìn thấy người, nhưng hắn ngược lại, một hai phải ở bên ngoài.”
Nguyễn thị nghe thấy thị nữ như vậy nói, cũng dần bình tĩnh lại. (đọc tại Qidian-VP.com)
Vẫn là khi Tề Loan lên tiếng, Vân Nhược Dư mới phản ứng lại: “Phu quân hôm nay có thể đi ngủ sớm, không cần đọc sách đến canh ba.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Tề Loan sau khi nghe xong biết rõ việc này đã không còn cách nào xoay chuyển, nghiến răng nghiến lợi nhìn Vân Nhược Dư, lời nói của nàng thật khiến vô cùng đau đớn, canh ba đi ngủ canh năm dậy sớm còn có thể ngủ được mấy canh giờ?
Từ phong hào của nàng cũng có thể nhìn ra được.
Doanh thu và tiền thuê đều không phải số lượng nhỏ.
“Chẳng lẽ Nhị Lang gặp chuyện gì khó xử?” Vẻ mặt Nguyễn Thị khó hiểu, vốn dĩ bà muốn cho Tề Loan ở hầu phủ dưỡng thương, chỉ là Tề Loan vô cùng cố chấp, một hai phải ở tướng quân phủ, Nguyễn thị cũng không cách nào ngăn cản, chỉ có thể an bài người qua đó hầu hạ.
Nguyễn thị nghe đến đây, vui vẻ cười, phía trên chẳng qua chỉ tốn hai trăm lượng bạc, không phải bà để ý ngân lượng, chỉ là vô cùng lo lắng cho Tề Loan.
Nguyễn thị nói một hồi, thanh âm biến thành tức giận: “Thật đúng là con lớn không nghe lời mẹ.”
Tề Loan: Chính mình lừa chính mình, ta thật nghiêm túc.
Sắc đẹp mê hoặc nhân, cổ nhân không lừa dối mình.
Nhưng sau khi xem qua xem lại tờ giấy này ba lần Nguyễn thị biết đây đúng thật sự là Tề Loan đưa tới phủ.
Tề Loan cười khổ một tiếng, trong thanh âm mang theo mang theo một chút buồn bực không nghe thấy: “Hiểu biết cũng thật nhiều.”
Nguyễn thị trong lòng kinh ngạc, vội vàng hỏi: “Vì sao nó phải mua nhà ngoài kinh thành? Còn cố ý đi tìm thợ thủ công tu sửa?”
Trương ma ma thấy Nguyễn thị lo lắng, liền tìm người đi tìm hiểu tình huống, nửa canh giờ sau quay lại bẩm báo, Nguyễn thị mới biết hôm nay Tề Loan ở Túy Tiên Lâu mở tiệc chiêu đãi, đều là các tướng sĩ biên quan về kinh cùng hắn.
Mỗi lần Vân Nhược Dư bồi Tề Loan đọc sách, bản thân mình cũng không nhàn rỗi, sẽ ngồi một bên chép sách, nàng làm việc luôn nghiêm túc, dù cho Tề Loan nhìn chằm chằm nàng hồi lâu, nàng cũng không phát hiện ra.
“Canh năm đọc sách, ta cũng có thể theo kịp giờ Mẹo đến học đường.” Tề Loan giãy giụa đấu tranh lần cuối.
Sinh bệnh sẽ không cần chọn thời điểm.
“Tìm thời điểm thích hợp, để Nhị Lang hồi phủ một chuyến, cũng để hắn gặp tổ phụ, miễn cho công công thường xuyên nhớ thương.”
Nội tâm Vân Nhược Dư nhận định mình không phải là người không hiểu chuyện, muốn dậy sớm thì phải nghỉ ngơi, dậy sớm không phải là rất tốt sao?
Trương ma ma thấy thế, mới thật cẩn thận hỏi Nguyễn thị vì sao lại sốt ruột đến mức này, Nguyễn thị chậm rãi nói ra lo lắng trong lòng: “Sửa nhà thôi sao lại cần nhiều ngân lượng như vậy? Ta chỉ sợ hắn nhất thời hồ đồ, học người khác kim ốc tàng kiều.”
A, tính toán đâu ra đấy cũng không quá ba canh giờ.
Trấn Bắc Hầu phu nhân Nguyễn thị nhìn tờ giấy quản gia vừa đưa tới lâm vào trầm tư, lúc ban đầu bà còn tưởng là trò lừa gạt.
Bị mê hoặc, cũng là chuyện bình thường.
Nhưng rất nhanh hắn liền cười không nổi, đợi Tề Loan phản ứng lại mình vừa suy nghĩ cái gì, đứng ngây ngốc cả người, hắn vô cùng hoảng sợ, thực sự là không suy nghĩ cẩn thận, bản thân mình sao lại có ý tưởng quá đáng như thế được?
Cũng để bà nhớ thương.
Trương ma ma nhận lấy nhìn một hồi liền phát hiện manh mối phía trên: “Đây không phải là ấn tín của tướng quân sao?”
Tề Loan nhìn dung mạo mỹ lệ của Vân Nhược Dư trước mắt, nháy mắt tìm được lời giải thích hợp lý.
Nàng vốn sinh ra đã đẹp, ở dưới ánh đèn, càng là có vẻ vũ mị động lòng người.
Bà nghĩ tới một loại khả năng, lập tức không ngồi yên được, để Trương ma ma phái người tới tướng quân phủ tìm Tề Loan tìm trở về.
Mà bây giờ hắn đã là tướng quân tướng quân nhất phẩm.
Chẳng lẽ so ra kém tú tài nghèo đến khoa cử cũng thi rớt thi không đậu sao?
Giờ này khắc này Tề Loan đang ở thư phòng bị bắt đọc sách hoàn toàn không biết mẫu thân đang ở nhà suy tư muốn hỏi hắn như thế nào, hắn chỉ cảm thấy vô cùng đau đầu nhìn Vân Nhược Dư ngồi một bên.
Vân Nhược Dư căn bản không nghe ra được chút trào phúng trong lời nói đó, ngược lại còn quay về phía Tề Loan nhoẻn miệng cười: “Đó là đương nhiên, phu quân của thiếp sau này sẽ là tiến sĩ, mà thiếp phải làm nương tử của tiến sĩ.”
“Phu nhân yên tâm, bọn hạ nhân ở tướng quân phủ truyền lại tin tức nói tướng quân vẫn mạnh khỏe, thương thế đã khỏi hẳn.”
Nhưng trước đó vài ngày, những người được sắp xếp tới đó có hơn phân nửa bị trục xuất trở về.
Tác giả có chuyện muốn nói:
Tướng quân phu nhân chẳng lẽ không bằng nương tử tiến sĩ?
Chương 10: Ta phải làm nương tử của Tiến sĩ
Nhìn thế nào không giống như sẽ thiếu bạc.
Bộ dáng kia khiến đáy lòng Tề Loan cảm thấy hụt hẫng, nương tử của tiến sĩ có gì tốt?
Trương ma ma nghe lời này cũng không dám nói gì, chỉ có thể ở một bên cẩn thận khuyên nhủ: “Phu nhân không nên nói như vậy, tướng quân trước giờ luôn là người hiếu thuận nhất, từ khi đại cô nãi nãi xuất giá, tướng quân đã hiểu chuyện nhiều hơn trước rất nhiều, cho dù có tới biên quan, không phải vẫn thường gửi thư về nhà sao? Ở bên ngoài gặp được thứ gì ăn ngon, thú vị, cũng đều gửi về cho phu nhân, các phu nhân quen biết, có ai không hâm mộ ngài?”
Kim Lăng thành, chính viện Trấn Bắc Hầu phủ.
Nàng ôn nhu nhìn Tề Loan, dịu dàng và mong chờ trong mắt không cách nào bỏ qua.
Tề Loan an ủi chính mình, cuối cùng thành công lừa gạt được bản thân.
“Có lẽ là muốn tu sửa gian nhà này, đây có lẽ cũng là lý do trên người tướng quân thiếu bạc?”
Nhưng tờ giấy này có ấn tín rõ ràng, người khác không thể làm giả được, chưởng quầy Túy Tiên Lâu cũng không có gan lớn giả mạo.
Nhưng Nguyễn thị cũng không quá để ý, Tề Loan mở tiệc chiêu đãi tướng sĩ cùng hắn vào sinh ra tử là chuyện thường tình, bà chỉ quan tâm vì sao Tề Loan sẽ thiếu bạc.
Bà vừa nói ra suy đoán này, trong lòng chỉ cảm thấy thật kỳ quái.
Sau khi Nguyễn thị nghe xong, gật đầu đồng ý, chuyện này đúng là không thể nháo đến mức gióng trống khua chiêng, nếu không có việc gì bất quá chỉ bị nghị luận vài câu, nếu thật sự có việc, sao có thể hành sự l.ỗ m.ãng như vậy? (đọc tại Qidian-VP.com)
Thị nữ hồi môn của Nguyễn thị là Trương ma ma bưng một chén tổ yến lên: “Phu nhân, người nhìn cái gì mà nhập thần như vậy?Mệt mỏi sao? Nếu không để nô tì đem mấy sổ sách này đi trước?”
Tề Loan chỉ cần tưởng tượng tới đã bắt đầu hối hận, hắn đúng là không nên nghĩ đi lâm triều.
Vân Nhược Dư lại không để ý tới kiến nghị của hắn, phản bác vô cùng rành mạch: “Ngày thường gọi chàng dậy sớm, chàng đều ra sức khước từ, ở trong nhà ngủ dậy muộn một chút cũng không phải là chuyện gì lớn, nhưng bây giờ phải tới thư viện học tập, cũng không thể đến trễ.”
Dù là Trạng Nguyên đúng đầu tiến sĩ cập đệ đầu danh, sau khi nhập sĩ không phải cũng từ quan thất phẩm bắt đầu chậm rãi đi lên sao?
“Gọi chàng dậy sớm đã là chuyện không dễ, huống chi còn phải chăm chút vẻ ngoài, sửa sang lại y quan, cũng không thể vội vàng ra cửa?” Vân Nhược Dư an bài thời gian thỏa đáng, như thế vẫn còn cảm thấy thời gian không đủ dùng.
Nguyễn thị nhìn thoáng qua thị nữ, đưa biên lai trong tay qua: “Đây là Túy Tiên Lâu đưa tới.”
Càng miễn bàn dưới danh nghĩa của hắn còn có tài sản riêng và cửa hàng.
(longtâmđạiduyệt(龙心大悦 :duyệt: vui mừng; hớn hở; vui vẻ )
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.