Phòng Bếp Nhà Ta Thông Cổ Kim, Đếm Tiền Tới Mỏi Tay
Đống Lê Đích Vị Đạo Ngã Tri Đạo
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 281
Chương 281 (đọc tại Qidian-VP.com)
Rất có khả năng, thời đại của Cố Hành Chu thuộc về một không gian song song, hoặc thậm chí không nằm trong phạm vi tồn tại của trái đất.
Cố Hành Chu suy nghĩ một lúc, rồi chậm rãi nói:
Trong lúc này, tại khách sạn, đám người của Quách Miểu Miểu đã gần như phát điên.
Từ lúc Đường Khê bị dẫn đi, không khí trong phòng tràn ngập sự căng thẳng.
Cô không phải chưa từng nghi ngờ về xuất thân của Cố Hành Chu. Tuy rằng lịch sử không phải là thế mạnh của cô, nhưng cô từng dành nhiều thời gian nghiên cứu và thậm chí nhờ đến các chuyên gia để giải đáp.
Lời nói của Cố Hành Chu khiến Đường Khê bất chợt nhớ tới nhân vật quan trọng nhất trong toàn bộ câu chuyện là mẹ cô.
“Cậu không sao chứ!”
“Hay là chúng ta xông ra ngoài đi!”
“Cậu đừng đi qua đi lại nữa, làm tôi chóng cả mặt” Quách Miểu Miểu nhíu mày nhìn Hứa Tư Niên, từ lúc Đường Khê bị dẫn đi thì trông cậu cứ như con ruồi không đầu, loay hoay mãi chẳng chịu ngồi yên.
“Nói vậy, Nam Khê quốc là địa bàn của người họ Vu các anh sao?” (đọc tại Qidian-VP.com)
“Mọi người nghe xem! Hình như có tiếng bước chân bên ngoài!”
Hơn nữa, theo những gì anh biết, thời đại mà Cố Hành Chu sống dường như không xuất hiện trong bất kỳ trang lịch sử nào mà họ được học.
“Có thể trong khối đá đó chứa đựng câu trả lời mà cô muốn tìm. Nếu trước khi bà nội tôi qua đời đã đặc biệt căn dặn kỹ lưỡng, thì thứ này nhất định có tầm quan trọng đặc biệt.”
Vu Lam trầm tư, nhớ lại những gì anh từng đọc trong cuốn sổ tay của bà nội, đôi mày nhíu lại đầy khó hiểu.
Họ muốn ra ngoài tìm Đường Khê nhưng phát hiện cửa ra vào bị mấy người đàn ông mặc đồ đen canh giữ.
Một bóng người quen thuộc bước vào, không ai khác chính là Đường Khê.
Ngay cả một con ruồi cũng không thể bay ra được, nói gì đến người.
Vu Lam trầm ngâm một lát rồi gật đầu, giọng chắc nịch:
Vu Lam tỏ ra bối rối. Dù người họ Vu có một vùng đất nhất định ở Lĩnh Nam, nhưng nơi đó tuyệt đối không thể gọi là "quốc gia".
Cố Hành Chu cảm nhận được ánh mắt của Vu Lam, bèn quay lại, trầm giọng hỏi:
Rõ ràng là có một thế lực vô hình đang thúc đẩy họ tiến về phía trước.
“Có thể việc này liên quan đến gia tộc họ Vu của các anh. Rõ ràng chuyện này không thể giải thích theo cách khoa học thông thường. Nếu những gì anh nói là sự thật, tôi đoán rằng nguồn cơn của nó đều bắt nguồn từ gia tộc các anh.”
“Đường Khê!”
Nhìn đồng hồ, Vu Lam nhận ra đã đến giờ diễn ra buổi đấu giá. Anh liền gọi cô gái tóc vàng ban đầu dẫn Đường Khê đến đây, bảo cô ta đưa hai người trở lại.
Nam Khê? Cái tên này nghe thật xa lạ.
“Nam Khê... quốc?”
Kết quả mà họ phân tích cũng giống với những gì Vu Lam vừa nói. (đọc tại Qidian-VP.com)
Sau khi Cố Hành Chu và Đường Khê nghe xong cũng nhíu mày.
Nhưng bây giờ ngẫm lại, làm gì có sự sắp đặt nào đơn thuần như vậy?
“Bên ngoài nhiều vệ sĩ thế, cậu xông ra chẳng phải là tự chui đầu vào rọ sao?”
Ngay lúc đó, cửa bất ngờ mở ra từ bên ngoài. (đọc tại Qidian-VP.com)
Vì thế, Đường Khê vẫn luôn cho rằng chuyện này chỉ đơn giản là do số phận sắp đặt.
Lúc này Đới Vũ Ninh là người lớn tuổi nhất trong nhóm và có vẻ bình tĩnh nhất bước lên, vỗ nhẹ lên vai Hứa Tư Niên.
“Thế anh bảo phải làm sao bây giờ? Anh không lo lắng à!”
Đường Khê cau mày, ánh mắt trở nên cương nghị. Cô nhất định phải giành được khối đá kia. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Họ có làm gì cô không?”
“Đừng lo. Đường Khê là người biết chừng mực, cô ấy sẽ không gặp chuyện gì đâu. Chúng ta ở đây cũng không nên tự rối lên.”
“Lẽ nào mọi chuyện đều do bà ấy gây ra...”
Người đứng gần cửa nhất là Ngô Tinh. Cô ấy giơ tay ra hiệu mọi người im lặng, rồi gật đầu xác nhận.
Vu Lam chia sẻ suy nghĩ của mình, với mong muốn tìm ra lời giải.
Mọi người ùa tới, vây quanh Đường Khê, mỗi người một câu hỏi dồn dập.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.