0
Tứ Thánh Thú hừ lạnh một tiếng, hắn thừa biết tên Đế Nguyên này đang mượn việc công trả thù riêng, hơn nữa còn cố ý dùng bộ mặt nén cười kia để khiêu khích hắn. Bất quá, tình huống này Tứ Thánh Thú không thể làm được gì khác, chỉ có thể tiếp tục nhịn xuống. Hắn đánh không lại Dương Thiên, sau khi mất đi bảy phần tinh huyết cũng sẽ đánh không lại Đế Nguyên. Quân tử trả thù, mười năm chưa muộn. Trước mắt đang ở vào thế yếu thì phải cắn răng nhịn nhục một chút.
Đế Nguyên khá hưởng thụ biểu cảm này của Tứ Thánh Thú, hắn không vội ra tay mà bay lượn xung quanh vài lần, giống như tìm một nơi phù hợp để cắt tiết. Nhân lúc Tứ Thánh Thú không để ý, trên tay Đế Nguyên xuất hiện một cái sừng nhỏ. Hắn vung tay cắt mạnh ra một v·ết t·hương cực sâu kéo ngang lồng ngực Tứ Thánh Thú, máu tươi từ bên trong chảy ra như thác nước, đổ vào bên trong cái hố do Dương Thiên tạo ra.
Tứ Thánh Thú cố nhẫn nhịn để không phát ra tiếng kêu. Hôm nay hắn đã đủ mất mặt rồi, tuyệt đối không để Đế Nguyên có thêm cơ hội châm chọc mình. Đế Nguyên hiểu rất rõ Tứ Thánh Thú, tên này da dày thịt béo, cho dù có thu hồi linh lực phòng ngự, ở trạng thái thú hình vẫn có lực phòng ngự cực mạnh. Để giải quyết dứt điểm trong một đòn, Đế Nguyên thậm chí dùng đến cái sừng chính giữa trên đầu hắn, một trong những thủ đoạn công kích mạnh nhất của Hỗn Nguyên Thần Long. Cho dù da thịt Tứ Thánh Thú có cứng đến mức nào đi chăng nữa cũng vẫn bị cái sừng này cắt sâu xuống.
Dương Thiên lúc này đang ngồi ở trung tâm của cái hố kia, lặng lẽ nhìn tinh huyết Tứ Thánh Thú chảy xuống. Do hình thể của Tứ Thánh Thú quá lớn, bảy phần tinh huyết này phải mất gần 10 phút mới chảy ra hết. Lượng máu tươi chảy ra gần như đã lấp đầy cái hố kia. Dương Thiên bị nhấn chìm trong hồ máu, hoàn toàn biến mất. Chỉ thấy giữa hồ có một xoáy nước nhỏ, đại biểu cho việc hắn đang hấp thu tinh huyết.