0
Dương Thiên đã từng nghe qua về Dị Tộc Ma Đầu nên không tỏ ra quá bất ngờ. Lãnh Thần thì khác, hắn chỉ có những hiểu biết rất sơ sài về chủng tộc mạnh mẽ này. Quan trọng hơn, cảnh chiến đấu kia khiến cho máu huyết trong cơ thể Lãnh Thần sôi lên. Nếu hắn có được sức mạnh hủy thiên diệt địa kia, việc báo thù sẽ không còn là giấc mơ nữa.
Sức mạnh đi liền với trách nhiệm, có được Thái Cổ Huyết Mạch đồng nghĩa với việc trở thành một phần của chủng tộc này, phải giúp bọn hắn chống lại kẻ thù truyền kiếp, Dị Tộc. Hình ảnh trận chiến vẫn tiếp diễn, Thái Cổ Nhất Tộc dựa vào sức mạnh khủng bố áp đảo Dị Tộc Ma Đầu. Ở phía ngược lại, Dị Tộc Ma Đầu thiên biến vạn hóa, sử dụng dủ loại công kích quái dị, tuy yếu thế nhưng vẫn chưa đến mức thua trận. Đúng vào lúc trận chiến được đẩy lên cao trào, một tia sét màu đen khổng lồ từ trong mây đen đánh đến. Nơi nó đi qua, bất kể là Thái Cổ Nhất Tộc hay Dị Tộc Ma Đầu đều tan biến thành hư vô.
Một cái bóng trắng hiện ra, đứng trước lôi điện, hắn trở nên vô cùng nhỏ bé. Người này chậm rãi vung kiếm, động tác nhẹ nhàng mà ưu nhã. Thiên địa dưới một kiếm này liền phân thành hai nửa. Bất kể là Dị Tộc hay mây đen đều bị cắt ngang, hoàn toàn không có chút chống cự nào.
Dưới một kiếm này, lôi điện liền b·ị đ·ánh tan. Một vết nứt hư không xuất hiện, mây đen từ trong đó không ngừng tràn ra, đem thân xác của Dị Tộc Ma Đầu hút vào trong. Người áo trắng để tóc bay trong gió, khẽ nâng cao trường kiếm, cả người lao thẳng vào trong mây đen. Sóng chấn động tràn ra, nơi nó đi qua, không có bất cứ thứ gì tồn tại được. Thái Cổ Nhất Tộc vội vả rút lui để bảo toàn lực lượng. Chỉ thấy một chùm sáng lóe lên, sau đó xung quanh liền tối đen như mực.