Dương Thiên không rõ mình đã đốn ngộ bao lâu, hắn chỉ biết tu vi hiện tại của bản thân đã vượt xa dự kiến ban đầu. Vốn dĩ Dương Thiên cho rằng có thể đột phá Thần Vương đã là rất tốt. Từ sau khi sử dụng sức mạnh của tiểu thế giới, mỗi lần đột phá đại cảnh giới với Dương Thiên đều rất khó khăn.
Riêng lần này thì khác, mọi chuyện đều diễn ra một cách thuận lợi, Dương Thiên thậm chí còn không cảm nhận được bình cảnh, một đường thẳng tiến đến cao cấp Ngụy Vương. Vội vàng kiểm tra thân thể, phát hiện ra không có vấn đề gì bất thường, Dương Thiên mới thầm thở ra một hơi.
Tăng tiến tu vi quá nhanh dễ dẫn đến căn cơ bất ổn, chiến lực yếu ớt, tu luyện khó khăn. Bất quá, đốn ngộ trong truyền thuyết hoàn toàn loại bỏ những vấn đề này. Chỉ cần ngộ tính đủ cao, thời gian đốn ngộ càng lâu, tu vi có thể tăng tiến nhanh chóng, đồng thời không lưu lại bất kỳ di chứng xấu nào.
Thân thể không có vấn đề, thứ tiếp theo Dương Thiên quan tâm chính là tiểu thiên địa. Nếu ví sức mạnh của Dương Thiên như một cổ máy, tiểu thiên địa chính là hạch tâm, vừa cung cấp năng lượng vừa kết nối các bộ phận để mọi thứ hoạt động suôn sẻ. Nhất là tại trận chiến kia, Dương Thiên liên tục hai lần sử dụng Tạo Hóa Hoàn Hư Cầu khiến vùng hư vô mở rộng với tốc độ chóng mặt. Khi đó Dương Thiên vội vả tiến vào Không Minh Thụ, một phần là để đột phá, một phần khác chính là giải quyết di chứng này.
0