Quyền đánh xuống, đầu của tên thống soái kia liền nổ tung, máu tươi bắn ra tung tóe. Không chỉ đám lính lác xung quanh ngẩn ra vì chưa kịp tiếp nhận mọi chuyện, Dương Thiên cũng bị ngạc nhiên. Đối phương tốt xấu gì cũng là Ngụy Vương, tuy thua kém hắn một cảnh giới, nhưng bị g·iết mà không có chút phản kháng thế này...
Khẽ thở ra một hơi, Dương Thiên tỏ ra bất đắc dĩ. Mỗi lần chiến lực tăng mạnh trên diện rộng, hắn đều không xác định được chính xác thực lực của mình đã đạt đến mức nào. Hiện tại xem ra Dương Thiên còn mạnh hơn trong dự tính của chính hắn rất nhiều. Tất nhiên đây là một tin tốt.
Giải quyết gọn gàng đám quân lính Ma Tộc, Dương Thiên nhanh chóng xóa sạch dấu vết rồi cẩn thận tiến về phía trước. Lần này hắn đã có sự đề phòng, dùng Ẩn Thân Thuật âm thầm di chuyển chứ không để lộ tung tích cho người khác phát hiện nữa.
Tốc độ của Dương Thiên khá nhanh, chỉ cần rời khỏi lãnh thổ của Ma Tộc liền xem như xong chuyện. Đáng tiếc, mọi thứ chưa bao giờ diễn ra thuận lợi như hắn dự tính. Càng đi tiếp, Dương Thiên càng cảm nhận được khí tức u ám đang bao trùm lên mọi thứ. Ma Tộc cũng giống như Yêu Tộc, tu luyện phụ thuộc khá nhiều vào huyết mạch. Với năng lực thể chất khác biệt, Thần Lực khi hấp thu vào cơ thể bọn hắn sẽ tự động có đặc tính riêng, được gọi chung là ma lực hay ma khí.
0