0
Dương Thiên phá hủy xong rễ cây, Tiểu Điêu cũng vừa kịp bay xuống, trên miệng đang ngậm một đóa hoa thất sắc. Đón lấy Thất Thải Linh Lung Hoa từ miệng nó, Dương Thiên liền kiểm tra qua một lần. Các đặc điểm đều tương tự như trong thư tịch, cũng không phải thứ đồ giả do kẻ nào cố tình tạo ra để bẫy người, Dương Thiên khẽ gật đầu hài lòng rồi cất nó vào trong bảo khố phòng.
Nhìn gương mặt ủy khuất của Tiểu Điêu, Dương Thiên không khỏi bật cười:
- Đang oán trách ta sao? Thất Thải Linh Lung Hoa cần luyện chế để tăng cường hiệu quả, đợi ta luyện xong sẽ chia cho ngươi một phần.
Nghe Dương Thiên giải thích, Tiểu Điêu mới ngẩn đầu phát ra vài tiếng kêu vui vẻ rồi thu nhỏ trở lại, đậu trên vai hắn. Thu được Thất Thải Linh Lung Hoa, Dương Thiên liền cong chân, nhún người bay thẳng lên cao. Nơi này mang lại cho Dương Thiên một cảm giác quỷ dị, hắn không muốn lưu lại quá lâu.