0
Lão giả cho hắn hai phương án, không có một cái đơn giản. Ngẫm lại cũng đúng, nếu không tên này sao có thể dùng một bảo vật quý giá như Không Linh Thạch để trao đổi. Đối với Dương Thiên hiện tại mà nói Cửu Dương Tử Thiên Long là quá xa vời, bất quá lão giả cũng không dám nhờ Thần Hoàng hỗ trợ. Đám người kia là siêu cấp đại năng rất nguy hiểm, thà đặt niềm tin vào một tên Thần Vương, tuy yếu một chút nhưng lại an toàn. Chưa kể đến chiến lực mà hắn thể hiện ra vượt xa đồng cấp, nói không chừng sẽ có hi vọng thành công.
Giao dịch đã thành lập, Dương Thiên giữ Không Linh Thạch nhưng lại không thể sử dụng. Long Văn mà lão giả dùng để lập nên giao ước có chứa tính huyết của hắn, nếu tìm đến Long Tộc cao cấp hóa giải sẽ khiến Không Long Thạch bị phá hủy. Hai bên đều có sự đề phòng cho riêng mình, có điều ngoài mặt lại tỏ ra vui vẻ.
Lão giả bị nhốt đã lâu, buồn chán gần c·hết. Có người đến trò chuyện cùng, hắn phá lệ nói tương đối nhiều, huyên thuyên vài giờ đồng hồ chưa xong. Nghe nói phong ấn bên ngoài cần vài giờ nữa mới mở ra, Dương Thiên cũng kiên nhẫn tiếp chuyện hắn, tiện thể dùng vài thủ thuật dụ dỗ kiếm thêm lợi ích. Bảo vật không có, thần kỹ hay bí pháp lưu lại trong đầu vẫn còn đó. Tên này tuy là Long Tộc nhưng dù sao cũng đã tu luyện đến Thần Hoàng, hẳn là không thiếu bí pháp hay thần kỹ phù hợp với Nhân Tộc.
Lão giả sao có thể không nhìn ra mục đích của Dương Thiên. Bí pháp hay thần kỹ của Nhân Tộc đối với hắn vô dụng, chẳng qua theo đặc tính tham tài của Long Tộc nên có sưu tầm kha khá. Dương Thiên càng mạnh càng có lợi cho hắn, vì tự do của mình lão giả đương nhiên không tiếc vài thứ vụn vặt.