0
Dương Thiên hơi xúc động, Thiên Vũ Thần Đế cho dù đ·ã c·hết vẫn luôn lo nghĩ cho hắn, phần ân huệ này hắn thật không biết phải làm cách nào mới trả hết được.
- Sư phụ, vất vả rồi.
Thiên Vũ Thần Đế lắc đầu:
- Là ta đặt trọng trách này lên vai của ngươi. Thiên nhi, nếu có thể, ta thực sự muốn tự mình gánh vác. Nhưng tất cả lại chỉ có thể trông cậy vào ngươi. Ta biết ngươi có rất nhiều điều muốn hỏi, chỉ là hiện tại còn chưa phải lúc. Khi thời cơ đến, mọi chuyện sẽ tự động sáng tỏ.