Hai bóng người từ trên một ngọn cây gần đó nhảy xuống, đi đến trước mặt Dương Thiên. Hai người này không phải ai xa lạ, chính là Tần Phàm và Hạ Chỉ Vi mà hắn mới chia tay không bao lâu. Xông vào một cái di tích còn chưa có ai khám phá, mức độ nguy hiểm rất cao. Chỉ dựa vào c·hất đ·ộc rất khó vượt qua. Dương Thiên dùng chưởng môn ấn kiểm tra khu vực phụ cận, phát hiện Tần Phàm đang ở gần đây liền ra lệnh cho hắn đến trước một bước.
Tên này đang là cao cấp Ma Tướng đỉnh phong, bất quá muốn đột phá Ma Quân vẫn cần một thời gian nữa. Hiện tại không có việc gì làm, đến hỗ trợ Dương Thiên một chút, rảnh rỗi có thể chỉ dạy thêm cho hắn một chút về kiếm đạo.
Hạ Chỉ Vi thì không cần nói, sau trận chiến lần trước nàng đã dứt khoát rời khỏi Đọa Lạc Ma Cung, theo sau Tần Phàm nửa bước không rời. Hạ Chỉ Vi đã nhiều lần hỏi về quan hệ giữa Tần Phàm và Dương Thiên, tên kia vẫn luôn lạnh nhạt đáp lại hai chữ bằng hữu. Không biết vì sao, Hạ Chỉ Vi thấy lời này không đáng tin, nàng luôn có cảm giác Tần Phàm rất nghe lời của Dương Thiên. Giống như chuyện lần này, ban đầu Tần Phàm đối với di tích không có hứng thú, chẳng biết vì sao đột nhiên dốc toàn lực chạy đến. Hiện tại nhìn thấy người trước mặt, nàng hiểu rõ Tần Phàm gấp như vậy đều là vì hắn. Người này thực sự chỉ là hạ nhân của Long Khinh Vũ thôi sao?
Dương Thiên vừa nhìn thấy hai người liền cười nói:
0