Truyền tống trận khởi động, phóng ra một cột sáng lớn. Giữa không trung xuất hiện một vòng xoáy khổng lồ để cột sát này xuyên qua. Dương Thiên và người kia được lực lượng trận pháp bao phủ, tạo thành hai cái quang cầu bao bọc lấy bọn hắn rồi theo hướng cột sáng lao đi.
Vì quãng đường truyền tống khá xa nên truyền tống trận được thiết kế theo cách này. Tốc độ có lẽ sẽ chậm hơn truyền tống trận thông thường, không thể nháy mắt liền đến nơi, bù lại đảm bảo an toàn hơn nhiều. Bên trong quang cầu, Dương Thiên bề ngoài nhắm mắt tĩnh tọa nhưng thực ra đang một mực quan sát kẻ đeo mặt nạ quỷ kia.
Tên này ban đầu cũng giống như hắn, hai mắt khép hờ, chỉ là Thần Lực trong cơ thể vẫn luôn tích tụ sẵn, kèm theo chút kích động, giống như đang chờ đợi một thứ gì đó. Hai người đi được hơn nửa ngày, tên đeo mặt nạ quỷ đột nhiên mở mắt ra, toàn bộ Thần Lực tích tụ từ đầu đến giờ tập trung ở vị trí trái tim.
Dương Thiên khẽ nhíu mày, thấp giọng lẩm bẩm:
0