0
Chỉ dựa vào khí tức, bên trong hẳn là tên ác linh Thiên Hoàng kia. Nó quả thực rất n·hạy c·ảm với Chiến Hồn, Dương Thiên còn chưa kịp làm gì đã bị phản ứng lại. Ác linh nắm giữ Chiến Hồn nhiều năm như vậy lại chưa từng có ý định sử dụng nó để tăng cường sức mạnh cho mình. Nếu Dương Thiên đoán không sai, khi còn sống nó chính là đại năng của gia tộc đã tạo ra Chiến Hồn kia. Chiến Hồn nắm giữ ý chí chiến đấu của toàn bộ gia tộc, đối với ác linh có ý nghĩa thiêng liêng. Cho dù trở thành ác linh nó vẫn một mực thủ hộ Chiến Hồn này.
Những chuyện này hắn đã sớm suy đoán ra, tất nhiên cũng tính toán được phương án đối phó. Ác linh đã xem trọng Chiến Hồn như vậy, mặc kệ nó đã sản sinh ý thức hay chưa, nhất định sẽ bảo vệ Chiến Hồn bằng mọi giá. Thay vì trực tiếp đối đầu với ác linh Thiên Hoàng với phần thắng gần như là con số không, Dương Thiên ưu tiên nhắm vào Chiến Hồn trước, mượn nó tác động đến đối phương.
Không ngoài dự kiến, cho dù ác linh rất phẫn nộ khi phát hiện có người xâm nhập. Nhưng việc đầu tiên nó làm không phải t·ấn c·ông Dương Thiên mà là kiểm tra tình trạng của Chiến Hồn. Vừa nãy để thu được hình ảnh Chiến Hồn, luồng gió do trận pháp tạo ra đã tiếp xúc với nó, tiện thể đem Thụy Hồn Phấn phủ lên trên. Loại bột phấn này không phải c·hất đ·ộc mà giống như thuốc an thần dành riêng cho linh hồn hơn. Cho dù là Thiên Hoàng tiếp xúc cũng rất khó phát hiện ra.
Thứ này đối phó với Thiên Hoàng thông thường không có nhiều tác dụng. Bởi vì bọn hắn vẫn còn thân thể, Thụy Hồn Phấn phải mất rất nhiều thời gian mới tác động được đến linh hồn, khi đó đã sớm bị phát hiện loại bỏ. Thực thể dạng linh hồn như ác linh thì khác, khoảnh khắc nó tiếp xúc với Thụy Hồn Phấn sẽ lập tức bị thứ này làm cho u mê. Cộng thêm việc Dương Thiên đã điều chế lại để tăng mạnh dược lực, ác linh cho dù không trực tiếp hôn mê cũng sẽ khiến thần trí r·ối l·oạn, xuất hiện ảo giác.