Lão giả tức giận đến trợn mắt, nhưng vì Liệt Viêm Kình vẫn còn đang đứng đó nên hắn không dám có hành động gì quá đáng, chỉ nghiêm giọng hỏi:
- Liệt Viêm Kình, ngươi muốn đứng về phe hắn, trở thành kẻ thù của Nhân Tộc?
Liệt Viêm Kình bật cười:
- Thủy Tộc chúng ta và Nhân Tộc các ngươi vốn là kẻ thù. Hơn nữa, ngươi cho rằng mình xứng đáng làm kẻ thù của ta.
Vừa nói, uy áp trên người Liệt Viêm Kình lập tức tập trung vào người lão giả. Bị uy áp khủng bố đè mạnh, lão giả từ trên không rơi xuống đất, cố kiềm nén thân thể đang run lên:
- Đại Thừa trung kỳ!
Lúc Liệt Viêm Kình là Đại Thừa sơ kỳ hắn đã không phải là đối thủ. Hiện tại tên kia đã đạt đến Đại Thừa trung kỳ, chênh lệch giữa hai người đã không sao đo đếm được. Lão giả thở ra một hơi, ân oán với Dương Thiên xem ra hôm nay không thể nào giải quyết được. Hắn hạ giọng nói:
- Các ngươi đến nơi này có việc gì?
Dương Thiên chỉ vào sâu bên trong Thánh Anh Tông:
- Muốn mượn Cách Giới Truyền Tống Trận của các ngươi có chút việc, không có vấn đề gì chứ?
Lão giả tức giận mắng:
- Ngươi còn dám nói, lần trước khi ngươi đến đây gây rối đã khiến nó bị tổn hại nghiêm trọng. Hiện tại Đồ đại sư đ·ã c·hết, không ai có đủ năng lực đem nó sửa chữa.
Dương Thiên ngẩn ra. Lần trước hắn trong cơn giận tàn phá bữa bãi, lẽ nào đã vô tình mang cái Cách Giới Truyền Tống Trận kia đánh hỏng?
Dương Thiên quay lại nhìn Liệt Viêm Kình, gãi đầu cười nói:
- Xem ra lại phải tốn thêm chút thời gian ở đây.
Liệt Viêm Kình phất tay:
- Tùy tiện, ta cũng không vội.
Tạo nghệ trận pháp của Dương Thiên Liệt Viêm Kình đã từng thấy qua. Đồ đại sư so với hắn chỉ như đom đóm so với ánh trăng mà thôi, hoàn toàn không cùng một cấp bậc. Cái Cách Giới Truyền Tống Trận kia tuy khó nhưng còn lâu mới đủ làm khó được hắn. Vì vậy Liệt Viêm Kình rất thoải mái, hoàn toàn không để chuyện này trong lòng.
Dương Thiên nhìn lão giả:
- Dẫn ta đến chỗ Cách Giới Truyền Tống Trận.
Lão giả nghi hoặc:
- Trận pháp đã bị phá hỏng, ngươi muốn đến đó làm gì?
Dương Thiên tỏ vẻ chẳng mấy bận tâm:
- Hỏng thì sửa lại, cũng không phải chuyện gì quá khó khăn.
- Ngươi muốn sửa chữa Cách Giới Truyền Tống Trận. Không thể nào, toàn bộ Thủy Hoàng Giới chỉ có Đồ đại sư đủ năng lực làm chuyện này.
Dương Thiên tỏ vẻ khinh thường:
- Gọi ngươi là ếch ngồi đáy giếng quả thực không sai.
- Ngươi…
Liệt Viêm Kình lắc đầu lên tiếng:
- Đừng nói nhiều nữa, mau dẫn hắn đến chỗ Cách Giới Truyền Tống Trận đi.
Lão giả rất kiêng kỵ Liệt Viêm Kình, hắn hừ nhẹ một tiếng rồi xoay người phóng đi. Ba người rất nhanh liền đến chỗ trận pháp. Dương Thiên lập tức phóng ra thần thức, cẩn thận kiểm tra từng chỗ hư hỏng.
Quay lại nhìn lão giả và Liệt Viêm Kình, Dương Thiên yêu cầu:
- Chuẩn bị cho ta Phù Không Thạch, Thiên Niên Hàn Thiết, Băng Tinh…
Một loạt tài liệu được nói ra, không có cái nào là không có giá trị rất cao. Liệt Viêm Kình không chút do dự lấy ra tất cả nhưng gì hắn có. Lão giả chần chừ trong giây lát rồi cũng lấy ra vài món. Dương Thiên kiểm tra sơ qua, may mắn hai người gộp lại vừa đủ, không cần lãng phí thời gian đi tìm.
Dương Thiên dùng linh lực ngưng tụ ra một cái hỏa lô, lần lượt ném từng nguyên liệu vào trong luyện chế ra những bộ phận thay thế của trận pháp. Tiêu tốn một ít thời gian cuối cùng cũng hoàn tất, Dương Thiên quay sang nói với Liệt Viêm Kình:
- Lát nữa ta sẽ sử dụng lực lượng trận pháp khiến cho không gian của nơi này yếu đi. Ngươi dùng toàn bộ sức mạnh t·ấn c·ông vào không gian tiết điểm, mở ra một cái không gian thông đạo, những chuyện sau đó để cho ta lo liệu.
Liệt Viêm Kình thoải mái gật đầu đồng ý, để lão giả đang đứng gần đó ngẩn ra. Hắn có cảm giác, Dương Thiên mới là người làm chủ ở đây, Liệt Viêm Kình chỉ là phụ tá mà thôi. Đại Thừa kỳ làm phụ tá cho Hợp Thể kỳ, đây quả thực là một chuyện rất đáng buồn cười.
Dặn dò xong, Dương Thiên lập tức khởi động trận pháp. Ngay chính giữa trung tâm xuất hiện một khối cầu nhỏ màu xanh nhạt. Khối cầu bắt đầu tích tụ linh lực, ngày càng to ra, sau đó phóng ra một chùm sáng màu xanh thẳng lên bầu trời.
Chùm sánh đánh vào đúng vị trí không gian tiết điểm, không gian bắt đầu nổi lên những gợn sóng nhỏ. Không gian run lên ngày càng mạnh, Dương Thiên nhìn sau Liệt Viêm Kình:
- Đến lượt ngươi rồi.
Liệt Viêm Kình gật đầu, trường thương đỏ rực hiện ra trên tay hắn. Quanh trường thương bắt đầu cháy lên một ngọn lửa màu đỏ thẫm như máu, khiến người khác nhìn vào có cảm giác giống như một loại máu có hình ngọn lửa, vô cùng kỳ lạ. Dương Thiên cũng có chút giật mình:
- Huyết Hỏa? Không ngờ ngươi lại tu luyện thứ này. Trách không được vì sao lại khó lòng khống chế Hỏa linh lực trong cơ thể.
Liệt Viêm Kình không đáp lại, tay hắn đưa cao trường thương, dùng toàn lực ném thẳng vào không gian tiết điểm. Ngọn thương vụt bay, mở ra một vết nứt không gian kéo dài, sau đó đâm vào không gian tiết điểm rồi nổ tung.
Không gian lập tức b·ị đ·ánh thành một cái hố đen rất to. Không dừng lại ở đó, Huyết Hỏa vẫn không ngừng ăn mòn khiến cho cái hố kia ngày càng mở rộng ra. Huyết Hỏa là một loại hỏa diễm đặc biệt, không có đặc tính bạo tạc cùng nhiệt độ cực cao như những loại hỏa diễm khác. Điểm đáng sợ nằm ở hai đặc tính chỉ mình nó mới có: Hấp Huyết cùng Ăn Mòn.
Tu sĩ bị Huyết Hỏa thiêu đốt sẽ bị hút cạn máu huyết, cơ thể bị ăn mòn. Hơn nữa Huyết Hỏa có thể lẫn vào trong máu, dùng tốc độ cực nhanh lan truyền khắp cơ thể. Cho dù cắt bỏ bộ phận bị dính phải cũng vô ích. Trừ khi đem toàn bộ máu tươi lấy ra ngoài.
Tu sĩ Đại Thừa kỳ sinh mệnh lực rất cường đại, dù lấy hết máu trong cơ thể ra cũng không đến mức m·ất m·ạng. Bù lại sẽ lâm vào tình trạng suy yếu, chiến lực giảm sút nghiêm trọng. Dựa vào điểm này, Liệt Viêm Kình mới ngồi vững trên vị trí đệ nhất tu sĩ Thủy Hoàng Giới.
Bù lại, tu luyện Huyết Hỏa sẽ khiến Hỏa linh lực trong cơ thể khó khống chế hơn, theo thời gian sẽ giống như Liệt Viêm Kình, khó lòng khống chế được. Liệt Viêm Kình đã tu luyện Huyết Hỏa đến một cảnh giới rất cao, có thể đem cả không gian ăn mòn. Dương Thiên càng đánh giá Liệt Viêm Kình cao hơn một bậc. Trong hàng ngũ Đại Thừa kỳ, tâm tính, công pháp, pháp thuật, pháp bảo, ý chí đều thuộc hàng nhất lưu, tương lai chắc chắn sẽ tiến rất xa, phi thăng Tiên Giới không phải là không thể.
Khi lỗ hổng mở ra đến một mức nhất định, Dương Thiên một lần nữa kích hoạt trận pháp. Từ bên trong, rất nhiều sợi tơ màu xanh phóng ra, bám quanh miệng vết rách, sau đó dần kết lại thành hình một cái lưới. Cái lưới vừa hình thành liền lóe lên một cái, bầu trời liền trở lại bình thường. Dương Thiên nhìn hai ngươi kia cười nói:
- Đã xong, hiện tại có thể khởi hành.
Lão giả giật mình:
- Nhanh như vậy?
Dương Thiên thản nhiên:
- Chẳng lẽ ngươi nghĩ việc này tốn rất nhiều thời gian?
Lão giả gật đầu:
- Đồ đại sư cùng rất nhiều đại sư trận pháp lập nên cái Cách Giới Truyền Tống Trận này mất gần 20 năm. Lần này hư hỏng nạng như vậy, muốn tu bổ ít nhất cũng cần năm mười năm.
Dương Thiên phẩy tay:
- Đừng dùng những lý luận thông thường của ngươi để nói về ta. Ài, mà thôi, có nói ngươi cũng không hiểu, chẳng phải thử liền biết sao.
Dương Thiên đưa tay ra hiệu, Liệt Viêm Kình hiểu ý liền lấy ra một đống lớn thượng phẩm linh thạch cùng hơn chục viên cực phẩm linh thạch ném vào trong. Xung quanh Cách Giới Truyền Tống trận phát ra ánh sáng rực rỡ, đem ba người bao phủ vào trong. Lão giả do dự trong giây lát rồi nhảy ra ngoài.
Ai mà biết được Cách Giới Truyền Tống Trận đã thực sự sửa xong hay chưa. Lỡ như đưa đến Không Gian Phong Bạo hay Không Gian Loạn Lưu, cho dù là Đại Thừa kỳ như hắn chắc chắn cũng sẽ không dễ chịu. Dương Thiên thấy vậy liền tỏ vẻ khinh thường, nói to:
- Lão già, khi ta trở lại nhớ chuẩn bị tiếp đãi cho tốt.
Lão giả nghiến răng nghiến lợi nhìn cột sáng bay v·út lên trời cao rồi biến mất, giọng nói âm trầm:
- Lần sau ngươi trở lại, ta nhất định sẽ “đón tiếp” thật nồng nhiệt.
- Nếu có lần sau.
- Ài, phải liên hệ với vài vị lão bằng hữu tại Linh Giới, dặn bọn hắn “chăm sóc” tên nhóc kia giúp ta.
0