0
Long Chiến Thần không nói gì, âm thầm truyền âm cho Thái Hư Cổ Long. Nghe được những gì hắn nói, vẻ hứng thú trên mặt thanh niên càng đậm hơn, hằn nhìn Dương Thiên cười nói:
- Tiểu tử, kẻ như ngươi g·iết đi thì thật đáng tiếc, có muốn trở thành thuộc hạ của ta hay không?
Dương Thiên có đôi chút bất ngờ, không nghĩ đến Thái Hư Cổ Long lại nói ra điều này. Hắn giả vờ do dự:
- Trở thành thuộc hạ của ngươi ta có lợi gì?
Thanh niên thản nhiên:
- Trước tiên không nói đến lợi ích, ít nhất ngươi sẽ giữ được mạng sống của mình.
Dương Thiên lùi ra phía sau vài bước, vẻ mặt hoảng hốt:
- Ngươi muốn g·iết ta?
Thanh niên khẽ lắc đầu:
- Không cần giả vờ trước mặt ta, ngươi bên ngoài sợ hãi nhưng nội tâm lại rất bình tĩnh. Nhân loại các ngươi vẫn luôn ưa thích giả dối như vậy, một kẻ cũng không đáng tin.
Đứng ở bên cạnh, Long Chiến Thần kinh ngạc hô lên:
- Thái Hư đại nhân, ngươi nói hắn thuộc Nhân Tộc? Không thể nào, khí tức trên người chính là của Long Tộc, hơn nữa chính là Liệt Thiên Đế Viêm Long bọn ta.
Thanh niên phẩy tay:
- Hắn sử dụng một bộ bí pháp rất lợi hại. Biểu hiện đúng là so với Long Tộc không có gì khác biệt. Kẻ sáng tạo ra bí pháp này rất lợi hại. Đáng tiếc, hắn quên mất một chuyện quan trọng.
Dương Thiên hứng thú hỏi:
- Là chuyện gì?
Thanh niên cười, chỉ tay vào hai con mắt của mình:
- Thái Hư Cổ Long bọn ta có Thái Hư Thần Nhãn, có thể nhìn rõ chân tướng mọi thứ. Chút bí pháp cỏn con cũng muốn qua mặt ta?
Dương Thiên đưa tay vỗ nhẹ trán:
- Ài, thất sách. Lại quên mất các ngươi còn có một trò này.
Nghe được Dương Thiên xác nhận, Long Chiến Thần phẫn nộ nói:
- Vốn ta đã có chút nghi ngờ ngươi có điểm không bình thường, không nghĩ đến thực sự là nội gián được Nhân Tộc phái đến đây. Phân thân của ta chín phần mười chính là do ngươi phá hủy. Tàn Long Sơn chỉ phong bế linh lực của Long Tộc, thảo nào khôi lỗi ta phái đi lại không diệt trừ được ngươi.
Dương Thiên bật cười:
- Ây, cũng không ngốc lắm, có thể xem là vậy đi. Phải rồi, ta cảm thấy ngươi có chút yếu hơn lần trước chúng ta gặp nhau. Nói cách khác, ngươi không phải là bản thể của Long Chiến Thần?
Lần trước mà Dương Thiên nói chính là lúc mà Long Chiến Thần giả dạng Long Chiến Thiên ra nhiệm vụ cho hắn và Long Tích Nguyệt. Tuy lúc đó Dương Thiên tu vị còn thấp, nhưng hắn vẫn phán đoán được phần nào thực lực của Long Chiến Thần, chính là Độ Kiếp Ngũ Chuyển. So với Long Chiến Thiên cũng chỉ yếu hơn một chút mà thôi. Còn tên Long Chiến Thần trước mặt, nhiều nhất chỉ đạt đến Độ Kiếp Tứ Chuyển đỉnh phong. Cho nên Dương Thiên mới đưa ra kết luận, kẻ trước mặt hắn chỉ là một phân thân.
Bất quá, Long Chiến Thần có thể tu luyện phân thân gần như đạt đến cấp độ của bản thể, có thể xem như tuyệt thế thiên tài. Nếu hắn và Long Chiến Thiên đồng lòng, Liệt Thiên Đế Viêm Long Tộc sẽ hùng mạnh đến mức nào? Đúng như Long Vân đã nói, sự đố kỵ thực sự rất đáng sợ, giống như một ngọn lửa cháy âm ỉ, khi bùng cháy sẽ thiêu hủy tất cả.
Long Chiến Thần không phủ nhận:
- Bản thể của ta đã cùng Long Chiến Thiên t·ấn c·ông Tàn Long Sơn Mạch, lúc này hẳn là đang bị vây khốn chung với hắn tại Hỏa Long Quật.
Dương Thiên tán thưởng:
- Ngươi biết nếu dùng phân thân sẽ khiến Long Chiến Thiên nghi ngờ nên trực tiếp để bản thể cùng tham gia cuộc chiến, còn phân thân ở lại làm nội ứng giúp đỡ Thái Hư Cổ Long chiếm đoạt Liệt Thiên Đế Viêm Long Tộc. Con người ngươi tu vị không được, thế nhưng tâm cơ rất cao, ẩn nhẫn cũng thật sâu a. Ai mà biết được, ngươi tạo ra cái phân thân này, để cho tu vị nó gần như ngang bằng với bản thể cần tiêu tốn bao nhiêu thời gian và công sức. Ta đoán ngươi đã có kế hoạch phản bội từ cách đây rất lâu đi?
Long Chiến Thần cười:
- Tiểu tử, ngươi nói không sai. Ta cùng Long Chiến Thiên từ khi sinh ra thiên tư sai biệt không nhiều. Ta dốc lòng tu luyện để không thua kém hắn. Đến khi quyết đấu tranh đoạt ngôi vị tộc trưởng Liệt Thiên Đế Viêm Long Tộc, ta và hắn cũng chỉ ngang nhau mà thôi. Thế nhưng, hắn dựa vào ưu thế huynh trưởng, đường hoàng ngồi vào vị trí tộc trưởng. Sau đó dưới tài nguyên vô tận mà gia tộc cung cấp, ta mãi mãi không cách nào theo kịp hắn nữa.
- Ngươi có biết, ta ra đời sau hắn chỉ 3 phút, nhưng chỉ 3 phút đó lại khiến ta phải đứng sau lưng hắn cả đời, trở thành cái bóng của hắn, âm thầm ở trong bóng tối thực hiện mọi mệnh lệnh mà hắn giao cho, thậm chí giả dạng làm hắn khi cần thiết. Chỉ vì 3 phút mà ta phải sống cuộc sống đó hàng vạn năm, có công bằng hay sao?
Dương Thiên lắc đầu:
- Cuộc sống này vốn không công bằng. Công bằng là do kẻ mạnh quyết định. Nếu như ngươi đủ mạnh, lời ngươi nói chính là lý lẽ, ngươi nói cái gì công bằng, cái đó chính là công bằng.
Long Chiến Thần đột nhiên cười to:
- Công bằng là do kẻ mạnh quyết định? Ha ha, câu nói này rất đúng ý ta. Ta biết nếu tiếp tục làm cái bóng của Long Chiến Thiên, cả đời này ta cũng đừng mong vượt qua hắn, đừng mong có tư cách nắm giữ công bằng. Vì vậy, ta đã âm thầm liên lạc với đám Long Tộc bên trong Tàn Long Sơn Mạch thực hiện kế hoạch này. Hiện tại ta thành công, Long Chiến Thiên chắc chắn phải c·hết, Liệt Thiên Đế Viêm Long Tộc là của ta, kể cả Long Giới, sớm muộn cũng sẽ nằm trong tay ta.
Thanh niên lúc này cũng lên tiếng:
- Tham vọng của hắn ta rất lớn. Ta ưa thích dùng những kẻ như vậy, chỉ có những kẻ có tham vọng mới dám liều mình làm tất cả mọi chuyện.
Dương Thiên gật đầu:
- Nói không sai, chỉ là loại người này sau khi hết giá trị sử dụng nhất định phải loại bỏ, bằng không không biết lúc nào hắn sẽ quay lại cắn ngươi một cái.
Vẻ mặt Long Chiến Thần thay đổi, nhìn sang Thái Hư Cổ Long. Thanh niên khẽ cười:
- Kế ly gián hạ cấp mà thôi. Ta và hắn là quan hệ lợi dụng lẫn nhau, sau khi xong việc ta sẽ trở về Tiên Giới, chuyện ở Long Giới ta không có tâm sức để quản. Những lời này của ngươi sẽ không đạt được hiệu quả gì.
Dương Thiên thản nhiên:
- Chẳng qua ta đang cùng ngươi giảng đạo lý mà thôi. Quan hệ giữa các ngươi xấu cũng được, tốt cũng được, không liên quan gì đến ta.
Thanh niên tiếp tục:
- Nói nhiều như vậy, ngươi vẫn chưa cho ta câu trả lời. Ngươi có đồng ý trở thành thuộc hạ của ta hay không?
Dương Thiên phất tay, thẳng thừng từ chối:
- Ta thấy hay là thôi đi. Muốn ta trở thành thuộc hạ, ngươi còn kém nhiều lắm. Cho dù là bản thể của ngươi hiện thân, trước mặt ta vẫn như cũ không có tư cách nói những lời này.
Thanh niên lạnh lùng :
- Vậy là ngươi lựa chọn c·ái c·hết ?
Long Chiến Thần đột nhiên nói :
- Thái Hư đại nhân cẩn thận. Lần trước gặp mặt hắn ta chỉ là một tên Đại Thừa kỳ, hiện tại chính ta cũng không nhìn ra được tu vị của hắn. Kẻ này không bình thường.
Thanh niên gật đầu:
- Ngươi không nhìn ra cũng là chuyện dễ hiểu. Hắn ta đang sử dụng một loại Liễm Khí Thuật rất lợi hại, nếu không có Thái Hư Thần Nhãn ta cũng khó lòng phát hiện. Tu vị thực sự của hắn chính là Độ Kiếp Tứ Chuyển, không hề thua kém ngươi.
Long Chiến Thần mở to mắt, thể hiện sự kinh ngạc đến cực độ. Khó từ ngữ nào có thể hình dung tâm trạng của hắn lúc này. Kể từ lần gặp nhau trước đây của hai người đến nay mới có bao lâu, Dương Thiên trực tiếp từ Đại Thừa kỳ đạt đến Độ Kiếp Tứ Chuyển, cái này không hợp với lẽ thường a. Không đúng, phải nói là không hợp với quy tắc của thế giới này. Hắn có thể chắc chắn, cho dù là tại Tiên Giới cũng không có kẻ nào có thể tu luyện với tốc độ khủng bố như vậy.
Thanh niên biết Long Chiến Thần đang suy nghĩ điều gì:
- Đừng nghĩ những chuyện vẩn vơ, ai nói rằng hắn chỉ trong một thời gian ngắn liền đột phá nhiều cảnh giới như vậy? Có rất nhiều lý do, có thể khi đó tu vị của hắn đã là Độ Kiếp Tứ Chuyển, chẳng qua Liễm Khí Thuật quá cao siêu nên các ngươi không nhìn ra được. Hoặc cũng có thể tu vị của hắn bị phong ấn, gần đây mới được giải khai. Mặc kệ vì lý do gì, tu vị hiện tại của hắn chắc chắn chỉ có Độ Kiếp Tứ Chuyển. Theo như ngươi nói, kẻ này quả thực rất nguy hiểm. Nếu hắn đã không chịu quy phục, vậy thì cứ trực tiếp g·iết c·hết, tránh để lại hậu họa.
Dương Thiên nhếch môi khinh thường:
- Muốn g·iết ta? Các ngươi làm được sao?