0
Tốc độ của cột sáng cực nhanh, cho dù là Kim Đan kỳ thông thường cũng rất khó né được. Lần này Dương Thiên cũng không có ý định né tránh, phía sau vẫn còn đến bảy quang cầu đang đợi hắn. Giới hạn tốc độ ở Trúc Cơ hậu kỳ, cho dù sử dụng pháp thuật có lợi hại đến cỡ nào cũng vô pháp tránh né, không cần làm những chuyện vô ích.
Một bóng đen lướt đến chắn ngay trước mặt Dương Thiên, trường thương trên tay đâm thẳng vào trung tâm cột sáng. Trường thương xoay tròn với tốc độ cao, đem cột sáng xoắn nát rồi lao thẳng về phía trước.
Sự xuất hiện bất ngờ của bóng đen này khiến Tiêu Hà không kịp phản ứng lại. Khi hắn nhận ra được, trường thương đã đến sát bên mình. Tám chân nhện theo quán tính lập tức chụm lại một chỗ để phòng ngự, kéo theo đó là bảy quang cầu cũng biến thành một khối. Quang cầu cùng trường thương v·a c·hạm, một t·iếng n·ổ lớn phát ra. Uy lực này tương đương với bảy viên Phá Đan Châu đồng thời nổ tung, trường thương thì không nói, Tiêu Hà ở gần như vậy, cho dù có tám cái chân nhện bảo vệ cũng khó toàn thân trở ra.
Không ngoài dự đoán của Dương Thiên, chỉ có t·iếng n·ổ vang lên, sau đó không có gì đặc biệt. Trường thương bay trở về tay của ác quỷ, tám chân nhện được thu lại sau lưng Tiêu Hà. Trên tay hắn lúc này là một viên đá nhiều màu có rất nhiều vết nứt. Tiêu Hà nhìn chằm chằm vào viên đá kia rồi dùng giọng nói lạnh lẽo: