0
Hai người đi ngang chiến trường, không một ai dám ra tay ngăn cản. Bọn hắn đều hiểu rõ Trảm Tiên Tiên Đế đáng sợ đến mức nào, ký ức năm đó khắc sâu trong tâm khảm của mỗi người. Hình Thiên cũng không ngoại lệ, tuy rằng Thiên Đế yêu cầu hắn nhất định phải cầm chân Dương Thiên ở đây, nhưng tiền đề chính là bản thân hắn phải làm được.
Hạo Thiên từng là Chiến Thần mạnh nhất Thiên Cung, cho dù bị nhốt trong Trấn Yêu Tháp hàng chục vạn năm, sức mạnh của hắn vẫn rất đáng sợ, Hình Thiên nào dám khinh thường. Đối đầu với một đối thủ mạnh như Hạo Thiên, chỉ hơi phân tâm cũng có thể chuốc lấy thất bại. Chưa kể đến đó là Trảm Tiên, nếu liều mình đứng ra ngăn cản sẽ khiến hắn bị hai tên Tiên Đế đáng sợ vây công. Đến lúc đó Hình Thiên chỉ còn cách ôm hận bỏ mình. Thiên Cung cho hắn nhiều lợi ích, nhưng vì nó đánh đổi tính mạng thì không đáng.
Tất cả đều tập trung vào trận chiến của riêng mình, mắt nhắm mắt mở mặc kệ Dương Thiên cùng Thải Diệp di chuyển. Thậm chí có không ít người chủ động tránh sang một bên nhường đường cho bọn hắn. Cho dù hiện tại tu vị của Dương Thiên chỉ có Bán Tiên sơ kỳ, uy danh của hắn vẫn đủ để trấn áp đám người này. Đây là thứ Dương Thiên dựa vào để hù dọa đám thiên binh thiên tướng kia.
Dương Thiên thừa nhận hiện tại bản thân đến một tên Bán Tiên hậu kỳ còn không nắm chắc phần thắng, đừng nói đến Hình Thiên, Thiên Đế hay kẻ bí ẩn bên trong Thiên Cung kia. Có điều muốn đấu với bọn hắn một trận không hẳn là không có cách, chỉ là cần có một thứ hỗ trợ. Khi nảy ra ý định xâm nhập bảo khố của Thiên Đế, đó là thứ mà hắn quan tâm nhất. Vốn định đoạt được liền mang đi, sau này đến Hỗn Độn Giới sẽ có cơ hội sử dụng. Chỉ là thái độ của Thiên Đế khiến Dương Thiên rất chướng mắt, cộng thêm việc của Thải Diệp...Ài, cứ xem là hắn giống như Tử Hạo Tiên Đế, giận dữ vì hồng nhan đi.